Tùy Tân Ý

25/04/2025 12 5.0

Giới thiệu truyện

Tùy Tân Ý của Ô Ngang Vi Vương là một câu chuyện ám ảnh về những nỗi đau sâu sắc và sự cam chịu đến cùng cực. Tưởng chừng tình yêu sẽ là điểm tựa, nhưng Mạnh Thanh Chu – người nàng yêu thương hết lòng – lại đẩy nàng vào vực sâu, thậm chí dùng mạng sống của nàng để đổi lấy sự an toàn cho người khác.

Hình ảnh nàng nắm chặt tay áo, van xin hắn đừng bỏ rơi, thực sự xé lòng. Nhưng đáp lại chỉ là sự lạnh lùng tàn nhẫn, là những ngón tay bị bẻ gãy và câu nói lạnh lùng đến đáng sợ: “Loan Loan, nàng cứ sống tiếp đi, những thứ khác không quan trọng.”

Câu nói ấy không chỉ là sự ruồng bỏ, mà còn như một nhát dao cứa vào trái tim, phơi bày sự thật nghiệt ngã. Chu Nhược, trong mắt hắn, là một viên ngọc bích hoàn hảo cần được che chở. Còn nàng, chỉ là một kẻ thấp hèn, không đáng được yêu thương, không có giá trị gì trong mắt hắn.

Tùy Tân Ý không đơn thuần là câu chuyện tình yêu đơn phương, mà là bức chân dung khắc họa chân thực sự bất công và nỗi đau của những con người bị vứt bỏ. Nếu bạn khao khát một câu chuyện chạm đến trái tim, khơi dậy lòng trắc ẩn, hãy tìm đến Tùy Tân Ý.

Số chương
9
Lượt đọc
12
Đánh giá
5.0/5.0
5.0
Tiến độ: 100% 9/9 chương
Tình trạng
Đã hoàn thành
Quốc gia
Unknown
Ngày đăng
24/04/2025

Truyện liên quan

Dòng Chảy Tình Yêu

Chương 371: Cảm ơn vì tất cả

Tình yêu chênh lệch tuổi tác, vượt rào cản gia đình. Người đàn ông lạnh lùng gặp cô gái trẻ, một đêm say hé lộ bí mật. Liệu "Dòng Chảy Tình Yêu" có đủ sức lay động trái tim?

Nhân Vật Phản Diện Bị Tôi Hôn Cho Ngu Người

Chương 6: Đây là lau sậy, đồ Ngốc ạ

Tình yêu đơn phương tan vỡ, cô gái trao nụ hôn cho người đàn ông chỉ yêu người khác. Liệu trái tim băng giá của "nhân vật phản diện" sẽ tan chảy vì cô? Ngược luyến, trắc trở, đầy cảm xúc!

Trời Đông Muộn, Xuân Như Chẳng Còn

Chương 3: Công viên tranh chấp, trái tim rạn vỡ

Tan biến hay tái sinh? An tiểu thư muốn xóa bỏ mọi dấu vết cuộc đời, nhưng một người đàn ông lại công khai tình yêu với cô. Bi kịch, mâu thuẫn và những lựa chọn đau lòng trong "Trời Đông Muộn, Xuân Như Chẳng Còn".