Chương 29: Nổi tiếng Nam Hoang

27/04/2025 10 9.5
Chương 29: Nổi tiếng Nam Hoang

"Ầm ầm" trên trời cao đã đen nghịt một màu đen, ánh mặt trời bị che lấp đi hoàn toàn, buổi sáng như là buổi chiều tối, khắp nơi tràn ngập một màu ảm đạm. Gió lớn nổi lên, những cái cây nghiêng theo hướng gió.

"Rầm" lôi kiếp đánh xuống, do mây kiếp của mỗi người tụ lại nên uy lực cộng dồn, mạnh mẽ vô cùng.

- Không ổn, hai tên này điên rồi!

Nam nhân cầm trường kiếm thầm nghĩ không ổn, sau đó truyền âm cho người còn lại.

Nhưng cũng chẳng thể chạy, Đoàn Bình An và Nguyễn Thạch bám dính rất chặt, bắt đầu chuyển sang thế giằng co.

"Rầm" đạo lôi kiếp đầu tiên đánh vào Đoàn Bình An, trong thời gian ngắn dòng điện lưu đã chạy khắp người của hắn, nếu là người bình thường đã bị đ·ánh c·hết nhưng Đoàn Bình An chịu được, bắt đầu độ kiếp. Mà người gần hắn, nam nhân cầm chiến thương kia lại bị vạ lây, hắn không trực tiếp độ kiếp nhưng cảm giác bị giật mãnh liệt vẫn cảm nhận được.

- A!

Hắn la lên định chạy đi nhưng Đoàn Bình An lại ôm chặt lấy, tay khóa chặt lại.

- Cùng độ kiếp nào!

Đoàn Bình An cười, lộ ra hàm răng trắng của mình.

Nam nhân cầm chiến thương thầm chửi cả tổ tông hắn, câu nói định từ miệng chui ra liền bị lôi kiếp đánh cho tụt lại vào bên trong, chỉ có thể nghiến răng mà chịu đựng.

"Bốp" sau một lúc tay chân đã rã rời, lại đến phiên Đoàn Bình An tung ra một quyền vào mặt. Nam nhân kia choáng váng, bản thân cùng tên kia chịu chung lôi kiếp nhưng tên đó lại có sức đánh khiến hắn không chấp nhận được.

"Rầm" lôi kiếp đánh xuống lần nữa mới thôi b·ị đ·ánh nhưng lại tiếp tục nghiến răng mà chịu đựng. Hết lôi kiếp lại bị Đoàn Bình An đánh, hết b·ị đ·ánh thì bị lôi kiếp đánh. Đến mức cả người đều đen như than.

- Khụ khụ...

Miệng Đoàn Bình An nhả ra khói đen, lúc này cả thân thể toát ra mùi thịt khét, sau đó liền tự chữa lành của thân thể, một lúc sau lại tiếp tục độ kiếp.

- Lấy hết tất cả mà đánh đi!
Đoàn Bình An hô to, hắn muốn nâng cao tu vi mà mạnh hơn, lôi kiếp vừa trừng phạt vừa tạo ra con đường phía trước cho hắn.

Theo Lạc Nhất Thiên nói trong lôi kiếp có chứa một loại đạo ngân tên là Thiên đạo, khi b·ị đ·ánh vào người thì có tỉ lệ rơi vào trạng thái hỏi đáp thiên địa, lúc đó nếu nắm bắt được thì có thể giải quyết bình cảnh hay tất cả mọi thắc mắc.

Bên phía Nguyễn Thạch cũng chẳng khá hơn. Lúc mây kiếp tụ lại thì hắn đã tiếp cận gần lại, dù cho né tránh có chút khó khăn. Khi đạo lôi kiếp đánh xuống thì Nguyễn Thạch kịp tóm lấy nam nhân cầm trường kiếm kia, khóa chặt như Đoàn Bình An rồi độ kiếp.

Thân thể của Nguyễn Thạch cũng toát ra mùi khét, bỗng đầu óc của Nguyễn Thạch trở nên minh mẫn hơn. Nắm bắt lấy cơ hội do được chỉ điểm qua mà bắt đầu hỏi đáp thiên địa. Một hư ảnh cổ thụ to lớn phía sau lưng hắn hiện ra, một màu lục toát ra quang uy.

Trong trời đất này không gì mà không thể lưu lại, trời chứng đất kiến, chỉ cần xảy ra ở trong mảng thiên địa thì không gì mà giấu được. Dù cho xảy ra bên ngoài vũ trụ vô tận ngoài kia thì cũng được lưu lại bằng những vết tích đạo ngân.

Đoàn Bình An lúc này bị lôi kiếp đánh sắp thành than đen cũng minh mẫn lên, theo câu hỏi đã soạn sẵn từ lâu mà bắt đầu hỏi đáp thiên địa.

Hai tộc nhân Cơ gia kia tuy bị lôi kiếp đánh nhưng không phải khổ chủ nên chẳng nhận được lợi lộc gì mà ngược lại b·ị đ·ánh cho cháy đen, lại bị hai tên yêu nghiệt đánh cho không biết bản thân là ai.

- Haha! Hahaha!

Hai người lĩnh ngộ đại đạo sau khi hỏi đáp thiên địa, sau lại cười một tràng to.

Hai tộc nhân Cơ gia kinh hãi nhìn hai tên quái vật này. Bây giờ ấn tượng của hai người không phải là hai tên Phong Đạo cỏn con nữa mà là hai tên yêu nghiệt điên cuồng!

Không chỉ hai người phía trên kinh hãi mà có thêm một người nữa đang núp phía dưới kia quan sát phía trên không. Là người bị Đoàn Bình An c·ướp đi chiến mâu, hắn đã tỉnh và chứng kiến cảnh hai yêu nghiệt độ kiếp.

Đoàn Bình An lĩnh ngộ được con đường tu luyện phía trước. Như đang mò trong bóng tối đen mù mịt thay đổi thành một con đường trong sương mù, bây giờ chỉ cần cẩn thận đi hoặc có một ánh đèn dẫn lối mà thôi. Chỉ cần đi tiếp thì sẽ thành Đế trong tương lai. Đặc biệt thân thể của hắn được giải đáp nhưng không rõ, chỉ có một chữ đầu là "Thánh" chữ còn lại thì hắn cố lĩnh ngộ nhưng không thể.

Nguyễn Thạch lĩnh ngộ được một con đường mới của riêng mình dựa theo Yêu Đế kinh. Đã có con đường dẫn lối bây giờ lại được mở ra một con đường khác của riêng mình được dựa theo con đường cũ. Bây giờ Yêu Đế kinh trở thành tham khảo nhằm xây dựng căn cơ cho Nguyễn Thạch thành Đế sau này.

"Rầm" trời xanh như đố kỵ mà lại giáng lôi kiếp mạnh hơn, đến độ cả hai phải ngừng cười mà la to lên vì đau đớn. Cả hai cảm nhận được máu đang được tinh lọc, cả thân thể được tinh lọc nhưng cái giá phải trả là một khi nhắm mắt ngất đi thì sẽ hoàn toàn tan biến.

Như thế đến hết cả một ngày dài, phía bên dưới đã không còn bằng phẳng nữa mà là những hố to và sâu. Có hai thân thể cháy đen nằm trên đất, đã mất đi toàn bộ sinh cơ, linh hồn bị lôi kiếp ma diệt hoàn toàn. Phía trên lại có hai thân ảnh cũng cháy đen đang đứng đó, nhưng có hô hấp đều. Cả hai đang thể ngộ sau khi độ kiếp. Phải nói thiên kiếp này rất mạnh do cộng dồn vì có hai người cùng nhau độ kiếp.
"Răng rắc" cả hai cơ thể đó động đậy, lớp khét màu đen từ từ vỡ ra, lộ ra hai cơ thể không sứt mẻ.

Đoàn Bình An toàn thân trắng như ngọc, bộ dáng mười hai tuổi, mái tóc đen dài mượt mà đung đưa theo gió, môi hồng răng trắng, ánh mắt lại...ngây ngô trong sáng. Nếu bỏ qua tâm tư ông chú thì đích thị đây là một mỹ thiếu niên đẹp mã.

Nguyễn Thạch đã lộ ra chân thân. Toàn thân to lớn vạm vỡ, làn da màu đồng khỏe khoắn. Tóc cũng cùng một loại đen dài đung đưa theo gió. Khuôn mặt góc cạnh mạnh mẽ.

Cả hai cùng mở mắt, ánh mắt toát ra quang mang quan sát xung quanh. Lần độ kiếp này đã gộp lại tất cả, cho nên cả hai đều bước vào Thượng Đạo sơ kỳ, xưng Thượng Nhân chi đạo.

- Tên kia chạy rồi. Tiếc thật nha.

Đoàn Bình An nhìn xuống dưới, thở dài.

- Kệ đi, ngươi lấy được không?

Nguyễn Thạch hỏi.

- Có, ngươi cũng vậy?

Đoàn Bình An đáp rồi hỏi ngược lại.

"Vút" cả hai cùng bay về một hướng. Là một ngọn đồi. Đoàn Bình An tung ra đại thủ ấn kim sắc phá hủy một khoảng, lộ ra bốn cái túi trữ vật.

Đây là do lúc trước cả hai muốn lớn mật một chút, dẫn dụ vài tên rồi c·ướp nên nhờ vào Đoàn Bình An thi triển một chút học thuật của Nguyên thuật mà tạo ra chỗ này. Chỉ là không ngờ lại đến năm tên, hai Thượng Đạo và ba Phong Đạo. Nhưng chung quy lại vẫn lấy được hai cái túi trữ vật.

- Lúc chém tên mập kia ngươi nhẹ tay một chút là được rồi.

Đoàn Bình An nói.

- Ngươi cũng thế mà.

Nguyễn Thạch đáp.

- Hahaha!
Rồi cả hai cùng cười to. Làm ăn có lời.

Lúc này cả hai không biết bản thân đã vang danh khắp Nam Hoang. Từ khi nam nhân kia sợ hãi chạy về báo tin, một truyền hai, hai truyền bốn, bốn truyền tám rồi dần dần đã trở thành một cuộc tranh luận ở các quán nhậu, bàn trà.

- Lại có thêm hai yêu nghiệt nữa sao?

Đây là tiếng nói chung của tất cả các tu sĩ khi bàn về hai người.

Ở đâu đó trên phía bắc Nam Hoang, Hắc Lâu Lan đang tận hưởng kỳ nghỉ của bản thân, lấy thân phận nữ nhân mà nằm trên giường. Bên ngoài có một ngọc giản truyền tin bay qua, nàng ta bắt lấy, đặt lên trán.

"Rắc rắc" âm thanh nứt vỡ vang lên.

- Găng tay...là tên đó!

Nàng ta ngồi dậy ngay lập tức, vẻ tức giận lộ rõ.

Ở phía Cơ gia, lúc này Cơ Thanh Thanh đanh quan sát hồ cá phía dưới, bản thân đang ngồi dưới đình, ca ca Cơ Thiên Hạo của nàng đang ngồi đấy pha trà.

- Ca, có thì đừng làm nặng tay nha, ta có chút hứng thú với nhóc con kia.

Cơ Thanh Thanh rắc mồi cho cá ăn, quay ra nói.

- Ý muội là sao?

Cơ Thiên Hạo lúc nãy vẫn còn thư thái nhưng nghe xong liền cảm thấy khó chịu.

- À thì...muội thấy nhóc con kia khá đặc biệt. Huynh xem, bao tuổi mà có thể đạt được Thượng Đạo chứ? Lại mạnh mẽ như thế.

Cơ Thanh Thanh nói.

- Nếu trước kia thì có thể nhưng động vào người Cơ gia thì đã kết thù với toàn bộ gia tộc.

Cơ Thiên Hạo nói.
9.5
Tiến độ: 100% 31/31 chương
Tình trạng
Đã hoàn thành
Quốc gia
Unknown
Ngày đăng
27/04/2025