Chương 23: Đoàn Bình An - Mỹ thiếu niên

27/04/2025 10 9.5
Chương 23: Đoàn Bình An - Mỹ thiếu niên

Đoàn Bình An bay trên bầu trời, hiện đang buổi đêm, còn một khoảnh cách không xa nữa sẽ đến. Hắn được Lạc Nhất Thiên đưa cho một tấm thiệp mời, tên kia không nói gì nhưng đoán đại cũng biết c·ướp từ người khác.

- Đại nhân, ta thật có thiệp mời a, chẳng qua bị một tên đạo sĩ thúi kia lừa mà thôi, tên của ta có ghi trên thiệp.

Vừa đến nơi thì có một vị thanh niên đang đứng, hai tay hai chân run run nói.

- Đoán đại cũng trúng, haha.

Đoàn Bình An khẽ cười. Hắn tuy không có hảo cảm tốt với Lạc Nhất Thiên nhưng không thể không thán phục tài năng làm giả của tên này. Tấm thiệp này lại có tên Đoàn Bình An như thật. Nếu không phải Lạc Nhất Thiên nói tên của ngươi làm rất dễ thì Đoàn Bình An sẽ nhầm tưởng bản thân có thiệp mời.

- Đoàn công tử, mời vào.

Đoàn Bình An đưa ra tấm thiệp, lòng có chút bất an nhưng mọi thứ đều suôn sẻ, hắn thuận lợi tiến vào thịnh hội.

Thịnh hội tổ chức ở sân sau Cơ gia, một trong tứ gia tộc của Nam Hoang, mỗi gia tộc đều có một vị Đại Đế. Hắc gia có Hắc Đế, Cơ gia có Hư Không Đại Đế, Vũ gia có Thiên Vũ Đế, Tào gia có Đan Đế. Ngoài ra còn có nhiều thế lực truyền thừa khác, tuy không có Đế nhưng chỉ dưới một chút so với tứ gia.

Đoàn Bình An hiện tại dáng vóc mười hai tuổi, trông rất trẻ con, y phục màu xanh nhạt với lớp áo trắng bên trong, tóc đen dài búi lên khiến cho một tên nhóc lại mang dáng vẻ trưởng thành.

Xung quanh cũng có một vài người nhìn hắn, nhìn một lúc lại cười nói. Chuyện đó không sao nhưng nhìn thấy mấy nữ tử cũng che miệng cười thì hắn liền đen mặt.

- Kẻ đào hoa như ta cũng có tình cảnh thế này a, nếu tên to con đó ở đây chắc sẽ cười cho nát mặt mất.

Đoàn Bình An thở dài.

Hắn ở Trái Đất có thể nói là một tay chơi, ban đêm nhàn rỗi thường đi các quán bar, club. Sáng sớm thường tỉnh dậy với một cô gái kế bên. Ăn chơi như vậy nhưng hắn chưa bao giờ đụng vào hàng cấm, lại chơi sạch, chỉ là qua đêm.

- Hi hi, tiểu tử, ngươi con nhà ai? Sao lại đến ở đây?

Một nữ tử áo tím mười sáu tuổi chạy đến, nhìn thấy Đoàn Bình An liền nổi lên hứng thú.

Đoàn Bình An mặt đen lại, hắn nếu tính cũng chạm đến ba mươi tuổi, bị một thiếu nữ trêu chọc như thế này thì quả thật khá khó chịu.

- Ta đến đây, không có thân nhân.

Đoàn Bình An giả khàn khàn nói nhưng nghe chỉ như là một tên nhóc muốn giả vờ làm người lớn.

- Dễ thương a, cho tỷ nựng cái nha.

Thiếu nữ tinh nghịch mà lấy tay nhéo khuôn mặt trắng trẻo của Đoàn Bình An.

- Nhục c·hết ta rồi!

Đoàn Bình An thầm nghĩ, muốn nhảy xuống cái hố.
- Buông ra, ta chạy!

Đoàn Bình An hai tay kiềm lực đẩy tay của thiếu nữ ra, nếu hắn dùng lực thì tay có thể bóp nát ngọn núi. Xong liền chạy nhanh.

- Ta hứng thú nhóc rồi a, lại đây nào.

Thiếu nữ không ngại, liền tung ra Hư Không đại thủ ấn mà tóm lấy Đoàn Bình An.

- Ngươi!

Đoàn Bình An vừa giận vừa sợ, hắn chẳng ngờ thiếu nữ này lại thẳng thừng ra tay.

- Chạy này, chạy này, ta chưa cho phép đâu nha.

Thiếu nữ mỉm cười tóm lấy Đoàn Bình An, tay giữ hắn tay gõ vào đầu của hắn.

Ban đầu Đoàn Bình An khá tức giận nhưng khi đầu của bản thân chạm vào vòng một của thiếu nữ, tuy chưa nở nang nhưng vẫn có cảm giác mềm mại và thơm nên liền thôi, chịu đấm ăn xôi.

- Cơ Thanh Thanh, muội lại trốn gây chuyện nữa à?

Một vết nứt không gian mở ra, một nam tử cao gầy, khuôn mặt tuấn mã, y phục màu tím khoác lên, là Cơ Thiên Hạo.

- Đại huynh, ta chỉ đi vài vòng mà thôi.

Thiếu nữ Cơ Thanh Thanh nói.

- Vậy bỏ nhóc kia xuống, cứ trêu ghẹo như thế à?

Cơ Thiên Hạo không giận mà uy liền nói.

- Vâng...

Cơ Thanh Thanh không vui mà đặt Đoàn Bình An xuống.

- Ai mượn ngươi? Ta đang tận hưởng a!

Đoàn Bình An chỉ có thầm chửi trong lòng, nếu để Cơ thể biết thì chắc chắn hắn sẽ đánh Đoàn Bình An ra tận vũ trụ.

- Thịnh hội sắp diễn ra rồi, mau đi thôi.

Cơ Thiên Hạo nói.
- Vâng.

Cơ Thanh Thanh vâng lời

- Tiểu tử, sao lại chạy thế, theo tỷ tỷ nào.

Đoàn Bình An định chuồng đi nhưng Cơ Thanh Thanh không để yên mà tóm lấy Đoàn Bình An.

Trách ai bây giờ, hắn hiện tại là đảo ngược thanh xuân thành mười hai tuổi. Hắn ăn dị quả, thân thể, nội tạng, xương khớp đều được tẩy luyện nên bây giờ nói Đoàn Bình An là một mỹ thiếu niên là không thể không chấp nhận.

Đoàn Bình An chỉ thầm than nhưng khi nắm tay một thiếu nữ, bàn tay mềm ấm lại thơm tho khiến cho hắn phải "chịu đựng".

- Cơ tiên tử, tại hạ Vũ Thiên Thành.

Từ xa một nam tử khác nhìn thấy Cơ Thanh Thanh liền tiến lại chào hỏi.

Mặt lúc nhìn Cơ Thanh Thanh thì tươi cười nhưng nhìn Đoàn Bình An đang nắm tay người hắn để ý liền mặt đen lại.

- Tên nhóc này...không lẽ!

Vũ Thiên Thanh liền đau tim.

- Là tiểu đệ ta mới bắt được. Sao?

Cơ Thanh Thanh cũng là không thích người này nên liền nói.

- Lè...ngươi giận vì không nắm tay được một vị tỷ tỷ này đúng không?

Đoàn Bình An lòng sợ thiên hạ không loạn liền đổ thêm ít dầu.

- Hự!

Vũ Thiên Thanh vừa bị cự tuyệt thì thôi, lại bị một tên nhóc trêu đùa, hắn muốn ọc máu.

- Tiểu đệ, mau đi.

Cơ Thanh Thanh kéo Đoàn Bình An đi.

Trên đường đi hai người trò chuyện với nhau, Đoàn Bình An giả vờ ngây thơ thêm giọng trẻ con thì đến tộc lão Cơ gia nhìn thấy cũng bị lừa. Đây là thân thể thật của Đoàn Bình An, là từ lớn đảo nghịch thành nhỏ, chỉ khi trực tiếp nhìn vào linh hồn mới thấy được tuổi thật mà thôi.

- Tiểu An, ngồi ở đây, tỷ tỷ có chuyện một chút.

Cơ Thiên Thanh nói.

Đoàn Bình An đợi Cơ Thanh Thanh rời đi liền nhăn mặt. "Tiểu An" nghe thật trẻ con nhưng hắn có thể chấp nhận.
- Oa, một tên nhóc có chút...đẹp trai a!

Vừa ngồi một lúc liền có một đám thiếu nữ đi đến.

- Ta nói mà, nếu là một nữ tử thì có thể kết thành tỷ muội.

Cơ Thanh Thanh tiến lại, khuôn miệng mỉm cười nói.

Đoàn Bình An liền đen mặt lại, muốn nhảy lên đánh cô thiếu nữ này một cái rồi chạy đi, đây quả thật vừa nhục vừa xấu hổ. Từ đây biệt danh mỹ thiếu niên được đồn qua miệng những thiếu nữ này.

Trong lúc đó các nam tử khác đều ánh mắt g·iết người nhìn về phía Đoàn Bình An. Không phải hắn muốn mà là bị ép buộc.

- Oa oa, các tỷ tỷ, người kia dọa ta...

Đoàn Bình An khẽ cười, trình độ diễn xuất nhập vai liền tung ra.

- Này, tên mọt sách kia, dám như thế à?

Có tác dụng, vừa làm đã có hiệu quả, người nam tử kia liền bị dọa rời đi.

Trong những thiếu nữ đó có người là muội muội của các huynh khác, khuôn mặt họ ai cũng đen lại nhìn Đoàn Bình An. Bây giờ hắn muốn chạy cũng đã muộn.

- Mấy tỷ tỷ cũng phải biết tiết tháo a, ta là nam nhân!

Đoàn Bình An gào lên rồi chạy đi, không muốn ở lại tý nào.

"Vù vù" Cơ Thiên Hạo cũng thành toàn cho Đoàn Bình An, Hư Không đại thuật tạo ra cổng không gian cho Đoàn Bình An bước đi liền chạy đến một nơi khác trong thịnh hội. Đoàn Bình An biết tận hưởng nhưng nhiều quá thật không dám, xa hơn nữa thì bây giờ chưa trưởng thành, chỉ là một thiếu niên mười hai tuổi mà thôi.

- Cuối cùng cũng thoát.

Đoàn Bình An thở ra một hơi.

Bỗng ánh mắt của hắn liếc về một hướng, hắn nhìn thấy một tên đạo sĩ mập đang nói chuyện với vài người. Vừa nhìn là biết tên đạo sĩ sư huynh Lạc Nhất Thiên kia.

- Chắc không phải muốn gây họa cho chỗ nãy chứ?

Đoàn Bình An thầm suy nghĩ.

- Nam Hoang Hắc gia, Hắc Lâu Lan đến!

Một giọng nói vang lên, vừa nghe Đoàn Bình An liền theo phản ứng mà quay lại nhìn.

Chốc hắn liền muốn chạy khỏi đây, lại là Hắc Lâu Lan. Lúc trước hắn bắt gặp nhưng là một vị tiên tử xinh đẹp, bây giờ hắn cũng gặp lại nhưng là một tên nam tử cao to thô kệch.

Chốc Đoàn Bình An thay đổi khí tức, khuôn mặt hiện tại đang học thứ mới, hiện không tiện thi triển nhưng với khuôn mặt mỹ thiếu niên thế này cũng là không ai nhận ra.
9.5
Tiến độ: 100% 31/31 chương
Tình trạng
Đã hoàn thành
Quốc gia
Unknown
Ngày đăng
27/04/2025