Chương 107: .5(Đêm ngày thứ 2) Nhận ra điều bất thường
27/04/2025
10
8.1
Chương 77.5(Đêm ngày thứ 2): Nhận ra điều bất thường
Chương 77.5:
18:00
Sau một ngày chiến đấu, đa số mọi người đều nghỉ ngơi lấy sức cho ngày mai.
Tạm không bàn đến quân Ursus, Bloody Lines dù chưa rơi vào hiểm cảnh để bộc phát tiềm năng, nhưng chiến đấu từ bình minh đến
hoàng hôn cũng gần như vắt kiệt họ, đặc biệt là những người lính thông thường.
Cho dù bây giờ vẫn còn quá sớm, nhiều người đã bỏ bữa, chữa thương xong tìm một góc nào đó ngủ lấy lại sức.
Các kiếm sĩ, những người đã xung phong vào trận địa quân Ursus, những người đi xa nhất, chém g·iết nhiều nhất, thương tích nhiều nhất
thì lại đang ăn uống hát hò bên mấy đống lửa trại.
Dù cho thứ nằm trong ly của họ là trà xanh chứ không phải rượu, lý do thì cũng không cần nhắc lại.
Nhưng còn thêm một lý do khác nữa.
Đó là…
…
“Anh đến trễ.”
Trong một căn phòng gần nơi mấy gã kiếm sĩ đang tiệc tùng, đủ xa để tiếng ồn át tiếng nói, và đủ gần để biết nếu có tên gan dạ nào dám
khui rượu ra.
Do muốn chứng thực vài thứ, Twilight đã chủ động kêu gọi một cuộc họp trực tiếp.
Tất cả mọi nhân vật nằm trong kế hoạch hồi sáng đều đã tập hợp đông đủ ở đây.
Chỉ còn có một người là chưa đến.
Không thường là người đi trễ, khi Felix xuất hiện trong căn phòng, ai nấy cũng đều nhìn qua hướng anh.
Xong rồi, cả phòng 8 người, 4 người quen ôm bụng cười, 2 người vuốt mắt không biết nói gì, 2 người thì chẳng buồn quan tâm.
Felix, mặt mày bầm dập, giữa mũi dán một cái băng cá nhân chiến hết 1/3 khuôn mặt.
Tuy biết là sẽ bị cười, Felix vẫn cảm thấy khó chịu, nhưng anh vẫn bình tĩnh bước vào phòng, kéo ghế ra ngồi xuống.
“Khụ khụ.” Dù có cái băng gạc giữa mũi kia, Twilight vẫn nhận ra biểu cảm của Felix.
Nó không hề dễ chịu.
Nên cậu cũng tém tém lại, ho hai tiếng trở lại chủ đề.
Còn về v·ết t·hương trên mặt kia, câu không hỏi gì cả, vì hỏi thì Felix chắc chắn cũng chẳng muốn trả lời.
…
“Được rồi, bỏ qua những vấn đề linh tinh và tập trung vào chủ đề chính đi. Tình hình ngày thứ 2 không cần hồi báo, tôi muốn nghe cái
nhìn của những người tôi gửi ra chiến trường trước, có ai muốn phát biểu không?”
Đợi mọi người ổn định lại chỗ ngồi, Twilight bắt đầu cuộc họp.
Cậu đưa mắt qua nhìn 4 chiến binh được gửi ra tiền tuyến ngày hôm nay.
“Chúng khá mạnh.” Nhưng người đưa ra câu trả lời đầu tiên là Lin Grey.
Ông chậm rãi xắp xếp lại thông tin lúc sáng rồi phân tích.
“Có thể đây chỉ là lời nhận xét từ một ông già cả đời chỉ biết tranh giành địa bàn với lũ t·ội p·hạm ở t·hế g·iới n·gầm. Nhưng theo những gì ta
cảm nhận, chúng được huấn luyện khá tốt.”
“Tôi cũng thấy vậy.” Matt, người phải ở lại phòng ngự chiến tuyến vì v·ết t·hương vẫn chưa hoàn toàn lành lại, nhưng ngay sau khi Lin
Grey nói xong, anh giơ tay tiếp lời.
“Tuy không mạnh bằng những kẻ chúng ta chạm mặt ở thị trấn đó, nhưng tôi nghĩ đó là do chênh lệch về chỉ huy? Là ai thì không phải
nhắc lại đâu nhỉ?”
Đương nhiên, một bên là dân binh cùng lính thông thông thường, một bên là lính tinh nhuệ của Patriot, không cần dùng não cũng dễ
dàng đủ biết bên nào mạnh hơn.
“Khoan, tôi có tình cờ biết được chuyện này, nhưng mà số lượng quân địch lúc đó sấp xỉ 300 người, quân dự bị phải đến 200 nữa. Làm
sao mà tư binh của một tướng quân có thể nhiều như vậy được? Ursus không sợ ông ta làm phản à?” Crow đứng dậy phản bác.
“Không, Matt, anh đang nhắc đến cơ chế q·uân đ·ội của Patriot phải không? Tôi hiểu ý anh rồi” Twilight gật đầu đứng dậy.
Cậu bay đến chỗ cái tủ đựng hồ sơ nằm gần, bắt đầu tìm kiếm thứ gì đó.
Yelena cũng lại gần hỗ trợ cậu, trong khi những người còn lại bắt đầu bàn tán lên.
Lin Grey ngồi nhắm mắt dưỡng thần.
Felix ngồi vuốt mũi, không biết tưởng tượng gì mà mặt lại bắt đầu đỏ lên.
Còn Hoshiguma thì kéo Crow sang một bên.
“Này, rốt cuộc ba người đang nói cái gì vậy? Patriot là ai? Và thị trấn gì ở đây?” Những câu hỏi trên chỉ mang tính chất tò mò, vì cô cảm
thấy hình như mình đang không theo kịp diễn biến ở đây.
Không, từ đầu cô cũng chẳng hiều vì sao mình lại ngồi đây được.
Rõ ràng xuất thân đầu đường xó chợ, chỉ tạm thời gia nhập vào do bị ông Hisomaru bảo “Đi trông đám nhóc này giùm ta.”.
Thế bất nào giờ mình lại ở đây rồi.
Hoshiguma lầm thời không thể làm rõ vị trí của mình trong Bloody Lines.
Crow vốn dĩ cũng không phải người thông minh, anh cũng không đoán được dụng ý của 2 đứa khùng Twilight và Felix.
Anh vốn đinh kể cho Hoshiguma về sự kiễn diễn ra ở thị trấn mỏ, nhưng đúng lúc Twilight quay trở lại.
Phạch!
Cậu quăng một tập giấy ra giữa bàn.
Bên trong lật sẵn ra một trang tài liệu, cụ thể là một bức hình nhỏ dán 1 góc cùng thông tin chi tiết.
“Đây là những kẻ mà anh nói nhỉ?” Twilight vừa nói vừa ngồi xuống ghế.
Tấm hình trang tài liệu ấy là của một kẻ mặc trang phục bảo hộ màu đen với mặt nạ kính, bên ngoài khoác một lớp áo choàng xám ngụy
trang. Điểm đặc biệt là, đằng sau lưng hắn đeo một bộ ăng ten, luôn phát tín hiệu ra khắp chiến trường.
Những ai đã đấm nhau với quân Patriot chắc không còn xa lạ gì với mấy kẻ này.
Đây chính là Patriot Herald (Trong game là Guerrilla Herald) một trong 2 lực lượng nòng cốt và quan trọng nhất trong q·uân đ·ội của
Patriot.
Trong trận chiến, bọn chúng đảm nhiệm việc liên lạc, tuyền tin, phân tích tình hình, điều khiển chiến thuật, v..v.
Nhờ có lực lượng này, quân lính của Patriot có thể phối hợp với nhau cực kỳ chặt chẽ.
Vì vậy, dù cho chỉ là tân binh hay thậm chí là tân binh, miễn nghe theo sự chỉ đạo, họ vẫn sẽ trở nên cực kỳ nguy hiểm.
“So với chúng, mấy tên lính, ở đây dù có sực mạnh cá nhân, chúng chẳng thể phối hợp với nhau được.”
Có Matt nhắc nhở, mọi người cũng dần nhận ra điều bất thường.
“Còn một điều nữa…” Twilight nhìn thoáng qua tìm kiếm bóng dáng một người, nãy giờ cậu không nghe thấy anh ta nói chuyện.
Thì thấy Felix đang nhìn trần nhà, hồn không biết trôi về đâu.
“…”
“Phù.” Twilight hít sâu một hơi rồi nhẹ nhàng thở ra.
Sau 2,3 đợt thì…
“FELIX!!!” Twilight nổi gân xanh tức giận gào lên.
Tiếng gào + tiếng đập bàn “Rầm!” một phát làm Felix giật mình ngã ra sau, hồn thả trên may cũng bắn một phát về lại trần thế.
Vừa mới sống lại, chưa kịp định hình gì, Felix đã thấy Twilight lướt đến trước mặt mình, đưa tay nắm cổ áo anh nâng lên.
Trên mặt nở một nụ cười thật sự đáng sợ.
“Felix, tôi có cần phải nhắc anh chúng ta đang làm gì không hả?”
Não không kịp load hết mọi chuyện đang diễn ra, nhưng Felix biết mình phải làm gì để không chọc người trước mặt thật sự điên lên.
Anh liều mạng lắc đầu.
“Bởi vì biểu hiện từ trước đến giờ của anh cực kỳ xuất xắc nên lần này tôi sẽ cho qua, nhưng lần sau sẽ không đơn giản như này đâu,
hiểu không?”
Felix gật đầu như xối xả.
“Tốt.” Twilight thả cổ áo anh ra, cậu búng tay ra hiệu cho Povis.
Người sau thuần thục bước lại xách Felix lên.
Sau đó quẳng ra ngoài.
“Đi làm lạnh cái đầu đi, khi nào tỉnh táo rồi hẵng quay lại.”
Đó là lời cuối cùng trước khi Twilight đóng cửa lại, để mặc Felix bị quẳng nằm lăn ra đất ở ngoài.
…
“Ách, làm gì mả phải nặng tay thế chứ?”
Sau khi bị quăng ra ngoài, Felix phủi đồ đứng dậy mở miệng oán trách.
Dù vậy, Felix cũng ý thức được cái sai ở mình, nên anh cũng chỉ thở dài nhún vai.
“Cậu ta nói đúng, có lẽ mình nên đi dạo một chút để thư thản đầu óc.”
Anh phủi quần áo đứng dậy rồi cất bước đi dạo một vòng quanh đây.
…
Khác với ngày thứ nhất, chiến thuật hôm nay là chủ động phản công.
Không đến mức hết hơi không đứng nổi, nhưng mọi người vẫn chọn nghỉ ngơi sớm cho hồi sức.
Chiến tranh mà, trạng thái phải luôn trong tình trạng ổn định.
Chẳng ai biết tí nữa quân Usus có bất ngờ tập kích lại đây không đâu.
Mà bên kia không làm thì Twilight cũng sẽ thực hiện.
Có lẽ lát nữa sẽ có vài trung đội bị điểm danh đi q·uấy r·ối ban đêm đâu.
Nên nghỉ ngơi sớm là lựa chọn tối ưu.
Tất nhiên vẫn có vài nhóm vẫn phởn cả tối.
Nhóm kiếm sĩ đang ăn uống này, cũng có vài người lính tụ tập đánh bài với nhau.
Nhưng Felix không đến những nơi ồn ào đó.
Anh cần yên tĩnh để bình thản lại đầu óc.
Nên anh đi bộ hóng gió đến một khu phố khá hẻo lánh phía sau.
Chỗ này không có đèn, Felix huýt sáo, theo ánh trăng mà đi.
Bên cạnh thì Drone đã được khởi động sẵn, cẩn thận không bao giờ thừa.
Đi một lát, anh tùy tiện chọn một chỗ ngả lưng nằm xuống.
Trời tối, mây khá dày đặc nên không thể nhìn thấy sao, Felix tiếc nuối nhắm mắt lại, tĩnh tâm.
Được một lúc sau, cảm thấy mình đã ổn trở lại, anh mở mắt ra.
“Về thôi, trễ tí nữa là lạc hậu luôn mất.” Felix co người bật dậy, hai tay ôm sau đầu toan quay trở lại.
Nhưng đột nhiên.
Anh nghe thấy những tiếng rên rỉ từ một căn nhà cạnh đó.
Cộng với, mùi máu tươi thoang thoảng trong không khí.
Lúc nãy vì đi lang thang vô định nên anh không để ý lắm, nhưng đây hình như là chỗ được cấp cho Faulse để ‘làm việc’ với các ‘bệnh nhân’
Ursus xấu số.
Do việc này có hơi n·hạy c·ảm, nên Twilight không cho phép ai lại gần đây.
“Xin hãy an nghỉ.”
Thầm mặc niệm cho mấy tên lính b·ị b·ắt ấy một phút, Felix quay người rời đi.
Anh cũng không thích ở lại nơi thị phi này làm gì.
Cái nhìn của anh về Faulse cũng như bạn mình: Có tài năng, có giá trị, nếu đặt đúng chỗ sẽ trở thành quân cờ tốt.
Với lại cũng không phải thánh mẫu gì, mấy việc t·ra t·ấn Felix cũng không phản đối.
Chỉ là đơn thuần không ưng thôi.
Nghĩ vậy, đang định rời đi.
Felix bất chợt nghe thấy tiếng kêu van xin thảm thiết.
“D..dừng lại, tôi sẽ..sẽ khai mà..sẽ khai hết mà..về bí mật của quân Ursus. L..làm ơn, đừng g·iết tôi…”
Đó là tiếng của con cừu non khi đứng trước mặt tên đồ tể đội mũ giấy.
“Làm..làm..làm ơ..ơn, xin đấy..tôi biết thông tin này sẽ cực kỳ quan trọng mà..làm ơn, tôi còn có mẹ già đang chờ ở nhà…”
“Hử?”
Felix nghiêng đầu quay lại nhìn về phía đó.
Sau một hồi phân vân, anh quyết định đi đến đó.
…
Khoảng 10 phút sau, tại chỗ của Twilight.
“Được rồi, đây là sơ bộ về chiến lược của chúng ta trong ngày mai, mọi người có thể nghỉ ngơi được rồi”
Twilight vừa nói vừa bắt đầu thu thập lại đống đồ trên bàn.
Những người khác cũng lần lượt đứng dậy.
Đúng lúc đó.
Rầm!
Felix đột ngột húc văng cánh cửa sống vào
“Felix? Anh đi đâu mà trễ vậy hả, mọi người bàn bạc xong hết cả r..”
“Đây không phải là lúc nói về cái này! Nhanh lên, Twilight, theo tôi, có chuyện trọng đại đây!”
Nói rồi, không hề cho Twilight có cơ hội làm gì, Felix bắt lấy cánh tay của cậu ta lôi đi thật nhanh.
“Ớ, này, khoan đã…”
Mọi chuyển diễn ra thực nhanh, phải đến lúc tiếng kêu của Twilight vọng lại thì mọi người trong phòng mới kịp tỉnh hồn.
Không nói một lời, Yelena lập tức phóng ra đuổi theo.
Những người khác nhìn nhau một hồi, bắt đầu từ Lin Grey, mọi người cũng rời khỏi phòng đi về hướng Felix kéo Twilight chạy đi.
…
Một lúc sau.
Biểu cảm của mọi người đều y hệt như Felix lúc ấy.
Bất ngờ, kinh ngạc, tự hỏi và thêm một chút…may mắn.
Sorry vì đăng trễ nhé, hôm qua mệt quá về đến nhà gục luôn. Bữa này có 1 chương hoi, vì 2 chương sau sẽ dài. Ngày 8/12/2022 nhé.
Chương 77.5:
18:00
Sau một ngày chiến đấu, đa số mọi người đều nghỉ ngơi lấy sức cho ngày mai.
Tạm không bàn đến quân Ursus, Bloody Lines dù chưa rơi vào hiểm cảnh để bộc phát tiềm năng, nhưng chiến đấu từ bình minh đến
hoàng hôn cũng gần như vắt kiệt họ, đặc biệt là những người lính thông thường.
Cho dù bây giờ vẫn còn quá sớm, nhiều người đã bỏ bữa, chữa thương xong tìm một góc nào đó ngủ lấy lại sức.
Các kiếm sĩ, những người đã xung phong vào trận địa quân Ursus, những người đi xa nhất, chém g·iết nhiều nhất, thương tích nhiều nhất
thì lại đang ăn uống hát hò bên mấy đống lửa trại.
Dù cho thứ nằm trong ly của họ là trà xanh chứ không phải rượu, lý do thì cũng không cần nhắc lại.
Nhưng còn thêm một lý do khác nữa.
Đó là…
…
“Anh đến trễ.”
Trong một căn phòng gần nơi mấy gã kiếm sĩ đang tiệc tùng, đủ xa để tiếng ồn át tiếng nói, và đủ gần để biết nếu có tên gan dạ nào dám
khui rượu ra.
Do muốn chứng thực vài thứ, Twilight đã chủ động kêu gọi một cuộc họp trực tiếp.
Tất cả mọi nhân vật nằm trong kế hoạch hồi sáng đều đã tập hợp đông đủ ở đây.
Chỉ còn có một người là chưa đến.
Không thường là người đi trễ, khi Felix xuất hiện trong căn phòng, ai nấy cũng đều nhìn qua hướng anh.
Xong rồi, cả phòng 8 người, 4 người quen ôm bụng cười, 2 người vuốt mắt không biết nói gì, 2 người thì chẳng buồn quan tâm.
Felix, mặt mày bầm dập, giữa mũi dán một cái băng cá nhân chiến hết 1/3 khuôn mặt.
Tuy biết là sẽ bị cười, Felix vẫn cảm thấy khó chịu, nhưng anh vẫn bình tĩnh bước vào phòng, kéo ghế ra ngồi xuống.
“Khụ khụ.” Dù có cái băng gạc giữa mũi kia, Twilight vẫn nhận ra biểu cảm của Felix.
Nó không hề dễ chịu.
Nên cậu cũng tém tém lại, ho hai tiếng trở lại chủ đề.
Còn về v·ết t·hương trên mặt kia, câu không hỏi gì cả, vì hỏi thì Felix chắc chắn cũng chẳng muốn trả lời.
…
“Được rồi, bỏ qua những vấn đề linh tinh và tập trung vào chủ đề chính đi. Tình hình ngày thứ 2 không cần hồi báo, tôi muốn nghe cái
nhìn của những người tôi gửi ra chiến trường trước, có ai muốn phát biểu không?”
Đợi mọi người ổn định lại chỗ ngồi, Twilight bắt đầu cuộc họp.
Cậu đưa mắt qua nhìn 4 chiến binh được gửi ra tiền tuyến ngày hôm nay.
“Chúng khá mạnh.” Nhưng người đưa ra câu trả lời đầu tiên là Lin Grey.
Ông chậm rãi xắp xếp lại thông tin lúc sáng rồi phân tích.
“Có thể đây chỉ là lời nhận xét từ một ông già cả đời chỉ biết tranh giành địa bàn với lũ t·ội p·hạm ở t·hế g·iới n·gầm. Nhưng theo những gì ta
cảm nhận, chúng được huấn luyện khá tốt.”
“Tôi cũng thấy vậy.” Matt, người phải ở lại phòng ngự chiến tuyến vì v·ết t·hương vẫn chưa hoàn toàn lành lại, nhưng ngay sau khi Lin
Grey nói xong, anh giơ tay tiếp lời.
“Tuy không mạnh bằng những kẻ chúng ta chạm mặt ở thị trấn đó, nhưng tôi nghĩ đó là do chênh lệch về chỉ huy? Là ai thì không phải
nhắc lại đâu nhỉ?”
Đương nhiên, một bên là dân binh cùng lính thông thông thường, một bên là lính tinh nhuệ của Patriot, không cần dùng não cũng dễ
dàng đủ biết bên nào mạnh hơn.
“Khoan, tôi có tình cờ biết được chuyện này, nhưng mà số lượng quân địch lúc đó sấp xỉ 300 người, quân dự bị phải đến 200 nữa. Làm
sao mà tư binh của một tướng quân có thể nhiều như vậy được? Ursus không sợ ông ta làm phản à?” Crow đứng dậy phản bác.
“Không, Matt, anh đang nhắc đến cơ chế q·uân đ·ội của Patriot phải không? Tôi hiểu ý anh rồi” Twilight gật đầu đứng dậy.
Cậu bay đến chỗ cái tủ đựng hồ sơ nằm gần, bắt đầu tìm kiếm thứ gì đó.
Yelena cũng lại gần hỗ trợ cậu, trong khi những người còn lại bắt đầu bàn tán lên.
Lin Grey ngồi nhắm mắt dưỡng thần.
Felix ngồi vuốt mũi, không biết tưởng tượng gì mà mặt lại bắt đầu đỏ lên.
Còn Hoshiguma thì kéo Crow sang một bên.
“Này, rốt cuộc ba người đang nói cái gì vậy? Patriot là ai? Và thị trấn gì ở đây?” Những câu hỏi trên chỉ mang tính chất tò mò, vì cô cảm
thấy hình như mình đang không theo kịp diễn biến ở đây.
Không, từ đầu cô cũng chẳng hiều vì sao mình lại ngồi đây được.
Rõ ràng xuất thân đầu đường xó chợ, chỉ tạm thời gia nhập vào do bị ông Hisomaru bảo “Đi trông đám nhóc này giùm ta.”.
Thế bất nào giờ mình lại ở đây rồi.
Hoshiguma lầm thời không thể làm rõ vị trí của mình trong Bloody Lines.
Crow vốn dĩ cũng không phải người thông minh, anh cũng không đoán được dụng ý của 2 đứa khùng Twilight và Felix.
Anh vốn đinh kể cho Hoshiguma về sự kiễn diễn ra ở thị trấn mỏ, nhưng đúng lúc Twilight quay trở lại.
Phạch!
Cậu quăng một tập giấy ra giữa bàn.
Bên trong lật sẵn ra một trang tài liệu, cụ thể là một bức hình nhỏ dán 1 góc cùng thông tin chi tiết.
“Đây là những kẻ mà anh nói nhỉ?” Twilight vừa nói vừa ngồi xuống ghế.
Tấm hình trang tài liệu ấy là của một kẻ mặc trang phục bảo hộ màu đen với mặt nạ kính, bên ngoài khoác một lớp áo choàng xám ngụy
trang. Điểm đặc biệt là, đằng sau lưng hắn đeo một bộ ăng ten, luôn phát tín hiệu ra khắp chiến trường.
Những ai đã đấm nhau với quân Patriot chắc không còn xa lạ gì với mấy kẻ này.
Đây chính là Patriot Herald (Trong game là Guerrilla Herald) một trong 2 lực lượng nòng cốt và quan trọng nhất trong q·uân đ·ội của
Patriot.
Trong trận chiến, bọn chúng đảm nhiệm việc liên lạc, tuyền tin, phân tích tình hình, điều khiển chiến thuật, v..v.
Nhờ có lực lượng này, quân lính của Patriot có thể phối hợp với nhau cực kỳ chặt chẽ.
Vì vậy, dù cho chỉ là tân binh hay thậm chí là tân binh, miễn nghe theo sự chỉ đạo, họ vẫn sẽ trở nên cực kỳ nguy hiểm.
“So với chúng, mấy tên lính, ở đây dù có sực mạnh cá nhân, chúng chẳng thể phối hợp với nhau được.”
Có Matt nhắc nhở, mọi người cũng dần nhận ra điều bất thường.
“Còn một điều nữa…” Twilight nhìn thoáng qua tìm kiếm bóng dáng một người, nãy giờ cậu không nghe thấy anh ta nói chuyện.
Thì thấy Felix đang nhìn trần nhà, hồn không biết trôi về đâu.
“…”
“Phù.” Twilight hít sâu một hơi rồi nhẹ nhàng thở ra.
Sau 2,3 đợt thì…
“FELIX!!!” Twilight nổi gân xanh tức giận gào lên.
Tiếng gào + tiếng đập bàn “Rầm!” một phát làm Felix giật mình ngã ra sau, hồn thả trên may cũng bắn một phát về lại trần thế.
Vừa mới sống lại, chưa kịp định hình gì, Felix đã thấy Twilight lướt đến trước mặt mình, đưa tay nắm cổ áo anh nâng lên.
Trên mặt nở một nụ cười thật sự đáng sợ.
“Felix, tôi có cần phải nhắc anh chúng ta đang làm gì không hả?”
Não không kịp load hết mọi chuyện đang diễn ra, nhưng Felix biết mình phải làm gì để không chọc người trước mặt thật sự điên lên.
Anh liều mạng lắc đầu.
“Bởi vì biểu hiện từ trước đến giờ của anh cực kỳ xuất xắc nên lần này tôi sẽ cho qua, nhưng lần sau sẽ không đơn giản như này đâu,
hiểu không?”
Felix gật đầu như xối xả.
“Tốt.” Twilight thả cổ áo anh ra, cậu búng tay ra hiệu cho Povis.
Người sau thuần thục bước lại xách Felix lên.
Sau đó quẳng ra ngoài.
“Đi làm lạnh cái đầu đi, khi nào tỉnh táo rồi hẵng quay lại.”
Đó là lời cuối cùng trước khi Twilight đóng cửa lại, để mặc Felix bị quẳng nằm lăn ra đất ở ngoài.
…
“Ách, làm gì mả phải nặng tay thế chứ?”
Sau khi bị quăng ra ngoài, Felix phủi đồ đứng dậy mở miệng oán trách.
Dù vậy, Felix cũng ý thức được cái sai ở mình, nên anh cũng chỉ thở dài nhún vai.
“Cậu ta nói đúng, có lẽ mình nên đi dạo một chút để thư thản đầu óc.”
Anh phủi quần áo đứng dậy rồi cất bước đi dạo một vòng quanh đây.
…
Khác với ngày thứ nhất, chiến thuật hôm nay là chủ động phản công.
Không đến mức hết hơi không đứng nổi, nhưng mọi người vẫn chọn nghỉ ngơi sớm cho hồi sức.
Chiến tranh mà, trạng thái phải luôn trong tình trạng ổn định.
Chẳng ai biết tí nữa quân Usus có bất ngờ tập kích lại đây không đâu.
Mà bên kia không làm thì Twilight cũng sẽ thực hiện.
Có lẽ lát nữa sẽ có vài trung đội bị điểm danh đi q·uấy r·ối ban đêm đâu.
Nên nghỉ ngơi sớm là lựa chọn tối ưu.
Tất nhiên vẫn có vài nhóm vẫn phởn cả tối.
Nhóm kiếm sĩ đang ăn uống này, cũng có vài người lính tụ tập đánh bài với nhau.
Nhưng Felix không đến những nơi ồn ào đó.
Anh cần yên tĩnh để bình thản lại đầu óc.
Nên anh đi bộ hóng gió đến một khu phố khá hẻo lánh phía sau.
Chỗ này không có đèn, Felix huýt sáo, theo ánh trăng mà đi.
Bên cạnh thì Drone đã được khởi động sẵn, cẩn thận không bao giờ thừa.
Đi một lát, anh tùy tiện chọn một chỗ ngả lưng nằm xuống.
Trời tối, mây khá dày đặc nên không thể nhìn thấy sao, Felix tiếc nuối nhắm mắt lại, tĩnh tâm.
Được một lúc sau, cảm thấy mình đã ổn trở lại, anh mở mắt ra.
“Về thôi, trễ tí nữa là lạc hậu luôn mất.” Felix co người bật dậy, hai tay ôm sau đầu toan quay trở lại.
Nhưng đột nhiên.
Anh nghe thấy những tiếng rên rỉ từ một căn nhà cạnh đó.
Cộng với, mùi máu tươi thoang thoảng trong không khí.
Lúc nãy vì đi lang thang vô định nên anh không để ý lắm, nhưng đây hình như là chỗ được cấp cho Faulse để ‘làm việc’ với các ‘bệnh nhân’
Ursus xấu số.
Do việc này có hơi n·hạy c·ảm, nên Twilight không cho phép ai lại gần đây.
“Xin hãy an nghỉ.”
Thầm mặc niệm cho mấy tên lính b·ị b·ắt ấy một phút, Felix quay người rời đi.
Anh cũng không thích ở lại nơi thị phi này làm gì.
Cái nhìn của anh về Faulse cũng như bạn mình: Có tài năng, có giá trị, nếu đặt đúng chỗ sẽ trở thành quân cờ tốt.
Với lại cũng không phải thánh mẫu gì, mấy việc t·ra t·ấn Felix cũng không phản đối.
Chỉ là đơn thuần không ưng thôi.
Nghĩ vậy, đang định rời đi.
Felix bất chợt nghe thấy tiếng kêu van xin thảm thiết.
“D..dừng lại, tôi sẽ..sẽ khai mà..sẽ khai hết mà..về bí mật của quân Ursus. L..làm ơn, đừng g·iết tôi…”
Đó là tiếng của con cừu non khi đứng trước mặt tên đồ tể đội mũ giấy.
“Làm..làm..làm ơ..ơn, xin đấy..tôi biết thông tin này sẽ cực kỳ quan trọng mà..làm ơn, tôi còn có mẹ già đang chờ ở nhà…”
“Hử?”
Felix nghiêng đầu quay lại nhìn về phía đó.
Sau một hồi phân vân, anh quyết định đi đến đó.
…
Khoảng 10 phút sau, tại chỗ của Twilight.
“Được rồi, đây là sơ bộ về chiến lược của chúng ta trong ngày mai, mọi người có thể nghỉ ngơi được rồi”
Twilight vừa nói vừa bắt đầu thu thập lại đống đồ trên bàn.
Những người khác cũng lần lượt đứng dậy.
Đúng lúc đó.
Rầm!
Felix đột ngột húc văng cánh cửa sống vào
“Felix? Anh đi đâu mà trễ vậy hả, mọi người bàn bạc xong hết cả r..”
“Đây không phải là lúc nói về cái này! Nhanh lên, Twilight, theo tôi, có chuyện trọng đại đây!”
Nói rồi, không hề cho Twilight có cơ hội làm gì, Felix bắt lấy cánh tay của cậu ta lôi đi thật nhanh.
“Ớ, này, khoan đã…”
Mọi chuyển diễn ra thực nhanh, phải đến lúc tiếng kêu của Twilight vọng lại thì mọi người trong phòng mới kịp tỉnh hồn.
Không nói một lời, Yelena lập tức phóng ra đuổi theo.
Những người khác nhìn nhau một hồi, bắt đầu từ Lin Grey, mọi người cũng rời khỏi phòng đi về hướng Felix kéo Twilight chạy đi.
…
Một lúc sau.
Biểu cảm của mọi người đều y hệt như Felix lúc ấy.
Bất ngờ, kinh ngạc, tự hỏi và thêm một chút…may mắn.
Sorry vì đăng trễ nhé, hôm qua mệt quá về đến nhà gục luôn. Bữa này có 1 chương hoi, vì 2 chương sau sẽ dài. Ngày 8/12/2022 nhé.
Tiến độ: 100%
107/107 chương
Tình trạng
Đã hoàn thành
Quốc gia
Unknown
Ngày đăng
27/04/2025
Thể loại
Tag liên quan