Sư Phụ, Cho Ta Cắn Miếng Đi

27/04/2025 10 7.1

Giới thiệu truyện

SƯ PHỤ, CHO TA CẮN MIẾNG ĐI - Một câu chuyện ngôn tình cổ đại đầy hứa hẹn, pha trộn giữa hài hước, ngọt ngào, và một chút huyền huyễn, hứa hẹn một cái kết hạnh phúc.

Câu chuyện mở đầu bằng một hình ảnh vừa hài hước, vừa đáng yêu: Sư phụ, người luôn nghiêm khắc và cao ngạo, lại mang về một nữ tử phàm trần xinh đẹp tuyệt trần. Ngay lập tức, trái tim của một đệ tử trẻ (có lẽ là một yêu thú?) đã loạn nhịp, thậm chí đến mức "nước miếng trào ra khỏi khóe miệng" vì ngưỡng mộ.

Nhưng đáp lại sự "thèm thuồng" ấy, lại là sự dịu dàng bất ngờ từ Sư phụ. Thay vì trách mắng, người lại nhẹ nhàng lau đi những giọt nước miếng ấy, cùng lời đáp đầy ẩn ý: "Ngoan, người này không phải để cho con ăn." Câu nói ấy vừa cưng chiều, vừa khẳng định một giới hạn, khơi gợi sự tò mò về mối quan hệ phức tạp giữa ba người.

Liệu nữ tử phàm trần ấy là ai? Tại sao Sư phụ lại mang cô về? Và mối quan hệ giữa đệ tử trẻ và Sư phụ sẽ diễn biến ra sao? Tất cả sẽ được hé lộ trong câu chuyện đầy thú vị này.

Số chương
4
Lượt đọc
10
Đánh giá
7.1/5.0

Danh sách chương

Sắp xếp:
7.1
Tiến độ: 100% 4/4 chương
Tình trạng
Đã hoàn thành
Quốc gia
Unknown
Ngày đăng
27/04/2025

Truyện liên quan

Người Ở Tokyo, Theo Sinh Hoạt Hệ Chức Nghiệp Bắt Đầu

Chương 548: Sato Ayaka Shirahama, ngươi là ta huyễn tưởng đối tượng! (3)

Hệ thống kỳ lạ biến cuộc sống thường nhật ở Tokyo thành chuỗi nhiệm vụ bất ngờ! Anh chàng Jindai Shirahama vừa học tập, vừa nấu ăn, lại còn viết văn... với những bí mật ẩn sau mỗi chức nghiệp. Liệu đây là trò chơi hay một âm mưu? Khám phá ngay!

Khinh Cuồng

Chương 17: Không làm việc đàng hoàng

Tạ Yến mộng tưởng tình yêu, nay quyết tâm buông bỏ. Nhưng Giản Tố Ngu không buông, liên tục "tấn công". Liệu cậu có thể giữ vững lập trường? Truyện hài hước, cảm động về tình yêu đơn phương và sự theo đuổi bất chấp.

Ta Chỉ Là Cái Tuần Thú Sư

Chương 319: Cướp đoạt

Tu tiên dị biệt: Đệ tử "chân đất" chỉ giỏi thuần phục thú dữ, lạc lối giữa thế giới võ lâm! Hệ thống độc đáo, hài hước, sảng khoái, liệu có thể nghịch thiên?