Chương 114: Vấn đề khó khăn.
27/04/2025
10
9.0
Chương 114: Vấn đề khó khăn.
Trong phòng họp, sau khi nắm bắt được tình hình hiện tại thì Âu Dương Phi Vân nhìn quanh xem phản ứng của mọi người.
Cả phòng họp cũng trầm mặc, tất nhiên không phải chưa có ai tiên liệu trước được việc các loại sản phẩm lưu hành trong Thiên Huyền đại lục đều không thể sản xuất từng phần một rồi đưa đến một nơi để chế tạo.
Mọi người trước đó tuy đưa ra vấn đề như vậy nhưng cuối cùng đều được Thu Mộng thương hội hội trưởng cùng Nam Cung Minh Hà giải đáp.
Bọn họ sẽ tách bạch khâu chuyên môn hóa sản xuất thành chỉ bao gồm việc khai thác, sản xuất ra nguyên liệu thô, sau đó là xử lý thô theo từng quy chuẩn, nhu cầu tại các khu vực tập trung.
Sau đó sẽ nhanh chóng vận tải tới từng nơi sản xuất tiếp theo và bởi vì đặc thù sản phẩm nên xã hội hóa sản xuất chính là tất cả các gia tộc, thế lực đều có thể tiếp cận với lượng nguyên liệu cung ứng giá rẻ hơn và sẽ có người chế tạo ra thành phẩm.
Vấn đề là, sản lượng nguyên liệu cung ứng tăng nhưng năng lực sản xuất chưa đạt tới để có thể nhanh chóng tiêu hao, từ đó dẫn tới dư thừa.
Hiện nay mới chỉ là bắt đầu, nhưng khi mà hiện tượng dư thừa lớn tới mức năng lực sản xuất không đủ để tiêu thụ thì giá cả sẽ bị giảm mạnh vì càng để lâu thì giá bảo quản khi cất vào kho càng lớn.
Lý do vẫn chưa rơi vào khủng hoảng giá cả là do các gia tộc cũng tích cực mua vào và sản xuất, thêm nữa tài nguyên lại có thể bảo quản lâu để chờ tới khi sản xuất.
Vấn đề kế tiếp là các gia tộc không hạ giá thành phẩm dù tài nguyên mua vào đã rẻ hơn rất nhiều.
Từ đó sẽ gây ra mâu thuẫn giữa tán tu và gia tộc, khi bọn hắn liều mạng đi tìm tài nguyên ngoài tự nhiên và bán ra quá rẻ trong khi thành phẩm thì không giảm.
Điều này đi ngược lại lý niệm của Thanh Minh tổ chức, vấn đề này thì dễ giải quyết hơn, khi mà Thanh Minh tổ chức cùng mấy thế lực lớn và các thế lực phụ thuộc đi vào thống nhất đưa ra quy định về việc ổn định giá cả, một lần nữa quy định lại về giá cả của hàng loạt mặt hàng.
Bởi vì ông lớn đã lên tiếng, các thế lực khác tuy không chịu nhưng cuối cùng đều phải theo vì nếu giữ nguyên sẽ không thể bán được hàng.
Ngay sau đó, Thanh Minh tổ chức thống nhất đưa ra quy định về chống bán phá giá vì bọn hắn đã học được bài học qua đợt điều chỉnh vừa rồi.
Thế là sự kiện tiếp theo xảy ra, giá hàng hóa giảm nhưng giá trị linh thạch lại không giảm bởi vì độ giá trị của linh thạch được thừa nhận do nồng độ linh khí có trong linh thạch.
Vả lại, nếu giảm giá trị linh thạch thì bọn hắn sẽ lỗ khi đi trao đổi.
Thế là nhiều người tự dưng chợt giàu có, nhu cầu mua sắm tài nguyên tăng cao các gia tộc lại tiếp tục thu vào đầy bồn đầy bát do thị trường, nhưng chủ yếu là các mặt hàng phổ biến vì trình độ khai thác và sản xuất vẫn chưa đủ để tạo ra các loại tài nguyên hiếm hơn.
Cuối cùng lại quy về việc năng lực sản xuất chưa đạt đủ năng lực đã cưỡng ép tiến vào hình thức kinh tế mới.
Lúc này, Âu Dương Phi Vân sau khi đã cân nhắc kỹ lưỡng mới đứng lên nói ý kiến của mình:
“Ta đã nắm bắt được vấn đề, và việc này thì ta hay các vị ở đây đều có thể hiểu và đưa ra cách giải quyết.
Nhưng thứ khiến các vị ở đây chần chừ là do tư duy của mọi người mà thôi.”
Nhìn mọi người sửng sốt, thậm chí ẩn ẩn có người tức giận, Âu Dương Phi Vân bình tĩnh nói tiếp:
“Ta không phải đang chê mọi người ở đây, mà do các vị đã sống hàng trăm thậm chí hàng ngàn năm rồi, quen thuộc rồi, giờ bảo nhất thời thay đổi sẽ rất khó khăn.
Vì thế, ta sẽ nói ra điều mà khiến mọi người đang khó khăn.
Ai trong chúng ta cũng hiểu vấn đề năm ở khâu sản xuất cuối, dù là ngành nghề nào thì việc có thiên phú là rất quan trọng vì thế các kỹ nghệ sư rất ít trong số chúng ta.
Lại thêm, để học nghề thì tiêu hao rất nhiều tài nguyên cũng như để nâng cao tay nghề.
Ngoài ra các thế lực lớn cũng lũng đoạn kỹ thuật để tránh đối thủ hay thế lực yếu hơn có cơ hội trở mình.
Và đó là lý do khiến cho khâu sản xuất cuối cùng khó lòng mở rộng, và các vị ở đây vướng mắc ở việc độc quyền tuyệt đối về sản xuất.
Các vị lo lắng ta có thể hiểu, nhưng làm sao có tuyệt đối, các vị đã được nếm ngon ngọt từ việc thay đổi về sản xuất cũng như điều chỉnh về mua bán rồi nhưng lại không muốn người khác được nếm ngon ngọt, thế là lại tự buộc chặt nhau lại cùng c·hết.”
Bọn họ đang vướng vào mâu thuẫn giữa sản xuất và độc quyền, nếu bí quyết chỉ họ biết thì họ sẽ có toàn quyền quyết định, nhưng một thế lực thì không cách nào đủ sức sản xuất cho một thị trường vì thế dẫn tới cung không đủ cầu, giá cả sẽ tăng cao.
Nhưng tăng lên thì số người có thể tiếp cận được sẽ giảm đi, trong khi tác dụng lại không đúng so với cái giá phải bỏ ra, thế là từ đó tự bóp c·hết mình.
Âu Dương Phi Vân nhìn mọi người trầm mặc, chờ một lúc hắn mới nói tiếp:
“Chúng ta đã tiến vào hình thức kinh tế mới, và sân chơi của chúng ta là ở thị trường nếu các vị còn cố chấp ở cổ bình thì không cách nào tiến ra được khu vực rộng lớn hơn đâu.
Thế nên, ý của ta là tạm thời sẽ làm chậm và làm dịu đi mâu thuẫn, trong thời gian đó nhanh chóng mở bồi dưỡng các loại kỹ nghệ sư từ đó nâng cao năng lực sản xuất.
Tuy việc này sẽ khiến các thế lực khác lớn mạnh, nhưng chúng ta cũng không phải lo lắng vì chúng ta sẽ tận lực vơ vét các loại kỹ nghệ sư hàn môn, tự do.
Chúng ta bỏ tiền, đổi lại là cam kết phục vụ trong tương lai.
Chỉ khi chúng ta ổn định được Nam Vực, lúc này các vực khác sẽ bị chúng ta vượt xa và thống trị.”
Là một người hiện đại, Âu Dương Phi Vân thừa hiểu sức mạnh của những cải cách hiện tại, hắn đang trên hành trình tái lập lại hành trình của Châu Âu đánh chiếm thế giới khi mà bọn hắn đang cải cách thì các nơi khác lại bị tách biệt và không kịp cải cách.
Tất nhiên, việc cải cách không phải dễ dàng, có thế lực được lợi cũng sẽ có người thiệt hại, nhưng hiện tại các thế lực ủng hộ Âu Dương Phi Vân chiếm quyền nói chuyện tuyệt đối tại Nam Vực.
Điều hắn cần lo lắng là tránh để các thế lực đó mất đoàn kết dẫn tới nội bộ của Thanh Minh tổ chức sụp đổ từ đó khiến hắn thất bại mà thôi.
Trở về Thanh Lam tông, trên xe ngựa, Âu Dương Phi Vân cùng Nam Cung Minh Hà ôm nhau đầy âu yếm.
Dù sao đôi vợ chồng son lại tách nhau một thời gian, phản ứng như vậy cũng là điều bình thường.
“Liệu chàng có thể gánh vác được không?” Nam Cung Minh Hà bất chợt hỏi.
Bởi vì Âu Dương Phi Vân hiện đang là người móc nối các thế lực lại với nhau, ít nhất trên mặt nổi là như vậy, do đó quyết định kia cần là hắn đưa ra.
Từ đó, việc đối mặt với nhiều thế lực bất mãn sẽ là do hắn đứng đầu.
“Không sao cả, chỉ cần nhạc phụ đại nhân cùng gia gia và Thanh Lam tông đứng vững thì ta chẳng có áp lực gì cả.”
Hắn nói là sự thật, Thiên Huyền đại lục khác với Trái Đất, bởi giữa người với người nào có bình đẳng, chỉ có cường giả cùng kẻ yếu mà thôi, tu vi không đủ, sức mạnh không đủ thì cụp đuôi làm người.
Thanh Minh tổ chức có số lượng cường giả tối đỉnh là nhiều nhất tại Nam Vực vì thế cũng không lo lắng gì cả, chẳng qua đám lão già kia muốn ăn hết cả mười phần tham lam không muốn nhả cho người khác nên mới biến việc này thành vấn đề mà thôi.
Hắn không làm như vậy được, nếu không thể khiến Nam Vực áp đảo tuyệt đối các thế lực khác thì đến lúc đó hắn khó lòng mà cạnh tranh cùng khí vận chi tử.
Tên kia tu vi bật hack, cơ duyên tràn đầy từ đó khiến thế lực mạnh mẽ, trước đây hắn dùng tu vi và thế lực áp đảo tuyệt đối đánh hắn chạy khỏi Nam Vực thì về sau hắn cũng phải làm như vậy.
---
Trong phòng họp, sau khi nắm bắt được tình hình hiện tại thì Âu Dương Phi Vân nhìn quanh xem phản ứng của mọi người.
Cả phòng họp cũng trầm mặc, tất nhiên không phải chưa có ai tiên liệu trước được việc các loại sản phẩm lưu hành trong Thiên Huyền đại lục đều không thể sản xuất từng phần một rồi đưa đến một nơi để chế tạo.
Mọi người trước đó tuy đưa ra vấn đề như vậy nhưng cuối cùng đều được Thu Mộng thương hội hội trưởng cùng Nam Cung Minh Hà giải đáp.
Bọn họ sẽ tách bạch khâu chuyên môn hóa sản xuất thành chỉ bao gồm việc khai thác, sản xuất ra nguyên liệu thô, sau đó là xử lý thô theo từng quy chuẩn, nhu cầu tại các khu vực tập trung.
Sau đó sẽ nhanh chóng vận tải tới từng nơi sản xuất tiếp theo và bởi vì đặc thù sản phẩm nên xã hội hóa sản xuất chính là tất cả các gia tộc, thế lực đều có thể tiếp cận với lượng nguyên liệu cung ứng giá rẻ hơn và sẽ có người chế tạo ra thành phẩm.
Vấn đề là, sản lượng nguyên liệu cung ứng tăng nhưng năng lực sản xuất chưa đạt tới để có thể nhanh chóng tiêu hao, từ đó dẫn tới dư thừa.
Hiện nay mới chỉ là bắt đầu, nhưng khi mà hiện tượng dư thừa lớn tới mức năng lực sản xuất không đủ để tiêu thụ thì giá cả sẽ bị giảm mạnh vì càng để lâu thì giá bảo quản khi cất vào kho càng lớn.
Lý do vẫn chưa rơi vào khủng hoảng giá cả là do các gia tộc cũng tích cực mua vào và sản xuất, thêm nữa tài nguyên lại có thể bảo quản lâu để chờ tới khi sản xuất.
Vấn đề kế tiếp là các gia tộc không hạ giá thành phẩm dù tài nguyên mua vào đã rẻ hơn rất nhiều.
Từ đó sẽ gây ra mâu thuẫn giữa tán tu và gia tộc, khi bọn hắn liều mạng đi tìm tài nguyên ngoài tự nhiên và bán ra quá rẻ trong khi thành phẩm thì không giảm.
Điều này đi ngược lại lý niệm của Thanh Minh tổ chức, vấn đề này thì dễ giải quyết hơn, khi mà Thanh Minh tổ chức cùng mấy thế lực lớn và các thế lực phụ thuộc đi vào thống nhất đưa ra quy định về việc ổn định giá cả, một lần nữa quy định lại về giá cả của hàng loạt mặt hàng.
Bởi vì ông lớn đã lên tiếng, các thế lực khác tuy không chịu nhưng cuối cùng đều phải theo vì nếu giữ nguyên sẽ không thể bán được hàng.
Ngay sau đó, Thanh Minh tổ chức thống nhất đưa ra quy định về chống bán phá giá vì bọn hắn đã học được bài học qua đợt điều chỉnh vừa rồi.
Thế là sự kiện tiếp theo xảy ra, giá hàng hóa giảm nhưng giá trị linh thạch lại không giảm bởi vì độ giá trị của linh thạch được thừa nhận do nồng độ linh khí có trong linh thạch.
Vả lại, nếu giảm giá trị linh thạch thì bọn hắn sẽ lỗ khi đi trao đổi.
Thế là nhiều người tự dưng chợt giàu có, nhu cầu mua sắm tài nguyên tăng cao các gia tộc lại tiếp tục thu vào đầy bồn đầy bát do thị trường, nhưng chủ yếu là các mặt hàng phổ biến vì trình độ khai thác và sản xuất vẫn chưa đủ để tạo ra các loại tài nguyên hiếm hơn.
Cuối cùng lại quy về việc năng lực sản xuất chưa đạt đủ năng lực đã cưỡng ép tiến vào hình thức kinh tế mới.
Lúc này, Âu Dương Phi Vân sau khi đã cân nhắc kỹ lưỡng mới đứng lên nói ý kiến của mình:
“Ta đã nắm bắt được vấn đề, và việc này thì ta hay các vị ở đây đều có thể hiểu và đưa ra cách giải quyết.
Nhưng thứ khiến các vị ở đây chần chừ là do tư duy của mọi người mà thôi.”
Nhìn mọi người sửng sốt, thậm chí ẩn ẩn có người tức giận, Âu Dương Phi Vân bình tĩnh nói tiếp:
“Ta không phải đang chê mọi người ở đây, mà do các vị đã sống hàng trăm thậm chí hàng ngàn năm rồi, quen thuộc rồi, giờ bảo nhất thời thay đổi sẽ rất khó khăn.
Vì thế, ta sẽ nói ra điều mà khiến mọi người đang khó khăn.
Ai trong chúng ta cũng hiểu vấn đề năm ở khâu sản xuất cuối, dù là ngành nghề nào thì việc có thiên phú là rất quan trọng vì thế các kỹ nghệ sư rất ít trong số chúng ta.
Lại thêm, để học nghề thì tiêu hao rất nhiều tài nguyên cũng như để nâng cao tay nghề.
Ngoài ra các thế lực lớn cũng lũng đoạn kỹ thuật để tránh đối thủ hay thế lực yếu hơn có cơ hội trở mình.
Và đó là lý do khiến cho khâu sản xuất cuối cùng khó lòng mở rộng, và các vị ở đây vướng mắc ở việc độc quyền tuyệt đối về sản xuất.
Các vị lo lắng ta có thể hiểu, nhưng làm sao có tuyệt đối, các vị đã được nếm ngon ngọt từ việc thay đổi về sản xuất cũng như điều chỉnh về mua bán rồi nhưng lại không muốn người khác được nếm ngon ngọt, thế là lại tự buộc chặt nhau lại cùng c·hết.”
Bọn họ đang vướng vào mâu thuẫn giữa sản xuất và độc quyền, nếu bí quyết chỉ họ biết thì họ sẽ có toàn quyền quyết định, nhưng một thế lực thì không cách nào đủ sức sản xuất cho một thị trường vì thế dẫn tới cung không đủ cầu, giá cả sẽ tăng cao.
Nhưng tăng lên thì số người có thể tiếp cận được sẽ giảm đi, trong khi tác dụng lại không đúng so với cái giá phải bỏ ra, thế là từ đó tự bóp c·hết mình.
Âu Dương Phi Vân nhìn mọi người trầm mặc, chờ một lúc hắn mới nói tiếp:
“Chúng ta đã tiến vào hình thức kinh tế mới, và sân chơi của chúng ta là ở thị trường nếu các vị còn cố chấp ở cổ bình thì không cách nào tiến ra được khu vực rộng lớn hơn đâu.
Thế nên, ý của ta là tạm thời sẽ làm chậm và làm dịu đi mâu thuẫn, trong thời gian đó nhanh chóng mở bồi dưỡng các loại kỹ nghệ sư từ đó nâng cao năng lực sản xuất.
Tuy việc này sẽ khiến các thế lực khác lớn mạnh, nhưng chúng ta cũng không phải lo lắng vì chúng ta sẽ tận lực vơ vét các loại kỹ nghệ sư hàn môn, tự do.
Chúng ta bỏ tiền, đổi lại là cam kết phục vụ trong tương lai.
Chỉ khi chúng ta ổn định được Nam Vực, lúc này các vực khác sẽ bị chúng ta vượt xa và thống trị.”
Là một người hiện đại, Âu Dương Phi Vân thừa hiểu sức mạnh của những cải cách hiện tại, hắn đang trên hành trình tái lập lại hành trình của Châu Âu đánh chiếm thế giới khi mà bọn hắn đang cải cách thì các nơi khác lại bị tách biệt và không kịp cải cách.
Tất nhiên, việc cải cách không phải dễ dàng, có thế lực được lợi cũng sẽ có người thiệt hại, nhưng hiện tại các thế lực ủng hộ Âu Dương Phi Vân chiếm quyền nói chuyện tuyệt đối tại Nam Vực.
Điều hắn cần lo lắng là tránh để các thế lực đó mất đoàn kết dẫn tới nội bộ của Thanh Minh tổ chức sụp đổ từ đó khiến hắn thất bại mà thôi.
Trở về Thanh Lam tông, trên xe ngựa, Âu Dương Phi Vân cùng Nam Cung Minh Hà ôm nhau đầy âu yếm.
Dù sao đôi vợ chồng son lại tách nhau một thời gian, phản ứng như vậy cũng là điều bình thường.
“Liệu chàng có thể gánh vác được không?” Nam Cung Minh Hà bất chợt hỏi.
Bởi vì Âu Dương Phi Vân hiện đang là người móc nối các thế lực lại với nhau, ít nhất trên mặt nổi là như vậy, do đó quyết định kia cần là hắn đưa ra.
Từ đó, việc đối mặt với nhiều thế lực bất mãn sẽ là do hắn đứng đầu.
“Không sao cả, chỉ cần nhạc phụ đại nhân cùng gia gia và Thanh Lam tông đứng vững thì ta chẳng có áp lực gì cả.”
Hắn nói là sự thật, Thiên Huyền đại lục khác với Trái Đất, bởi giữa người với người nào có bình đẳng, chỉ có cường giả cùng kẻ yếu mà thôi, tu vi không đủ, sức mạnh không đủ thì cụp đuôi làm người.
Thanh Minh tổ chức có số lượng cường giả tối đỉnh là nhiều nhất tại Nam Vực vì thế cũng không lo lắng gì cả, chẳng qua đám lão già kia muốn ăn hết cả mười phần tham lam không muốn nhả cho người khác nên mới biến việc này thành vấn đề mà thôi.
Hắn không làm như vậy được, nếu không thể khiến Nam Vực áp đảo tuyệt đối các thế lực khác thì đến lúc đó hắn khó lòng mà cạnh tranh cùng khí vận chi tử.
Tên kia tu vi bật hack, cơ duyên tràn đầy từ đó khiến thế lực mạnh mẽ, trước đây hắn dùng tu vi và thế lực áp đảo tuyệt đối đánh hắn chạy khỏi Nam Vực thì về sau hắn cũng phải làm như vậy.
---
Tiến độ: 100%
124/124 chương
Tình trạng
Đã hoàn thành
Quốc gia
Unknown
Ngày đăng
27/04/2025
Thể loại
Tag liên quan