Chương 29: Chương 29

27/04/2025 10 7.8

Xuất tinh xong, hoàng đế không vội rút ra, mà dựa sát vào người nàng hưởng thụ dư vị cao trào, hơi thở nặng nề dần dần bình tĩnh lại, nhớ lại cảnh ân ái khiến hắn sung sướng vừa rồi hắn lại thấy vô cùng thoải mái, điều khiến hắn nuối tiếc duy nhất đó là tử cung của Đoan Tĩnh đóng chặt, cho dù hắn dùng mọi cách đâm chọc cũng không thể mở ra một khe nhỏ.

Nhưng hắn cũng không vội.

Những điều tốt đẹp phải từ từ hưởng thụ mới được.

Dương vật mềm nhũn nằm trong âm đạo của Đoan Tĩnh sau cao trao lại bắt đầu có xu hướng cứng lại, nhìn sắc trời ngoài cửa sổ, đã gần sáng rồi, hoàng đế chỉ có thể tiếc nuối rút ra.

Hôm này hắn còn có chuyện quan trọng cần làm, chính là dẫn đám quan viên tiễn đưa linh cữu hoàng hậu đến cổng Triều Dương ở bên ngoài để an táng, tiếp tục trì hoãn cũng không thích hợp.

Hắn nhặt y phục rơi vương vãi trên sàn nhà mặc lên người sau đó quay người lại nhìn Đoan Tĩnh cả người đầy vết xanh tím vẫn đứng nguyên tại chỗ, đầu cúi thấp, thẫn thờ nhìn xuống mặt đất.

Tinh dịch của hoàng đế đã tích tụ mấy ngày nay nên rất đặc và nhiều, chất lỏng trào ra từ âm đạo của Đoan Tĩnh, chảy dọc xuống bắp chân của nàng rồi tạo thành một vũng nước trên mặt đất.

Sau khi Đoan Tĩnh tỉnh lại khỏi cơn dục vọng mà hoàng đế mang lại, nhìn đến dáng vẻ dâm đãng của mình, nàng lại nhớ đến sự trầm mê không thể kháng cự của mình trong cuộc gian dâm này, cảm giác xấu hổ lập tức dâng lên trong lòng, sự chán ghét nồng đậm khiến nàng không thể bình thản đối mặt với hoàng đế được.

Hoàng đế ăn mặc chỉnh tề, nhìn dáng vẻ mờ mịt bất lực đến đáng thương của nàng, trong ánh mắt hắn hiện lên tia thích thú đầy ác ý, hắn chậm rãi lại gần thân hình đang run rẩy của Đoan Tĩnh, hé miệng ngậm lấy vành tay của Đoan Tĩnh cắn nhẹ một cái, sau đó nói khẽ bên tai của nàng: “Ngoan, con hầu hạ trẫm tốt như vậy, nếu hoàng hậu biết được có lẽ sẽ phải cảm ơn con đấy.”

Hoàng đế vừa dứt lời thì hắn lập tức cảm nhận được cơ thể Đoan Tĩnh trở nên căng cứng, hắn hài lòng nhếch môi, sau đó hắn xoay người rời đi không chút lưu luyến.

Toàn thân Đoan Tĩnh lạnh như băng, ngón tay bên người vô thức run rẩy, ngơ ngác đứng nguyên tại chỗ rất lâu vẫn chưa lấy lại được bình tĩnh.

Sảnh sau Vĩnh Hòa Cung.

Lục Y dậy thật sớm, dáng vẻ giống như hai ngày trước Đoan Tĩnh dặn dò, sáng sớm chuẩn bị dụng cụ vệ sinh và tang phục chờ nàng trở về.

Nhưng hôm nay đã muộn rồi mà bóng dáng Đoan Tĩnh vẫn chưa xuất hiện, Lục Y nôn nóng đi đi lại lại trong phòng.

Đợt thêm một lúc nãy thì cung nhân trong Vĩnh Hòa Cung cũng đã thức dậy rồi.

Chuyện Đoan Tĩnh túc trực bên linh cữu hoàng hậu không hề báo lên trên, nàng không muốn tranh công cũng không cầu danh vọng, cho nên nàng không hề nói cho ai biết.

Nàng thật lòng thật dạ muốn tận tâm vì Đông Giai hoàng hậu.

Trong nội cung không có quá nhiều thú vui, cho nên dễ nảy sinh ra tin đồn. Nếu một chuyện vô cùng đơn giản bị truyền đi qua miệng đám người trong cung thì thành tam sao thất bản, sau cùng câu chuyện sẽ không còn đơn giản như vậy nữa.

Giống như chuyện lúc trước Đoan Tĩnh bị phạt cấm túc, những lời chế nhạo, giễu cợt, suy đoán ác ý và những lời an ủi giả dối lẫn lộn cùng nhau ập đến khiến nàng kiệt quệ về cả thể xác lẫn tinh thần. Để tránh rắc rối, Đoan Tĩnh đã bí mật hối lộ tiểu thái giám ở cổng Vĩnh Hòa Cung, hàng ngày hắn ta mở cửa sớm trước nửa tiếng để nàng quay về ngủ trưa.

Cũng chỉ là ba ngày tiện tay mà hắn ta đã có thể thu lại được một khoản tiền, tất nhiên tiểu thái giám đã vui mừng tiếp nhận chuyện này rồi.

Đoan Tĩnh vẫn luôn cẩn thận, hai ngày nay đều vội vã chạy về Vĩnh Hòa Cung đúng giờ không hề xảy ra sai sót gì.

Hôm nay lại mãi vẫn chưa về, Lục Y không tránh khỏi bắt đầu nghĩ ngợi lung tung.

Đã sắp đến giờ mão rồi, Lục Y đứng ngồi không yên, nàng ấy đứng dậy mở cửa, chuẩn bị đi đến cổng Vĩnh Hòa Cung đứng chờ.

Vừa mở cửa, Lục Y đã ngây ngẩn cả người.

Chỉ thấy cách đó hơn mười bước, nàng ấy nhìn thấy Đoan Tĩnh mặc tang phục nhăn nhúm, tóc tai rối bù, xõa tung ra sau lưng, hai mắt sưng đỏ, đôi môi anh đào khô nứt, đi tập tễnh về phía nàng ấy.

Lục Y sợ hãi, vội vàng tiến lên đỡ lấy Đoan Tĩnh.

Đoan Tĩnh mệt mỏi thuận thế tựa lên người Lục Y, loạng choạng được nàng ấy đỡ vào trong phòng.

Đoan Tĩnh vô lực nằm ngửa trên giường, thở dốc, bộ tang phục theo động tác bị nới lỏng ra, lộ ra một mảng xanh tím ở trước ngực.

7.8
Tiến độ: 100% 34/34 chương
Tình trạng
Đã hoàn thành
Quốc gia
Unknown
Ngày đăng
27/04/2025