Chương 232: Bỏ trốn rồi!
27/04/2025
10
10.0
Chương 232: Bỏ trốn rồi!
Thực lực của Từ Mệnh không phải là không mạnh nhưng đối thủ của hắn là ai, một loài yêu thú gần như là bá chủ chủ đại hải là U Minh Hải Thú, vả lại chiến trường chính là tại trên biển.
Ở đại hải, các hải yêu thú thực lực vốn có thể tăng lên mấy lần, tỷ như hiện tại U Minh Hải Thú này hiện tại chỉ là tam tinh Yêu vương khi ở ngoài biển có sức chiến đấu của một gã tứ tinh Yêu Vương trên đất liền thậm chí còn mạnh hơn rất nhiều.
Còn về Từ Mệnh tuy mạnh, tuy là tử đệ kiệt xuất nhất vủa Từ gia nhưng đối phó với một con tam tinh Yêu Vương cũng vô lực, hắn vốn đã không có bất kỳ phần thắng nào rồi.
Từ Mệnh đang cố gắn chống cự lại với U Minh Hải Thú, lúc này thân thể của hắn v·ết t·hương chồng chất bị U Minh Hải Thú kéo xuống hơn trăm mét bên dưới mặt biển, xung quanh máu tươi nhuộm đỏ một dòng.
Bên trên mặt biển, chiếc thuyền kia bị bao vây bởi ba cây súc tu to lớn, súc tu với lực mạnh mẽ liên tục đánh xuống chấn động toàm bộ căn thuyền, chiếc thuyền này vốn đã khó giữ bây giờ lại không ai giúp, nó đã ở nguy cơ hủy hoại.
Màn sáng bảo vệ ban đầu cực lỳ sáng tỏ, qua mấy đợt công kích của U Minh Hải Thú liền đã ảm đạm lại, xung quanh từng vết rạng nứt bao phủ nếu như cứ tiếp tục hẳn là không thể cầm cự được bao lâu, một khi màn sáng bị phá hủy kết cục của bọn họ duy nhất một cái là....
C·hết!
Nhìn thấy ba cây súc tu kia vẫn còn đang vun vẫy, không gian chấn động, từng cây súc tu xuyên qua không gian đánh lên vết rạn lớn nhất của màn sáng, một kích này đánh xuống nhất định màn phòng ngự cuối cùng sẽ bị phá tan, số phận của họ cũng sẽ chấn dứt tại đây.
Tuyệt vọng bao phủ, ai ai cũng đã chấp nhận số phận, hai mắt điều nhắm nghiền đợi chờ c·ái c·hết kéo tới.
Nhưng họ đã nhắm lại rất lâu rồi, c·ái c·hết lại một mực không đến, bọn họ vẫn còn an toàn. Khi Từ Ân mở ra hai mắt bên trên là một thiếu niên toàn thân một bộ áo bào màu đen mái tóc cũng màu đen thâm thúy, hắn khi đối mặt với một tôn tam tinh Yêu Vương lại vô cùng ung dung như là đối mặt với cái tồn tại không đáng nhìn thẳng.
Thiếu niên kia thân hình thẳng tấp, một tay đặt sau lưng một tay đưa về phía trước tạo nên một cái tấm thuẩn làm bằng Long lân trong vô cùng yếu ớt nhưng nó lại một mực chặn đứng thế công của U Minh Hải Thú.
Thân ảnh kia bên trên thân thể nhẹ chuyển, trong tay không biết luca nào đã kẹp lại một chiếc vảy màu đen, chiếc vảy bắn mạnh ra bên ngoài, sắc bén vô song vảy rồng liền chém đứt cây súc tu kia.
A, a, a!
Một tiếng la thét thảm thiết vang lên, mặt biển chuyển động dử dội cuồng phong kéo tới chấn động thiên địa.
"Hải sản sao? Râu bạch tuột này ăn hẳn là ngon a!”.
Lý Thiên Vũ bắt lấy cái súc tu kia thoáng cảm nhận hẳn là hơn trăm cân, liền mĩm cười lên tiếng sau đó thu nó vào bên trong Hỗn Nguyên Châu cất đi.
"Tiểu tử, ngươi dám cắt đi súc tu của ta!”.
Bên dưới thanh âm của U Minh Hải Thú đầy tức giận vang lên.
“Chỉ mới một đoạn không đủ nhiều miệng ăn, cho ta thêm hai cây súc tu!”.
Lý Thiên Vũ cười cười lên tiếng.
Trong mắt đám người Từ gia U Minh Hải Thú này vô cùng khủng bố, nhưng với Lý Thiên Vũ mà nói nó lại không đáng nhìn thẳng, chỉ là một con tam tinh Yêu Vương dù hải yêu cũng không đáng ngại.
“Tiểu tử muốn c·hết!”.
U Minh Hải Thú gầm lên một tiếng, toàn bộ tám cây súc tu toàn bộ xuất hiện xoắn g·iết về phía Lý Thiên Vũ.
-Cổ Long Thần Thuẩn.
Khóe miệng hiện lên một đường cong, thân hình bất động tại chổ, cùng lúc một vầng sáng màu hắc kim sắc khuếch tán ra bên ngoài tạo nên một vòng phòng ngự vô cùng cứng rắn.
Uỳnh, uỳnh!
Tám cây súc tu như là tám cây thương phong mang vô hạn, liên tục đâm lên màn phòng hộ của Lý Thiên Vũ.
Màn phòng hộ tuy là yếu ớt đến không chịu nổi, nhưng mà tám cây trường thương kia dù làm cách nào dù là đâm, chọt, chém, ..v.v cũng không thể nào xuyên phá được, điều này làm cho U Minh Hải Thú càng thêm điên cuồng và tức giận.
“U Minh Hải Thú, dùng ra thực lực của ngươi đi. Chứ nhiêu đây không thể xuyên phá phòng ngự của ta được đâu!”.
Lý Thiên Vũ cười nhạt lên tiếng.
"Ngươi đừng tự tin thái quá vào cái mai rùa đó của ngươi!”.
Thanh âm của U Minh Hải Thú khàn khàn.
Nói xong, một cổ yêu khú khủng bố xuất hiện bao phủ lên đầu mũi thương, tám cây trường thương là được phủ thêm độ sắc bén, mỗi một lần công kích đủ khiến cho một gã tam nguyên Niết bàn phải kinh hải đến tột độ, thế nhưng đòn công kích mạnh mẽ như vậy lại không thể làm lây động được Cổ Long Thần Thuẩn.
Lý Thiên Vũ cười nhạt một tiếng, tay phải đưa ra bên bàn tay phải kinh khủng tuyệt luân chân nguyên ba động đến cực hạn, hai màu đen vàng chân nguyên nở rộ, sau đó màu đen Thái Âm chiếm lấy thượng phong, trong lòng bàn tay xuất hiện một quả cầu màu đen ám, hàn khí ba động đến không gian cũng bị đông lại.
-Phi Ảnh Thiên Thiên.
Quả cầu màu đen xuất hiện, làm cho nhiệt độ xung quanh cấp tốc hạ xuống, kịch liệt cấp 9 Thái Âm pháp ấn nở rộ, không gian bao phủ lấy một cổ hàn khí đậm đặc làm cho nước biển cũng có dấu hiệu hóa băng.
“Đây là cái gì cấp bậc vũ kỹ, lại mạnh mẽ như vậy!”.
Từ Ân và đám người bên dưới hết sức chấn kinh về thực lực của Lý Thiên Vũ và cả vũ kỹ mà hắn chuẩn bị tung ra.
“Tên này chỉ là nhị nguyên Niết bàn cảnh, sao mạnh cường hãn như vậy?”.
Vừa rồi U Minh Hải Thú tức giận t·ấn c·ông Lý Thiên Vũ mà lúc đó Từ Mệnh nhân cơ hội này hắn liền trốn thoát, lúc này hắn đã trở lại trên thuyền, ánh mắt chấn kinh nhìn lên thân ảnh Lý Thiên Vũ tán thán, lên tiếng.
"Cái gì, hắn chỉ mới nhị nguyên Niết bàn cảnh?”.
Từ Ân kinh ngạc.
“Ừ, chỉ tu vi này có được thực lực mạnh như vậy, thân phận thực sự của hắn thật không đơn giản!”.
Từ Mệnh, ánh mắt ngưng trọng sau đó lại là vô cùng hâm mộ, ao ướt về thực lực cường đại như vậy.
Bên trên thiên khung, quả cầu hắc kim sắc kia đã thành hình, từ bản thân nó phát ra một lực xuyên phá cực kỳ khủng bố, đến Từ Mệnh bên dưới cũng cảm nhận được t·ử v·ong uy h·iếp.
Một chiêu này có thể uy h·iếp được một gả tam nguyên Niết bàn cảnh.
Quả cầu hắc kim sắc lau ra khỏi lòng bàn tay Lý Thiên Vũ, quả cầu đi đến đâu làm cho xung quanh vật chất điều bị băng phong kể cả không khí và cả sóng biển xung quanh, tạo nên một cái đường mòn vừa vặn quả cầu hắc kim sắc.
Nói thì chậm nhưng tốc độ của nó là cực kỳ khủng bố, chủ vừa khi quả cầu đó vừa ra khỏi lòng bàn tay Lý Thiên Vũ là nó đã đến trước mặt U Minh Hải Thú rồi. Khi quả cầu đến trước mắt nó, U Minh Hải Thú vốn không kịp hành động gì.
Ầm!
Chỉ thoáng nghe một tiếng bạo hưởng, quả cầu hắc kim sắc mang theo năng lượng vô cùng kinh khủng liền nổ tung. Bên trong quả cầu bay ra tổng cộng 108 cây bán nguyệt đao lực xuyên phá vô cùng khủng bố bay tán loạn khắp nơi.
Máu tươi, mảnh súc tu đứt đoạn bắn tung tóe, một chàng cảnh thảm liệt diển ra.
U Minh Hải Thú thân thể bị thủng hơn trăm lổ, kể cả con mắt cũng đã bị xuyên thủng một bên, trên thân mỗi một v·ết t·hương điều bị kết băng làm cho v·ết t·hương truyền đến một cổ lạnh buốt tê tái tận tâm hồn.
Hàn khí sâm nhập vào thân thể nhất là con mắt làm cho con mắt đó của nó bị hủy, nó bị mù một con mắt rồi, trên thân những vết kia bị hàn khí tác dụng nhanh chóng đóng băng huyết mạch, yêu khí và cả huyết nhục.
Sau khi Âm Dương chi lực của Lý Thiên Vũ đồng thời tăng đến cấp 9, toàn bộ năng lực và cả tiềm năng của Lý Thiên Vũ điều đã tăng lên không chỉ một cấp độ, mà còn sự am hiểu và vận dụng Âm Dương chi lực, đương nhiên uy lực vũ kỹ của hắn cũng đã tăng lên trên diện rộng.
U Minh Hải Thú lúc này nó sợ hãi không thôi, nó vốn định ra tay với chiếc thuyền này của Từ gia là vì trên thuyền tu vi cao nhất cũng chỉ là Niết bàn tam nguyên cảnh giới, nó có thể tùy tiện đùa c·hết bọn họ.
Quả thật là như vậy, vừa rồi khi đánh với bọn người Từ Mệnh, U Minh Hải Thú gần như là kiểm soát hoàn toàn trận đấu đùa bởn thôi cũng đùa c·hết bọn họ, nhưng khi Lý Thiên Vũ xuất hiện thì tình hình lại khác biệt, nó thậm chí còn không thể công phá phòng ngự của người ta.
Đến thời khắc này nó biết, dù là có thêm mười cái như nó cũng không phải là đối thủ của thiếu niên kia.
U Minh Hải Thú tu vi đã đạt đến tam tinh Yêu Vương nên linh trí đã cực cao, nó biết đánh không lại Lý Thiên Vũ, nó lựa chọn bỏ trốn.
Thân hình nó trong biển bắt đầu lặn xuống đáy biển, màng đen tâm tối của đáy biển là thứ che đậy tốt nhất, sau khi nó lặn xuống rất nhanh liền không thấy tâm hơi.
“Bỏ trốn rồi!”.
Bên trong cảm ứng của Thiên La Đồng đã hoàn toàn mất đi tung tích của U Minh Hải Thú, Lý Thiên Vũ liền kinh ngạc lên tiếng.
“Công tử, U Minh Hải Thú tuy rất hung hãn nhưng lại cực kỳ nhát gan, khi nó cảm thấy nguy hiểm nhất định sẽ bỏ trốn!”.
Từ Ân bên dưới thuyền khi thấy Lý Thiên Vũ đánh lui U Minh Hải Thú nàng liền nhanh chóng bay lên.
“Oh, ta còn định nướng bạch tuột nguyên con đây!”.
Lý Thiên Vũ thất vọng lên tiếng.
Từ Ân nghe thấy lời nói của Lý Thiên Vũ thật không biết cái gì, trên đời có một mình Lý Thiên Vũ lại nghĩ như vậy, trên biển gặp phải hải thú là điều vô cùng cấm kỵ chỉ vì hải thú quá mức cường hãn, nếu tao ngộ trên biển là lành ít dữ nhiều, như hôm nay đoàn người của Từ gia này không gặp Lý Thiên Vũ thì nhất định sẽ là vong hồn trên biển.
Thực lực của Từ Mệnh không phải là không mạnh nhưng đối thủ của hắn là ai, một loài yêu thú gần như là bá chủ chủ đại hải là U Minh Hải Thú, vả lại chiến trường chính là tại trên biển.
Ở đại hải, các hải yêu thú thực lực vốn có thể tăng lên mấy lần, tỷ như hiện tại U Minh Hải Thú này hiện tại chỉ là tam tinh Yêu vương khi ở ngoài biển có sức chiến đấu của một gã tứ tinh Yêu Vương trên đất liền thậm chí còn mạnh hơn rất nhiều.
Còn về Từ Mệnh tuy mạnh, tuy là tử đệ kiệt xuất nhất vủa Từ gia nhưng đối phó với một con tam tinh Yêu Vương cũng vô lực, hắn vốn đã không có bất kỳ phần thắng nào rồi.
Từ Mệnh đang cố gắn chống cự lại với U Minh Hải Thú, lúc này thân thể của hắn v·ết t·hương chồng chất bị U Minh Hải Thú kéo xuống hơn trăm mét bên dưới mặt biển, xung quanh máu tươi nhuộm đỏ một dòng.
Bên trên mặt biển, chiếc thuyền kia bị bao vây bởi ba cây súc tu to lớn, súc tu với lực mạnh mẽ liên tục đánh xuống chấn động toàm bộ căn thuyền, chiếc thuyền này vốn đã khó giữ bây giờ lại không ai giúp, nó đã ở nguy cơ hủy hoại.
Màn sáng bảo vệ ban đầu cực lỳ sáng tỏ, qua mấy đợt công kích của U Minh Hải Thú liền đã ảm đạm lại, xung quanh từng vết rạng nứt bao phủ nếu như cứ tiếp tục hẳn là không thể cầm cự được bao lâu, một khi màn sáng bị phá hủy kết cục của bọn họ duy nhất một cái là....
C·hết!
Nhìn thấy ba cây súc tu kia vẫn còn đang vun vẫy, không gian chấn động, từng cây súc tu xuyên qua không gian đánh lên vết rạn lớn nhất của màn sáng, một kích này đánh xuống nhất định màn phòng ngự cuối cùng sẽ bị phá tan, số phận của họ cũng sẽ chấn dứt tại đây.
Tuyệt vọng bao phủ, ai ai cũng đã chấp nhận số phận, hai mắt điều nhắm nghiền đợi chờ c·ái c·hết kéo tới.
Nhưng họ đã nhắm lại rất lâu rồi, c·ái c·hết lại một mực không đến, bọn họ vẫn còn an toàn. Khi Từ Ân mở ra hai mắt bên trên là một thiếu niên toàn thân một bộ áo bào màu đen mái tóc cũng màu đen thâm thúy, hắn khi đối mặt với một tôn tam tinh Yêu Vương lại vô cùng ung dung như là đối mặt với cái tồn tại không đáng nhìn thẳng.
Thiếu niên kia thân hình thẳng tấp, một tay đặt sau lưng một tay đưa về phía trước tạo nên một cái tấm thuẩn làm bằng Long lân trong vô cùng yếu ớt nhưng nó lại một mực chặn đứng thế công của U Minh Hải Thú.
Thân ảnh kia bên trên thân thể nhẹ chuyển, trong tay không biết luca nào đã kẹp lại một chiếc vảy màu đen, chiếc vảy bắn mạnh ra bên ngoài, sắc bén vô song vảy rồng liền chém đứt cây súc tu kia.
A, a, a!
Một tiếng la thét thảm thiết vang lên, mặt biển chuyển động dử dội cuồng phong kéo tới chấn động thiên địa.
"Hải sản sao? Râu bạch tuột này ăn hẳn là ngon a!”.
Lý Thiên Vũ bắt lấy cái súc tu kia thoáng cảm nhận hẳn là hơn trăm cân, liền mĩm cười lên tiếng sau đó thu nó vào bên trong Hỗn Nguyên Châu cất đi.
"Tiểu tử, ngươi dám cắt đi súc tu của ta!”.
Bên dưới thanh âm của U Minh Hải Thú đầy tức giận vang lên.
“Chỉ mới một đoạn không đủ nhiều miệng ăn, cho ta thêm hai cây súc tu!”.
Lý Thiên Vũ cười cười lên tiếng.
Trong mắt đám người Từ gia U Minh Hải Thú này vô cùng khủng bố, nhưng với Lý Thiên Vũ mà nói nó lại không đáng nhìn thẳng, chỉ là một con tam tinh Yêu Vương dù hải yêu cũng không đáng ngại.
“Tiểu tử muốn c·hết!”.
U Minh Hải Thú gầm lên một tiếng, toàn bộ tám cây súc tu toàn bộ xuất hiện xoắn g·iết về phía Lý Thiên Vũ.
-Cổ Long Thần Thuẩn.
Khóe miệng hiện lên một đường cong, thân hình bất động tại chổ, cùng lúc một vầng sáng màu hắc kim sắc khuếch tán ra bên ngoài tạo nên một vòng phòng ngự vô cùng cứng rắn.
Uỳnh, uỳnh!
Tám cây súc tu như là tám cây thương phong mang vô hạn, liên tục đâm lên màn phòng hộ của Lý Thiên Vũ.
Màn phòng hộ tuy là yếu ớt đến không chịu nổi, nhưng mà tám cây trường thương kia dù làm cách nào dù là đâm, chọt, chém, ..v.v cũng không thể nào xuyên phá được, điều này làm cho U Minh Hải Thú càng thêm điên cuồng và tức giận.
“U Minh Hải Thú, dùng ra thực lực của ngươi đi. Chứ nhiêu đây không thể xuyên phá phòng ngự của ta được đâu!”.
Lý Thiên Vũ cười nhạt lên tiếng.
"Ngươi đừng tự tin thái quá vào cái mai rùa đó của ngươi!”.
Thanh âm của U Minh Hải Thú khàn khàn.
Nói xong, một cổ yêu khú khủng bố xuất hiện bao phủ lên đầu mũi thương, tám cây trường thương là được phủ thêm độ sắc bén, mỗi một lần công kích đủ khiến cho một gã tam nguyên Niết bàn phải kinh hải đến tột độ, thế nhưng đòn công kích mạnh mẽ như vậy lại không thể làm lây động được Cổ Long Thần Thuẩn.
Lý Thiên Vũ cười nhạt một tiếng, tay phải đưa ra bên bàn tay phải kinh khủng tuyệt luân chân nguyên ba động đến cực hạn, hai màu đen vàng chân nguyên nở rộ, sau đó màu đen Thái Âm chiếm lấy thượng phong, trong lòng bàn tay xuất hiện một quả cầu màu đen ám, hàn khí ba động đến không gian cũng bị đông lại.
-Phi Ảnh Thiên Thiên.
Quả cầu màu đen xuất hiện, làm cho nhiệt độ xung quanh cấp tốc hạ xuống, kịch liệt cấp 9 Thái Âm pháp ấn nở rộ, không gian bao phủ lấy một cổ hàn khí đậm đặc làm cho nước biển cũng có dấu hiệu hóa băng.
“Đây là cái gì cấp bậc vũ kỹ, lại mạnh mẽ như vậy!”.
Từ Ân và đám người bên dưới hết sức chấn kinh về thực lực của Lý Thiên Vũ và cả vũ kỹ mà hắn chuẩn bị tung ra.
“Tên này chỉ là nhị nguyên Niết bàn cảnh, sao mạnh cường hãn như vậy?”.
Vừa rồi U Minh Hải Thú tức giận t·ấn c·ông Lý Thiên Vũ mà lúc đó Từ Mệnh nhân cơ hội này hắn liền trốn thoát, lúc này hắn đã trở lại trên thuyền, ánh mắt chấn kinh nhìn lên thân ảnh Lý Thiên Vũ tán thán, lên tiếng.
"Cái gì, hắn chỉ mới nhị nguyên Niết bàn cảnh?”.
Từ Ân kinh ngạc.
“Ừ, chỉ tu vi này có được thực lực mạnh như vậy, thân phận thực sự của hắn thật không đơn giản!”.
Từ Mệnh, ánh mắt ngưng trọng sau đó lại là vô cùng hâm mộ, ao ướt về thực lực cường đại như vậy.
Bên trên thiên khung, quả cầu hắc kim sắc kia đã thành hình, từ bản thân nó phát ra một lực xuyên phá cực kỳ khủng bố, đến Từ Mệnh bên dưới cũng cảm nhận được t·ử v·ong uy h·iếp.
Một chiêu này có thể uy h·iếp được một gả tam nguyên Niết bàn cảnh.
Quả cầu hắc kim sắc lau ra khỏi lòng bàn tay Lý Thiên Vũ, quả cầu đi đến đâu làm cho xung quanh vật chất điều bị băng phong kể cả không khí và cả sóng biển xung quanh, tạo nên một cái đường mòn vừa vặn quả cầu hắc kim sắc.
Nói thì chậm nhưng tốc độ của nó là cực kỳ khủng bố, chủ vừa khi quả cầu đó vừa ra khỏi lòng bàn tay Lý Thiên Vũ là nó đã đến trước mặt U Minh Hải Thú rồi. Khi quả cầu đến trước mắt nó, U Minh Hải Thú vốn không kịp hành động gì.
Ầm!
Chỉ thoáng nghe một tiếng bạo hưởng, quả cầu hắc kim sắc mang theo năng lượng vô cùng kinh khủng liền nổ tung. Bên trong quả cầu bay ra tổng cộng 108 cây bán nguyệt đao lực xuyên phá vô cùng khủng bố bay tán loạn khắp nơi.
Máu tươi, mảnh súc tu đứt đoạn bắn tung tóe, một chàng cảnh thảm liệt diển ra.
U Minh Hải Thú thân thể bị thủng hơn trăm lổ, kể cả con mắt cũng đã bị xuyên thủng một bên, trên thân mỗi một v·ết t·hương điều bị kết băng làm cho v·ết t·hương truyền đến một cổ lạnh buốt tê tái tận tâm hồn.
Hàn khí sâm nhập vào thân thể nhất là con mắt làm cho con mắt đó của nó bị hủy, nó bị mù một con mắt rồi, trên thân những vết kia bị hàn khí tác dụng nhanh chóng đóng băng huyết mạch, yêu khí và cả huyết nhục.
Sau khi Âm Dương chi lực của Lý Thiên Vũ đồng thời tăng đến cấp 9, toàn bộ năng lực và cả tiềm năng của Lý Thiên Vũ điều đã tăng lên không chỉ một cấp độ, mà còn sự am hiểu và vận dụng Âm Dương chi lực, đương nhiên uy lực vũ kỹ của hắn cũng đã tăng lên trên diện rộng.
U Minh Hải Thú lúc này nó sợ hãi không thôi, nó vốn định ra tay với chiếc thuyền này của Từ gia là vì trên thuyền tu vi cao nhất cũng chỉ là Niết bàn tam nguyên cảnh giới, nó có thể tùy tiện đùa c·hết bọn họ.
Quả thật là như vậy, vừa rồi khi đánh với bọn người Từ Mệnh, U Minh Hải Thú gần như là kiểm soát hoàn toàn trận đấu đùa bởn thôi cũng đùa c·hết bọn họ, nhưng khi Lý Thiên Vũ xuất hiện thì tình hình lại khác biệt, nó thậm chí còn không thể công phá phòng ngự của người ta.
Đến thời khắc này nó biết, dù là có thêm mười cái như nó cũng không phải là đối thủ của thiếu niên kia.
U Minh Hải Thú tu vi đã đạt đến tam tinh Yêu Vương nên linh trí đã cực cao, nó biết đánh không lại Lý Thiên Vũ, nó lựa chọn bỏ trốn.
Thân hình nó trong biển bắt đầu lặn xuống đáy biển, màng đen tâm tối của đáy biển là thứ che đậy tốt nhất, sau khi nó lặn xuống rất nhanh liền không thấy tâm hơi.
“Bỏ trốn rồi!”.
Bên trong cảm ứng của Thiên La Đồng đã hoàn toàn mất đi tung tích của U Minh Hải Thú, Lý Thiên Vũ liền kinh ngạc lên tiếng.
“Công tử, U Minh Hải Thú tuy rất hung hãn nhưng lại cực kỳ nhát gan, khi nó cảm thấy nguy hiểm nhất định sẽ bỏ trốn!”.
Từ Ân bên dưới thuyền khi thấy Lý Thiên Vũ đánh lui U Minh Hải Thú nàng liền nhanh chóng bay lên.
“Oh, ta còn định nướng bạch tuột nguyên con đây!”.
Lý Thiên Vũ thất vọng lên tiếng.
Từ Ân nghe thấy lời nói của Lý Thiên Vũ thật không biết cái gì, trên đời có một mình Lý Thiên Vũ lại nghĩ như vậy, trên biển gặp phải hải thú là điều vô cùng cấm kỵ chỉ vì hải thú quá mức cường hãn, nếu tao ngộ trên biển là lành ít dữ nhiều, như hôm nay đoàn người của Từ gia này không gặp Lý Thiên Vũ thì nhất định sẽ là vong hồn trên biển.
Tiến độ: 100%
237/237 chương
Tình trạng
Đã hoàn thành
Quốc gia
Unknown
Ngày đăng
27/04/2025
Thể loại
Tag liên quan