Chương 231: U Minh Hải Thú.
27/04/2025
10
10.0
Chương 231: U Minh Hải Thú.
Sóng lớn gió thổi, làm cho mặt biển cuồng phong vô tận, từng cơn sóng lớn cao hơn hai trăm trượng bắt đầu xuất hiện, như là từng cơn s·óng t·hần với sức công phá vô cùng lớn.
"Kỳ quái, nơi này vừa rồi chẳng phải trời xanh biển lặng hay sao? Sao mà bây giờ lại như vậy?”.
Lý Thiên Vũ nghi hoặc dừng lại thân hình, thân ảnh hắn phiêu phù trên không trung Thiên La Đồng phát động phạm vi bao phủ phạm vi trăm dặm bên trong tầm mắt.
"Quả thật không có việc gì là tự nhiên mà có!”.
Bên trong tầm mắt hắn nhìn thấy, ở nơi xa cách hắn 30 dặm có một chiếc thuyền lớn bên trên có khoảng 20 người nam thanh nữ tú tiểu trẻ ngời ngời, xung quanh chiếc thuyền một màn sáng bao phủ bảo vệ chiếc thuyền, ánh sáng mơ hồ, như là đã đạt đến cực hạn khó mà trụ thêm được nửa.
Xung quanh là tám chiếc xúc tu to lớn điên cuồng công kích chiếc thuyền, làm cho chiếc thuyền rung lên liên tục như là sắp vở ra và bị chìm nơi này.
“Từ Ân muội muội, ta sẽ lên cản nó lại, muội nhanh chóng mang theo các nhân nhanh chóng rời đi!”.
Phía trước một nam tử toàn thân một bộ áo bào màu xanh, thân hình như kiếm hai mắt sáng ngời, hắn cũng chính là kẽ mạnh nhất trong đám người. Ánh mắt quyết tuyệt lời nói vừa dứt thân hình hắn phóng lên cao từ thân thể hắn phát ta một cổ khí tức vô cùng mênh mông, toàn bộ tu vi tam nguyên Niết bàn cảnh bạo lộ ra bên ngoài.
“Từ Mệnh đại ca, bọn đệ theo huynh, Từ Ân tỷ nhớ mang bọn họ quay về Từ gia, bọn họ là hi vọng của Từ gia!”.
Lời nói vừa dứt có hai thân ảnh phóng thẳng lên cao, toàn bộ bọn họ điều là nhị nguyên Niết bàn cảnh, khí tức lan ra chấn động thiên địa, bọn họ cũng là ba người mạnh nhất bên trong đám người.
Hai mươi người kia chính là tử đệ kiệt xuất nhất Từ gia tại Linh Khuê đảo cách đó ngàn dặm, lần này bọn họ ra ngoài chính là đang thực hiện nhiệm vụ gia tộc giao phó và trên đường trở về, xuất đoạn đường tất cả vẩn bình thường nhưng khi đến khu vực này lại gặp U Minh Hải Thú.
U Minh Hải Thú bên trong hải tộc cũng là một bộ tộc lớn không thua gì Hắc Minh Hải Kình điều đáng sợ hơn là lực chiến đấu của chúng rất mạnh hành động đơn lẽ nhưng có thể chóng lại vầy Giao Kình mười con, điều đó cũng chứng tỏ sức chiến đấu của chúng là cở nào.
“Từ Mệnh, Từ Chiến, Từ Mộc đại ca bọn muội nhất định an toàn quay lại Linh Khuê đảo!”.
Lời nói nghẹn ngào của Từ Ân vang lên, nhưng nàng không thể như bọn họ anh dũng hi sinh, nàng còn sứ mệnh gian nan hơn đó là an toàn mang đám tử đệ trẻ tuổi này quay lại gia tộc.
Nàng cắn răng, bên trên khóe miệng liền chảy ra một dòng máu tươi, hai tay nhanh chóng kết ấn, chiếc thuyền to lớn như là nhận được sức mạnh cấp tốc hướng về nơi xa rời đi.
"Muốn đi, không dễ vậy đâu, tất cả ở lại làm huyết thực cho ta đi!”.
Bổng một thanh âm trầm thấp và đầy tà ác từ sâu bên dưới đại dương vang lên.
Đùng!
Sau đó, từ dưới biển một cái súc tu to lớn đánh lên kèm theo đó là từng con sóng cao hơn trăm trượng đánh về phía chiếc thuyền mà tới, yêu khí ba động mảnh liệt.
Yêu khí đầy trời, chân nguyên ba động cuồng phong như là thủy triều quét qua, mặt biển vốn không tỉnh lặng, hàng ngàn cơn sóng to nhỏ đánh tới làm cho chiếc lắc lư trên biển, như là có thể b·ị đ·ánh nát bất cứ lúc nào.
“Các vị, giữ vững một khi phòng bảo hộ bị phá chúng ta c·hết chắc!”.
Từ Ân thanh âm vang lên, nàng bắt đầu liều mạng, chân nguyên khủng bố tràng ra bên ngoài kết nối vững vàng với màn sáng to lớn, các tộc nhân bên cạnh thấy một nữ nhân có thể liều mạng như vậy làm cho nhiệt huyết sôi sục tất cả điều liều mạng, tấm màn sáng phòng hộ lại trở nên sáng tỏ và kiên cố.
Chiếc thuyền vẫn vững bước đi về phía trước.
“Ngươi muốn c·hết!”.
Từ Mệnh nhìn thấy U Minh Hải Thú bỏ qua hắn mà trực tiếp t·ấn c·ông về phía chiếc thuyền của Từ Ân, hắn quát lớn một tiếng.
Cùng lúc từ thân thể Từ Mệnh một cổ chân nguyên vô cùng khủng bố lan ra chân động không gian, trong tay đột nhiên xuất hiện một thanh đại đao to lớn, hai tay phát lực chém mạnh một đao xuống.
Kinh khủng tuyệt luân thanh sắc đao khí xuyên qua không gian chém lên chiếc súc tu của U Minh Hải Thú. Bên cạnh đao khí cũng thừa lúc đó đánh nát những làng sóng cao kia, để cho chiếc thuyền của Từ gia thuận lợi rời đi.
Keng!
Nhận phải cự đại trọng kích, trường đao và súc tu v·a c·hạm vào nhau làm cho một tiếng thanh thúy tiếng kim loại v·a c·hạm vang lên keng két, trường đao đánh lên súc tu để lại một v·ết t·hương lớn. Làm cho U Minh Hải Thú gầm lên một tiếng đau đớn.
“Các ngươi dám đã thương bổn Vương, c·hết đi!”.
U Minh Hải Thú gầm lên một tiếng giận dữ, thân hình nhẹ chuyển mặt biển lại náo động vô cùng, từng cơn sóng biển che trời đánh lên, cùng đó là ba cây súc tu to lớn, phong mang vạn trượng sắc bén lạ thường.
Súc tu bén nhọn, bên dưới từng cái lổ tròn như là có vạn chiếc răng sắc lạnh nhấp nhô chuyển động, khí thế hung hãn đánh mạnh về phía Từ Mệnh.
Sắc mặt ngưng trọng, Từ Mệnh gầm lên một tiếng, chân nguyên b·ạo đ·ộng tràn ngập khắp không trung, từng tia đao khí, đao thế với tốc độ khủng bố hội tụ.
Vù!
Trường đao quét ngang, ba làn sóng lớn xuất hiện phóng lên cao hơn vạn trượng thiên không, thiên khung sấm chóp liên hồi.
-Lượng Hải Đao Pháp, Tam Lượng Trảm.
Quát lớn một tiếng, bàn chân bước ra một bước trong tay đại đao vang lên một tiếng đao âm, trường đao gầm thét chém mạnh một đao xuống.
Ba làn sóng to lớn kia chấn động kịch liệt, với tốc độ vô cùng nhanh chóng hóa thành ba cái vòi rồng với lực p·há h·oại cực kỳ khủng bố lan tràng.
Từ Chiến và Từ Mộc cũng quát lên một tiếng, trong tay lần lượt xuất hiện một thanh đại đao, Từ gia vốn là gia tộc chuyên dùng đao nên điều này cũng không lạ gì ai cũng là cao thủ dùng đao. Từ thân thể hai người bọn họ chân nguyên ba động mạnh mẻ cũng lại xuất ra hai đạo Tam Lượng Trảm, tuy khí thế và uy lực thua xa Từ Mệnh nhưng nhiêu đó cũng đủ để chém nát một gả nhị nguyên niết bàn cảnh rồi.
Tam trọng thế công, chín tia vòi rồng hung hãn quét qua, uy lực này đủ để một gả tứ nguyên Niết bàn cảnh rung sợ, nhưng mà đạo công kích đó khi v·a c·hạm vào ba chiếc xúc tu chỉ để nó ngưng lại trong nháy mắt.
Ầm, ầm!
Sau đó U Minh Hải Thú yêu khí bùng nổ, ba chiếc súc tu to lớn và sắc bén kia như là nhận thêm sức mạnh, yêu khí chấn động, ba cây súc tu và chính cái vòi rồng như là những cái cối xay thịt điên cuồng nghiền nát lẫn nhau.
Không một ai để ý bên dưới đại hải mênh mông, có hai con mắt đang quan sát tất cả, bổng ánh mắt nó trở nên sắc lạnh.
Vù!
Bổng phía sau lưng Từ Chiến một thanh âm vù vù vang lên, và sau đó một chiếc súc tu không biết đã đến ngay sau lưng lúc nào, nó quả thật như là U Linh lặng yên không một tiếng động liền xuyên thủng Từ Chiến.
Cảm nhận được một cổ lạnh buốc chi khí xuyên qua thân thể, Từ Chiến có thể rõ ràng cảm nhận được bên trong cơ thể toàn bộ năng lượng như là khí huyết, chân nguyên điều bị U Minh Hải Thú toàn bộ hấp thụ, tốc độ hấp thu của nó quả thật là rất nhanh.
Chỉ trong nháy mắt, thân thể hắn đã kho héo lại chỉ còn lại da bọc xương, sắc mặt trắng bệt không còn chút khí huyết nào, máu huyết và chân nguyên của hắn đã bị U Minh Hải Hấp Thụ.
Từ Chiến c·hết!
“Từ Chiến!”.
Từ Mệnh ánh mắt đỏ ngầu, hắn trơ mắt nhìn Từ Chiến cứ như vậy c·hết đi, dù hắn và Từ Chiến không có cảm tình gì rất tốt nhưng dù sao Từ Chiến và hắn cũng là đồng tộc từ nhỏ lớn lên cùng dù sao cũng có chút thâm tình.
Từ Mộc nơi xa lúc này sắc mặt trắng bệt, vừa rồi chiếc súc tu kia liền xuyên qua trước mặt hắn, may mắn là nó không xuyên thủng thân thể Từ Mộc hắn mà mục tiêu lại là Từ Chiến.
Hắn ở lại là đã quyết tử một trận rồi, dù là vậy nếu được sống ai lại muốn c·hết.
Nhất là sinh tử qua trước mắt.
Một n·gười c·hết đi, toàn bộ khí huyết và chân nguyên điều bị U Minh Hải Thú thôn phệ, làm cho thực lực của nó tăng lên một đoạn, còn về phía Từ Mệnh do mất đi một người và Từ Mộc đang hoản sợ công kích của ba người liền như tờ giấy mỏng trong nháy mắt liền bị phá hủy.
"Từ Mộc, cẩn thận!”.
Từ Mệnh quát lớn, hắn nơi xa liền thấy từ dưới biển một cây súc tu như là sấm chóp đánh lên, hắn liền quát lớn đánh thức Từ Mộc đang sợ hãi kia, nhưng lại không kịp rồi, hắn đã sợ hãi đến mất đi sức chiến đấu mà U Minh Hải Thú lại cực kỳ gian xảo làm sao có thể bỏ qua được cơ hội này.
Chiếc súc tu đó liền xuyên qua thân thể Từ Mộc, sau khi hấp thụ toàn bộ năng lượng của Từ Mộc, khí tức của U Minh Hải Thú đã đạt đến cực hạn tại tam tinh Yêu Vương tương đương với tam nguyên Niết bàn cảnh nhân loại.
Nhìn thấy U Minh Hải Thú khí tức tăng lên điên cuồng, sắc mặt của Từ Mệnh cũng trở nên hoản loạn, nhưng hắn lại vô cùng kiên định chỉ có thể liều mạng mà thôi. Nếu như hắn không liều thì bọn người Từ gia nhất định sẽ tán thân tại đây làm chất dinh dưỡng cho U Minh Hải Thú.
Suy nghĩ còn chưa vơi, bổng xung quanh tổng cộng xuất hiện năm cây súc tu to lớn, phong mang vô tận, bên trên từng chiếc gai bén nhọn ẩn hiện liền quấn về phía Từ Mệnh.
Bên trên không trung những chiếc súc tu vun vẫy khắp nơi, đánh cho Từ Mệnh luốn cuốn tay chân, chỉ qua mấy chiêu trên thân thể hắn liền v·ết t·hương chồng chất, máu tươi nhuộm đỏ cả một vùng biển.
Sóng lớn gió thổi, làm cho mặt biển cuồng phong vô tận, từng cơn sóng lớn cao hơn hai trăm trượng bắt đầu xuất hiện, như là từng cơn s·óng t·hần với sức công phá vô cùng lớn.
"Kỳ quái, nơi này vừa rồi chẳng phải trời xanh biển lặng hay sao? Sao mà bây giờ lại như vậy?”.
Lý Thiên Vũ nghi hoặc dừng lại thân hình, thân ảnh hắn phiêu phù trên không trung Thiên La Đồng phát động phạm vi bao phủ phạm vi trăm dặm bên trong tầm mắt.
"Quả thật không có việc gì là tự nhiên mà có!”.
Bên trong tầm mắt hắn nhìn thấy, ở nơi xa cách hắn 30 dặm có một chiếc thuyền lớn bên trên có khoảng 20 người nam thanh nữ tú tiểu trẻ ngời ngời, xung quanh chiếc thuyền một màn sáng bao phủ bảo vệ chiếc thuyền, ánh sáng mơ hồ, như là đã đạt đến cực hạn khó mà trụ thêm được nửa.
Xung quanh là tám chiếc xúc tu to lớn điên cuồng công kích chiếc thuyền, làm cho chiếc thuyền rung lên liên tục như là sắp vở ra và bị chìm nơi này.
“Từ Ân muội muội, ta sẽ lên cản nó lại, muội nhanh chóng mang theo các nhân nhanh chóng rời đi!”.
Phía trước một nam tử toàn thân một bộ áo bào màu xanh, thân hình như kiếm hai mắt sáng ngời, hắn cũng chính là kẽ mạnh nhất trong đám người. Ánh mắt quyết tuyệt lời nói vừa dứt thân hình hắn phóng lên cao từ thân thể hắn phát ta một cổ khí tức vô cùng mênh mông, toàn bộ tu vi tam nguyên Niết bàn cảnh bạo lộ ra bên ngoài.
“Từ Mệnh đại ca, bọn đệ theo huynh, Từ Ân tỷ nhớ mang bọn họ quay về Từ gia, bọn họ là hi vọng của Từ gia!”.
Lời nói vừa dứt có hai thân ảnh phóng thẳng lên cao, toàn bộ bọn họ điều là nhị nguyên Niết bàn cảnh, khí tức lan ra chấn động thiên địa, bọn họ cũng là ba người mạnh nhất bên trong đám người.
Hai mươi người kia chính là tử đệ kiệt xuất nhất Từ gia tại Linh Khuê đảo cách đó ngàn dặm, lần này bọn họ ra ngoài chính là đang thực hiện nhiệm vụ gia tộc giao phó và trên đường trở về, xuất đoạn đường tất cả vẩn bình thường nhưng khi đến khu vực này lại gặp U Minh Hải Thú.
U Minh Hải Thú bên trong hải tộc cũng là một bộ tộc lớn không thua gì Hắc Minh Hải Kình điều đáng sợ hơn là lực chiến đấu của chúng rất mạnh hành động đơn lẽ nhưng có thể chóng lại vầy Giao Kình mười con, điều đó cũng chứng tỏ sức chiến đấu của chúng là cở nào.
“Từ Mệnh, Từ Chiến, Từ Mộc đại ca bọn muội nhất định an toàn quay lại Linh Khuê đảo!”.
Lời nói nghẹn ngào của Từ Ân vang lên, nhưng nàng không thể như bọn họ anh dũng hi sinh, nàng còn sứ mệnh gian nan hơn đó là an toàn mang đám tử đệ trẻ tuổi này quay lại gia tộc.
Nàng cắn răng, bên trên khóe miệng liền chảy ra một dòng máu tươi, hai tay nhanh chóng kết ấn, chiếc thuyền to lớn như là nhận được sức mạnh cấp tốc hướng về nơi xa rời đi.
"Muốn đi, không dễ vậy đâu, tất cả ở lại làm huyết thực cho ta đi!”.
Bổng một thanh âm trầm thấp và đầy tà ác từ sâu bên dưới đại dương vang lên.
Đùng!
Sau đó, từ dưới biển một cái súc tu to lớn đánh lên kèm theo đó là từng con sóng cao hơn trăm trượng đánh về phía chiếc thuyền mà tới, yêu khí ba động mảnh liệt.
Yêu khí đầy trời, chân nguyên ba động cuồng phong như là thủy triều quét qua, mặt biển vốn không tỉnh lặng, hàng ngàn cơn sóng to nhỏ đánh tới làm cho chiếc lắc lư trên biển, như là có thể b·ị đ·ánh nát bất cứ lúc nào.
“Các vị, giữ vững một khi phòng bảo hộ bị phá chúng ta c·hết chắc!”.
Từ Ân thanh âm vang lên, nàng bắt đầu liều mạng, chân nguyên khủng bố tràng ra bên ngoài kết nối vững vàng với màn sáng to lớn, các tộc nhân bên cạnh thấy một nữ nhân có thể liều mạng như vậy làm cho nhiệt huyết sôi sục tất cả điều liều mạng, tấm màn sáng phòng hộ lại trở nên sáng tỏ và kiên cố.
Chiếc thuyền vẫn vững bước đi về phía trước.
“Ngươi muốn c·hết!”.
Từ Mệnh nhìn thấy U Minh Hải Thú bỏ qua hắn mà trực tiếp t·ấn c·ông về phía chiếc thuyền của Từ Ân, hắn quát lớn một tiếng.
Cùng lúc từ thân thể Từ Mệnh một cổ chân nguyên vô cùng khủng bố lan ra chân động không gian, trong tay đột nhiên xuất hiện một thanh đại đao to lớn, hai tay phát lực chém mạnh một đao xuống.
Kinh khủng tuyệt luân thanh sắc đao khí xuyên qua không gian chém lên chiếc súc tu của U Minh Hải Thú. Bên cạnh đao khí cũng thừa lúc đó đánh nát những làng sóng cao kia, để cho chiếc thuyền của Từ gia thuận lợi rời đi.
Keng!
Nhận phải cự đại trọng kích, trường đao và súc tu v·a c·hạm vào nhau làm cho một tiếng thanh thúy tiếng kim loại v·a c·hạm vang lên keng két, trường đao đánh lên súc tu để lại một v·ết t·hương lớn. Làm cho U Minh Hải Thú gầm lên một tiếng đau đớn.
“Các ngươi dám đã thương bổn Vương, c·hết đi!”.
U Minh Hải Thú gầm lên một tiếng giận dữ, thân hình nhẹ chuyển mặt biển lại náo động vô cùng, từng cơn sóng biển che trời đánh lên, cùng đó là ba cây súc tu to lớn, phong mang vạn trượng sắc bén lạ thường.
Súc tu bén nhọn, bên dưới từng cái lổ tròn như là có vạn chiếc răng sắc lạnh nhấp nhô chuyển động, khí thế hung hãn đánh mạnh về phía Từ Mệnh.
Sắc mặt ngưng trọng, Từ Mệnh gầm lên một tiếng, chân nguyên b·ạo đ·ộng tràn ngập khắp không trung, từng tia đao khí, đao thế với tốc độ khủng bố hội tụ.
Vù!
Trường đao quét ngang, ba làn sóng lớn xuất hiện phóng lên cao hơn vạn trượng thiên không, thiên khung sấm chóp liên hồi.
-Lượng Hải Đao Pháp, Tam Lượng Trảm.
Quát lớn một tiếng, bàn chân bước ra một bước trong tay đại đao vang lên một tiếng đao âm, trường đao gầm thét chém mạnh một đao xuống.
Ba làn sóng to lớn kia chấn động kịch liệt, với tốc độ vô cùng nhanh chóng hóa thành ba cái vòi rồng với lực p·há h·oại cực kỳ khủng bố lan tràng.
Từ Chiến và Từ Mộc cũng quát lên một tiếng, trong tay lần lượt xuất hiện một thanh đại đao, Từ gia vốn là gia tộc chuyên dùng đao nên điều này cũng không lạ gì ai cũng là cao thủ dùng đao. Từ thân thể hai người bọn họ chân nguyên ba động mạnh mẻ cũng lại xuất ra hai đạo Tam Lượng Trảm, tuy khí thế và uy lực thua xa Từ Mệnh nhưng nhiêu đó cũng đủ để chém nát một gả nhị nguyên niết bàn cảnh rồi.
Tam trọng thế công, chín tia vòi rồng hung hãn quét qua, uy lực này đủ để một gả tứ nguyên Niết bàn cảnh rung sợ, nhưng mà đạo công kích đó khi v·a c·hạm vào ba chiếc xúc tu chỉ để nó ngưng lại trong nháy mắt.
Ầm, ầm!
Sau đó U Minh Hải Thú yêu khí bùng nổ, ba chiếc súc tu to lớn và sắc bén kia như là nhận thêm sức mạnh, yêu khí chấn động, ba cây súc tu và chính cái vòi rồng như là những cái cối xay thịt điên cuồng nghiền nát lẫn nhau.
Không một ai để ý bên dưới đại hải mênh mông, có hai con mắt đang quan sát tất cả, bổng ánh mắt nó trở nên sắc lạnh.
Vù!
Bổng phía sau lưng Từ Chiến một thanh âm vù vù vang lên, và sau đó một chiếc súc tu không biết đã đến ngay sau lưng lúc nào, nó quả thật như là U Linh lặng yên không một tiếng động liền xuyên thủng Từ Chiến.
Cảm nhận được một cổ lạnh buốc chi khí xuyên qua thân thể, Từ Chiến có thể rõ ràng cảm nhận được bên trong cơ thể toàn bộ năng lượng như là khí huyết, chân nguyên điều bị U Minh Hải Thú toàn bộ hấp thụ, tốc độ hấp thu của nó quả thật là rất nhanh.
Chỉ trong nháy mắt, thân thể hắn đã kho héo lại chỉ còn lại da bọc xương, sắc mặt trắng bệt không còn chút khí huyết nào, máu huyết và chân nguyên của hắn đã bị U Minh Hải Hấp Thụ.
Từ Chiến c·hết!
“Từ Chiến!”.
Từ Mệnh ánh mắt đỏ ngầu, hắn trơ mắt nhìn Từ Chiến cứ như vậy c·hết đi, dù hắn và Từ Chiến không có cảm tình gì rất tốt nhưng dù sao Từ Chiến và hắn cũng là đồng tộc từ nhỏ lớn lên cùng dù sao cũng có chút thâm tình.
Từ Mộc nơi xa lúc này sắc mặt trắng bệt, vừa rồi chiếc súc tu kia liền xuyên qua trước mặt hắn, may mắn là nó không xuyên thủng thân thể Từ Mộc hắn mà mục tiêu lại là Từ Chiến.
Hắn ở lại là đã quyết tử một trận rồi, dù là vậy nếu được sống ai lại muốn c·hết.
Nhất là sinh tử qua trước mắt.
Một n·gười c·hết đi, toàn bộ khí huyết và chân nguyên điều bị U Minh Hải Thú thôn phệ, làm cho thực lực của nó tăng lên một đoạn, còn về phía Từ Mệnh do mất đi một người và Từ Mộc đang hoản sợ công kích của ba người liền như tờ giấy mỏng trong nháy mắt liền bị phá hủy.
"Từ Mộc, cẩn thận!”.
Từ Mệnh quát lớn, hắn nơi xa liền thấy từ dưới biển một cây súc tu như là sấm chóp đánh lên, hắn liền quát lớn đánh thức Từ Mộc đang sợ hãi kia, nhưng lại không kịp rồi, hắn đã sợ hãi đến mất đi sức chiến đấu mà U Minh Hải Thú lại cực kỳ gian xảo làm sao có thể bỏ qua được cơ hội này.
Chiếc súc tu đó liền xuyên qua thân thể Từ Mộc, sau khi hấp thụ toàn bộ năng lượng của Từ Mộc, khí tức của U Minh Hải Thú đã đạt đến cực hạn tại tam tinh Yêu Vương tương đương với tam nguyên Niết bàn cảnh nhân loại.
Nhìn thấy U Minh Hải Thú khí tức tăng lên điên cuồng, sắc mặt của Từ Mệnh cũng trở nên hoản loạn, nhưng hắn lại vô cùng kiên định chỉ có thể liều mạng mà thôi. Nếu như hắn không liều thì bọn người Từ gia nhất định sẽ tán thân tại đây làm chất dinh dưỡng cho U Minh Hải Thú.
Suy nghĩ còn chưa vơi, bổng xung quanh tổng cộng xuất hiện năm cây súc tu to lớn, phong mang vô tận, bên trên từng chiếc gai bén nhọn ẩn hiện liền quấn về phía Từ Mệnh.
Bên trên không trung những chiếc súc tu vun vẫy khắp nơi, đánh cho Từ Mệnh luốn cuốn tay chân, chỉ qua mấy chiêu trên thân thể hắn liền v·ết t·hương chồng chất, máu tươi nhuộm đỏ cả một vùng biển.
Tiến độ: 100%
237/237 chương
Tình trạng
Đã hoàn thành
Quốc gia
Unknown
Ngày đăng
27/04/2025
Thể loại
Tag liên quan