Chương 51: Bất Nhất

26/04/2025 10 8.0
Chương 51: Bất Nhất

Minh cần một lượng tài chính lớn, ước tính cũng phải cần mấy triệu USD.

Số tiền này không dễ kiếm nhưng với ưu thế biết trước thì cũng không phải không thể kiếm nhất là dựa vào con đường cá độ.

Cá độ ở Việt Nam là phạm pháp cho nên Minh ưu tiên dùng những đường dây cá độ bên ngoài ví như Đài Loan, Hongkong hay Macao chẳng hạn.

Trên thực tế cho dù mấy chục năm sau Việt Nam vẫn chưa thể hoàn toàn giải quyết các nền tảng cá độ trên Internet cho nên lựa chọn của Minh là tương đối an toàn, chỉ cần không dây dưa với các đường dây cá độ ở Việt Nam là được.

Bản thân Minh cũng phải tự mình hiểu lấy mình, cá độ . . . chỉ là cách xoay tiền nhanh, hắn không thể một mực đắm chìm vào đó kể cả khi hắn có hệ thống dù sao hệ thống chỉ đảm bảo nguồn tiền của Minh chứ không đảm bảo Minh không bị pháp luật sờ đến.

Ngoài ra, chơi cá độ cũng phải lưu ý rất nhiều vấn đề, ít nhất ở Việt Nam thì đây không phải con đường an toàn.

Minh tuy có ký ức tương lai nhưng bảo hắn nhớ từng trận, nhớ từng tỷ số là không thể nào.

Nếu hắn trở thành Cao Thanh Minh sớm mấy tháng có lẽ còn bắt kịp đợt Euro 2000 nhưng hiện tại thì muộn rồi.

Có bắt cũng chỉ có thể bắt các giải ngoại hạng cùng đá cúp C1.

Ngoại hạng thì có gì ? chủ yếu là giải Ý cùng giải Anh.

Năm nay vẫn là giai đoạn hoàng kim của giải Seria A, fan của Seria A tại Việt Nam còn nhiều hơn cả Ngoại Hạng Anh.

Dĩ nhiên người xem Ngoại Hạng Anh cũng nhiều, chủ yếu là người trẻ tuổi đồng thời đây cũng là quãng thời gian mà fan của Manchester United sinh ra ở Việt Nam nhiều nhất dù sao người ta cũng mới hoàn thành cú ăn 3 lịch sử.

Chỉ tiếc, Minh không cách nào nhớ rõ toàn bộ các trận đấu thậm chí các trận cầu đinh hắn cũng nhớ không được.

Ký ức về mùa giải C1 năm nay của Minh rất mơ hồ, căn bản không nhớ nổi ai là nhà vô địch.

Seria A thì sao ? may mắn hắn vẫn nhớ nhà vô địch nước Ý năm đó – As Roma.
Hắn không phải fan của Roma mà là fan của Chelsea nhưng mà sự kiện Totti bị fan Roma lột sạch quần áo chỉ còn đúng cái quần ‘xì’ sau chức vô địch Seria A vẫn còn đọng lại trong tâm trí rất nhiều người thế hệ hắn.

Về phần Ngoại Hạng Anh, Minh cũng chỉ nhớ Manchester United vô địch, hoàn thành chuỗi 3 lần liên tiếp vô địch, kỷ lục này phải rất rất nhiều năm sau mới bị phá.

Biết được nhà vô địch cũng không dễ cá độ dù sao cá độ còn cần quan tâm đủ thứ ‘kèo’ đủ thứ ‘chấp’.

Với ký ức mơ hồ về tương lai như của Minh hiện tại thì hắn thật sự không muốn đâm đầu vào con đường này, cũng may hắn có hệ thống.

Hệ thống hiện tại sẽ hoàn lại 70% vốn bỏ ra của Minh dẫn tới hắn có thể chấp nhận rủi ro mà cá độ mang lại.

Phương châm của Minh cũng đơn giản, hắn đặt tất cả các trận có Roma cùng MU thi đấu ở giải quốc gia, mặc định đặt Roma cùng Mu thắng, cũng chỉ chấp nhận kèo chấp tối thiểu sau đó . . . ngồi đợi.

Cách này kiếm tiền tương đối chậm thậm chí có phần ngu xuẩn nhưng với việc hệ thống hoàn lại 70% vốn cho Minh thì hiển nhiên có thể thử nhưng cũng cần một con đường ‘cá độ’ bền vững.

Bởi thế hắn mới nghĩ đến tên ‘Mafia’ hàng đầu của Chạy Án – Tony Nguyễn.

Kẻ này vừa quen biết với đám Hội Tam Hoàng ở Đài Loan, cũng vừa có cái gốc gác bên Pháp dẫn tới cũng quen thuộc với các công ty cá độ châu Âu.

Con đường này đáng để Minh tận dụng, dĩ nhiên hắn cũng không thể tự mình nhúng chàm, hắn cần Lương Bổng cùng Phan Quân vì hắn lo việc này.

Minh tương đối tin tưởng tài năng của Phan Quân cùng Lương Bổng cho nên sau khi trao đổi qua với Lương Bổng, hai bên rất nhanh cho nhau lịch hẹn.

Thứ 7 tuần này bản thân Minh sẽ làm cầu nối cho Lương Bổng gặp mặt Tony Nguyễn, việc tiếp theo hắn sẽ không lo tới nữa.

Hắn cho Lương Bổng 3 ngày để đối phương cùng Phan Quân chuẩn bị, ngoài ra cũng dành thời gian này cho mình chuẩn bị dù sao trong khoảng thời gian này hắn có rất nhiều việc để làm.

_ _ _ _ _ _

“Bật, tao đi với thằng Hải có việc, có gì gọi cho tao”

Bật tiễn Minh cùng Phan Hải ra cửa quán Café, nghe đại ca dặn dò thì vội gật đầu.
“Anh Minh, em biết”.

Bật không có điện thoại di động nhưng ở thời này tại Hà Nội lại không thiếu bốt điện thoại công cộng, số của Minh thằng Bật nhớ rõ.

“Lão Hùng là đệ của ông bô nhà thằng Hải, là người thô kệch có phần dữ tợn nhưng đáng tin, đi theo lão Hùng đi thuê nhà cũng không lo mẹ con mày b·ị b·ắt nạt”

“Ngoài ra nếu không thuê được thì thôi, chọn khu khác là được không cần cố chấp ở khu này, con đường Thuỵ Khuê này dài như vậy kiểu gì chẳng có chỗ cho thuê nhà”.

Minh vỗ nhẹ vai Bật một cái, lại tiếp tục dặn dò hắn.

Có thể thuê nhà vậy tốt nhất là thuê ở gần trường nhưng nếu không thuê được thì ra xa một chút vẫn được, Minh cũng không ngại đi thêm mấy bước.

“Anh Minh, em biết”.

Bật lại nói một câu y hệt câu vừa rồi nhưng Minh cũng hiểu tính thằng đệ này, chỉ khẽ gật đầu với Bật sau đó nhảy lên con Dream Thái, rất nhanh phóng mất hút.

“Đại ca, em không biết đường đâu đấy, đại ca biết đường không ?”.

Phan Hải một bên phóng xe máy, một bên quay đầu lại hỏi Minh.

“Biết, mày yên tâm đi theo tao chỉ đường là được, cho dù không biết đường thì hỏi người xung quanh, đường từ miệng mà ra, sợ cái gì ?”

“Mà chuyến này đi xa đấy, xe đủ xăng không thế ?”

“Đại ca yên tâm, xe em ra đường lúc nào chẳng tràn bình”

“Mà đại ca có ý với con bé kia thật à, mới quen nhau một hôm đã dẫn nó đến địa bàn của anh em rồi, hiện tại còn phóng qua nhà nó nữa”.
“Mày lo mà chạy xe đi, hóng hớt việc người lớn ít thôi”.

Minh không đáp mà trực tiếp mắng Phan Hải một câu sau đó chính hắn cũng không khỏi tự hỏi.

Hắn có ý với Ngọc Huyền không ?.

Minh có thể vỗ ngực nói là không, hắn dù sao cũng gần 40 tuổi đến nơi lại làm sao có ý với một cô bé 16 ? đã thế Ngọc Huyền cũng chẳng phải đại mỹ nhân gì, ít nhất không gọi được là đại mỹ nhân.

Trong đầu đúng là nghĩ như vậy nhưng việc làm của Minh . . . rõ ràng đi ngược với những gì hắn nghĩ.

Chuyện này là sao ?.

Chính Minh hiện tại cũng không giải thích được bởi lời nói, hành động cùng suy nghĩ của Minh quả thật có phần bất nhất.

Minh âm thầm thở dài một hơi, tiếp đó ném việc này ra khỏi đầu.

Hắn cùng Ngọc Huyền thật ra cũng chưa có cái gì để mà lo nghĩ cho nên Minh cảm thấy đây là việc nhỏ, coi như . .. khủng hoảng tuổi trung niên đi.

Hắn hiện tại quan tâm hơn là hành trình sắp tới.

Thằng Phan Hải đèo Minh đi đến Trung Hoà- Nhân Chính, để Minh thị sát một vòng.

Tiếp đó lại từ Trung Hoà – Nhân Chính chạy tới Nam Từ Liêm xem sân Mỹ Đình.

Trong ký ức của Minh về khu Trung Hoà- Nhân Chính thật ra không quá rõ ràng, hắn đúng là có người quen tại khu này nhưng cũng chỉ đến 1-2 lần, chính Minh hiện tại cũng không chắc chắn quy hoạch tương lai khu này ra sao, chủ yếu là hắn không nhớ.

Khu Nam Từ Liêm thì lại khác, chủ yếu bởi Minh đi đến sân Mỹ Đình cũng phải có mấy chục lần, không nói cái khác mỗi lần tuyển quốc gia thi đấu ở sân Mỹ Đình thì hắn đều mua vé đi xem ủng hộ.

Tuy Nam Từ Liêm hiện tại phần lớn là cánh đồng, hoang vắng cực kỳ nhưng Minh tin tưởng hắn có thể xác định được vị trí của sân Mỹ Đình tương lai dựa vào ký ức trong đầu hắn về nơi này.

Việc còn lại chỉ là phác hoạ một tấm bản đồ quy hoạch.

Cái này . . . Minh không giỏi nhưng cũng vừa vặn biết một chút, hắn chưa từng làm nhưng lại nhìn thấy không thiếu bản đồ quy hoạch ở kiếp trước, trông mèo mà vẽ hổ, học tập một chút không phải là khó dù sao cũng không cần chính xác, chỉ cần để bà Dung ở nhà có thể ‘mường tượng’ ra mà thôi, cái này lại không khó.

_ _ __ _

P/s: Nếu anh em thắc mắc vì sao Minh ‘bất nhất’ tự nhiên lại dính tới Huyền thì sau này tác sẽ giải thích nhé.
8.0
Tiến độ: 100% 51/51 chương
Tình trạng
Đã hoàn thành
Quốc gia
Unknown
Ngày đăng
26/04/2025