Ly Nhân Tâm Thượng Ngọc - Điêu Huyền Mộ Ngẫu
Giới thiệu truyện
Ly Nhân Tâm Thượng Ngọc - Điêu Huyền Mộ Ngẫu mở đầu bằng một khung cảnh vừa lộng lẫy, vừa ám ảnh đến lạ thường. Người ta gọi chàng là phò mã, nhưng sự dịu dàng ấy lại hoàn toàn tương phản với thanh kiếm đỏ rực đang nắm trong tay.
Khoảnh khắc ấy, chàng cúi xuống, không phải để che giấu sự tàn bạo, mà là để bảo vệ ánh mắt của tôi. Nụ cười nhẹ nhàng như một làn gió thoảng vang lên giữa bầu không khí ngột ngạt: “Ai đã gọi điện hạ đến đây?” Câu hỏi ấy, nhẹ nhàng nhưng lại chứa đựng một sức nặng khó tả.
Cả cung điện chìm trong im lặng đáng sợ. Cung nữ, thái giám run rẩy, không ai dám hé miệng. Cuối cùng, một tiểu cung nữ yếu ớt run run thốt lên: “… là… là Tưởng công công.”
Chàng khẽ “à” một tiếng, phân phó cận vệ với giọng điệu vẫn ôn hòa như không có chuyện gì xảy ra: “Đưa tới đây.” Lời nói ấy bình thản đến mức rợn người, như một dấu hiệu báo trước điều chẳng lành.
Mùi máu tanh xộc thẳng vào mũi, lan tỏa khắp không gian. Cơ thể tôi bất giác run lên, không thể kiểm soát. Phò mã dịu dàng kia, liệu có đang che giấu điều gì khủng khiếp sau nụ cười ấy? Một bí mật đen tối, một âm mưu thâm độc, hay một sự thật tàn khốc đang chờ đợi phía sau vẻ ngoài ôn nhu?