Chương 53: Ác Ma Hoa Phi Vũ

26/04/2025 10 9.8
Chương 53: Ác Ma Hoa Phi Vũ

Không gian xung quanh vỗn dĩ chỉ có những cơn gió nhé thổi qua, bỗng chốc cuồng phong nổi lên, thiên địa biến sắc, một giọng nói từ trên bầu trời phát ra:

-Hay lắm, hay lắm! Ỷ đông h·iếp ít, Hoa minh chủ cùng bảy vị chưởng môn, hay lắm!

Thiên địa biến sắc đã làm cho những giáo chúng ma giáo phản bội ở đây kinh hoàng, muốn bỏ chay. Lại nghe tiếng nói vừa phát ra là của Tần Phong, ai nấy lại càng thêm sợ hãi, bỏ chạy tứ phía.

Còn Hoa Phi Vũ và bảy vị chưởng môn khi nghe thấy giọng của Tần Phong, cơ thể bất giác đã cứng đơ vì sợ hãi, ngay cả bỏ chạy cũng không thể.

Tần Phá Thiên cùng Trần Như Ngọc cũng vô thức dừng lại, Tần Phong đã chịu ra tay, bọn họ không cần làm chuyện thừa thãi nữa.

Đao khí cùng kiếm khí như bão táp mưa sa từ trên trời đổ xuống, là hợp chiêu Huyết Mãn Nhân Gian cùng Dương Quang Phổ Chiếu.

Đao mang màu máu đã che phủ cả nhân gian, kiếm khí rực lửa ẩn trong đao mang lại càng thêm nguy hiểm, không một giáo chúng ma giáo phản bội nào có thể chạy thoát.

Toàn bộ những người bỏ trốn đều bị đao khí cùng kiếm khí chém thành vạn mảnh, máu thịt văng tung toét khắp nơi, hòa lẫn vào nhau, không cách nào phân biệt là của ai với ai.

Chỉ trong một khoảnh khắp, máu tươi đã nhộm đỏ cả một vùng đất rộng lớn, huyết khí tràn ngập không gian, nơi đây như biến thành a tỳ địa ngục, đáng sợ vô cùng.

Hợp chiêu Huyết Mãn Nhân Gian cùng Dương Quang Phổ Chiếu của Tần Phong và Dương Như Hoa, trên thế gian chỉ có Vũ Huyết Quỷ Dạ Khốc của Ma Vương và Cầm Thánh là có thể so sánh.

Tần Phong và Dương Như Hoa hạ thân xuống đất, Dương Như Hoa kéo tay Trần Như Ngọc sang một bên, những người khác cũng đi theo, chỉ còn lại Tần Phong đứng đối diện với Hoa Phi Vũ cùng bảy vị chưởng môn.

Trong mắt Hoa Phi Vũ cùng bảy vị chưởng môn, Tần Phong lúc này không khác nào ma thần giáng thế, mang nỗi kinh hoàng đến cho thế gian.

Đối mặt với tà ma như vậy, trên đời có mấy ai có dũng cảm để cầm kiếm lên. Ít nhất là tám người này không có một ai.

Tần Phong lúc chưa hoàn toàn bị ma tâm kiểm soát, rất thích chơi trò mèo vờn chuột, cho nên dù chỉ cần một chiêu U Minh Quỷ Ảnh Trảo, đã đủ để tiễn tám người này lên đường, Tần Phong vẫn chưa hề động thủ, mà nói:

-Thất phái đã là đồng minh nhiều năm, mấy người hợp nhất, biết đâu có thể đánh với ta một trận. Nếu các ngươi có thể làm ta cảm thấy thú vị, biết đâu ta lại có thể tha cho các ngươi một mạng thì sao?

Nghe được lời của Tần Phong, mọi người dường như thấy được một tia hi vọng chợt lóe qua, rất nhanh bảy vị chưởng môn lại rơi vào trầm tư, đẳng cấp của bọn họ làm sao có thể so được với Tần Phong, lúc này phản kháng cũng chỉ là vô ích, chi bằng chịu c·hết luôn cho xong.

Nhưng Hoa Phi Vũ lại không nghĩ vậy, hắn đang có tính toán ở trong lòng, nói:

-Các vị, dù sao cũng phải c·hết, chi bằng chúng ta liều c·hết với hắn một phen, biết đâu chừng có thể mở một đường máu để thoát thân thì sao?
Bảy vị chưởng môn nghe Hoa Phi Vũ nói thì vẫn tỏ ra do dự, không đáp lại lời của hắn.

Thấy vậy, Hoa Phi Vũ lại nói thêm:

-Các vị đừng quên, tổ sư thất phái khi trước cũng đã từng lâm vào hiểm cảnh, các vị tổ sư không sợ nguy hiểm đồng lòng phối hợp lại với nhau, đạt được kết quả ngoài mong đợi. Sau khi thoát khỏi hiểm cảnh, các vị tổ sư đã cùng nhau nghiên cứu phối hợp võ công thất phái với nhau. Phương thức phối hợp hàng năm các vị đều cùng nhau diễn tập lại một lần. Hôm nay, chúng ta phải học theo các vị tổ sư năm đó, cùng nhau đồng lòng vượt qua hiểm cảnh này.

Nghe Hoa Phi Vũ nói vậy, vẻ tự tin trong ánh mắt của bảy vị chưởng môn lại ánh lên. Tuy nhiên, chưa để bọn họ kịp nói, Tần Phong đã giành nói trước:

-Các ngươi xong chưa, hay là muốn khoanh tay chịu c·hết?

Lời Tần Phong vừa dứt, bảy vị chưởng môn cùng với Hoa Phi Vũ không nói thêm với nhau lời nào nữa, cũng không cần phải ra ám hiệu cho nhau, lập tức rút kiếm, t·ấn c·ông Tần Phong.

Bảy vị chưởng môn hợp sức lại với nhau, sức mạnh tổng thể được nhân lên gấp nhiều lần, đã gần đạt đến trình độ của Ma Vương và Kiếm Thánh rồi.

Có lẽ nếu thay bằng Bang Chủ Cái Bang – Cái Vương – Hồng Thất Thất, ở vị trí Tần Phong, thì sẽ phải bại.

Thế công vô cùng sắc bén đang t·ấn c·ông về phía mình, Tần Phong vẫn có thể bình tĩnh, ung dung mà nhếch miệng cười một cái, nói:

-Thú vị hơn rồi đó!

Khi Tần Phong vừa dứt lời, cũng là lúc vô số kiếm khí đã ập đến trước mặt. Vậy mà Tần Phong lại không lựa chọn né tránh, má khí quanh thân bốc lên, lấy hắn làm trung tâm, xoay vòng với tốc độ cao, chặn lại những tia kiếm khí này.

Vừa đúng lúc, bách hoa kiếm ý cũng đã ập đến, Tần Phong cảm giác giống như rơi vào kiếm cảnh của Hoa Phi Vũ.

Ở trong kiếm cảnh, đẳng cấp của Hoa Phi Vũ và bảy vị chưởng môn lại tăng lên một bậc, nói không chừng, thật sự có thể đánh được một trận với Tần Phong.

Không ai biết rằng Tần Phong đã b·ị t·hương, hắn tuy vận ma khí hộ thể, nhưng kiếm khí do bảy vị chưởng môn phối hợp với nhau tạo ra, thật sự là cực kì sắc bén, đã đâm xuyên qua ma khí, đâm b·ị t·hương hắn.

Tuy nhiên, Tần Phong có ma thể tự động hồi phục, những v·ết t·hương do kiếm khí gây ra trên người hắn, chỉ là những v·ết t·hương ngoài da, trong chớp mắt là đã có thể lành lại rồi.

Tần Phong cũng đã vung đao phòng thủ và cũng chỉ là phòng thủ mà thôi, hắn vẫn chưa có ý định t·ấn c·ông.

Vừa đánh, Tần Phong vừa cảm nhận, kiếm cảnh do Hoa Phi Vũ tạo ra thật sự là quá kém, kém đến mức giống như chỉ có hình chứ không có ý, không cách nào ảnh hưởng được đến Tần Phong dù chỉ một chút.

Đừng nói so với Vũ Huyết Quỷ Dạ Khốc, hay bất kì ý cảnh nào mà trước đó Tần Phong từng gặp, thậm chí ngay cả kiếm cảnh do Dương Như Hoa tạo ra khi thi triển Dương Quang Phổ Chiếu cũng còn kém xa.
Nếu không phải là có bảy vị chưởng môn hỗ trợ, thật sự trình độ của Hoa Phi Vũ lúc này, đã không còn xứng đáng ở trong hàng ngũ Giang Hồ Thập Kiệt.

Kiếm cảnh do Hoa Phi Vũ tạo ra chỉ có sự hoa mỹ chứ không có một chút thực dụng, nhưng do Tần Phong vẫn đang chỉ phòng thủ, mà bảy vị chưởng môn khi phối hợp lại không thể coi thường, cho nên Tần Phong không những đang liên tục lùi lại, mà còn đang không ngừng b·ị t·hương.

Hoa Phi Vũ cùng bảy vị chưởng môn thấy có thể áp đảo Tần Phong, trong lòng vô cùng mừng rỡ, tốc độ ra chiêu lại càng nhanh và chuẩn xác hơn.

Nhưng thời gian phân tâm của Tần Phong đã hết, đao tiếp theo của hắn vung lên không còn là để phòng thủ.

Huyết Ảnh Đao Pháp tung ra, hàng ngàn đao ảnh màu máu xuất hiện khắp không gian, ép cho Hoa Phi Vũ cùng bảy vị chưởng môn phải dừng thế công lại, quay kiếm về phòng thủ.

Trận chiến của hai bên lúc này, mới chính thức bắt đầu.

Không cần phải thi triển Huyết Mãn Nhân Gian, chỉ cần dựa vào việc vận công bình thường, mỗi bước chân của Tần Phong đều khiến thiên địa biến đổi, ý cảnh của ác ma được sinh ra, không gian sau lưng hắn như chỉ còn hai màu đỏ và đen, đối lập với kiếm cảnh bách hoa đua nở của Hoa Phi Vũ.

Đao tiếp theo Tần Phong xuất ra, một đường đao khí khổng lồ chém ngang về phía trước, ý cảnh huyết sắc cũng theo đó mà ập đến, cuối cùng bao trùm lên kiếm cảnh do Hoa Phi Vũ tạo ra.

Phía bên kia, Hoa Phi Vũ cùng bảy vị chưởng môn cũng không chịu đứng yên, bảy luồng kiếm khí của bảy vị chưởng môn hợp lại làm một, chặn lại sát thương do đao khí do Tần Phong chém ra.

Hoa Phi Vũ thì vượt lên trước, vung kiếm t·ấn c·ông Tần Phong, bách hoa trong kiếm cảnh như nghe điều động của hắn, cũng đang bao vây lấy Tần Phong.

“ Nhất Quyền Phá Bách Hoa ” do Đỗ Cuồng sáng tạo Tần Phong đã được tận mắt chứng kiến. Cho nên, phá giải kiếm pháp màu mè của Hoa Phi Vũ, Tần Phong vẫn luôn có cách đơn giản nhất.

Đao trong tay đâm ra, đao khí không thoát ra ngoài, mà bao bọc quanh thân đao, khiến cho bảo đao trong tay Tần Phong giống như là biến to lên hàng trăm lần.

Một đao này của Tần Phong, thật sự đâm vào lỗ hổng của chiêu kiếm của Hoa Phi Vũ, nếu không phải Hoa Phi Vũ thu chiêu nhanh, một đao đó không đ·âm c·hết hắn cùng làm hắn trọng thương, mất khả năng chiến đấu.

Hoa Phi Vũ lùi lại, bảy vị chưởng môn lại ấp đến, kiếm khí phong tỏa không gian xung quanh Tần Phong, lần này thì không có lỗ hổng để Tần Phong đâm đao vào.

Tưởng như Tần Phong sẽ phải chịu thiệt, thiên địa một lần nữa lại biến đổi, từ trên bầu trời, một đạo lôi điện cực lớn đánh xuống với tốc độ cực kì nhanh, chắn trước mặt Tần Phong và bảy vị chưởng môn, chặn lại thế công của bảy vị chưởng môn đang đánh tới.

Đạo lôi điện khổng lồ không những bảo vệ Tần Phong, mà còn phá tan kiếm cảnh của Hoa Phi Vũ đã tạo ra trước đó, khiến Hoa Phi Vũ và bảy vị chưởng môn nhất thời tỏ ra ngơ ngác.

Trong lúc này, vô số đạo lôi điện từ bốn phương tám hướng tụ tập lại, bao vây lấy Hoa Phi Vũ cùng bảy vị chưởng môn. Đây là lôi trận mà ngày đó ở Nam Lâm Thành, Tần Phong đã sử dụng để đánh với Hồng Thất Thất.

Tần Phong lùi lại ra xa, từ phía xa xuất đao, t·ấn c·ông b·ằng đao khí.
Từng đạo lôi điện lại như có linh tính, phối hợp với từng đao mà Tần Phong chém ra mà đánh.

Lôi điện mang sức mạnh hủy diệt, đao khí huyết sắc của Tần Phong lại hung hiểm vô cùng, đang dần áp đảo Hoa Phi Vũ cùng bảy vị chưởng môn.

Phía bên kia, Hoa Phi Vũ cùng bảy vị chưởng môn đang phải co lại với nhau, tám người đứng thành vòng tròn, phối hợp với nhau để phòng thủ.

Tần Phong cũng không đứng yên một chỗ để t·ấn c·ông, mà thi triển thân pháp, thoắt ẩn thoắt hiện, giống như là quỷ mị, t·ấn c·ông từ mọi phương hướng.

Chỉ cần vài vòng t·ấn c·ông, Tần Phong đã thấy được điểm yếu của tám người này để đột phá.

Hoa Phi Vũ tuy là người mạnh nhất trong tám người, nhưng hắn đã mất một cánh tay, cho nên nếu chỉ tập trung phòng thủ, hắn thật sự không bằng bảy người kia. Hơn nữa, bảy vị chưởng môn thường xuyên phối hợp, vô tình đã tạo ra một sợi dây vô hình liên kết với nhau.

Nhận ra được lỗ hổng, Tần Phong đương nhiên không thể bỏ qua, lại tiếp tục một đao cực mạnh chém ra, đao khí khổng lồ chém thẳng về phía Hoa Phi Vũ, đồng thời lôi điện xung quanh cũng tập trung t·ấn c·ông vào điểm đến của đao chiêu.

Nhận thấy Hoa Phi Vũ không ổn, hai người đứng cạnh hắn cũng ra sức giúp đỡ, tránh việc đội hình phòng thủ bị phá vỡ.

Tuy nhiên, nếu Tần Phong đã quyết định tập trung t·ấn c·ông, cho dù Hoa Phi Vũ được những người khác hỗ trợ, cũng không thể chống lại được.

Lôi điện liên tục đánh đến đã phá tan phòng ngự của Hoa Phi Vũ, đao khí của Tần Phong chém tới, suýt chút nữa là đoạt mạng của hắn rồi.

Thế trận phòng thủ của Hoa Phi Vũ cùng bảy vị chưởng môn đã bị phá, lôi điện xung quanh không ngừng oanh tạc, khiến cho ai nấy đều chật vật, chỉ cần không cẩn thận một chút thôi, mạng sống của bản thân sẽ bị đe dọa.

Thế mà lúc này, người mà bảy vj chưởng môn hết mực tin tưởng, lại là người c·ướp đi sinh mạng của bọn họ.

Nhận thấy Tần Phong đã chiếm được thế thượng phong, đang liên tục áp đảo mọi người, biết rằng nếu cứ như vậy, bản thân cùng bảy vị chưởng môn chắt chắn sẽ c·hết, Hoa Phi Vũ không hiểu vì sao lại quay kiếm, đâm sau lưng đồng đội của mình.

Vì bảy vị chưởng môn không có tâm đề phòng, Hoa Phi Vũ chỉ cần một chiêu, kiếm khí bắn ra xung quanh, c·ướp đi mạng sống của bảy người đồng đội vì hắn mà vào sinh ra tử.

Đột nhiên Hoa Phi Vũ có hành động lạ, Tần Phong không tiếp tục t·ấn c·ông mà dừng lại quan sát.

Hoa Phi Vũ đứng đối diện Tần Phong, nở một nụ cười đầy tà dị, vẻ mặt của hắn lúc này, không khác gì với Tần Phong khi nhập ma.

Máu thịt xung quanh đang từ từ bị Hoa Phi Vũ hấp thụ vào cơ thể, bất kể đó là của bảy vị chưởng môn hay là của những giáo chúng ma giáo đã bị g·iết trước đó.

Rất nhanh, bảy vị chưởng môn đã hóa thành bảy bộ xương trắng, còn Hoa Phi Vũ đã rơi vào một trạng thái nửa điên nửa dại.

Công lực của Hoa Phi Vũ hiện tại đã cao hơn Tần Phong, tuy chưa đạt đến cảnh giới của những tuyệt thế cao thủ khác, nhưng so với Ma Vương hay Kiếm Thánh thì đều không kém.

Tần Phong nhìn thấy Hoa Phi Vũ cũng giống như bản thân hắn, đều là ác ma trong giang hồ, bất giác cũng cười nhếch mép: “ ác ma đấu với ác ma, thú vị!”
9.8
Tiến độ: 100% 55/55 chương
Tình trạng
Đã hoàn thành
Quốc gia
Unknown
Ngày đăng
26/04/2025