Chương 51: Nạn Kiếp Của Ma Giáo
26/04/2025
10
9.8
Chương 51: Nạn Kiếp Của Ma Giáo
Rời khỏi hoàng thành Đông Lạc trăm dặm, Tần Phong đã đi chậm lại để chờ Tiểu Thanh đuổi kịp, lúc này bốn người mới thẳng đường đi về phía Bắc, tìm kiếm tung tích ma giáo.
Bắc Mạc đã không còn, tổng đàn ma giáo có lẽ cũng lại chuyển rời, bốn người không biết tổng đàn mới của ma giáo hiện tại ở đâu, chỉ biết vừa đi vừa nghe ngóng thông tin mà thôi.
May mà mạng lưới tình báo của ma giáo vẫn còn hoạt động, dù bốn người không tìm được tổng đàn của ma giáo, nhưng người của ma giáo lại có thể nhận ra Trần Như Ngọc và Tiểu Thanh.
Rất nhanh, Ma Vương cùng Cầm Thánh đã đến gặp mặt bọn họ.
Cũng giống như lúc vào hoàng cung Đông Lạc, Ma Vương cùng Cầm Thánh đã biết trước việc Tần Phong cùng Trần Như Ngọc đã thành phu thê, cho nên bọn họ đối xử với Tần Phong càng trở nên thân thiết hơn, dù trước đó là do Tần Phong mà Bắc Mạc diệt vong sớm.
Sau khi trò chuyện hỏi han một hồi, Cầm Thánh lên tiếng:
-Tần Phong, Ngọc Nhi hai người có muốn tổ chức hôn lễ lại không, làm một hôn lễ thật là long trọng.
Trần Như Ngọc vội trả lời:
-Sư phụ, việc ta đã là người của Phong lang, có lẽ cả thiên hạ đều đã biết, không cần phải tổ chức hôn lễ nữa.
Trần Như Ngọc biết rõ Cầm Thánh là vì muốn tốt cho nàng, không muốn nàng phải chịu thiệt thòi, vì trước đây khi Tần Phong cưới Dương Như Hoa, tuy rằng phải nhờ Giang Hồ Long Hổ Bảng thì người thiên hạ mới biết, nhưng không thể phụ nhận sự long trọng quá mức của hôn lễ đó, nếu Tần Phong cưới Dương Như Hoa long trọng vậy, thì cưới Trần Như Ngọc của ma giáo cũng không được thua kém.
Cầm Thánh thật sự đã coi Trần Như Ngọc giống như con ruột của mình, so với hoàng tộc Đông Lạc còn sâu đậm hơn.
Tần Phong đương nhiên cũng hiểu ý của Cầm Thánh, cho nên dù Trần Như Ngọc đã phản đối, nhưng hắn lại lên tiếng:
-Ngọc nhi, sư phụ của nàng nói không sai, chúng ta thật sự phải tổ chức lại hôn lễ, Võ Lâm Chí Tôn ta cưới vợ, làm sao hôn lễ có thể không long trọng cho được.
Nghe Tần Phong nói, Trần Như Ngọc còn định khuyên can, nhưng Ma Vương đã cười lớn nói trước:
-Ha ha ha, đúng là chúng ta không nhìn lầm ngươi, vậy trước tiên chúng ta quay lại tổng đàn trước đã, sau đó sẽ tổ chức một hôn lễ thật là long trọng cho hai ngươi.
Thế là mọi người đi theo Ma Vương cùng Cầm Thánh đến tổng đàn của ma giáo.
Tổng đàn ma giáo lần này được đặt ở một đào viên bên trong một thác nước, có thể dễ dàng quan sát ra bên ngoài nhưng bên ngoài lại không cách nào phát hiện ra.
Khi mọi người quay lại tổng đàn, Tần Phá Thiên cùng mười vị trưởng lão ma giáo đã chuẩn bị sẵn một bàn tiệc lớn để tiếp đón bọn họ.
Ngồi cùng bàn với Tần Phong ngoài những cao thủ của ma giáo ra, còn có thêm ba người nữa gồm hai nữ một nam mà trước đó Tần Phong không hề quen biết.
Ma Vương đứng lên giới thiệu mọi người với nhau:
-Tần Phong, giới thiệu với ngươi, đây là thái hậu của Bắc Mạc cùng Cửu công chúa và Thập Nhất hoàng tử.
Tần Phong nhìn ba người nở một nụ cười rồi gật đầu chào, dù sao Bắc Mạc cùng ma giáo quan hệ rất tốt, cho dù Bắc Mạc đã diệt vong, nhưng hắn vẫn phải nể mặt ma giáo:
-Tại hạ Tần Phong, xin ra mắt thái hậu cùng hoàng tửu và công chúa.
Ma Vương lại giới thiệu Tần Phong cho ba người, dù cho Tần Phong đã vừa tự giới thiệu trước đó rồi:
-Thái hậu, còn đây là Võ Lâm Chí Tôn – Tần Phong.
Cả ba người thái hậu Bắc Mạc đều mỉm cười với Tần Phong, riêng thái hậu Bắc Mạc lại nói thêm:
-Nếu Võ Lâm Chí Tôn chịu giúp sức, việc khôi phục lại Mạc quốc ta có hy vọng rồi.
Tần Phong nghe vậy chỉ cười không nói, hắn tạm thời chưa muốn tham gia vào việc tranh đấu giữa các nước với nhau.
Thế là trong bữa tiệc, ngoài việc nhắc đến sẽ tổ chức hôn lễ lại cho Tần Phong và Trần Như Ngọc ra, thì việc được nói nhiều nhất là khôi phục nhà Mạc.
Chỉ là, khi Ma Vương cùng các vị trưởng lão ma giáo đang nói hăng say về những kế sách để khôi phục nhà Mạc, sắc mặt mọi người chợt biến, gương mặt trở nên nhăn nhó vì khó chịu.
Trong thức ăn có độc, mà độc tính này là một loại độc cực mạnh, chắc chắn trong ma giáo không có thuốc giải cho loại độc này.
Người hạ độc rất nhanh đã lộ mặt, Hoa Phi Vũ cùng bảy vị chưởng môn thất phái đi vào, Hoa Phi Vũ lên tiếng:
-Thái hậu Bắc Mạc, bà làm tốt lắm, những chuyện còn lại hãy để cho ta.
Lúc này, mọi người mới nhìn đến ba người thái hậu đã lén rời bàn từ lúc nào, bọn họ đều không có vẻ gì giống như bị trúng độc. Ma Vương gương mặt nhăn nhó đầy đau khổ hỏi:
-Tại sao?
Thái hậu Bắc Mạc lộ ra gương mặt đầy giận dữ nói:
-Còn không phải tại vì các người vô năng mà họ Mạc ta diệt vong hay sao? Không phải vì các ngươi mà chúng ta phải sống trốn chui trốn lủi ở đây hay sao?
Ma Vương đầy thất vọng nói:
-Giáo ta một lòng vì họ Mạc, nếu không phải những giáo chúng của ta hi sinh, làm sao có thể giữ lại một dòng huyết mạch họ Mạc, ta thật có lỗi với các huynh đệ đã hi sinh, có lỗi với lịch đại tổ tiên trong giáo, có lỗi với tất cả mọi người.
Ma Vương vừa nói, vừa ngửa mặt lên trời chảy nước mắt, vừa liên tục đấm vào ngực của mình.
Thái hậu Bắc Mạc thấy vậy lại nói:
-Tần Hiểu, ngươi cũng đừng trách chúng ta, chúng ta chỉ muốn có một cuộc sống tốt hơn, không phải chui rúc ở đây như cho nhà mất tang nữa mà thôi.
Hoa Phi Vũ lúc này cũng xen vào:
-Thái hậu Bắc Mạc yên tâm, sau ngày hôm nay, ta nhất định sẽ để người cùng cháu trai và cháu gái mình sống một cuộc sống mà các ngươi mong muốn.
Tần Phong lúc này bật cười lớn:
-Ha ha ha, vậy mà vừa nãy bà ta còn muốn ta giúp bà ta khôi phục triều đại họ Mạc. Hoa Phi Vũ cùng bảy vị chưởng môn, các ngươi không sợ ta nữa hay sao?
Hoa Phi Vũ mỉm cười nói:
-Ngươi cũng đã trúng độc, bọn ta còn gì phải sợ nữa chứ, độc này là do bọn ta khó khắn lắm mới mua được của Vạn Độc Môn, cho dù công lực các ngươi có cao đến đâu cũng không thể tự giải độc được. Đợi sau khi giải quyết ma giáo, chỉ cần có thể g·iết được ngươi, ta sẽ không còn là Minh Chủ Võ Lâm Bắc Ly nữa, mà sẽ là Minh Chủ Võ Lâm Thiên Hạ rồi.
Ma Vương lúc này mặt đã chuyển sang màu tím, cố gắng đứng dậy, nói:
-Xin lỗi, là ta đã sai, ta đã sai rồi, ta đã sai…
Ma Vương mặc kệ độc phát, cưỡng ép vận công xuất thủ, cứ mỗi một câu: “ ta đã sai ” ông ta lại đánh ra một quyền.
Ba t·iếng n·ổ vang trời phát ra, Phá Thiên Thần Quyền bá đạo vô cùng, làm sao ba người bình thường bọn thái hậu Bắc Mạc có thể chịu nổi, cả ba người lập tức nổ tung xác mà c·hết.
Ngay sau khi g·iết c·hết ba người đó, Ma Vương độc tính cũng đã ngấm vào tim, lập tức gục mặt xuống ngất đi, sợ rằng khó có thể sống nổi.
Cầm Thánh hai hàng nước mắt lăn dài, đang định cùng con trai và mười vị trưởng lão dốc sức liều mạng với nhóm của Hoa Phi Vũ, Tần Phong đã đặt tay lên vai bà ta và đè xuống. Tần Phong nói:
-Các vị tiền bối, Ma Vương tiền bối vẫn còn chưa c·hết được đâu, mọi người hãy cố gắng áp chế độc tính lại, còn lại để cho ta lo.
Cơ thể Tần Phong bốc hỏa, ma hỏa liên tục thiêu đốt cơ thể hắn, người ta có thể nghe thấy tiếng “ xèo xèo ” của thịt đang cháy. Trong một khắc, Tần Phong há miệng ra, toàn bộ độc khí bị ép ra ngoài. Lại trong nháy mắt, ma khí bốc lên, bao quanh cơ thể Tần Phong, hắn đã sẵn sàng để g·iết người.
Hoa Phi Vũ cùng bảy vị chưởng môn nhìn thấy cảnh này thì run sợ đến mức đã không còn đứng vững, sự đáng sợ của Tần Phong tất cả bọn họ đều đã được chứng kiến.
Nếu không phải vì có trong tay kỳ độc của Vạn Độc Môn, bọn chúng làm sao có gan đối diện với Tần Phong.
Tần Phong nhìn bộ dạng hèn nhát của những người này thì cười khẩy, nói:
-Hoa Phi Vũ, chẳng phải ngươi muốn làm Minh Chủ Võ Lâm Thiên Hạ sao? Lại đây, ta cho ngươi cơ hội.
Nói rồi, Tần Phong từng bước, từng bước tiến đến gần phía của bọn Hoa Phi Vũ hơn, nhìn người khác run rẩy trước c·ái c·hết thật sự là một thú vui khó bỏ của hắn.
Đột nhiên, một luồng kiếm khí cực mạnh bay đến, nhắm thẳng vào mi tâm của Tần Phong.
U Minh Quỷ Ảnh Trảo xuất ra, chặn lại luồng kiếm khí sắc bén này.
Ma trảo của Tần Phong vậy mà bị phá, ma khí ở bàn tay xuất trảo tiêu tán, luồng kiếm khí đâm sâu vào cơ thể hắn từ bàn tay, đang từ từ cắt đứt kinh mạch của hắn.
May mà có ma thể tự động hồi phục, Tần Phong điểm huyệt ngăn chặn luồng kiếm khí đâm sâu vào cơ thể, sau đó mới vận công ép luồng kiếm khí này ra ngoài.
Ma lực của Tần Phong đi đến đâu, thương thế của hắn hồi phục đến đấy, đến khi luồng kiếm khí bị ép hoàn toàn ra ngoài, cũng là lúc mà thương thế của hắn hoàn toàn lành lại, giống như là hắn chưa từng b·ị t·hương vậy.
Tần Phong nhìn về hướng mà luồng kiếm khí phát ra, nói:
-Đường đường là Kiếm Thánh được người người kính trọng, vậy mà cũng ra tay đánh lén hay sao?
Kiếm Thánh hiện thân, thánh kiếm đã được ông ta đút lại vào bao, hai tay hướng về phía Tần Phong, nói:
-Tuy rằng cứu người quan trọng, nhưng Hoàng mỗ thật hổ thẹn trong lòng, một người dùng kiếm sao có thể đánh lén người khác. Sau ngày hôm nay, ta sẽ không cầm đến kiếm nữa.
Kiếm Thánh xuất hiện, nhóm người Hoa Phi Vũ như gặp được hi vọng, cơ thể đã không còn run lên liên hồi như vừa rồi nữa, toàn bộ nhanh nhẹn chạy ra đứng phía sau Kiếm Thánh.
Còn Tần Phong, hắn không quan tâm người đến là ai, hắn đã động sát tâm, nhất định phải g·iết người. Hắn nói:
-Kiếm Thánh tiên sinh, chẳng nhẽ muốn ngăn cả ta g·iết bọn họ?
Kiếm Thánh dùng tốc độ mà không ai có thể thấy được rút kiếm ra rồi nhanh chóng thu kiếm vào, một cánh tay của Hoa Phi Vũ bất ngờ đứt lìa. Kiếm Thánh lên tiếng:
-Ma Thánh thấy như vậy đã đủ chưa?
Hoa Phi Vũ đau đớn đến ngất đi. Nhưng Tần Phong làm sao có thể cho qua chuyện này dễ dàng như vậy, nói:
-Cái ta muốn là mạng của bọn chúng!
Kiếm Thánh lắc đầu:
-Ta được người nhờ cậy, không thể để Ma Thánh g·iết bọn họ hôm nay được.
Tần Phong lại hỏi:
-Kiếm Thánh nghĩ có thể ngăn cản được ta?
Kiếm Thánh lại nói:
-Ta cũng không phải đến đây một mình.
Kiếm Thánh vừa dứt lời, Tiêu Dao Hầu và Vạn Kim Công Tử cũng xuất hiện, đứng bên cạnh Kiếm Thánh.
Nhưng Tần Phong không coi trọng võ công của hai người bọn họ, hắn nói:
-Như vậy cũng không đủ cản được ta!
Tần Phong dứt lời, đang định động thủ. Kiếm Thánh lại nói tiếp:
-Bọn họ đến không phải đến cản Ma Thánh, ta tự tin một mình có thể ngăn cản Ma Thánh trong năm mươi chiêu. Thời gian đó đủ để bọn họ g·iết sạch những người ở đây rồi.
Tần Phong dừng lại, không dám manh động nữa. Kiếm Thánh lại nói tiếp:
-Ma Thánh muốn ở đây đánh với ta, hay là đưa những người bằng hữu của Ma Thánh ở đây đi.
Nghe Kiếm Thánh nói vậy, Tần Phong còn chưa kịp phản ứng, bảy vị chưởng môn đang đỡ Hoa Phi Vũ đồng thanh vội nói:
-Tiên sinh không được!
Kiếm Thánh lập tức quát:
-Câm mồm, thực lực của các ngươi không đủ tư cách lên tiếng ở đây.
Còn Tần Phong, không mất nhiều thời gian để suy nghĩ, sau khi nhìn qua hai nữ nhân của mình, hắn biết rằng mình phải bảo vệ hai nàng, không thể để hai nàng c·hết ở đây được, cho nên đã đáp ứng Kiếm Thánh rời đi:
-Được, chúng ta rời đi, nhưng sớm muộn ta cũng sẽ tìm bọn chúng.
Lần này, không phải Kiếm Thánh lên tiếng nữa, người lên tiếng là Tiêu Dao Hầu:
-Mục đích của Bắc Ly chỉ là tiêu diệt tàn dư nhà Mạc, không phải ma giáo, nếu Ma Thánh cùng các vị tiền bối của ma giáo chịu ra sức vì Bắc Ly, Lý Thế Xương ta nguyện dâng thuốc giải cùng mạng mình cho các vị ngay bây giờ.
Tần Phong nhìn Tiêu Dao Hầu mỉm cười, lắc đầu không nói thêm gì nữa, cuồng phong nổi lên, là hắn thi triển Phong Thần Thông, tập chung sức gió, thổi những người mà hắn cần bảo vệ bay đi.
Rất nhanh thôi, Tần Phong sẽ cùng những người này trở lại.
Rời khỏi hoàng thành Đông Lạc trăm dặm, Tần Phong đã đi chậm lại để chờ Tiểu Thanh đuổi kịp, lúc này bốn người mới thẳng đường đi về phía Bắc, tìm kiếm tung tích ma giáo.
Bắc Mạc đã không còn, tổng đàn ma giáo có lẽ cũng lại chuyển rời, bốn người không biết tổng đàn mới của ma giáo hiện tại ở đâu, chỉ biết vừa đi vừa nghe ngóng thông tin mà thôi.
May mà mạng lưới tình báo của ma giáo vẫn còn hoạt động, dù bốn người không tìm được tổng đàn của ma giáo, nhưng người của ma giáo lại có thể nhận ra Trần Như Ngọc và Tiểu Thanh.
Rất nhanh, Ma Vương cùng Cầm Thánh đã đến gặp mặt bọn họ.
Cũng giống như lúc vào hoàng cung Đông Lạc, Ma Vương cùng Cầm Thánh đã biết trước việc Tần Phong cùng Trần Như Ngọc đã thành phu thê, cho nên bọn họ đối xử với Tần Phong càng trở nên thân thiết hơn, dù trước đó là do Tần Phong mà Bắc Mạc diệt vong sớm.
Sau khi trò chuyện hỏi han một hồi, Cầm Thánh lên tiếng:
-Tần Phong, Ngọc Nhi hai người có muốn tổ chức hôn lễ lại không, làm một hôn lễ thật là long trọng.
Trần Như Ngọc vội trả lời:
-Sư phụ, việc ta đã là người của Phong lang, có lẽ cả thiên hạ đều đã biết, không cần phải tổ chức hôn lễ nữa.
Trần Như Ngọc biết rõ Cầm Thánh là vì muốn tốt cho nàng, không muốn nàng phải chịu thiệt thòi, vì trước đây khi Tần Phong cưới Dương Như Hoa, tuy rằng phải nhờ Giang Hồ Long Hổ Bảng thì người thiên hạ mới biết, nhưng không thể phụ nhận sự long trọng quá mức của hôn lễ đó, nếu Tần Phong cưới Dương Như Hoa long trọng vậy, thì cưới Trần Như Ngọc của ma giáo cũng không được thua kém.
Cầm Thánh thật sự đã coi Trần Như Ngọc giống như con ruột của mình, so với hoàng tộc Đông Lạc còn sâu đậm hơn.
Tần Phong đương nhiên cũng hiểu ý của Cầm Thánh, cho nên dù Trần Như Ngọc đã phản đối, nhưng hắn lại lên tiếng:
-Ngọc nhi, sư phụ của nàng nói không sai, chúng ta thật sự phải tổ chức lại hôn lễ, Võ Lâm Chí Tôn ta cưới vợ, làm sao hôn lễ có thể không long trọng cho được.
Nghe Tần Phong nói, Trần Như Ngọc còn định khuyên can, nhưng Ma Vương đã cười lớn nói trước:
-Ha ha ha, đúng là chúng ta không nhìn lầm ngươi, vậy trước tiên chúng ta quay lại tổng đàn trước đã, sau đó sẽ tổ chức một hôn lễ thật là long trọng cho hai ngươi.
Thế là mọi người đi theo Ma Vương cùng Cầm Thánh đến tổng đàn của ma giáo.
Tổng đàn ma giáo lần này được đặt ở một đào viên bên trong một thác nước, có thể dễ dàng quan sát ra bên ngoài nhưng bên ngoài lại không cách nào phát hiện ra.
Khi mọi người quay lại tổng đàn, Tần Phá Thiên cùng mười vị trưởng lão ma giáo đã chuẩn bị sẵn một bàn tiệc lớn để tiếp đón bọn họ.
Ngồi cùng bàn với Tần Phong ngoài những cao thủ của ma giáo ra, còn có thêm ba người nữa gồm hai nữ một nam mà trước đó Tần Phong không hề quen biết.
Ma Vương đứng lên giới thiệu mọi người với nhau:
-Tần Phong, giới thiệu với ngươi, đây là thái hậu của Bắc Mạc cùng Cửu công chúa và Thập Nhất hoàng tử.
Tần Phong nhìn ba người nở một nụ cười rồi gật đầu chào, dù sao Bắc Mạc cùng ma giáo quan hệ rất tốt, cho dù Bắc Mạc đã diệt vong, nhưng hắn vẫn phải nể mặt ma giáo:
-Tại hạ Tần Phong, xin ra mắt thái hậu cùng hoàng tửu và công chúa.
Ma Vương lại giới thiệu Tần Phong cho ba người, dù cho Tần Phong đã vừa tự giới thiệu trước đó rồi:
-Thái hậu, còn đây là Võ Lâm Chí Tôn – Tần Phong.
Cả ba người thái hậu Bắc Mạc đều mỉm cười với Tần Phong, riêng thái hậu Bắc Mạc lại nói thêm:
-Nếu Võ Lâm Chí Tôn chịu giúp sức, việc khôi phục lại Mạc quốc ta có hy vọng rồi.
Tần Phong nghe vậy chỉ cười không nói, hắn tạm thời chưa muốn tham gia vào việc tranh đấu giữa các nước với nhau.
Thế là trong bữa tiệc, ngoài việc nhắc đến sẽ tổ chức hôn lễ lại cho Tần Phong và Trần Như Ngọc ra, thì việc được nói nhiều nhất là khôi phục nhà Mạc.
Chỉ là, khi Ma Vương cùng các vị trưởng lão ma giáo đang nói hăng say về những kế sách để khôi phục nhà Mạc, sắc mặt mọi người chợt biến, gương mặt trở nên nhăn nhó vì khó chịu.
Trong thức ăn có độc, mà độc tính này là một loại độc cực mạnh, chắc chắn trong ma giáo không có thuốc giải cho loại độc này.
Người hạ độc rất nhanh đã lộ mặt, Hoa Phi Vũ cùng bảy vị chưởng môn thất phái đi vào, Hoa Phi Vũ lên tiếng:
-Thái hậu Bắc Mạc, bà làm tốt lắm, những chuyện còn lại hãy để cho ta.
Lúc này, mọi người mới nhìn đến ba người thái hậu đã lén rời bàn từ lúc nào, bọn họ đều không có vẻ gì giống như bị trúng độc. Ma Vương gương mặt nhăn nhó đầy đau khổ hỏi:
-Tại sao?
Thái hậu Bắc Mạc lộ ra gương mặt đầy giận dữ nói:
-Còn không phải tại vì các người vô năng mà họ Mạc ta diệt vong hay sao? Không phải vì các ngươi mà chúng ta phải sống trốn chui trốn lủi ở đây hay sao?
Ma Vương đầy thất vọng nói:
-Giáo ta một lòng vì họ Mạc, nếu không phải những giáo chúng của ta hi sinh, làm sao có thể giữ lại một dòng huyết mạch họ Mạc, ta thật có lỗi với các huynh đệ đã hi sinh, có lỗi với lịch đại tổ tiên trong giáo, có lỗi với tất cả mọi người.
Ma Vương vừa nói, vừa ngửa mặt lên trời chảy nước mắt, vừa liên tục đấm vào ngực của mình.
Thái hậu Bắc Mạc thấy vậy lại nói:
-Tần Hiểu, ngươi cũng đừng trách chúng ta, chúng ta chỉ muốn có một cuộc sống tốt hơn, không phải chui rúc ở đây như cho nhà mất tang nữa mà thôi.
Hoa Phi Vũ lúc này cũng xen vào:
-Thái hậu Bắc Mạc yên tâm, sau ngày hôm nay, ta nhất định sẽ để người cùng cháu trai và cháu gái mình sống một cuộc sống mà các ngươi mong muốn.
Tần Phong lúc này bật cười lớn:
-Ha ha ha, vậy mà vừa nãy bà ta còn muốn ta giúp bà ta khôi phục triều đại họ Mạc. Hoa Phi Vũ cùng bảy vị chưởng môn, các ngươi không sợ ta nữa hay sao?
Hoa Phi Vũ mỉm cười nói:
-Ngươi cũng đã trúng độc, bọn ta còn gì phải sợ nữa chứ, độc này là do bọn ta khó khắn lắm mới mua được của Vạn Độc Môn, cho dù công lực các ngươi có cao đến đâu cũng không thể tự giải độc được. Đợi sau khi giải quyết ma giáo, chỉ cần có thể g·iết được ngươi, ta sẽ không còn là Minh Chủ Võ Lâm Bắc Ly nữa, mà sẽ là Minh Chủ Võ Lâm Thiên Hạ rồi.
Ma Vương lúc này mặt đã chuyển sang màu tím, cố gắng đứng dậy, nói:
-Xin lỗi, là ta đã sai, ta đã sai rồi, ta đã sai…
Ma Vương mặc kệ độc phát, cưỡng ép vận công xuất thủ, cứ mỗi một câu: “ ta đã sai ” ông ta lại đánh ra một quyền.
Ba t·iếng n·ổ vang trời phát ra, Phá Thiên Thần Quyền bá đạo vô cùng, làm sao ba người bình thường bọn thái hậu Bắc Mạc có thể chịu nổi, cả ba người lập tức nổ tung xác mà c·hết.
Ngay sau khi g·iết c·hết ba người đó, Ma Vương độc tính cũng đã ngấm vào tim, lập tức gục mặt xuống ngất đi, sợ rằng khó có thể sống nổi.
Cầm Thánh hai hàng nước mắt lăn dài, đang định cùng con trai và mười vị trưởng lão dốc sức liều mạng với nhóm của Hoa Phi Vũ, Tần Phong đã đặt tay lên vai bà ta và đè xuống. Tần Phong nói:
-Các vị tiền bối, Ma Vương tiền bối vẫn còn chưa c·hết được đâu, mọi người hãy cố gắng áp chế độc tính lại, còn lại để cho ta lo.
Cơ thể Tần Phong bốc hỏa, ma hỏa liên tục thiêu đốt cơ thể hắn, người ta có thể nghe thấy tiếng “ xèo xèo ” của thịt đang cháy. Trong một khắc, Tần Phong há miệng ra, toàn bộ độc khí bị ép ra ngoài. Lại trong nháy mắt, ma khí bốc lên, bao quanh cơ thể Tần Phong, hắn đã sẵn sàng để g·iết người.
Hoa Phi Vũ cùng bảy vị chưởng môn nhìn thấy cảnh này thì run sợ đến mức đã không còn đứng vững, sự đáng sợ của Tần Phong tất cả bọn họ đều đã được chứng kiến.
Nếu không phải vì có trong tay kỳ độc của Vạn Độc Môn, bọn chúng làm sao có gan đối diện với Tần Phong.
Tần Phong nhìn bộ dạng hèn nhát của những người này thì cười khẩy, nói:
-Hoa Phi Vũ, chẳng phải ngươi muốn làm Minh Chủ Võ Lâm Thiên Hạ sao? Lại đây, ta cho ngươi cơ hội.
Nói rồi, Tần Phong từng bước, từng bước tiến đến gần phía của bọn Hoa Phi Vũ hơn, nhìn người khác run rẩy trước c·ái c·hết thật sự là một thú vui khó bỏ của hắn.
Đột nhiên, một luồng kiếm khí cực mạnh bay đến, nhắm thẳng vào mi tâm của Tần Phong.
U Minh Quỷ Ảnh Trảo xuất ra, chặn lại luồng kiếm khí sắc bén này.
Ma trảo của Tần Phong vậy mà bị phá, ma khí ở bàn tay xuất trảo tiêu tán, luồng kiếm khí đâm sâu vào cơ thể hắn từ bàn tay, đang từ từ cắt đứt kinh mạch của hắn.
May mà có ma thể tự động hồi phục, Tần Phong điểm huyệt ngăn chặn luồng kiếm khí đâm sâu vào cơ thể, sau đó mới vận công ép luồng kiếm khí này ra ngoài.
Ma lực của Tần Phong đi đến đâu, thương thế của hắn hồi phục đến đấy, đến khi luồng kiếm khí bị ép hoàn toàn ra ngoài, cũng là lúc mà thương thế của hắn hoàn toàn lành lại, giống như là hắn chưa từng b·ị t·hương vậy.
Tần Phong nhìn về hướng mà luồng kiếm khí phát ra, nói:
-Đường đường là Kiếm Thánh được người người kính trọng, vậy mà cũng ra tay đánh lén hay sao?
Kiếm Thánh hiện thân, thánh kiếm đã được ông ta đút lại vào bao, hai tay hướng về phía Tần Phong, nói:
-Tuy rằng cứu người quan trọng, nhưng Hoàng mỗ thật hổ thẹn trong lòng, một người dùng kiếm sao có thể đánh lén người khác. Sau ngày hôm nay, ta sẽ không cầm đến kiếm nữa.
Kiếm Thánh xuất hiện, nhóm người Hoa Phi Vũ như gặp được hi vọng, cơ thể đã không còn run lên liên hồi như vừa rồi nữa, toàn bộ nhanh nhẹn chạy ra đứng phía sau Kiếm Thánh.
Còn Tần Phong, hắn không quan tâm người đến là ai, hắn đã động sát tâm, nhất định phải g·iết người. Hắn nói:
-Kiếm Thánh tiên sinh, chẳng nhẽ muốn ngăn cả ta g·iết bọn họ?
Kiếm Thánh dùng tốc độ mà không ai có thể thấy được rút kiếm ra rồi nhanh chóng thu kiếm vào, một cánh tay của Hoa Phi Vũ bất ngờ đứt lìa. Kiếm Thánh lên tiếng:
-Ma Thánh thấy như vậy đã đủ chưa?
Hoa Phi Vũ đau đớn đến ngất đi. Nhưng Tần Phong làm sao có thể cho qua chuyện này dễ dàng như vậy, nói:
-Cái ta muốn là mạng của bọn chúng!
Kiếm Thánh lắc đầu:
-Ta được người nhờ cậy, không thể để Ma Thánh g·iết bọn họ hôm nay được.
Tần Phong lại hỏi:
-Kiếm Thánh nghĩ có thể ngăn cản được ta?
Kiếm Thánh lại nói:
-Ta cũng không phải đến đây một mình.
Kiếm Thánh vừa dứt lời, Tiêu Dao Hầu và Vạn Kim Công Tử cũng xuất hiện, đứng bên cạnh Kiếm Thánh.
Nhưng Tần Phong không coi trọng võ công của hai người bọn họ, hắn nói:
-Như vậy cũng không đủ cản được ta!
Tần Phong dứt lời, đang định động thủ. Kiếm Thánh lại nói tiếp:
-Bọn họ đến không phải đến cản Ma Thánh, ta tự tin một mình có thể ngăn cản Ma Thánh trong năm mươi chiêu. Thời gian đó đủ để bọn họ g·iết sạch những người ở đây rồi.
Tần Phong dừng lại, không dám manh động nữa. Kiếm Thánh lại nói tiếp:
-Ma Thánh muốn ở đây đánh với ta, hay là đưa những người bằng hữu của Ma Thánh ở đây đi.
Nghe Kiếm Thánh nói vậy, Tần Phong còn chưa kịp phản ứng, bảy vị chưởng môn đang đỡ Hoa Phi Vũ đồng thanh vội nói:
-Tiên sinh không được!
Kiếm Thánh lập tức quát:
-Câm mồm, thực lực của các ngươi không đủ tư cách lên tiếng ở đây.
Còn Tần Phong, không mất nhiều thời gian để suy nghĩ, sau khi nhìn qua hai nữ nhân của mình, hắn biết rằng mình phải bảo vệ hai nàng, không thể để hai nàng c·hết ở đây được, cho nên đã đáp ứng Kiếm Thánh rời đi:
-Được, chúng ta rời đi, nhưng sớm muộn ta cũng sẽ tìm bọn chúng.
Lần này, không phải Kiếm Thánh lên tiếng nữa, người lên tiếng là Tiêu Dao Hầu:
-Mục đích của Bắc Ly chỉ là tiêu diệt tàn dư nhà Mạc, không phải ma giáo, nếu Ma Thánh cùng các vị tiền bối của ma giáo chịu ra sức vì Bắc Ly, Lý Thế Xương ta nguyện dâng thuốc giải cùng mạng mình cho các vị ngay bây giờ.
Tần Phong nhìn Tiêu Dao Hầu mỉm cười, lắc đầu không nói thêm gì nữa, cuồng phong nổi lên, là hắn thi triển Phong Thần Thông, tập chung sức gió, thổi những người mà hắn cần bảo vệ bay đi.
Rất nhanh thôi, Tần Phong sẽ cùng những người này trở lại.
Tiến độ: 100%
55/55 chương
Tình trạng
Đã hoàn thành
Quốc gia
Unknown
Ngày đăng
26/04/2025
Thể loại
Tag liên quan