Chương 41: . Hơi ấm từ hiện thực

26/04/2025 10 8.5
Chương 41. Hơi ấm từ hiện thực

Cùng lúc đó, ở nhà Trần Quân.

Mỗi khi vừa đi làm về, Trần Quân đều ngửi thấy hương thơm phất ra từ trong bếp. Dù rằng một kẻ như hắn có ăn hay không cũng không vấn đề gì, thế nhưng mùi hương đó vẫn đủ sức để kích thích thứ vị giác héo mòn của hắn.

Có thể nấu nướng một cách điêu luyện và ngon miệng đến như vậy, người bình thường chắc hẳn sẽ phải mất cả đời mới có thể làm được.

"A, mừng chú về nhà"

Trần Quân không trả lời, chỉ lặng lẽ ném quần áo bẩn sang một bên, thay bộ đồ mới, làm vài phép rột rửa cơ thể nhanh gọn rồi nằm thẳng cẳng trên ghế sofa.

Hắn đơn giản là bị lười đi tắm... Mà thực ra thì cần gì phải đi tắm khi đã có phép thuật làm sạch?

"Chú, nước tắm đã được chuẩn bị sẵn rồi mà..."

"Nhóc tắm đi. Hôm nay ta thấy hơi mệt, làm biếng lắm. Ta vốn dĩ không cảm nhận được bất kì niềm vui nào khi đi tắm nên là khỏi đi"

Lily phồng má.

Cảm nhận được ánh nhìn hờn dỗi của Lily, Trần Quân vẫn không có vẻ gì là nhượng bộ. Hắn vốn không có khuynh hướng chiều theo mọi mong muốn của phụ nữ, hắn chỉ làm thế khi còn là một tên trai bao sống vật vờ qua ngày mà thôi.

Hắn được dạy là phải đối xử tốt với nữ giới, chỉ đơn giản là như vậy, không hơn không kém.

Trần Quân nằm trên ghế sofa thiu thiu ngủ, thế nhưng mùi hương từ trong bếp thực sự khiến hắn phải phân tâm. Sau cùng, hắn đành phải ngồi dậy dọn sẵn bàn ăn đợi Lily mang bữa tối ra, xơi cho hết rồi mới có thể đi ngủ được.

Không lâu sau đó, Lily đã xong việc.

Một bữa tối không cầu kì, thậm chí là có phần đạm bạc được dọn ra trước mắt Trần Quân... Thế nhưng bằng cách nào đó, chúng vẫn trông khá là ngon miệng chỉ bằng số nguyên liệu nấu ăn ít ỏi còn lại trong nhà.

Trần Quân vẫn chưa đến ngày lãnh lương nên họ vẫn đang trong giai đoạn tương đối thắt lưng buộc bụng.

Cơ mà với khả năng của Lily thì... Mấy bữa ăn này trông không giống như "thắt lưng buộc bụng" gì cho lắm.

"Mời cả nhà ăn cơm"

Lily khẽ mỉm cười rồi bắt đầu khai đũa cùng với Trần Quân. Có vẻ như tâm trạng của cô ấy hiện đang khá là tốt.

"Hôm nay cô có chuyện vui gì sao?"

"Hi hi, cũng không có gì đáng nói cả. Chẳng là trong lúc ngủ trưa, em đã nhớ lại một vài thứ"
"..."

Trần Quân đủ tinh tế để nhận ra Lily vừa đổi cách xưng hô, thậm chí... Ngữ khí khi nói chuyện còn trở nên có phần nghiêm túc.

Hắn biết mình nên làm gì trong tình huống này.

"Nếu em không ngại, em có thể kể cho tôi nghe"

Dường như được đối phương gãi trúng chỗ ngứa, nụ cười trên môi Lily bỗng chốc trở nên rạng rỡ thêm mấy phần.

"Em thích sự tinh tế vào những thời điểm cần thiết của anh đó"

Lily hơi chậm đũa lại rồi nói tiếp: "Ở thế giới trước đó... Ừm, nói như thế nào nhỉ? Em đã từng có một người cha"

"..."

"Ah, đừng hiểu lầm, không phải cha ruột đâu. Ông ấy cũng giống như anh, vô tình tìm thấy em trong tình trạng mất hết kí ức. Vì không nỡ bỏ mặc nên ông ấy đã nhận nuôi em, chỉ thế thôi"

Trần Quân trầm ngâm thật lâu rồi bỗng dưng hỏi lại một câu: "Em cũng là một "kẻ lãng du" giống như tôi à?"

"...Đúng. Mà cũng không đúng. Anh có thể đến và đi khỏi các thế giới một cách chủ động, chứ bản thân em thì không thể tự làm được. Ví dụ như ở thế giới trước đây, khi sự tồn tại của con người chấm dứt hoàn toàn, em mới được người cha đó lên kế hoạch đưa đến thế giới này như một định mệnh đã được sắp đặt sẵn"

"...Tôi vẫn chưa hiểu ý em lắm"

"Chà..." Lily khẽ mỉm cười, nói tiếp: "Chắc là đến một lúc nào đó, anh sẽ hiểu được thôi. Còn bây giờ thì... Có lẽ em không nên nói gì cả. Anh biết rõ những kẻ kia n·hạy c·ảm hơn bất kì ai khác mà, phải không?"

Trần Quân: "..."

"Khi nào em lại nhớ đến cái gì đó thì chúng ta lại nói chuyện tiếp đi... Một cách bí mật"

"Oh, rốt cục anh cũng muốn tìm hiểu thêm về em rồi à? Thật ấm áp"

"..."

Hắn có thể cảm nhận được ánh mắt chứa đầy ẩn ý của Lily. Rõ ràng là lời khen đó chứa đựng nhiều tầng ý nghĩa hơn những gì nó thể hiện.

Giờ thì hắn chắc chắn cô gái nhỏ nhắn xinh xắn trước mặt mình nhất định là một lão yêu bà sở hữu con số thiên văn về mặt tuổi tác rồi.

Sự khôn ngoan và khó đoán đó làm gì tồn tại ở một đứa trẻ được chứ? Không thể nào!

Đó là lí do vì sao hắn cần phải cẩn thận khi "thực sự" tiếp xúc với Lily.
"Anh vừa nghĩ tới cái gì đó rất thất lễ đúng không?" Lily liếc mắt.

"Đâu có?"

Lily lại mỉm cười, nhưng lần này nụ cười của cô ấy đã trở nên hồn nhiên và đáng yêu hệt như trước đấy: "Thôi vậy, vì Lily rất là bao dung nên Lily sẽ tha thứ cho chú!"

...

...

Ăn tối xong, Quốc chia tay Himiko rồi nhanh chóng trở về căn nhà thân thương của mình.

Mặc dù bữa tối kết thúc đã lâu thế nhưng cổ họng của cậu vẫn còn cảm giác đau rát, da mặt vẫn cứ ửng đỏ như một hệ quả của việc cố gắng thách thức giới hạn của bản thân.

Cậu tuyệt đối không thể để anh họ biết việc này. Cậu sẽ bị anh ấy mắng cho té tát mất.

"Thật may là trên đường về mình vẫn đủ siêng để mua thêm một ít sữa tươi, vừa để cứu cổ họng của mình vừa làm nguyên liệu nấu ăn..."

Nốc sữa tươi cho đến khi bụng trướng căng hết cả lên, cảm giác đau rát mới dần trở nên dịu đi đôi chút.

Tối hôm nay cậu cũng không có nhiều việc để làm ở nhà, thế nên cậu lại nằm lên giường, tiếp tục công việc vẫn còn dang dở trong Vũ Trụ Mô Phỏng.

Hi vọng rằng đêm nay cậu sẽ đánh bại được Blackwell.

Sau khi tiến vào Vũ Trụ Mô Phỏng, cậu nhìn thấy Thế Giới Bàn Cờ Gambinah đang xuất hiện thứ gì đó kì lạ. Bên cạnh cái tên có một dấu chấm tròn màu đỏ đang hiện hữu, dường như là dấu hiệu cho thấy ai đó đang truy cập.

Còn ai vào đây ngoài Lily cơ chứ? Có vẻ như cô bé cũng muốn try hard cả đêm nay cùng cậu.

Quốc cười nhạt một tiếng rồi tiếp tục công việc của mình, tiến hành truy cập vào Thế Giới Cổ Tích Wonderland.

Nhìn thấy khuôn mặt quen thuộc của Camellya, "chế độ chơi game" của Quốc ngay lập tức được kích hoạt. Chỉ trong thoáng chốc, cậu quên đi những điều thoải mái mà hiện thực vừa mang lại cho mình để làm quen với bầu không khí căng thẳng âm u vốn có của cái thế giới điên loạn này.

Quốc khẽ hít sâu một hơi, ánh mắt nhìn thẳng về phía trước khi những tiếng bước chân mơ hồ bắt đầu vang vọng trong căn hành lang lạnh lẽo chứa đầy xác c·hết.

Blackwell đã đến gần.

"Nhớ rõ những gì tôi đã nói trước đó, cố gắng đừng để bị trúng đòn, nhất là mấy mũi tiêm được giấu trong cơn mưa lông vũ"
Camellya khẽ gật đầu, cũng tiến vào trạng thái sẵn sàng chiến đấu cùng lúc với Quốc.

Chỉ không lâu sau, Blackwell xuất hiện.

Bà ta dường như biết được đối phương đang cố ý chờ đợi mình, và điều đó làm bà ta cảm thấy khá là bất ngờ.

Sau một tràng hội thoại quen thuộc về lí tưởng và mục tiêu của mình, Blackwell phát động t·ấn c·ông b·ằng những chiêu thức quen thuộc.

Cơn mưa lông vũ triền miên được bà ta tạo ra quét ngang hành lang, khiến Quốc phải tránh né một cách khá là chật vật. Camellya thì khá hơn một chút do có sự hỗ trợ của đôi cánh, tính linh hoạt được gia tăng đáng kể nên cũng không có bị lông vũ của Blackwell làm khó.

Tuy vậy, sau nhiều lần t·ấn c·ông, họ vẫn chưa thể làm gì được Blackwell do cơ chế bất tử cực kì khó chịu.

Nếu Quốc mạnh hơn một chút, có lẽ cậu sẽ có thể câu đủ thời gian cho Camellya làm được điều gì đó. Cơ mà... Cậu quá yếu, không thể câu đủ năm giây bất tử để Camellya có thể yên tâm phát động t·ấn c·ông.

Với cậu, cầm cự hai giây trước Blackwell thôi đã khó lắm rồi. Không chỉ có cơn mưa lông vũ liên tục chuyển hướng t·ấn c·ông, ngay cả sức mạnh thể chất của Blackwell cũng không hề tầm thường một chút nào.

Theo phán đoán của cậu, thể chất của bà ta nhiều khả năng còn mạnh hơn cả Jack - Một s·át n·hân hàng loạt đã g·iết c·hết hàng trăm nghìn người!

Tóm lại, cứ cái đà không may mắn như thế này, họ sẽ sớm trở nên kiệt sức mà thôi. Kể cả có gây sát thương được lên Blackwell đi chăng nữa, cậu cũng không dám chắc liệu cả hai có thể đối đầu với phase 2 của bà ta hay không...

Là Final Boss của cả một khu vực, cậu khá chắc Blackwell sẽ có ít nhất hai phase, không thể nào có chuyện còn dễ thắng hơn cả Mastermind được!

Nghĩ thử xem cái Lucky Coin mà cậu nhặt được để làm gì chứ? Để đánh nhau với Blackwell chứ còn sao nữa?

"Camellya, chúng ta cần bình tĩnh lại, căn thời gian cho chuẩn cái đã"

Thấy Quốc rút lui về, Camellya liền giảm nhịp độ t·ấn c·ông, đồng thời lắng nghe sự chỉ đạo tiếp theo đến từ cậu ta.

"Mau uống một lọ máu của tôi đi, chúng ta sẽ thay đổi vai trò" Quốc nói thật nhanh: "Cô phải dùng hết sức đánh tay đôi với Blackwell nếu không may mắn đụng phải ả ta trong trạng thái bất tử, còn tôi sẽ tận dụng thời gian để làm mọi điều mà tôi có thể lên bà ta"

"Có thể tôi sẽ căn thời gian không tốt bằng cô, gây sát thương cũng không nhiều bằng cô, nhưng ít nhất... Tôi vẫn đủ khả năng phán đoán khi nào thời gian bất tử của bà ta kết thúc"

"Hiểu rồi"

Camellya nhanh chóng uống cạn lọ máu của Quốc, thể lực nhanh chóng được khôi phục, thậm chí cô ấy còn tỏ ra... Hăng máu hơn lúc trước vài phần!

"...Bằng cách nào đó, máu của anh thực sự hữu dụng đến mức này. Tôi muốn ăn anh đến c·hết đi được!"

"Bớt giỡn và tập trung vào công việc đi!"

Quốc hớt hải gặm mớ thảo dược trên miệng, né tránh khỏi cơn bão lông vũ rồi bắt đầu hành trình lẩn trốn.

Camellya thì nắm chặt lưỡi hái, lao lên đấu tranh trực diện với Blackwell.

"..."

Sau một lúc trầm tư, Blackwell - người từ nãy giờ chỉ đứng yên một chỗ đã không muốn lãng phí thời gian nữa. Cô ấy lấy ra một cây rựa dính đầy máu tươi, khẽ nói: "Kể cả cô có là Ác Quỷ, tôi vẫn sẽ mang đến cho cô một c·ái c·hết dứt khoát và nhân từ"
8.5
Tiến độ: 100% 44/44 chương
Tình trạng
Đã hoàn thành
Quốc gia
Unknown
Ngày đăng
26/04/2025