Chương 36: . Camellya the Succubus
26/04/2025
10
8.5
Chương 36. Camellya the Succubus
[Chào mừng bạn học Nguyễn Quốc đã quay trở lại Vũ Trụ Mô Phỏng]
Quốc tiến vào Vũ Trụ Mô Phỏng với tâm thế cực kì thoải mái sau khi đã đánh bại một cường địch nguy hiểm như Mastermind.
Sau một lúc chỉnh trang lại túi đồ, cậu nhận ra Lily đã gửi một vài đoạn tin nhắn cho cậu vào tối hôm qua. Tất nhiên thì đó chỉ là vài đoạn nói chuyện phiếm đơn giản thôi chứ không có vật phẩm tặng kèm.
Nếu còn tặng thêm nữa, có lẽ tựa game này sẽ trở nên quá dễ dàng với cậu mất thôi.
[Lily: Em chỉ muốn nói với anh rằng em rất muốn cho cái thế giới bàn cờ của anh p·hát n·ổ]
Quốc: "..."
Ok, hiểu.
Cái thế giới đó hẳn là khó chơi đến mức ngay cả một cao thủ thiên tài như Lily cũng bắt đầu cảm nhận được mùi vị cay xè của sự thất bại nhiều lần liên tiếp.
[Lily: Cái Thế Giới Bàn Cờ này có cách hoạt động không giống như những thế giới khác. Thay vì là hệ thống RPG quen thuộc như Wonderland thì nơi này hoạt động giống như thể loại Visual Novel thuần cốt truyện hơn]
[Lily: Đúng vậy. Thuần cốt truyện. Mọi thứ sẽ diễn ra xuôi theo sự lựa chọn của anh, những gì anh đã làm trong cuộc hành trình sẽ dẫn anh đến một cái kết c·hết tiệt nào đó. Tóm lại, yếu tố sức mạnh gần như không tác động quá nhiều đến mọi thứ ở đây. Em tin là anh sẽ hiểu khi bắt đầu trải nghiệm nó]
[Lily: Cuối cùng... Em ghét chính trị. Em ghét đánh cờ. Em ghét tất cả những kẻ tâm cơ. Em ghét cả cái thế giới này]
Quốc: "..."
Cái thế giới đó rốt cục phải khốc liệt đến mức nào thì Lily mới có thể sinh ra bấy nhiêu đây oán niệm vậy?
Quốc bắt đầu cảm thấy hơi sợ sợ tác phẩm đầu tay của mình.
Mà thôi, cứ lo Wonderland trước đã.
[Quốc: Kinh phết. Chắc là anh sủi, nghỉ chơi cái thế giới đó luôn cho đỡ mang tiếng khổ dâm]
Sau khi để lại một câu trả lời cho Lily, Quốc lựa chọn tiến vào Wonderland, tiếp tục cuộc hành trình còn dang dở ở Bệnh Viện Tâm Thần.
Cậu mở mắt, vẫn là ở trong vòng tay của Camellya, chỉ có điều... Đôi môi của cô ta vẫn còn dính chút mùi máu, chắc là chỉ vừa mới xơi xong phần còn lại của Mastermind.
"No rồi chứ? Ngon miệng đúng không?"
Quốc ngồi dậy, hỏi với vẻ mặt tỉnh bơ.
"No rồi. Tôi cảm thấy mình có mạnh lên một chút chút... Công nhận cuộc săn này đáng với công sức bỏ ra thật"
Camellya cười nói vài câu rồi đột nhiên, sắc mặt của cô ấy thay đổi, trở nên âm trầm đến lạ thường: "Và khế ước máu vẫn còn ở đây, không thay đổi một chút nào, chứng tỏ điều kiện mà anh đưa ra vẫn chưa được hoàn thành dù chỉ ở một mức độ nhỏ"
"Quark, rốt cục thì anh đang che giấu tôi điều gì? Yêu cầu của anh không đơn giản như những gì anh nói đâu có đúng không?"
"Nói thì tôi đã nói hết trên mặt chữ rồi, muốn hiểu sao thì hiểu... Nhưng nếu cô vẫn hỏi tôi có che giấu cô điều gì không thì... Có đấy. Đến một lúc nào đó cô sẽ tự hiểu mà không cần tôi giải thích, ừ, miễn là cô không bội ước"
[Đồng minh của bạn - Quỷ Dục Vọng Camellya tỏ thái độ thù địch!]
Quốc tái mặt, không hề có ý định đối diện với Camellya. Nếu biết trước cô ấy sẽ phản ứng mạnh như thế này thì còn lâu cậu mới trả lời.
"Hứ, đàn ông quả nhiên là đám thú ba chân chỉ giỏi nói ra những ngôn từ lừa dối"
"...Một con Succubus như cô hẳn là không có tư cách nói câu đó đâu" Quốc thở dài: "Tôi thực sự nể cái cách cô có thể nói những câu như vậy mà không biết ngượng"
Camellya đá Quốc một cái rồi lặng lẽ bỏ đi.
Quốc không đuổi theo, để cô ấy muốn đi đâu thì đi. Cậu cho rằng khi tâm trạng của cô ấy không tốt như vậy, càng nói ra những câu từ hoa mỹ để cố gắng xoa dịu thì chỉ càng phản tác dụng.
Suy cho cùng, Camellya cũng là Quỷ, cực kì n·hạy c·ảm với sự giả dối. Khi nào cô ấy muốn về thì tự khắc cô ấy sẽ xuất hiện bên cạnh cậu thôi.
"Tạm thời không cần phải lưu đoạn này. Mình chưa biết con Boss tiếp theo đang trốn ở đâu, cứ đi thu thập thông tin trước rồi tính tiếp"
Quốc ngồi dậy, quyết định từ bỏ kho lưu trữ vật tư đã bị phá cho tan tành mà chuyển sang kho lưu trữ thông tin.
Lần này cậu không có ý định đọc hồ sơ bệnh án nữa vì chúng khá là vô nghĩa với cậu. Thay vào đó, cậu muốn tiếp xúc với những thông tin cao cấp hơn, được bảo quản cẩn thận sâu bên trong kho lưu trữ.
[Báo cáo điều hành bệnh viện ngày 23/1]
[Người thực hiện: Dr. Jerkyl]
[Thưa cô Blackwell, tình hình bên trong bệnh viện đang càng lúc càng tệ đi đúng như chúng ta đã dự tính. Một số bác sĩ và y tá cũng đã phơi nhiễm sự điên loạn mà các bệnh nhân đang mắc phải, kể cả khi họ đã mặc đồ bảo hộ và niệm phép thanh tẩy trước khi tiếp xúc với bệnh nhân của họ]
[Với tình trạng này, chúng ta đang đối mặt với hai vấn đề lớn, đó là sự quá tải về số lượng bệnh nhân và sự thiếu thốn nhân lực chuyên môn trầm trọng. Thưa cô Blackwell, trước khi chúng ta nghiên cứu ra phương thuốc chữa trị đặc hiệu, tôi cho rằng chúng ta không nên tiếp nhận thêm bất kì bệnh nhân nào nữa]
Vẫn là câu chuyện của tên Dr. Jerkyl sao? Dường như hắn thực sự nắm giữ vai trò rất lớn trong bệnh viện, không chỉ chữa bệnh mà còn nắm giữ quyền điều hành mọi thứ nữa...
Bản báo cáo tiếp theo diễn ra khoảng một tuần sau đó, điểm khác biệt là lần này có sự hồi âm của Blackwell ngay trang sau.
[Báo cáo điều hành bệnh viện ngày 30/1]
[Người thực hiện: Dr. Jerkyl]
[Thưa cô Blackwell. Tôi đã có thêm một số manh mối về mầm bệnh gây ra sự điên loạn cho các bệnh nhân. Tuy không nhiều, nhưng tôi đã bắt đầu hiểu ra nguyên lí hoạt động của chúng]
[Màn sương đỏ c·hết chóc là thủ phạm đứng sau tất cả, đó là chuyện mà chúng ta đều biết. Cụ thể, khi sinh vật hít phải màn sương, những tác động tiêu cực mà nó mang lại sẽ không thể hiện ngay lập tức mà từ từ ngấm vào sâu bên trong cơ thể và linh hồn, như thể những loài kí sinh thông minh sẵn sàng bỏ thời gian ra để tìm hiểu thêm về con mồi của mình]
[Để rồi khi đã thu thập đủ thông tin mà chúng muốn, chúng sẽ bắt đầu lợi dụng những điều đó để tạo ra triệu chứng. Một số người nhìn thấy ảo giác về những n·gười đ·ã k·huất, một số người thì gặp ác mộng triền miên không dứt, một số người hoang tưởng về việc những người xung quanh sẽ nghĩ cách hãm hại mình,...v...v. rồi dần dần mất đi sự tỉnh táo. Tất cả triệu chứng và căn bệnh tâm thần được hình thành đều không giống nhau, dù rằng nguyên nhân đằng sau thì chỉ có một]
[Vì vậy, cá nhân tôi cho rằng màn sương đỏ có khả năng khuếch đại những cảm xúc tiêu cực bên trong con người. Đó là lí do vì sao chúng ta không thể cho họ dùng thuốc an thần do tác dụng phụ của thuốc. Kể cả khi tác dụng phụ đó có nhỏ nhặt đến mấy đi chăng nữa thì thông qua khả năng khuếch đại của màn sương, nó sẽ ngay lập tức trở thành một t·ai n·ạn]
Dựa theo cách nói của Dr. Jerkyl, có lẽ tác dụng phụ của thuốc an thần cũng có một sức tác động tiêu cực nhất định đến tâm lí người sử dụng, do đó mới bị màn sương lợi dụng để gây hại cho người dùng nó.
"..."
"Giờ thì mình hiểu vì sao khi chiến đấu với Quỷ Phụ mình không nên tiêm thuốc an thần rồi, kể cả bây giờ cũng vậy"
Đơn giản là vì khi tiến vào Khu Phố Đèn Đỏ, cậu đã nhiễm phải màn sương c·hết chóc. Nó đã luôn tồn tại trong cơ thể cậu ngay từ đầu, vậy nên khi sử dụng thuốc an thần, cậu sẽ lập tức trở nên loạn trí.
Sau khi đọc xong bản báo cáo này, bên dưới thanh trạng thái của Quốc đã được hiển thị thêm một trạng thái debuff mang tên: [Phơi Nhiễm Hỗn Mang].
Không có mô tả cụ thể, nhưng hiệu quả tiêu cực mà nó mang lại đã quá rõ ràng, chẳng cần hệ thống phải giải thích Quốc cũng biết hiệu ứng này có ý nghĩa gì.
Quốc thở dài, khẽ lắc đầu rồi tiếp tục đọc phần hồi âm của Blackwell.
[Anh đã tìm ra nguyên lí hoạt động sao? Thật tốt, thật tốt quá... Nhưng việc đó để làm gì chứ? Không thể nghiên cứu ra phương thuốc, mọi chuyện vẫn sẽ tồi tệ y nguyên như vậy. Tôi sẽ phát điên với quá trình nghiên cứu này mất]
[Hôm qua tôi đã gặp một ảo giác... Hoặc cũng có thể là sự thật. Người đàn ông bí ẩn đó nói với tôi rằng Sương Đỏ không phải thảm hoạ tự nhiên mà là phần tàn dư còn sót lại của vị Thần Sáng Tạo đã tạo nên tất cả chúng ta. Ngài đã từ bỏ chúng ta, khu vườn này đã không còn người cai quản trong suốt thời gian dài nên mới dần lâm vào sự hỗn loạn tất yếu]
[Phương thuốc chữa trị một căn bệnh được gây ra bởi thần linh sao? Dr. Jerkyl, rất tiếc phải nói với anh rằng thứ đó không tồn tại. Mọi nỗ lực của chúng ta ngay từ đầu đã là sự vùng vẫy trong tuyệt vọng của những con cừu nhỏ bé không có quyền tự quyết định số phận của mình. Vì vậy, lời khuyên của tôi hãy tự kết liễu bản thân đi... Trước khi chính anh cũng trở thành n·ạn n·hân của màn sương hỗn loạn]
Đó là bản hồi âm đầu tiên và cũng là cuối cùng của tiến sĩ Blackwell.
Những ngày sau đó, Dr. Jerkyl tìm kiếm câu trả lời từ cấp trên của mình trong nỗi tuyệt vọng, Quốc thậm chí còn nhìn thấy những con chữ bị nhoè đi bởi nước mắt của anh ta.
Mãi cho đến khi anh ta hoàn toàn mất đi sự tỉnh táo, từ đó về sau đã không còn bất kì bản báo cáo điều hành nào được viết nữa.
Nhưng kể cả khi đã không còn là chính mình, Dr. Jerkyl vẫn luôn cố gắng tìm kiếm phương thuốc để giúp mọi người thoát khỏi cơn điên loạn. Nói đúng hơn thì anh ta đã gần như đạt được điều đó với học thuyết tiến hoá huy hoàng của mình... Bằng chứng là Mastermind - Chính bản thân anh ta với phần não bộ mà khi ăn vào có thể mang đến sự tỉnh táo cho người khác.
Chỉ tiếc là... Một kẻ đã mất đi lí trí sẽ không thể nào mang lại sự tỉnh táo cho người khác một cách đúng nghĩa được.
Suy cho cùng, mọi phương án của anh ta dù điên hay không điên đều chỉ là những nỗ lực vô vọng để chạm đến giấc mộng viển vông.
"...Có lẽ anh ta xứng đáng có được một sự tôn trọng nào đó"
Đúng lúc này, hệ thống đột nhiên xuất hiện những dòng thông báo trời giáng:
[Đồng minh của bạn: Quỷ Dục Vọng Camellya bị kẻ địch tập kích!]
"???"
[Đồng minh của bạn: Quỷ Dục Vọng Camellya đã phát điên!]
[Khế ước máu bị cưỡng ép giải trừ, đồng minh của bạn: Quỷ Dục Vọng Camellya đã tự mình rời khỏi tổ đội]
Mọi thứ xảy ra chỉ trong một khoảnh khắc, Quốc đã mất đi người đồng đội của mình một cách đầy bất ngờ và khó hiểu.
Vì vậy, cậu sẽ đi tìm cô ấy hỏi cho ra lẽ. Dù rằng cô ấy đã phát điên rồi...
Kể cả có c·hết thêm một mạng, cậu vẫn cần phải biết được nguyên nhân. Cậu không thể đánh mất Camellya vào thời điểm n·hạy c·ảm này được.
Chỉ không lâu sau đó, Quốc đã tìm thấy Camellya.
Hay nói đúng hơn là... Cô ấy đã chủ động đi tìm cậu thông qua con đường mà mình đã đi.
"Quark~"
Camellya đã thay đổi. Cô ấy không thèm che giấu cơ thể làm gì nữa, sẵn sàng phơi bày toàn bộ góc cạnh của cơ thể mình cho người khác nhìn thấy... Dù rằng hiện tại đã chẳng còn ai sống sót để nhìn ngoài Quốc.
Tất cả mọi người, từ y tá, bác sĩ đến bệnh nhân đều đã trở thành những xác c·hết không đầu nằm la liệt xung quanh... Có thể là do Mastermind, hoặc cũng có thể là do Camellya gây ra, cậu không thể biết được.
Chỉ thấy một Nữ Ác Quỷ khoả thân với mười chiếc cánh đen nhánh che lấp bầu trời đáp xuống chỗ cậu, nhìn cậu bằng một ánh mắt hết sức quen thuộc... Và cũng kì lạ không kém: "Em biết anh sẽ đến tìm em mà!"
"Camellya... Cô..."
Camellya nghiêng đầu, mỉm cười rồi ôm lấy Quốc: "Em yêu anh"
"!?"
"Em yêu anh. Em yêu tất cả của anh. Đầu, chân, tay, ngực, da, thịt, nội tạng, máu tươi, tinh dịch, đôi môi, d·ương v·ật,... Tất cả mọi thứ, em thực sự yêu tất cả mọi thứ của anh~♡"
"..."
Quốc lấy súng ra định thử thủ tiêu chính mình trước khi quá muộn, nhưng sự thật là đã muộn rồi.
Kể từ cái thời khắc cậu được Camellya ôm lấy, cậu đã không còn quyền quyết định số phận của mình nữa.
Quốc cắn răng, dùng sức đẩy Camellya ra khi phát hiện khẩu súng của mình đã bị đối phương tước đoạt.
"Eh?"
"Tại sao anh lại xua đuổi em? Em không đủ quyến rũ với anh sao?"
"Tôi cho rằng một con quỷ như cô không có lí do gì để yêu tôi một cách đơn giản như thế cả. Tôi không tin"
Camellya nhìn về phía thân dưới của Quốc với một ánh mắt trống rỗng: "Em thì tin rằng mong muốn hoà làm một của cả hai chúng ta là hoàn toàn chân thành"
Bang~
Quốc lấy ra một khẩu súng khác bắn vào mặt Camellya, nhưng cô ấy đã né được chỉ bằng cách nghiêng đầu.
"Quark..."
"Đừng kháng cự. Hãy cùng em hoà làm một bằng cả thể xác lẫn linh hồn nào~♡"
[Kẻ địch mới: Camellya the Succubus]
[Chào mừng bạn học Nguyễn Quốc đã quay trở lại Vũ Trụ Mô Phỏng]
Quốc tiến vào Vũ Trụ Mô Phỏng với tâm thế cực kì thoải mái sau khi đã đánh bại một cường địch nguy hiểm như Mastermind.
Sau một lúc chỉnh trang lại túi đồ, cậu nhận ra Lily đã gửi một vài đoạn tin nhắn cho cậu vào tối hôm qua. Tất nhiên thì đó chỉ là vài đoạn nói chuyện phiếm đơn giản thôi chứ không có vật phẩm tặng kèm.
Nếu còn tặng thêm nữa, có lẽ tựa game này sẽ trở nên quá dễ dàng với cậu mất thôi.
[Lily: Em chỉ muốn nói với anh rằng em rất muốn cho cái thế giới bàn cờ của anh p·hát n·ổ]
Quốc: "..."
Ok, hiểu.
Cái thế giới đó hẳn là khó chơi đến mức ngay cả một cao thủ thiên tài như Lily cũng bắt đầu cảm nhận được mùi vị cay xè của sự thất bại nhiều lần liên tiếp.
[Lily: Cái Thế Giới Bàn Cờ này có cách hoạt động không giống như những thế giới khác. Thay vì là hệ thống RPG quen thuộc như Wonderland thì nơi này hoạt động giống như thể loại Visual Novel thuần cốt truyện hơn]
[Lily: Đúng vậy. Thuần cốt truyện. Mọi thứ sẽ diễn ra xuôi theo sự lựa chọn của anh, những gì anh đã làm trong cuộc hành trình sẽ dẫn anh đến một cái kết c·hết tiệt nào đó. Tóm lại, yếu tố sức mạnh gần như không tác động quá nhiều đến mọi thứ ở đây. Em tin là anh sẽ hiểu khi bắt đầu trải nghiệm nó]
[Lily: Cuối cùng... Em ghét chính trị. Em ghét đánh cờ. Em ghét tất cả những kẻ tâm cơ. Em ghét cả cái thế giới này]
Quốc: "..."
Cái thế giới đó rốt cục phải khốc liệt đến mức nào thì Lily mới có thể sinh ra bấy nhiêu đây oán niệm vậy?
Quốc bắt đầu cảm thấy hơi sợ sợ tác phẩm đầu tay của mình.
Mà thôi, cứ lo Wonderland trước đã.
[Quốc: Kinh phết. Chắc là anh sủi, nghỉ chơi cái thế giới đó luôn cho đỡ mang tiếng khổ dâm]
Sau khi để lại một câu trả lời cho Lily, Quốc lựa chọn tiến vào Wonderland, tiếp tục cuộc hành trình còn dang dở ở Bệnh Viện Tâm Thần.
Cậu mở mắt, vẫn là ở trong vòng tay của Camellya, chỉ có điều... Đôi môi của cô ta vẫn còn dính chút mùi máu, chắc là chỉ vừa mới xơi xong phần còn lại của Mastermind.
"No rồi chứ? Ngon miệng đúng không?"
Quốc ngồi dậy, hỏi với vẻ mặt tỉnh bơ.
"No rồi. Tôi cảm thấy mình có mạnh lên một chút chút... Công nhận cuộc săn này đáng với công sức bỏ ra thật"
Camellya cười nói vài câu rồi đột nhiên, sắc mặt của cô ấy thay đổi, trở nên âm trầm đến lạ thường: "Và khế ước máu vẫn còn ở đây, không thay đổi một chút nào, chứng tỏ điều kiện mà anh đưa ra vẫn chưa được hoàn thành dù chỉ ở một mức độ nhỏ"
"Quark, rốt cục thì anh đang che giấu tôi điều gì? Yêu cầu của anh không đơn giản như những gì anh nói đâu có đúng không?"
"Nói thì tôi đã nói hết trên mặt chữ rồi, muốn hiểu sao thì hiểu... Nhưng nếu cô vẫn hỏi tôi có che giấu cô điều gì không thì... Có đấy. Đến một lúc nào đó cô sẽ tự hiểu mà không cần tôi giải thích, ừ, miễn là cô không bội ước"
[Đồng minh của bạn - Quỷ Dục Vọng Camellya tỏ thái độ thù địch!]
Quốc tái mặt, không hề có ý định đối diện với Camellya. Nếu biết trước cô ấy sẽ phản ứng mạnh như thế này thì còn lâu cậu mới trả lời.
"Hứ, đàn ông quả nhiên là đám thú ba chân chỉ giỏi nói ra những ngôn từ lừa dối"
"...Một con Succubus như cô hẳn là không có tư cách nói câu đó đâu" Quốc thở dài: "Tôi thực sự nể cái cách cô có thể nói những câu như vậy mà không biết ngượng"
Camellya đá Quốc một cái rồi lặng lẽ bỏ đi.
Quốc không đuổi theo, để cô ấy muốn đi đâu thì đi. Cậu cho rằng khi tâm trạng của cô ấy không tốt như vậy, càng nói ra những câu từ hoa mỹ để cố gắng xoa dịu thì chỉ càng phản tác dụng.
Suy cho cùng, Camellya cũng là Quỷ, cực kì n·hạy c·ảm với sự giả dối. Khi nào cô ấy muốn về thì tự khắc cô ấy sẽ xuất hiện bên cạnh cậu thôi.
"Tạm thời không cần phải lưu đoạn này. Mình chưa biết con Boss tiếp theo đang trốn ở đâu, cứ đi thu thập thông tin trước rồi tính tiếp"
Quốc ngồi dậy, quyết định từ bỏ kho lưu trữ vật tư đã bị phá cho tan tành mà chuyển sang kho lưu trữ thông tin.
Lần này cậu không có ý định đọc hồ sơ bệnh án nữa vì chúng khá là vô nghĩa với cậu. Thay vào đó, cậu muốn tiếp xúc với những thông tin cao cấp hơn, được bảo quản cẩn thận sâu bên trong kho lưu trữ.
[Báo cáo điều hành bệnh viện ngày 23/1]
[Người thực hiện: Dr. Jerkyl]
[Thưa cô Blackwell, tình hình bên trong bệnh viện đang càng lúc càng tệ đi đúng như chúng ta đã dự tính. Một số bác sĩ và y tá cũng đã phơi nhiễm sự điên loạn mà các bệnh nhân đang mắc phải, kể cả khi họ đã mặc đồ bảo hộ và niệm phép thanh tẩy trước khi tiếp xúc với bệnh nhân của họ]
[Với tình trạng này, chúng ta đang đối mặt với hai vấn đề lớn, đó là sự quá tải về số lượng bệnh nhân và sự thiếu thốn nhân lực chuyên môn trầm trọng. Thưa cô Blackwell, trước khi chúng ta nghiên cứu ra phương thuốc chữa trị đặc hiệu, tôi cho rằng chúng ta không nên tiếp nhận thêm bất kì bệnh nhân nào nữa]
Vẫn là câu chuyện của tên Dr. Jerkyl sao? Dường như hắn thực sự nắm giữ vai trò rất lớn trong bệnh viện, không chỉ chữa bệnh mà còn nắm giữ quyền điều hành mọi thứ nữa...
Bản báo cáo tiếp theo diễn ra khoảng một tuần sau đó, điểm khác biệt là lần này có sự hồi âm của Blackwell ngay trang sau.
[Báo cáo điều hành bệnh viện ngày 30/1]
[Người thực hiện: Dr. Jerkyl]
[Thưa cô Blackwell. Tôi đã có thêm một số manh mối về mầm bệnh gây ra sự điên loạn cho các bệnh nhân. Tuy không nhiều, nhưng tôi đã bắt đầu hiểu ra nguyên lí hoạt động của chúng]
[Màn sương đỏ c·hết chóc là thủ phạm đứng sau tất cả, đó là chuyện mà chúng ta đều biết. Cụ thể, khi sinh vật hít phải màn sương, những tác động tiêu cực mà nó mang lại sẽ không thể hiện ngay lập tức mà từ từ ngấm vào sâu bên trong cơ thể và linh hồn, như thể những loài kí sinh thông minh sẵn sàng bỏ thời gian ra để tìm hiểu thêm về con mồi của mình]
[Để rồi khi đã thu thập đủ thông tin mà chúng muốn, chúng sẽ bắt đầu lợi dụng những điều đó để tạo ra triệu chứng. Một số người nhìn thấy ảo giác về những n·gười đ·ã k·huất, một số người thì gặp ác mộng triền miên không dứt, một số người hoang tưởng về việc những người xung quanh sẽ nghĩ cách hãm hại mình,...v...v. rồi dần dần mất đi sự tỉnh táo. Tất cả triệu chứng và căn bệnh tâm thần được hình thành đều không giống nhau, dù rằng nguyên nhân đằng sau thì chỉ có một]
[Vì vậy, cá nhân tôi cho rằng màn sương đỏ có khả năng khuếch đại những cảm xúc tiêu cực bên trong con người. Đó là lí do vì sao chúng ta không thể cho họ dùng thuốc an thần do tác dụng phụ của thuốc. Kể cả khi tác dụng phụ đó có nhỏ nhặt đến mấy đi chăng nữa thì thông qua khả năng khuếch đại của màn sương, nó sẽ ngay lập tức trở thành một t·ai n·ạn]
Dựa theo cách nói của Dr. Jerkyl, có lẽ tác dụng phụ của thuốc an thần cũng có một sức tác động tiêu cực nhất định đến tâm lí người sử dụng, do đó mới bị màn sương lợi dụng để gây hại cho người dùng nó.
"..."
"Giờ thì mình hiểu vì sao khi chiến đấu với Quỷ Phụ mình không nên tiêm thuốc an thần rồi, kể cả bây giờ cũng vậy"
Đơn giản là vì khi tiến vào Khu Phố Đèn Đỏ, cậu đã nhiễm phải màn sương c·hết chóc. Nó đã luôn tồn tại trong cơ thể cậu ngay từ đầu, vậy nên khi sử dụng thuốc an thần, cậu sẽ lập tức trở nên loạn trí.
Sau khi đọc xong bản báo cáo này, bên dưới thanh trạng thái của Quốc đã được hiển thị thêm một trạng thái debuff mang tên: [Phơi Nhiễm Hỗn Mang].
Không có mô tả cụ thể, nhưng hiệu quả tiêu cực mà nó mang lại đã quá rõ ràng, chẳng cần hệ thống phải giải thích Quốc cũng biết hiệu ứng này có ý nghĩa gì.
Quốc thở dài, khẽ lắc đầu rồi tiếp tục đọc phần hồi âm của Blackwell.
[Anh đã tìm ra nguyên lí hoạt động sao? Thật tốt, thật tốt quá... Nhưng việc đó để làm gì chứ? Không thể nghiên cứu ra phương thuốc, mọi chuyện vẫn sẽ tồi tệ y nguyên như vậy. Tôi sẽ phát điên với quá trình nghiên cứu này mất]
[Hôm qua tôi đã gặp một ảo giác... Hoặc cũng có thể là sự thật. Người đàn ông bí ẩn đó nói với tôi rằng Sương Đỏ không phải thảm hoạ tự nhiên mà là phần tàn dư còn sót lại của vị Thần Sáng Tạo đã tạo nên tất cả chúng ta. Ngài đã từ bỏ chúng ta, khu vườn này đã không còn người cai quản trong suốt thời gian dài nên mới dần lâm vào sự hỗn loạn tất yếu]
[Phương thuốc chữa trị một căn bệnh được gây ra bởi thần linh sao? Dr. Jerkyl, rất tiếc phải nói với anh rằng thứ đó không tồn tại. Mọi nỗ lực của chúng ta ngay từ đầu đã là sự vùng vẫy trong tuyệt vọng của những con cừu nhỏ bé không có quyền tự quyết định số phận của mình. Vì vậy, lời khuyên của tôi hãy tự kết liễu bản thân đi... Trước khi chính anh cũng trở thành n·ạn n·hân của màn sương hỗn loạn]
Đó là bản hồi âm đầu tiên và cũng là cuối cùng của tiến sĩ Blackwell.
Những ngày sau đó, Dr. Jerkyl tìm kiếm câu trả lời từ cấp trên của mình trong nỗi tuyệt vọng, Quốc thậm chí còn nhìn thấy những con chữ bị nhoè đi bởi nước mắt của anh ta.
Mãi cho đến khi anh ta hoàn toàn mất đi sự tỉnh táo, từ đó về sau đã không còn bất kì bản báo cáo điều hành nào được viết nữa.
Nhưng kể cả khi đã không còn là chính mình, Dr. Jerkyl vẫn luôn cố gắng tìm kiếm phương thuốc để giúp mọi người thoát khỏi cơn điên loạn. Nói đúng hơn thì anh ta đã gần như đạt được điều đó với học thuyết tiến hoá huy hoàng của mình... Bằng chứng là Mastermind - Chính bản thân anh ta với phần não bộ mà khi ăn vào có thể mang đến sự tỉnh táo cho người khác.
Chỉ tiếc là... Một kẻ đã mất đi lí trí sẽ không thể nào mang lại sự tỉnh táo cho người khác một cách đúng nghĩa được.
Suy cho cùng, mọi phương án của anh ta dù điên hay không điên đều chỉ là những nỗ lực vô vọng để chạm đến giấc mộng viển vông.
"...Có lẽ anh ta xứng đáng có được một sự tôn trọng nào đó"
Đúng lúc này, hệ thống đột nhiên xuất hiện những dòng thông báo trời giáng:
[Đồng minh của bạn: Quỷ Dục Vọng Camellya bị kẻ địch tập kích!]
"???"
[Đồng minh của bạn: Quỷ Dục Vọng Camellya đã phát điên!]
[Khế ước máu bị cưỡng ép giải trừ, đồng minh của bạn: Quỷ Dục Vọng Camellya đã tự mình rời khỏi tổ đội]
Mọi thứ xảy ra chỉ trong một khoảnh khắc, Quốc đã mất đi người đồng đội của mình một cách đầy bất ngờ và khó hiểu.
Vì vậy, cậu sẽ đi tìm cô ấy hỏi cho ra lẽ. Dù rằng cô ấy đã phát điên rồi...
Kể cả có c·hết thêm một mạng, cậu vẫn cần phải biết được nguyên nhân. Cậu không thể đánh mất Camellya vào thời điểm n·hạy c·ảm này được.
Chỉ không lâu sau đó, Quốc đã tìm thấy Camellya.
Hay nói đúng hơn là... Cô ấy đã chủ động đi tìm cậu thông qua con đường mà mình đã đi.
"Quark~"
Camellya đã thay đổi. Cô ấy không thèm che giấu cơ thể làm gì nữa, sẵn sàng phơi bày toàn bộ góc cạnh của cơ thể mình cho người khác nhìn thấy... Dù rằng hiện tại đã chẳng còn ai sống sót để nhìn ngoài Quốc.
Tất cả mọi người, từ y tá, bác sĩ đến bệnh nhân đều đã trở thành những xác c·hết không đầu nằm la liệt xung quanh... Có thể là do Mastermind, hoặc cũng có thể là do Camellya gây ra, cậu không thể biết được.
Chỉ thấy một Nữ Ác Quỷ khoả thân với mười chiếc cánh đen nhánh che lấp bầu trời đáp xuống chỗ cậu, nhìn cậu bằng một ánh mắt hết sức quen thuộc... Và cũng kì lạ không kém: "Em biết anh sẽ đến tìm em mà!"
"Camellya... Cô..."
Camellya nghiêng đầu, mỉm cười rồi ôm lấy Quốc: "Em yêu anh"
"!?"
"Em yêu anh. Em yêu tất cả của anh. Đầu, chân, tay, ngực, da, thịt, nội tạng, máu tươi, tinh dịch, đôi môi, d·ương v·ật,... Tất cả mọi thứ, em thực sự yêu tất cả mọi thứ của anh~♡"
"..."
Quốc lấy súng ra định thử thủ tiêu chính mình trước khi quá muộn, nhưng sự thật là đã muộn rồi.
Kể từ cái thời khắc cậu được Camellya ôm lấy, cậu đã không còn quyền quyết định số phận của mình nữa.
Quốc cắn răng, dùng sức đẩy Camellya ra khi phát hiện khẩu súng của mình đã bị đối phương tước đoạt.
"Eh?"
"Tại sao anh lại xua đuổi em? Em không đủ quyến rũ với anh sao?"
"Tôi cho rằng một con quỷ như cô không có lí do gì để yêu tôi một cách đơn giản như thế cả. Tôi không tin"
Camellya nhìn về phía thân dưới của Quốc với một ánh mắt trống rỗng: "Em thì tin rằng mong muốn hoà làm một của cả hai chúng ta là hoàn toàn chân thành"
Bang~
Quốc lấy ra một khẩu súng khác bắn vào mặt Camellya, nhưng cô ấy đã né được chỉ bằng cách nghiêng đầu.
"Quark..."
"Đừng kháng cự. Hãy cùng em hoà làm một bằng cả thể xác lẫn linh hồn nào~♡"
[Kẻ địch mới: Camellya the Succubus]
Tiến độ: 100%
44/44 chương
Tình trạng
Đã hoàn thành
Quốc gia
Unknown
Ngày đăng
26/04/2025
Thể loại
Tag liên quan