Hoa Khôi Mộng - La Phù Mộng
Giới thiệu truyện
Hoa Khôi Mộng - La Phù Mộng
Ta, vị thần cuối cùng còn sót lại trên đời, sống một cuộc đời thanh nhàn, chỉ thích lân la khắp thế gian nghe những lời cầu nguyện. Thật ra, phần lớn những lời ước cầu đều na ná nhau, đến mức khiến ta chán ngấy và lâu lắm rồi chẳng buồn động tới pháp lực nữa.
Cho đến khi cô gái ấy xuất hiện. Một lời cầu nguyện khác lạ đến mức đánh thức ta khỏi mây: cô ấy muốn xuyên không về thời cổ đại, trở thành một hoa khôi.
Hoa khôi ư? Phải thú thực, ta làm thần tiên ngần ấy năm, chưa từng nghe đến nguyện vọng kỳ quái nào như thế. Nó còn chấn động hơn cả việc có ai đó cầu xin ta hãy đổi đời thành một kẻ ăn mày. Xuất phát từ sự tò mò, ta đồng ý đáp ứng yêu cầu của cô – ta thừa nhận, ta muốn xem kịch hay.
Khi ta xuất hiện trước mặt cô, cả hai đều ngạc nhiên. Ta kích động vì cô sở hữu dung mạo khuynh quốc khuynh thành, một mầm mống tiềm năng để trở thành hoa khôi. Sau khi hoàn thành nguyện vọng, chắc chắn sẽ có một vở kịch thú vị để ta thưởng thức. Còn cô, kích động vì đã gặp được thần tiên, nguyện vọng sắp thành hiện thực, có thể tự do tự tại xuyên qua không gian và thời gian – thật là mỹ mãn!
Trên đường đưa cô xuyên không, ta tò mò hỏi lý do. Cô vui mừng đến mức gần như nhảy dựng lên, giọng nói tràn đầy hứng khởi: cuộc sống của hoa khôi là gấm vóc lụa là, được phục vụ bởi vô số người hầu, và được cả thiên hạ ngưỡng mộ, như một ngôi sao rực rỡ trên bầu trời – bao nhiêu người mơ ước mà không được!
Cô ấy còn mơ ước kiếm đủ tiền, chuộc thân, cùng bạn thân vui vẻ ca hát kiếm tiền một cách trong sạch, tránh xa những kẻ buôn bán nhỏ lẻ tầm thường – thật là tự do! Nếu có thể gặp được một vị công tử tuấn tú nữa thì… đôi mắt cô ấy sáng long lanh, khiến ta vừa muốn nói gì đó, vừa sợ dập tắt nhiệt huyết của cô, bởi như vậy ta chẳng còn gì để xem. Cuối cùng, ta chỉ đành đáp lời: “Được, ta sẽ thỏa mãn ngươi.”