Chương 13: Quỷ Dị Sinh, Linh Dị Hiện.
26/04/2025
10
9.0
Chương 13: Quỷ Dị Sinh, Linh Dị Hiện.
Bầu không khí của Hà thành hôm nay có chút khẩn trương, đi trên đường Trần Minh cũng có thể nghe thấy còi xe cảnh sát, c·ấp c·ứu vang vọng khắp nơi. Hắn vuốt vuốt mũi vẻ ngại ngùng.
“Ài, vẫn là ta quá yếu đuối.” Trần Minh thầm than.
Vốn chiếc xe không chỉ có khả năng biến hình mà còn có thể biến thành bộ giáp như Iron man, hắn có thể ở bên trong để trải nghiệm hết thảy. Hoặc nó cũng có thể trực tiếp chia sẻ thị giác với chủ nhân, để hắn có thể trải nhiệm từ xa.
Trần Minh đã rất tức giận vì đối phương tìm đến tận nơi để t·ruy s·át hắn và cả những người liên quan đến vụ b·ắt c·óc trước. Khi được AI thông báo mỗi người của tổ chức này đều đã g·iết hàng chục người vô tội, hắn lại càng kiên định không thể để những kẻ này tiếp tục tạo nghiệt.
Quyết tâm là vậy, nhưng dù sao hắn cũng là 1 người bình thường, không có xu hướng b·ạo l·ực. Vậy nên hắn không dám tham gia trực tiếp, không nỡ nhìn thấy cảnh bản thân g·iết người.
Dành thời gian còn lại đi dạo phố, liên lạc với những anh em, họ hàng, bạn bè của cha mẹ mà nhà hắn còn nợ tiền. Hắn xác nhận lại đầy đủ khoản nợ là 236 triệu với 56 chủ nợ, theo giá thị trường hiện tại thì nó tương đương với 530 bitcoin.
Với công nghệ hiện tại, việc hack, thao túng hay đào bitcoin dễ dàng là chuyện gần như không thể. Nhưng công nghệ AI trên chiếc đồng hồ của hắn có thể vượt qua mọi rào cản về công nghệ, kỹ thuật hiện tại để hoàn toàn chưởng khống tất cả bitcoin hay bất kỳ đồng tiền số nào khác.
Số lượng đồng bitcoin mỗi ngày giao dịch trên thế giới là khoảng hơn 400 ngàn, số lượng đào được thêm là khoảng 900, số lượng bị mất, thất lạc là khoảng 4 triệu đồng.
Để không gây ra biến động quá lớn ảnh hưởng đến giá trị bitcoin trên thị trường thì hắn quyết định mỗi ngày sẽ đào 9 bitcoin và giao dịch bán đi 400 bitcoin. Chừng đó chỉ tương đương 1% công suất đào và 0,1% khối lượng giao dịch.
Và đương nhiên là số bitcoin chủ yếu được bán nhờ việc AI mở khóa các ví thất lạc, mất mật khẩu rất lâu năm chưa hoạt động, ưu tiên hàng đầu ở những ví bitcoin có chủ đã q·ua đ·ời.
Theo tính toán thì có khoảng 4 triệu bitcoin có thể lấy được, chỉ mất khoảng 2 ngày là có thể hoàn toàn trả xong tất cả món nợ! Thay vì 1 số tiền rất lớn sẽ đổ vào tài khoản của hắn rồi chuyển đi cho hàng chục người, AI sẽ tạo ví ảo có định danh danh tính cho những chủ nợ, rồi sẽ có 56 giao dịch chuyển tiền đến số tài khoản ngân hàng của họ.
Cuối cùng thì đến tối, việc xác minh tiền nợ và thống nhất việc trả nợ cũng xong xuôi, tất cả đều sắp xếp hợp lý, cứ đến giờ là có tiền chuyển đi. Trần Minh cảm thấy nhẹ cả người!
Cứ tưởng là với số tiền lớn như vậy, ít nhất cũng cần 1 số thời gian để kiếm và tích lũy mới đủ. Không ngờ là nghĩ ra đồng tiền số, mọi thứ có thể được giải quyết 1 cách nhanh chóng.
Hắn ung dung chạy bộ vài vòng quanh công viên, rồi đi mua sắm nào thì tủ lạnh, điều hòa, đồ ăn, … Tự nhiên giàu làm hắn cũng chưa kịp thích nghi. Bình thường hắn không phải là người hay chi tiêu nhiều, sống khá đơn giản, không có nhu cầu mua nhiều thứ xa xỉ.
7h tối về tới phòng, 2 nhà hàng xóm 2 bên đều đã sáng đèn, nhìn lấy đống đồ ăn trên tay, rồi thì điều hòa, tủ lạnh để trong phòng đã cảm thấy có phần chật chội, Trần Minh liền sửng sốt.
“Căn phòng này bé nhỏ quá a! Giàu cũng không có cách để tiêu.” Hắn ta than thở, nhưng lại không có ý định chuyển trọ.
“Điệu thấp, nhất định phải điệu thấp! Dù sao ta cũng ở phòng ký túc xá quen rồi, ở phòng lớn cũng không quen.. Chính ra ở những nơi như thế này lại cảm giác có nhân khí hơn, cách hàng xóm chỉ 1 bức tường, hắc hắc.” Nghĩ đến đây, hắn nhìn sang cặp đôi hàng xóm phòng bên phải.
Chỉ thấy cô gái đang đeo tạp dề nấu ăn, còn chàng trai thì nằm trên giường nghịch điện thoại.
“Ừm, kể ra cặp này cũng không đến nỗi biến thái quá.” Trần Minh đánh giá.
Lại quay sang nhìn phòng cô nữ sinh bên trái, hắn ngạc nhiên nhìn thấy trong phòng vậy mà còn 2 người nữa! Tình cờ lại đúng là 2 cô gái hồi sáng xin kết bạn với hắn.
Cô nữ sinh hồi sáng thì đang nấu ăn, 2 cô bạn thì đang ngồi nói chuyện, sắp xếp ra giường 1 số đồ ăn đồ uống. Trần Minh không cần đọc hội thoại bằng mắt mà vẫn có thể nghe rõ các nàng nói chuyện với nhau.
“Này, theo cậu thì sư huynh hồi sáng chúng ta gặp liệu có phải cố tình trang bức không?”
“Theo mình nghĩ là không đâu. Huynh ấy rất điềm đạm tự nhiên, những người giàu hà tất phải trang bức, vì đi đâu họ cũng sẽ được chú mục.”
“2 cậu đang nói về ai đấy?” Nữ sinh đang nấu ăn cũng tò mò quay lại hỏi.
“Thúy Hinh à, cậu không biết đâu, hôm nay tụi mình gặp được 1 người thú vị lắm!” 1 cô gái trong đó hào hứng lên tiếng.
“Thú vị?” Nữ sinh tên Thúy Hinh vẻ mặt ngẫm nghĩ. “Hôm nay mình cũng gặp 1 anh trai cũng rất thú vị.”
“Haha, cậu không ngờ được đâu. Ảnh không những giàu, lại còn đẹp trai, tốt tính nữa.”
“Ừm, anh sáng nay cũng giàu, đẹp trai, nhưng hình như não có chút vấn đề.” Cô nàng Thúy Hinh cũng kể.
Nghe tới đây, Trần Minh không khỏi ngẩn người, vuốt vuốt sống mũi, tự hỏi.
“Đẹp trai, giàu có thì đúng rồi. Nhưng tốt tính với não có vấn đề là sao a?” Hắn lại tiếp tục im lặng lắng nghe.
“Vậy sao? Thúy Hinh, cậu phải cẩn thận đấy nhé! Biến thái bây giờ nhiều lắm.”
“Các cậu quên là mình là con nhà võ hả? Riêng chung cực tuyệt chiêu bách phát bách trúng gia truyền của nhà mình chính là khắc chế của những kể biến thái!”
“Tụi mình biết vậy, nhưng ra ngoài vẫn phải cẩn trọng, đúng chứ?”
“Ừ, được rồi.” Các cậu kể tiếp về anh chàng thú vị kia đi.”
“À ừm, ảnh ăn mặc rất giản dị, quần short, áo phông trắng, cao khoảng hơn 1m8.”
“Hả? Đừng nói với mình là anh ta đi siêu xe đấy nhé!” Thúy Hinh cười nói đùa.
“Cái gì? Sao cậu biết?” 2 cô nàng còn lại đồng thanh thốt lên.
“Haha, các cậu lại muốn nói với mình anh đó đi siêu xe có màu bạc và vàng chứ gì?” Nàng ta lại tiếp tục đùa cợt.
“Thật à nha! Tụi mình không có phét đâu!”
“Thật?”
“Thật 100%”
Thúy Hinh ngẩn người, chợt giật mình, bỏ bếp đấy chạy ra ngoài cửa, ngó đầu ra ngoài nhìn.
“Sáng đèn!” Nàng ta quay lại giơ ngón tay “suỵt” các bạn, ra hiệu đừng nói. Xong nàng ghé vào tai 2 cô bạn nói thầm.
“Anh đó ngay ở phòng bên cạnh.”
“Cái gì???” 2 cô nàng giật mình thốt lên.
“Là anh biến thái đấy?”
“Là anh đầu óc có vấn đề đấy?”
Thúy Hinh phải vội vàng bịp miệng 2 cô bạn không cho họ nói thêm.
“Là anh vừa giàu, vừa đẹp trai, lại tốt tính như các cậu vừa nói!” Nàng ta cố tình nói thật to cho bên phòng Trần Minh cũng có thể nghe thấy.
Nghe đến đây, Trần Minh không khỏi bật cười. Không ngờ mấy cô bé này cũng biết nói xấu sau lưng, nhưng mà vụng quá, khổ chủ nghe hết rồi.
Chỉ thấy Thúy Hinh rón rén trèo lên giường, áp tai vào phía bên tường 1 lúc, rồi quay sang nói nhỏ với 2 cô bạn.
“May quá, chắc ảnh ngủ rồi.”
‘Thật hả? Thật là ảnh?” 2 cô bạn còn lại tò mò hỏi nhỏ.
“Chắc chắn! Sáng nay chính mình thấy ảnh biến ra chiếc siêu xe rồi nhảy lên đi mất.”
“Biến? Cậu không nói đùa đấy chứ?” 2 cô nàng lại trợn mắt hỏi lại.
Chỉ thấy Thúy Hinh gật đầu khẳng định, rồi bảo 2 cô bạn chờ 1 xíu, chạy ra khỏi phòng, đứng trước phòng trọ của Trần Minh, vuốt lại tóc, sửa sang lại quần áo rồi gõ cửa.
“Ca ca, huynh có ở phòng không?”
Chỉ nghe thấy tiếng trả lời có phần ngái ngủ của Trần Minh.
“Ài, ai vậy?”
“Ta là hàng xóm, ở phòng ngay cạnh nè.”
“Ồ, vậy hả? Có chuyện gì không?” Tiếng nói của hắn lại vọng ra.
“Hồi sáng ta lỡ mở cửa gấp quá làm huynh bị va phải cửa, ta muốn qua xin lỗi.”
“Ừm, chờ chút.” Chỉ thấy bên trong có tiếng quần áo soàn soạt, 1 lúc sau Trần Minh thò đầu ra, tóc rối bời, mắt lim dim.
“Ta rất xin lỗi huynh việc hồi sáng, để tỏ áy náy, ta mời huynh sang ăn cùng 1 bữa được không á?” Thúy Hinh đôi mắt manh manh, áy náy nhìn Trần Minh rồi nói.
“A, không có gì, ta không sao, cô không cần áy náy. Lúc sáng ta đi hơi vội nên không kịp phản ứng.”
“Huynh nhất định phải sang đấy! Không thì lòng ta không yên. Bên đó còn có 2 cô bạn khuê mật, huynh không cần phải ngại.”
Nghe lời mời nhiệt tình, Trần Minh bất đắc dĩ đồng ý. Hắn bảo cô nàng về phòng trước, để hắn rửa ráy tắm rửa xong thì sang. 1 lúc sau, hắn mang theo một bọc đồ ăn sang trước cửa phòng bên cạnh, gõ cửa, tiến vào.
“A! Là sư huynh sáng nay!”
“Đúng rồi! Không ngờ sư huynh lại ở ngay phòng bên a!” 2 cô nàng hưng phấn lên tiếng.
“Cũng thật hữu duyên a! Sáng vừa gặp tối về phòng cũng gặp.” Trần Minh giả vờ tỏ chút vẻ ngạc nhiên, rồi cũng bày ra đồ ăn của mình ngồi lên giường chờ Thúy Hinh chuẩn bị đồ ăn.
Lúc này nói chuyện nhiều hơn hắn mới biết cô gái nhỏ nhắn dễ thương như loli kia tên Nguyệt Hàm, còn cô gái cao gầy, quyến rũ kia tên Vân Nhi. 2 nàng năm nay mới lên thành phố học đại học, còn Thúy Hinh là bạn thân chơi từ nhỏ của họ, là sinh viên trường Kỹ thuật Hà thành ở ngay gần khu trọ.
Lúc này Thúy Hinh bắt đầu dọn đồ ăn mới làm lên trên giường để mọi người quây quần ngồi ăn uống nói chuyện. Đối với độc thân cẩu như Trần Minh thì bữa tối có người đẹp ăn cùng đương nhiên là vui và thú vị hơn, không thiệt chút nào!
Còn 3 nữ lúc đầu cũng tò mò về gia thế của Trần Minh, nghe câu chuyện bi kịch về gia đình của hắn, bọn họ không kìm được, 2 mắt đỏ lên, ngấn lệ, không ngừng xin lỗi vì đã gợi lại ký ức không vui, cùng với đó là an ủi hắn cố gắng tiếp tục sống tốt.
Về sau không khí thoải mái, dịu hơn thì Trần Minh bắt đầu kể cho các nàng về trải nghiệm thời sinh viên ở đại học Hà thành làm các nàng cảm thấy thích thú và không thể ngừng cười khúc khích.
Bữa tối đến 10h mới kết thúc, Trần Minh giúp các nàng dọn bát đũa, lên tiếng nhờ các nàng làm nốt phần còn lại, lúc này hắn mới trở lại phòng.
…
Sáng hôm sau…
“Đinh! Chức năng bổ sung mới đã được cập nhật.” Tiếng AI đúng hẹn vang lên làm Trần Minh tỉnh dậy.
“Cái gì đây? Ồ, thật thú vị!” Hắn không khỏi lẩm bẩm.
…
Bộ Công An – Cơ Quan Mật …
“Đó là tất cả những tài liệu chúng tôi đã thu thập được, thưa các sếp!” Một trung niên nam tử mặc cảnh phục, 2 bên tóc mai bạc trắng, sau khi trình bày xong liền nghiêm túc nhìn lại vị trí của 4 người chỉ huy cao to uy dũng ngồi phía dưới.
“Chúng ta biết rồi, vậy là theo cậu nói thì từ đầu năm tới giờ số lượng những người t·ử v·ong và m·ất t·ích nghi do lực lượng siêu nhiên, bí ẩn càng ngày càng nhiều và có tần suất thường xuyên hơn?” Trung niên nam tử thần thái uy nghi, mặc trang phục q·uân đ·ội, áo choàng xanh lá cây lên tiếng.
“Dạ vâng!”
“Tình báo đoán là có hiện tượng tâm linh, siêu nhiên khó giải thích?” Trung niên nam tử mặc áo choàng xanh nước biển hỏi lại.
“Dạ vâng!”
“Ngươi bảo là Tôn Ngộ Không từ trong truyền thuyết xuất hiện, bắt tên Hoàng Nguyên Bá kia cho chúng ta? Cả Doctor Doom nữa, ngươi thấy có thể tin được không?” Trung niên nhân mặc áo choàng đen, trên má có 1 vết sẹo kéo dài xuống cằm tiếp tục chất vấn.
“Tôn Ngộ Không thì không chắc, nhưng Doctor Doom thì chúng ta có cả video an ninh quay lại cảnh chiến đấu và rời đi, có rất nhiều nhân chứng chứng kiến, đây hẳn là công nghệ cực kỳ tiên tiến. Các sếp có thể xem trên đây ạ!”
Những thước phim chiến đấu hôm trước đó lần lượt được trình chiếu lên, cả 4 vị lãnh đạo xem xong đều trầm mặc.
Trung niên nhân mặc áo choàng trắng lấy tay gõ gõ mặt bàn.
“Thế còn kế hoạch siêu chiến binh và chiêu mộ kỳ nhân dị sĩ của chúng ta thực hiện đến đâu rồi?”
“Huyết thanh siêu chiến binh của chúng ta đã có 1 số tiến bộ, nhưng vẫn đang ở trong giai đoạn thử nghiệm. Còn các kỳ nhân dị sĩ giang hồ đa số đều là thần côn, lừa gạt, không có chút sức mạnh ưu việt nào cũng như khả năng tác động đến hiện tượng siêu nhiên. Chỉ có 4 người đến từ 4 ẩn thế cổ môn phái là có chút chân tài thực học, đang được rèn luyện và thử nghiệm tiếp xúc xử lý các tình huống khó thuộc về siêu nhiên, tâm linh.”
“Tìm cách liên lạc với Doctor Doom kia, thể hiện thành ý của chúng ta, để xem 2 bên có cơ hội hợp tác hay không.”
“Báo cho 4 người kia thử tìm kiếm tung tích Tôn Ngộ Không xem thế nào. Có vẻ như đó chỉ là trò đùa, nhưng người đứng sau mới quan trọng. Cần xác nhận xem có đúng là sức mạnh siêu nhiên liệu có tồn tại.”
“Tăng cường kiểm duyệt các video và thông tin lan truyền về sức mạnh siêu nhiên và các siêu anh hùng có thật ngoài đời.
“Báo cho bên q·uân đ·ội hỗ trợ tuần tra, kiểm soát an ninh trật tự trong các thành phố lớn tránh những sự kiện linh dị khiến xã hội hỗn loạn.”
“Mấy tên siêu chiến binh của tổ chức Tam Thiên kia sao rồi?”
“Dạ! Bọn chúng phát triển siêu chiến binh được hỗ trợ bởi bộ giáp kỹ thuật cao, nhưng không nổi trội hơn siêu chiến binh của chúng ta.”
“Bộ giáp đó nghiên cứu sao rồi?”
“Nó đã tự hủy ạ!”
“Ài, thật đáng tiếc! Công nghệ gen của chúng ta mà được hỗ trợ bởi công nghệ v·ũ k·hí tối tân của phương Tây thì chắc chắn sẽ có bước tiến dài. Tiếc là thế giới không đoàn kết a!”
“Biết sao được, quỷ dị sinh, linh dị hiện, các bậc tiền bối có tiên đoán nhưng không bảo chúng ta phải lấy lực lượng đâu để chống đỡ a! Chỉ có thể cố gắng hết sức ổn định tình hình trước vậy!”
“Alo, Cơ quan mật đang nghe. Cái gì? Superman?” Cảnh phục trung niên nam tử trợn mắt, thốt lên.
Bầu không khí của Hà thành hôm nay có chút khẩn trương, đi trên đường Trần Minh cũng có thể nghe thấy còi xe cảnh sát, c·ấp c·ứu vang vọng khắp nơi. Hắn vuốt vuốt mũi vẻ ngại ngùng.
“Ài, vẫn là ta quá yếu đuối.” Trần Minh thầm than.
Vốn chiếc xe không chỉ có khả năng biến hình mà còn có thể biến thành bộ giáp như Iron man, hắn có thể ở bên trong để trải nghiệm hết thảy. Hoặc nó cũng có thể trực tiếp chia sẻ thị giác với chủ nhân, để hắn có thể trải nhiệm từ xa.
Trần Minh đã rất tức giận vì đối phương tìm đến tận nơi để t·ruy s·át hắn và cả những người liên quan đến vụ b·ắt c·óc trước. Khi được AI thông báo mỗi người của tổ chức này đều đã g·iết hàng chục người vô tội, hắn lại càng kiên định không thể để những kẻ này tiếp tục tạo nghiệt.
Quyết tâm là vậy, nhưng dù sao hắn cũng là 1 người bình thường, không có xu hướng b·ạo l·ực. Vậy nên hắn không dám tham gia trực tiếp, không nỡ nhìn thấy cảnh bản thân g·iết người.
Dành thời gian còn lại đi dạo phố, liên lạc với những anh em, họ hàng, bạn bè của cha mẹ mà nhà hắn còn nợ tiền. Hắn xác nhận lại đầy đủ khoản nợ là 236 triệu với 56 chủ nợ, theo giá thị trường hiện tại thì nó tương đương với 530 bitcoin.
Với công nghệ hiện tại, việc hack, thao túng hay đào bitcoin dễ dàng là chuyện gần như không thể. Nhưng công nghệ AI trên chiếc đồng hồ của hắn có thể vượt qua mọi rào cản về công nghệ, kỹ thuật hiện tại để hoàn toàn chưởng khống tất cả bitcoin hay bất kỳ đồng tiền số nào khác.
Số lượng đồng bitcoin mỗi ngày giao dịch trên thế giới là khoảng hơn 400 ngàn, số lượng đào được thêm là khoảng 900, số lượng bị mất, thất lạc là khoảng 4 triệu đồng.
Để không gây ra biến động quá lớn ảnh hưởng đến giá trị bitcoin trên thị trường thì hắn quyết định mỗi ngày sẽ đào 9 bitcoin và giao dịch bán đi 400 bitcoin. Chừng đó chỉ tương đương 1% công suất đào và 0,1% khối lượng giao dịch.
Và đương nhiên là số bitcoin chủ yếu được bán nhờ việc AI mở khóa các ví thất lạc, mất mật khẩu rất lâu năm chưa hoạt động, ưu tiên hàng đầu ở những ví bitcoin có chủ đã q·ua đ·ời.
Theo tính toán thì có khoảng 4 triệu bitcoin có thể lấy được, chỉ mất khoảng 2 ngày là có thể hoàn toàn trả xong tất cả món nợ! Thay vì 1 số tiền rất lớn sẽ đổ vào tài khoản của hắn rồi chuyển đi cho hàng chục người, AI sẽ tạo ví ảo có định danh danh tính cho những chủ nợ, rồi sẽ có 56 giao dịch chuyển tiền đến số tài khoản ngân hàng của họ.
Cuối cùng thì đến tối, việc xác minh tiền nợ và thống nhất việc trả nợ cũng xong xuôi, tất cả đều sắp xếp hợp lý, cứ đến giờ là có tiền chuyển đi. Trần Minh cảm thấy nhẹ cả người!
Cứ tưởng là với số tiền lớn như vậy, ít nhất cũng cần 1 số thời gian để kiếm và tích lũy mới đủ. Không ngờ là nghĩ ra đồng tiền số, mọi thứ có thể được giải quyết 1 cách nhanh chóng.
Hắn ung dung chạy bộ vài vòng quanh công viên, rồi đi mua sắm nào thì tủ lạnh, điều hòa, đồ ăn, … Tự nhiên giàu làm hắn cũng chưa kịp thích nghi. Bình thường hắn không phải là người hay chi tiêu nhiều, sống khá đơn giản, không có nhu cầu mua nhiều thứ xa xỉ.
7h tối về tới phòng, 2 nhà hàng xóm 2 bên đều đã sáng đèn, nhìn lấy đống đồ ăn trên tay, rồi thì điều hòa, tủ lạnh để trong phòng đã cảm thấy có phần chật chội, Trần Minh liền sửng sốt.
“Căn phòng này bé nhỏ quá a! Giàu cũng không có cách để tiêu.” Hắn ta than thở, nhưng lại không có ý định chuyển trọ.
“Điệu thấp, nhất định phải điệu thấp! Dù sao ta cũng ở phòng ký túc xá quen rồi, ở phòng lớn cũng không quen.. Chính ra ở những nơi như thế này lại cảm giác có nhân khí hơn, cách hàng xóm chỉ 1 bức tường, hắc hắc.” Nghĩ đến đây, hắn nhìn sang cặp đôi hàng xóm phòng bên phải.
Chỉ thấy cô gái đang đeo tạp dề nấu ăn, còn chàng trai thì nằm trên giường nghịch điện thoại.
“Ừm, kể ra cặp này cũng không đến nỗi biến thái quá.” Trần Minh đánh giá.
Lại quay sang nhìn phòng cô nữ sinh bên trái, hắn ngạc nhiên nhìn thấy trong phòng vậy mà còn 2 người nữa! Tình cờ lại đúng là 2 cô gái hồi sáng xin kết bạn với hắn.
Cô nữ sinh hồi sáng thì đang nấu ăn, 2 cô bạn thì đang ngồi nói chuyện, sắp xếp ra giường 1 số đồ ăn đồ uống. Trần Minh không cần đọc hội thoại bằng mắt mà vẫn có thể nghe rõ các nàng nói chuyện với nhau.
“Này, theo cậu thì sư huynh hồi sáng chúng ta gặp liệu có phải cố tình trang bức không?”
“Theo mình nghĩ là không đâu. Huynh ấy rất điềm đạm tự nhiên, những người giàu hà tất phải trang bức, vì đi đâu họ cũng sẽ được chú mục.”
“2 cậu đang nói về ai đấy?” Nữ sinh đang nấu ăn cũng tò mò quay lại hỏi.
“Thúy Hinh à, cậu không biết đâu, hôm nay tụi mình gặp được 1 người thú vị lắm!” 1 cô gái trong đó hào hứng lên tiếng.
“Thú vị?” Nữ sinh tên Thúy Hinh vẻ mặt ngẫm nghĩ. “Hôm nay mình cũng gặp 1 anh trai cũng rất thú vị.”
“Haha, cậu không ngờ được đâu. Ảnh không những giàu, lại còn đẹp trai, tốt tính nữa.”
“Ừm, anh sáng nay cũng giàu, đẹp trai, nhưng hình như não có chút vấn đề.” Cô nàng Thúy Hinh cũng kể.
Nghe tới đây, Trần Minh không khỏi ngẩn người, vuốt vuốt sống mũi, tự hỏi.
“Đẹp trai, giàu có thì đúng rồi. Nhưng tốt tính với não có vấn đề là sao a?” Hắn lại tiếp tục im lặng lắng nghe.
“Vậy sao? Thúy Hinh, cậu phải cẩn thận đấy nhé! Biến thái bây giờ nhiều lắm.”
“Các cậu quên là mình là con nhà võ hả? Riêng chung cực tuyệt chiêu bách phát bách trúng gia truyền của nhà mình chính là khắc chế của những kể biến thái!”
“Tụi mình biết vậy, nhưng ra ngoài vẫn phải cẩn trọng, đúng chứ?”
“Ừ, được rồi.” Các cậu kể tiếp về anh chàng thú vị kia đi.”
“À ừm, ảnh ăn mặc rất giản dị, quần short, áo phông trắng, cao khoảng hơn 1m8.”
“Hả? Đừng nói với mình là anh ta đi siêu xe đấy nhé!” Thúy Hinh cười nói đùa.
“Cái gì? Sao cậu biết?” 2 cô nàng còn lại đồng thanh thốt lên.
“Haha, các cậu lại muốn nói với mình anh đó đi siêu xe có màu bạc và vàng chứ gì?” Nàng ta lại tiếp tục đùa cợt.
“Thật à nha! Tụi mình không có phét đâu!”
“Thật?”
“Thật 100%”
Thúy Hinh ngẩn người, chợt giật mình, bỏ bếp đấy chạy ra ngoài cửa, ngó đầu ra ngoài nhìn.
“Sáng đèn!” Nàng ta quay lại giơ ngón tay “suỵt” các bạn, ra hiệu đừng nói. Xong nàng ghé vào tai 2 cô bạn nói thầm.
“Anh đó ngay ở phòng bên cạnh.”
“Cái gì???” 2 cô nàng giật mình thốt lên.
“Là anh biến thái đấy?”
“Là anh đầu óc có vấn đề đấy?”
Thúy Hinh phải vội vàng bịp miệng 2 cô bạn không cho họ nói thêm.
“Là anh vừa giàu, vừa đẹp trai, lại tốt tính như các cậu vừa nói!” Nàng ta cố tình nói thật to cho bên phòng Trần Minh cũng có thể nghe thấy.
Nghe đến đây, Trần Minh không khỏi bật cười. Không ngờ mấy cô bé này cũng biết nói xấu sau lưng, nhưng mà vụng quá, khổ chủ nghe hết rồi.
Chỉ thấy Thúy Hinh rón rén trèo lên giường, áp tai vào phía bên tường 1 lúc, rồi quay sang nói nhỏ với 2 cô bạn.
“May quá, chắc ảnh ngủ rồi.”
‘Thật hả? Thật là ảnh?” 2 cô bạn còn lại tò mò hỏi nhỏ.
“Chắc chắn! Sáng nay chính mình thấy ảnh biến ra chiếc siêu xe rồi nhảy lên đi mất.”
“Biến? Cậu không nói đùa đấy chứ?” 2 cô nàng lại trợn mắt hỏi lại.
Chỉ thấy Thúy Hinh gật đầu khẳng định, rồi bảo 2 cô bạn chờ 1 xíu, chạy ra khỏi phòng, đứng trước phòng trọ của Trần Minh, vuốt lại tóc, sửa sang lại quần áo rồi gõ cửa.
“Ca ca, huynh có ở phòng không?”
Chỉ nghe thấy tiếng trả lời có phần ngái ngủ của Trần Minh.
“Ài, ai vậy?”
“Ta là hàng xóm, ở phòng ngay cạnh nè.”
“Ồ, vậy hả? Có chuyện gì không?” Tiếng nói của hắn lại vọng ra.
“Hồi sáng ta lỡ mở cửa gấp quá làm huynh bị va phải cửa, ta muốn qua xin lỗi.”
“Ừm, chờ chút.” Chỉ thấy bên trong có tiếng quần áo soàn soạt, 1 lúc sau Trần Minh thò đầu ra, tóc rối bời, mắt lim dim.
“Ta rất xin lỗi huynh việc hồi sáng, để tỏ áy náy, ta mời huynh sang ăn cùng 1 bữa được không á?” Thúy Hinh đôi mắt manh manh, áy náy nhìn Trần Minh rồi nói.
“A, không có gì, ta không sao, cô không cần áy náy. Lúc sáng ta đi hơi vội nên không kịp phản ứng.”
“Huynh nhất định phải sang đấy! Không thì lòng ta không yên. Bên đó còn có 2 cô bạn khuê mật, huynh không cần phải ngại.”
Nghe lời mời nhiệt tình, Trần Minh bất đắc dĩ đồng ý. Hắn bảo cô nàng về phòng trước, để hắn rửa ráy tắm rửa xong thì sang. 1 lúc sau, hắn mang theo một bọc đồ ăn sang trước cửa phòng bên cạnh, gõ cửa, tiến vào.
“A! Là sư huynh sáng nay!”
“Đúng rồi! Không ngờ sư huynh lại ở ngay phòng bên a!” 2 cô nàng hưng phấn lên tiếng.
“Cũng thật hữu duyên a! Sáng vừa gặp tối về phòng cũng gặp.” Trần Minh giả vờ tỏ chút vẻ ngạc nhiên, rồi cũng bày ra đồ ăn của mình ngồi lên giường chờ Thúy Hinh chuẩn bị đồ ăn.
Lúc này nói chuyện nhiều hơn hắn mới biết cô gái nhỏ nhắn dễ thương như loli kia tên Nguyệt Hàm, còn cô gái cao gầy, quyến rũ kia tên Vân Nhi. 2 nàng năm nay mới lên thành phố học đại học, còn Thúy Hinh là bạn thân chơi từ nhỏ của họ, là sinh viên trường Kỹ thuật Hà thành ở ngay gần khu trọ.
Lúc này Thúy Hinh bắt đầu dọn đồ ăn mới làm lên trên giường để mọi người quây quần ngồi ăn uống nói chuyện. Đối với độc thân cẩu như Trần Minh thì bữa tối có người đẹp ăn cùng đương nhiên là vui và thú vị hơn, không thiệt chút nào!
Còn 3 nữ lúc đầu cũng tò mò về gia thế của Trần Minh, nghe câu chuyện bi kịch về gia đình của hắn, bọn họ không kìm được, 2 mắt đỏ lên, ngấn lệ, không ngừng xin lỗi vì đã gợi lại ký ức không vui, cùng với đó là an ủi hắn cố gắng tiếp tục sống tốt.
Về sau không khí thoải mái, dịu hơn thì Trần Minh bắt đầu kể cho các nàng về trải nghiệm thời sinh viên ở đại học Hà thành làm các nàng cảm thấy thích thú và không thể ngừng cười khúc khích.
Bữa tối đến 10h mới kết thúc, Trần Minh giúp các nàng dọn bát đũa, lên tiếng nhờ các nàng làm nốt phần còn lại, lúc này hắn mới trở lại phòng.
…
Sáng hôm sau…
“Đinh! Chức năng bổ sung mới đã được cập nhật.” Tiếng AI đúng hẹn vang lên làm Trần Minh tỉnh dậy.
“Cái gì đây? Ồ, thật thú vị!” Hắn không khỏi lẩm bẩm.
…
Bộ Công An – Cơ Quan Mật …
“Đó là tất cả những tài liệu chúng tôi đã thu thập được, thưa các sếp!” Một trung niên nam tử mặc cảnh phục, 2 bên tóc mai bạc trắng, sau khi trình bày xong liền nghiêm túc nhìn lại vị trí của 4 người chỉ huy cao to uy dũng ngồi phía dưới.
“Chúng ta biết rồi, vậy là theo cậu nói thì từ đầu năm tới giờ số lượng những người t·ử v·ong và m·ất t·ích nghi do lực lượng siêu nhiên, bí ẩn càng ngày càng nhiều và có tần suất thường xuyên hơn?” Trung niên nam tử thần thái uy nghi, mặc trang phục q·uân đ·ội, áo choàng xanh lá cây lên tiếng.
“Dạ vâng!”
“Tình báo đoán là có hiện tượng tâm linh, siêu nhiên khó giải thích?” Trung niên nam tử mặc áo choàng xanh nước biển hỏi lại.
“Dạ vâng!”
“Ngươi bảo là Tôn Ngộ Không từ trong truyền thuyết xuất hiện, bắt tên Hoàng Nguyên Bá kia cho chúng ta? Cả Doctor Doom nữa, ngươi thấy có thể tin được không?” Trung niên nhân mặc áo choàng đen, trên má có 1 vết sẹo kéo dài xuống cằm tiếp tục chất vấn.
“Tôn Ngộ Không thì không chắc, nhưng Doctor Doom thì chúng ta có cả video an ninh quay lại cảnh chiến đấu và rời đi, có rất nhiều nhân chứng chứng kiến, đây hẳn là công nghệ cực kỳ tiên tiến. Các sếp có thể xem trên đây ạ!”
Những thước phim chiến đấu hôm trước đó lần lượt được trình chiếu lên, cả 4 vị lãnh đạo xem xong đều trầm mặc.
Trung niên nhân mặc áo choàng trắng lấy tay gõ gõ mặt bàn.
“Thế còn kế hoạch siêu chiến binh và chiêu mộ kỳ nhân dị sĩ của chúng ta thực hiện đến đâu rồi?”
“Huyết thanh siêu chiến binh của chúng ta đã có 1 số tiến bộ, nhưng vẫn đang ở trong giai đoạn thử nghiệm. Còn các kỳ nhân dị sĩ giang hồ đa số đều là thần côn, lừa gạt, không có chút sức mạnh ưu việt nào cũng như khả năng tác động đến hiện tượng siêu nhiên. Chỉ có 4 người đến từ 4 ẩn thế cổ môn phái là có chút chân tài thực học, đang được rèn luyện và thử nghiệm tiếp xúc xử lý các tình huống khó thuộc về siêu nhiên, tâm linh.”
“Tìm cách liên lạc với Doctor Doom kia, thể hiện thành ý của chúng ta, để xem 2 bên có cơ hội hợp tác hay không.”
“Báo cho 4 người kia thử tìm kiếm tung tích Tôn Ngộ Không xem thế nào. Có vẻ như đó chỉ là trò đùa, nhưng người đứng sau mới quan trọng. Cần xác nhận xem có đúng là sức mạnh siêu nhiên liệu có tồn tại.”
“Tăng cường kiểm duyệt các video và thông tin lan truyền về sức mạnh siêu nhiên và các siêu anh hùng có thật ngoài đời.
“Báo cho bên q·uân đ·ội hỗ trợ tuần tra, kiểm soát an ninh trật tự trong các thành phố lớn tránh những sự kiện linh dị khiến xã hội hỗn loạn.”
“Mấy tên siêu chiến binh của tổ chức Tam Thiên kia sao rồi?”
“Dạ! Bọn chúng phát triển siêu chiến binh được hỗ trợ bởi bộ giáp kỹ thuật cao, nhưng không nổi trội hơn siêu chiến binh của chúng ta.”
“Bộ giáp đó nghiên cứu sao rồi?”
“Nó đã tự hủy ạ!”
“Ài, thật đáng tiếc! Công nghệ gen của chúng ta mà được hỗ trợ bởi công nghệ v·ũ k·hí tối tân của phương Tây thì chắc chắn sẽ có bước tiến dài. Tiếc là thế giới không đoàn kết a!”
“Biết sao được, quỷ dị sinh, linh dị hiện, các bậc tiền bối có tiên đoán nhưng không bảo chúng ta phải lấy lực lượng đâu để chống đỡ a! Chỉ có thể cố gắng hết sức ổn định tình hình trước vậy!”
“Alo, Cơ quan mật đang nghe. Cái gì? Superman?” Cảnh phục trung niên nam tử trợn mắt, thốt lên.
Tiến độ: 100%
15/15 chương
Tình trạng
Đã hoàn thành
Quốc gia
Unknown
Ngày đăng
26/04/2025
Thể loại
Tag liên quan