Giới Hạn Của Người Phụ Nữ - Thiên Thượng Hữu Đóa Vân
Giới thiệu truyện
Giới Hạn Của Người Phụ Nữ - Thiên Thượng Hữu Đóa Vân mở ra câu chuyện về một cuộc hôn nhân tưởng chừng như bình yên, bỗng chốc bị khuấy động bởi những bóng ma từ quá khứ.
Ba năm sau ngày về chung nhà, Bùi Cảnh – người đàn ông mà cô từng hết lòng nuôi dưỡng – bất ngờ đối diện với tôi, người vợ chính thức. Cô ta không ngại ngần chất vấn, giọng nói lạnh lùng khinh miệt: tại sao một người phụ nữ đã “lão hóa” như tôi vẫn cố chấp bám víu lấy Bùi Cảnh?
Câu hỏi như một lưỡi dao sắc bén, khoét sâu vào trái tim vốn đã âm thầm chịu đựng những nỗi đau riêng. Tôi chỉ bình thản ngước mắt, đáp lời bằng một câu ngắn gọn, chất chứa cả một khoảng thời gian dài: “Tôi dựa vào những năm tháng khó khăn nhất của anh ta, khi tôi luôn ở bên cạnh và cùng anh ta vượt qua mọi thử thách.” Đó không chỉ là sự thật trần trụi, mà còn là lời khẳng định về giá trị của những năm tháng đồng hành, về sự gắn bó bền chặt đã hình thành.
Nhưng đáp lại sự chân thành ấy, cô gái trẻ kia chỉ ngẩng cao đầu, ánh mắt sắc lạnh và đầy khinh thường. Với cô, việc tôi gặp gỡ và đồng hành cùng Bùi Cảnh sớm hơn vài năm, đã đủ là một "lý do" chính đáng để tôi phải nhường nhịn? Cuộc đối diện ấy, dường như hé lộ những toan tính thầm kín và sự bất công tiềm ẩn đằng sau vẻ ngoài hào nhoáng của cuộc hôn nhân này, một cuộc chiến thầm lặng vừa bắt đầu.
Danh sách chương
Truyện liên quan
Mật Sủng Sau Cưới: Lão Công Thật Cao Lạnh
Tình yêu và hận thù đan xen: Bị vu oan giết người, Lương Tiểu Ý rơi vào cuộc hôn nhân đầy toan tính với người đàn ông căm ghét mình. Bí mật quá khứ dần hé lộ, liệu tình yêu có thể chiến thắng? Đọc ngay!
Cuộc Sống Mới Của Nhân Vật Nữ Phụ
Bị phản bội, mang thai con kẻ thù, nữ phụ quyết định thay đổi số phận. Tình yêu, dối trá & bí ẩn xoay quanh cuộc đời nàng. Đừng bỏ lỡ!
[Thập Niên 80] Tôi Không Phải Trạm Thu Hồi Phế Liệu
**[Thập Niên 80] Tôi Không Phải Trạm Thu Hồi Phế Liệu**: Trở lại quá khứ, cô gái quyết tâm đổi đời, thoát khỏi cuộc hôn nhân đau khổ, không chấp nhận làm "trạm thu hồi" tổn thương. Liệu có cơ hội viết nên một chương mới?