Gian Nịnh Quốc Sư Yêu Tà Thê
Giới thiệu truyện
Gian Nịnh Quốc Sư Yêu Tà Thê mở ra một câu chuyện về tái sinh, nơi một người phụ nữ quyết tâm sống một cuộc đời tự do, buông bỏ những khổ đau kiếp trước. Nhưng liệu nàng có thể thực sự thoát khỏi vòng xoáy của vận mệnh?
Kiếp trước, nàng đã hy sinh tất cả vì gia đình, cuối cùng chỉ nhận lại sự oán hận. Giờ đây, nàng chỉ mong một cuộc sống thanh bình, tự tại. Thế nhưng, một cuộc gặp gỡ định mệnh với người đàn ông bị thế gian đàm tiếu là kẻ gian xảo, tàn nhẫn đã thay đổi mọi thứ.
Chỉ có hắn, bằng những lời nói chân thành, đã khiến nàng tin vào một triết lý đơn giản nhưng sâu sắc: “Nhân sinh nhất thế, phù hoa nhược mộng, luôn luôn một người, thị ngươi như mạng.” (Một đời phù du, luôn có một người xem trọng ngươi như mạng sống).
Mọi ánh mắt đều đổ dồn vào vẻ đẹp tuyệt trần của Mộ Lưu Ly, Lâu chủ Lạc Tiên lâu. Hoàng Thượng ca ngợi nàng là Đệ Nhất Mỹ Nhân Mặc Lạc. Quốc sư đại nhân cũng không ngần ngại thừa nhận, nàng đã từng gọi ông là yêu nghiệt ngàn năm, và giờ đây, nàng chỉ nhìn thấy vẻ đẹp của ông.
Thái tử điện hạ cho rằng nàng vô tâm, nhưng Quốc sư đại nhân lại đáp lời đầy ẩn ý: “Vô tâm rất tốt!”. Ông không cho phép bất kỳ ai chiếm lấy trái tim nàng. Ngọc công tử nhận xét nàng mỏng manh, dễ vỡ, nhưng Quốc sư đại nhân lại phản bác: “Nếu nữ nhân trong thiên hạ đều dễ vỡ, vậy thì ai cũng hoàn hảo với ngươi!”. Võ lâm Minh chủ ca ngợi nàng như tiên nhân, nhưng Quốc sư đại nhân lại tự hạ mình là kẻ gian thần. Dường như mọi chuyện đều do nàng gây ra.
Mộ Lưu Ly từng thú nhận, nàng không phải người tốt, nhưng với Quốc sư ở bên, nàng ít ra cũng không phải người xấu. Đáp lại, Quốc sư đại nhân mỉm cười: “Có thể gánh vác tiếng xấu cho nàng, để nàng giữ được thanh danh, đó mới là vinh hạnh của ta.”
{Chính tà bất lưỡng lập} (Chính và tà không thể cùng tồn tại)
“Quốc sư đại nhân, chính tà bất lưỡng lập.” – Một lời nói nghiêm túc, cự tuyệt những ánh mắt sắc lang.
Và không lâu sau…
“Phu nhân, hiện tại mọi người đều nói nàng là do yêu quái hóa thân, nàng không cần lo lắng về sự phân chia chính tà nữa.”
“Thật sự đa tạ Quốc sư đại nhân.” – Nàng âm thầm nghiến răng, Lạc Tiên lâu của nàng, một đại diện của chính đạo, giờ đây lại bị đồn đại là do yêu quái hóa thân?!
Quốc sư đại nhân mỉm cười, chân thành và dịu dàng: “Vì phu nhân giải sầu, là chức trách của ta, phu nhân không cần khách khí.”
{1vs1, trung trinh như một, không ngược}
Lời editor: Thật ra, tôi vừa đọc xong bộ này và vẫn còn cảm xúc dâng trào nên muốn thử sức với vai trò editor. Đây là lần đầu tiên tôi edit truyện, nếu có sai sót gì, mong quý vị chỉ giáo.