Chương 143: Giao thủ

27/04/2025 10 8.5
Chương 143: Giao thủ

Lý An hôn lên môi Mộc Huyền Linh rồi thổi vào miệng nàng một luồng hơi dài, sau khi xác nhận nàng ta tính mạng không nguy hiểm thì mới tiếp tục chạy đi. Hắn còn cần ma nữ này cứu tỷ tỷ, không thể nào để nàng ta c·hết ngạt ở chỗ này được.

Lấy cường độ thân thể của hắn bây giờ cùng với linh lực cuồn cuộn trong cơ thể, nín thở một chút thời gian không phải là khó khăn đối với hắn.

Mộc Huyền Linh ngồi phía trên lưng Lý An, cảm giác ngạt thở đã gần như biến mất hoàn toàn, nàng vẫn cảm nhận được luồng không khí nóng rực kia ở trong ngực, khuôn mặt ở trong bóng tối không nhìn rõ biểu cảm.

Lý An cứ như vậy chạy 3 phút nữa, ngay khi Mộc Huyền Linh sắp không chịu được nữa, hắn chỉ có thể bất đắc dĩ chui lên phía trên mặt đất.

Ở bên dưới một bụi cây gai rậm rạp, mặt đất đột ngột biến mất không một chút dấu vết, hai cái đầu đột ngột từ dưới đất mọc lên.

Mộc Huyền Linh một lần nữa nhìn thấy ánh mặt trời, mới mấy phút mà cảm tưởng như đã một đời người, ánh mặt trời cháy bỏng làm hai mắt nàng nước mắt dàn dụa, miệng lớn tham lam nuốt lấy từng ngụm không khí trong lành.

Lý An cũng tranh thủ thời gian hít thở, một bên cảnh giác quan sát xung quanh. Nơi này cách Tuyệt Sinh Đường mới khoảng 1 dặm, tuyệt đối chưa thể tính là an toàn.

Khuôn mặt Mộc Huyền Linh vẫn còn hơi đỏ ửng, nàng liếc nhìn khuôn mặt Lý An vẫn lạnh như băng không có chút nào thay đổi thì bí mật trong lòng hừ lạnh một tiếng: “ Tên háo sắc khốn kh·iếp!”

“ Nhìn cái gì! Lúc nãy trên đầu của chúng ta đều là quan binh, chui lên thì lập tức sẽ b·ị đ·âm thành con nhím.” Lý An hừ lạnh một tiếng làm đối phương hơi rụt cổ lại.
Cách đó không xa, một tốp binh lính rầm rập chạy sang hướng bên này, Lý An vội vàng chui trở lại xuống lòng đất, mặt đất nơi này lại xuất hiện trở lại giống như ban đầu.

Đám binh lính ầm ầm chạy qua nơi hai người Lý An vừa đứng nhưng hoàn toàn không hề phát hiện bất kỳ một điều bất thường nào.

Lý An cứ như vậy cõng theo Mộc Huyền Linh, ở dưới lòng đất một mực chạy về hướng bắc. Mỗi lần Mộc Huyền Linh sắp ngạt thở, hắn đều kịp thời trồi lên mặt đất hít thở sau đó tiếp tục độn thổ xuống lòng đất.

Khoảng 30 phút sau, Lý An cõng theo Mộc Huyền Linh nhảy lên khỏi mặt đất, xung quanh vẫn là rừng cây xum xuê, cách đó không xa có một con suối nhỏ, tiếng nước chảy róc rách không thôi.

“ Nơi này cách Tuyệt Sinh Đường đã hơn 5 dặm rồi, từ nơi này trở đi chúng ta sẽ đi bộ.” Lý An nhỏ giọng nói sau đó đi tới bên dòng suối cúi đầu uống một ngụm nước. Hắn dù sao cũng vừa trở thành Luyện Khí Sĩ không bao lâu, lần đầu tiên sử dụng nhiều lực như vậy làm hắn có chút kiệt sức, đầu choáng mắt hoa.

Mộc Huyền Linh gật đầu một cái rồi nhìn xung quanh, quả nhiên không hề phát hiện một binh một tốt nào, đoán chừng bọn hắn thực sự thoát khỏi nguy hiểm rồi. Dù sao quan binh dù nhiều hơn nữa cũng có giới hạn.

Lý An uống nước xong vội vàng đứng dậy nói: “ Đi tiếp thôi, nơi này chưa chắc an toàn đâu. Cô tự đi được đúng không?”

“ Tất nhiên là được!” Mộc Huyền Linh gật đầu, từ đầu tới cuối nàng chỉ làm duy nhất một việc đó chính là ngồi trên lưng của Lý An cho nên vẫn còn sung sức. Nàng cũng nhìn ra việc độn thổ một đoạn xa như vậy khiến cho hắn vô cùng mệt mỏi, chỉ là đang cố gắng che dấu mà thôi.

Lý An gật đầu rồi nhanh chóng chạy đi, Mộc Huyền Linh vội vàng chạy theo phía sau.
Xung quanh núi rừng xanh biếc, bầu trời trong xanh cao vời vợi, ánh nắng buổi sớm mát mẻ nhẹ nhàng phủ kín cánh rừng. Cách đó không xa, một con ong chậm chậm đậu lên bông hoa dại màu vàng tươi, cảnh vật bình yên xinh đẹp, tràn đầy sức sống.

Khó mà tưởng tượng cách đấy chỉ 5 dặm thôi, xác người nằm chồng lên xác người, mặt đất bị máu tươi nóng hổi sối ướt cả, cả cánh rừng bị ngọn lửa nuốt trọn.

Lý An trong đầu suy nghĩ miên man, tuy vậy dưới chân không chậm chút nào vội vàng đi đường. Nhiệm vụ trước mắt chính là đem Lý Tiểu Hoa tới chỗ an toàn cái đã.

Chỉ là ông trời thường thích trêu ngươi con người, ngay khi ngươi cảm thấy mình đã an toàn thì nguy hiểm chính lúc ấy sẽ ập tới, hơn nữa còn vô cùng dữ dội.

Khi Lý An vừa đi qua một gốc cổ thụ vô cùng khổng lồ thì đột nhiên một thân hình ầm ầm từ trên trời rơi thẳng xuống, nắm tay óng ánh vàng kim đập thẳng vào đầu hắn.

Lý An chưa từng buông lỏng cảnh giác, nhanh như chớp lăn sang bên cạnh tránh né. Nắm tay vàng kim đánh vào mặt đất tạo ra một cái hố nhỏ, bụi đất mịt mù, vô số cây cối cành cây rơi lả tả.

Bên trong chiếc hố, khói bụi tan hết để lộ một nữ nhân dáng người cao lớn mặc một bộ trường bào luyện võ, cánh tay phải có màu vàng kim óng ánh như đúc thành từ vàng.

“ Có thể chỉ vận kim thân ở cánh tay phải! Chỉ có Kim Huyết Cảnh lâu năm mới có thể điều khiển máu huyết chính xác như vậy. Ngươi là ai?” Lý An lắc một cái Thần Hỏa Kiếm xuất hiện trong tay, lạnh lùng hỏi.

“ Sư phụ, người cuối cùng cũng xuất hiện rồi! Mau cứu ta!” Mộc Huyền Linh nhìn thấy người vừa tới thì vô cùng vui mừng hét lên, vừa muốn chạy sang người phụ nữ vừa xuất hiện thì bị Lý An lạnh lùng một cước đá bay ra xa, nằm trên mặt đất không dậy nổi.
“ Ngươi chính là Vương Nhược Tuyết, muội muội của Vương môn chủ hay sao?” Lý An lạnh nhạt hỏi, lưỡi kiếm trong tay bùng lên ngọn lửa dữ dội.

Vương Nhược Tuyết không trả lời, chỉ nhìn Mộc Huyền Linh, thấy khắp người nàng từ trên xuống dưới đều là v·ết t·hương, nằm ở dưới đất mấy lần muốn gượng dậy nhưng không tài nào dậy nổi, y phục toàn thân bị xé rách hơn phân nửa, nhuộm ướt máu tươi chuyển sang màu đỏ chói mắt.

“ Ngươi dám đối xử với đồ đệ duy nhất của ta như vậy! C·hết cũng không hết tội!” Vương Nhược Tuyết hừ lạnh một tiếng, thân hình như quả đạn pháo ầm ầm phóng thẳng tới Lý An.

Tốc độ của đối phương thực sự quá nhanh, Lý An chỉ kịp quét ngang trường kiếm, thân hình đã lại b·ị đ·ánh đi như quả bóng, vô số thân cây bị thân hình của hắn đập vỡ.

Thân hình hắn ở trên không xoay nhanh một cái, Thần Hỏa Kiếm nhanh như chớp chém ra, 3 lưỡi kiếm lửa phủ đầu chém xuống đầu đối phương.

Vương Nhược Tuyết hừ lạnh một tiếng, toàn bộ cánh tay phải biến trở thành kim quang chói mắt trực tiếp đánh bay 2 lưỡi đao lửa, một lưỡi đao lửa khác không bay trúng mục tiêu cắt đôi tảng đá lớn rồi hóa thành điểm điểm tinh quang biến mất.

“ Chút thực lực này cũng dám đấu với ta!” Vương Nhược Tuyết cười lớn, thân hình như quỷ mị bám theo sát Lý An, một quyền cứng rắn đánh trúng ngực của hắn.

Lý An chỉ cảm thấy trước ngực bị nện một cú cực mạnh, máu tươi khắp người như b·ị đ·ánh cho chảy ngược, thân hình trực tiếp b·ị đ·ánh cho lún sâu vào trong mặt đất.

Vương Nhược Tuyết vốn còn muốn nhân cơ hội xông lên đá thêm một cước thì đột ngột phát hiện đối thủ đã biến mất không một chút dấu vết. Khi nàng đang cảnh giác nhìn quanh không ngừng thì đột nhiên dưới chân xuất hiện một cái hố sâu, mọi chuyện quá bất ngờ khiến thân hình nàng thẳng tắp rơi xuống phía dưới.

Lý An từ mặt đất bên cạnh chui lên rồi nhảy lên trời thật cao, bàn tay chỉ thẳng vào miệng hố đen, nhỏ giọng lẩm bẩm: “ Xuất hiện!”

Dưới bàn tay hắn đột ngột xuất hiện một tảng đá lớn như căn phòng nhỏ. Tảng đá ầm ầm rơi thẳng xuống miệng hố làm bắn ra vô số đất đá, t·iếng n·ổ đinh tai nhức óc như địa long trở mình.
8.5
Tiến độ: 100% 158/158 chương
Tình trạng
Đã hoàn thành
Quốc gia
Unknown
Ngày đăng
27/04/2025