Chương 5

22/04/2025 11 8.4

Hai tuần sau, đúng dịp sinh nhật tôi.

Tôi cố tình quần lấy Đường Tuấn, nũng nịu hỏi anh ta sẽ tặng tôi bất ngờ gì.

"Ha ha, em muốn gì nào? Hay là anh tặng em một đêm lãng mạn khó quên nhé?"

Phi! Đồ cặn bã! Tôi mới sảy thai được mấy ngày thôi đấy!

Đương nhiên, tôi không muốn hắn chạm vào người mình. Nhưng lúc này, tôi vẫn chưa thể để lộ rằng mình đã không còn bị điều khiển nữa.

Thế là tôi dịu dàng đáp:

"Chồng à, hai tuần nay anh bận công tác vất vả rồi, em sao nỡ để anh tốn sức vì em nữa chứ? Hay là mình chờ thêm một thời gian nữa đi, em sợ nếu hồi phục không tốt, sau này không thể sinh cho anh một đứa con khỏe mạnh... Đến lúc đó, nếu anh không cần em nữa thì sao?"

Nói đến đây, giọng tôi nghẹn ngào, mắt đỏ hoe, nước mắt lưng tròng.

Đường Tuần vội vàng an ủi:

"Sao có thể chứ! Em là người quan trọng nhất với anh mà! Thế này đi, đến sinh nhật em, anh nhất định sẽ tặng em một món quà bất ngờ thật lớn!"

Rồi đến ngày hôm đó, tôi nhận được một tấm cờ đỏ.

Trên đó thêu bốn chữ lớn màu vàng kim:

"Thiên hạ đệ nhất hảo lão bà." (Người vợ tốt nhất thế gian)

Ký tên: Tặng bảo bối Gia Gia của anh.

Đường Tuấn vỗ ngực đầy tự hào:

“Thế nào, cảm động chưa? Anh đặc biệt đặt làm cho em đấy! Mấy thứ như hoa tươi hay quà cáp chỉ là đồ phù phiếm, vừa tốn tiền lại vô nghĩa. Chúng ta có con rồi, không cần mấy thứ đó nữa, đúng không?"

Tôi gật đầu lia lịa:

“Chồng ơi, anh hiểu em quá đi mất! Em thích món quả này lắm!"

Tôi ôm chặt tầm cỡ như thể yêu thích không buông.

Mẹ chồng đứng trong phòng, nghe thấy liền thò đầu ra.

Đường Tuần nhìn bà ta, mặt đầy đắc ý, như thể đang nói:

"Thấy chưa? Mẹ xem, con dạy vợ giỏi thế nào!"

Mẹ chồng tôi cuối cùng cũng yên lòng, ra vẻ cao thượng bước tới, giả vờ thân thiết:

"Gia Gia à, dạo này con tiến bộ không ít đấy. Tuy vẫn còn kém xa so với mẹ hồi trẻ, nhưng ít ra mẹ cũng thấy con có lòng sửa đổi."

Vừa nói, bà ta vừa thảo một chiếc nhẫn vàng trên tay xuống:

"Chiếc nhẫn này là của hồi môn bà nội chồng để lại cho mẹ, mẹ đeo bao nhiêu năm rồi. Xem như là quà khích lệ cho con từ ngày con chính thức bước vào cửa nhà họ Đường."

"Chỉ tiếc là cái thai này không giữ được, nhưng cũng không sao. Cố gắng thêm đi, một năm nữa nhất định phải sinh cho nhà họ Đường một đứa cháu trai mập mạp!"

"Đây là lời khuyên chân thành, nếu không sinh được con trai, sau này đừng trách Đường Tuần phải tìm người khác sinh hộ."

Tôi nhận lấy chiếc nhẫn đã xanh lét vì oxy hóa, gật đầu lia lịa:

"Mẹ nói đùng lắm! Con nhất định sẽ cố gắng! Cảm ơn mẹ vì món quà này!"

Bố chồng tôi cũng bước ra khỏi thư phòng, tay cầm một bức thư pháp mới viết.

"Gia Gia, ba cũng có quà cho con đây."

Tôi nhìn qua-

Một tấm thư pháp rồng bay phượng múa, bốn chữ lớn chói lọi:

"Cần đức trì gia." (Siêng năng, đức hạnh, giữ gìn gia đình)

Bố chồng tôi gật gù:

"Mẹ con nói đúng, con vẫn còn kém xa bà ấy hồi trẻ, nhưng ít ra đã có tiến bộ. Ba tặng con bốn chữ này, con phải ghi nhớ suốt đời, lấy đó làm kim chỉ nam. Một người vợ tốt phải biết giữ nề nếp, hiều chưa?"

Tôi lập tức trầm trồ:

"Ba viết chữ đẹp quá! Con nhớ rồi ạ! Con nhất định sẽ cố gắng sinh một đứa cháu trai thông minh giống ba!"

Nhận xong quả, tôi hớn hở chụp ảnh đăng ngay lên mạng xã hội.

Bài đăng:

“Sinh nhật đầu tiên rời xa nhà, nhưng ở "gia đình mới", mình đã nhận được những lời chúc phúc tuyệt vời nhất!

"Cảm động rớt nước mắt vì tấm cơ mà chồng yêu tặng, em chỉ muốn làm duy nhất một người vợ tốt của anh thôi!

"Cảm ơn mẹ chồng vì báu vật truyền đời, hy vọng chiếc nhẫn "tiếp phúc" này sẽ giúp con sớm có quý tử!"

"Thư pháp của ba chồng quá xuất sắc! Con xin ghi nhớ lời dạy, suốt đời không quên! #Hạnhphúcnơiđâymới #Sinh nhậthạnhphúc"

Đăng tải!

Vài giờ sau, hòm thư của tôi nổ tung.

99+ tin nhắn.

Lượt tương tác tăng vọt, bài đăng được đẩy thẳng lên trang chủ hot trend.

Mà bình luận...

Đều có chung một nội dung-

"Cô gái, kiếp trước nhà họ Đường cứu cả nhà cô à? Mau tỉnh lại đi!"

"Tôi đã làm gì sai mà lại bị thuật toán đầy cho xem bài này? Nếu tôi là ba mẹ cô, tôi sẽ xuyên không về quá khứ để bóp chết cô từ trong trứng nước!"

"Chồng cô viết sai tên cô rồi kìa. Rốt cuộc cô tên là Gia Gia hay Quế Quế?"

"Nhẫn mẹ chồng cô đưa xanh lè luôn rồi. Nếu là vàng thật, tôi sẵn sàng ăn cớt!"

"Bố chồng cô không viết thư pháp đâu, đó là lối chữ Lệ. Còn có 'vĩnh thủy bất hủ cũng không phải dùng như vậy, nhưng tôi thật lòng hy vọng giấc mơ của cô thành hiện thực. Cô gái đáng thương, tình lại đi!!!"

Tôi nhìn số liệu tương tác tăng vọt trong trang quản lý bài đăng, khẽ mỉm cười.

Sau đó, tôi xắn tay áo, bắt đầu "chiến đấu".

"Mấy người chỉ đang ghen tị thôi đúng không? Ghen tị vì nhà chồng tôi đối xử tốt với tôi chứ gì?"

“Cái gì mà toàn đồ vô dụng? Chẳng lẽ trong mắt các người chỉ có tiền mới quan trọng sao? Đây rõ ràng là sự công nhận của gia đình dành cho tôi! Là tấm lòng yêu thương lớn lao nhất!"

"Mấy người chỉ toàn là đám chanh chua ghen ghét! Đời thực chắc chẳng ai yêu thương gì nên mới lên mạng kiếm sự chú ý đúng không?"

"Ai bảo nhà chồng tôi không chịu tiêu tiền cho tôi? Tôi nói cho mấy người biết, chồng tôi tuy chỉ là một trưởng phòng bình thường, lương tháng hơn mười nghìn, nhưng khi thật sự cần thiết, anh ấy chắc chắn sẽ không tiếc tiền vì tôi đâu!"

Mấy người cứ chờ đi.

Tôi sẽ khiến cả cái nhà này trở thành trò hề cho thiên hạ xem.

Tôi đáp trả ngay:

"Mấy người không phải muốn xem quà à? Đây, đồng hồ anh ấy tặng tôi nhân kỷ niệm ngày cưới! Patek Philippe hẳn hoi nhé! Hơn hai mươi nghìn tệ đấy!"

"Còn đây là bức thư pháp mà bố chồng tôi tặng! Một món quà vô giá! Tôi cho các người xem qua thư phòng của ông ấy, toàn là thư họa quý giá, mấy người có ghen tị vì tôi được gả vào một gia đình học thức thế này không?"

Không ngoài dự đoán, cơn bão bình luận lại tiếp tục tràn đến.

"Chị gái, tỉnh lại đi! Nhà chị làm gì có Patek Philippe hai mươi nghìn tệ? Chồng chị tặng chị hàng fake từ Phúc Điền mà cổ tay hắn thì lại đeo Rolex kia!"

"Bốn phòng một sảnh rộng thênh thang mà sinh nhật vợ chỉ tặng mỗi một câu đối và cái cờ? Chị có bị nhầm lẫn về khái niệm tiền bạc không?"

"Khoan đã... Tôi nhìn bức tranh sau lưng trong thư phòng bố chồng cô, hình như là tranh cổ Minh triều? Cái này chắc giá trị không dưới bảy con số đâu nhỉ?"

Tôi khẽ nhướng mày.

Ò?

Bắt đầu thú vị rồi đây.

8.4
Tiến độ: 100% 8/8 chương
Tình trạng
Đã hoàn thành
Quốc gia
Unknown
Ngày đăng
22/04/2025