Chư Vị, Nên Vào Vạn Hồn Phiên
Giới thiệu truyện
Chư Vị, Nên Vào Vạn Hồn Phiên - Câu chuyện bắt đầu với một thắc mắc tưởng chừng đơn giản, nhưng lại ẩn chứa triết lý sâu sắc: Tại sao Ma môn, với thế lực hùng hậu, lại luôn thất thế trước tu sĩ chính đạo?
“Sư phụ, rõ ràng Ma môn cao thủ xuất hiện lớp lớp, vượt trội hơn hẳn tu sĩ chính đạo, vậy mà lại luôn bị đánh bại thảm hại?” Câu hỏi của đồ tử vang vọng, khơi gợi một sự thật ít người nhận ra.
Sư phụ đáp lời, một câu nói ngắn gọn nhưng đủ sức thay đổi nhận thức: “Bởi vì tu sĩ chính đạo chỉ phải đối mặt với Ma môn, còn Ma môn lại phải đối mặt với chính nó. Ma tu vốn dĩ khó lòng đoàn kết như chính đạo, mười tám Ma Tôn, mười ba kẻ gục ngã dưới tay đồng đạo.”
Đồ tử bừng tỉnh, thấu hiểu được nghịch lý: Muốn Ma đạo hưng thịnh, trước tiên phải chấm dứt sự đấu đá nội bộ. Nhưng câu trả lời lại mang đến một kết cục trớ trêu, một sự thật không ai ngờ tới.
Nhiều năm sau, Trần Nghiệp cuối cùng đã hiểu ý sư phụ. Hắn trở thành người đứng đầu chính đạo, và khi đó, Ma đạo… chính là chính đạo. Một sự đảo ngược đầy bất ngờ, một triết lý sâu sắc về sự thống nhất và quyền lực được gói gọn trong câu chuyện này.