Chương 328: Người Cáo? Chỉ là công cụ bán cái.
27/04/2025
10
7.0
Chương 328: Người Cáo? Chỉ là công cụ bán cái.
- Tiếng gì đây?
- Nghe nhức lỗ tai thật!
Trong một căn phòng nhìn có vẻ bình thường ở tại Luân Đôn, người đàn ông tóc vàng, mặc áo sơ mi, quần tây cái hai dây đeo kéo thẳng lên vai, giúp quần không bị tuột xuống.
Loại quần này rất hiếm thấy ở các nước châu á vì người da vàng toàn dùng thắt lưng để cố định quần nhưng châu âu cận đại lại cực kỳ thịnh hành.
Tất nhiên, đó không phải là trọng điểm của vấn đề.
Thứ đáng chú ý nằm ở chỗ người đàn ông này nhìn xuống đám đông b·iểu t·ình với vẻ khinh miệt dù sau lưng ông ta treo biểu ngữ “Dân Chủ”.
Thậm chí nếu nhìn kỹ sẽ thấy vài người trong đoàn b·iểu t·ình hô tên “Thomas” của ông ta một cách vang dội.
Họ hô như vậy vì tin tưởng vững chắc rằng Thomas sẽ trở thành người giúp đỡ mình, mang tới cánh chim của tự do.
- Buồn cười thật, nếu họ biết quý ngài Thomas đây coi chúng không khác gì sâu bọ thì liệu có thất vọng, hối hận không nhỉ.
Một chàng trai trẻ tuổi một tay cầm mũ xoay tròn, một tay chơi đùa với đàn Piano cười cợt trêu đùa.
Trong lời nói, gã ta thể hiện rõ sự miệt thị với những người lao động nghèo khổ đang diễu hành bên ngoài.
- Richard! Đừng nói với tôi là cậu coi lũ sâu bọ kia là người nhé!
Người đàn ông tên Thomas quay vào, ngồi xuống đối diện và hỏi.
- Tất nhiên là không!
- Những con sâu bọ thấp kém làm sao có thể đứng ngang hàng với hiền nhân vĩ đại như chúng ta.
- Ngay cả đám người cáo đang làm mưa làm gió, ở trong mắt chúng ta cũng chỉ là những thằng hề bị đưa ra trước sân khấu mà thôi.
- Lũ sâu bọ ấy ngay cả bọn người cáo cũng chẳng giải quyết được, nói gì tới làm người.
Nếu giới quyền quý châu âu nghe được lời này thì sẽ vô cùng kh·iếp sợ, bởi vì tộc người cáo vẫn luôn là vấn nạn đau đầu khó giải quyết.
Thậm chí phần lớn người thường đang tin rằng tộc người cáo đang thống trị thế giới, tìm cách chống lại.
Biết bao cường quốc như Tây Ban Nha, Đức… đều luôn tìm cách thoát khỏi sự khống chế của người cáo mà chưa được.
Ấy vậy mà lại có kẻ dám xem tộc người cáo là những thằng hề.
Nhưng cả Thomas lẫn Richard đều cảm thấy rất bình thường, hợp lý.
Bởi vì họ là những “Hiền Nhân” thành viên thuộc tổ chức “Hiền Giả” ẩn giấu còn bí mật hơn cả tộc người cáo, tập đoàn Murkoff.
Tối thiểu nhất, tập đoàn Murkoff còn có một vài thông tin lộ ra ngoài, còn riêng đám hiền giả thì tuyệt nhiên lặn mất tăm m·ất t·ích.
Còn lý do vì sao họ cho phép tộc “người cáo” làm mưa làm gió là bởi vì muốn tạo ra một nhân vật phản diện, thu hút sự chú ý của mọi cười.
Ở trong mắt Hiền Giả, tộc người cáo chỉ là kẻ tội nghiệp bị họ bán cái, đẩy ra chịu c·hết khi cần.
- Thôi không nói mấy chuyện còn con ấy nữa!
- Tin mới nhất báo về, Singapore đã rơi vào tay Long Quốc, toàn bộ binh lính của nước Anh đã b·ị b·ắt làm tù binh.
- Bến cảng Singapore quan trọng như thế nào, không cần nói cậu cũng biết!
- Bây giờ, đột nhiên xảy ra chuyện như vậy, cộng thêm tổn thất ở chiến trường châu âu, nước Anh sợ là chịu không nổi.
Richard gật đầu đồng ý với Thomas:
- Đúng vậy, mặt trời nước Anh sớm muộn gì cũng phải lặn, nhưng chưa phải bây giờ.
- Trong lịch tiên tri của chúng ta, nước Anh cần phải tiếp tục duy trì vị thế số một thế giới một thời gian nữa, chờ cho nước Mỹ đủ sức gánh được Đại Việt đã.
- Nếu bây giờ nước Anh sụp đổ, không ai cản nổi Đại Việt thì sự cân bằng mà chúng ta theo đuổi sẽ biến mất.
- Đại Việt thống nhất thế giới sẽ phát triển mạnh khoa học nhờ định hướng xã hội chủ nghĩa, đi ra ngoài vũ trụ, uy h·iếp tới sự tồn tại của Hiền Giả.
Thomas liếc mắt nhìn vào một quyển trục bằng giấy cói ố vàng ở trên bàn.
Trong tờ giấy viết rõ ràng cụ thể: “Mười năm sau, đế quốc Anh sẽ suy yếu sau c·hiến t·ranh thế giới do Đức khởi xướng, Đại Việt và Hoa Kỳ chia đôi thiên hạ…”
Kiểu viết khá giống một lời tiên tri nhưng trên thực tế không phải như vậy.
Tổ chức Hiền Giả khác với hình tượng những kẻ trung thành, bảo vệ lời tiên tri gì gì đó mà họ tự cho bản thân là chủng loài thượng đẳng vượt xa những sinh vật khác.
Họ coi mình là thượng đế, tự cho bản thân quyền áp đặt suy nghĩ bản thân lên tương lai toàn thế giới và coi đó là “cân bằng”.
Cái viễn cảnh “c·hiến t·ranh lạnh” là do bọn họ tự vẽ ra và ngầm thao túng mọi thứ theo ý mình, hạn chế sự phát triển của “sâu bọ” tiến tới uy h·iếp địa vị của “Hiền Nhân” cao cao tại thượng.
- Đúng vậy, kế hoạch của chúng ta vốn đang tiến triển rất tốt.
- Anh Pháp sẽ giành chiến thắng nhưng chịu nhiều thiệt hại.
- Mỹ ở ngoài buôn v·ũ k·hí giàu lên nhanh chóng.
- Đại Việt cũng có cơ hội yên ổn bá chiếm châu á nhưng vì tình thế mà buộc phải trở thành đối thủ của phe đế quốc thực dân.
- Chờ đến c·hiến t·ranh lạnh, chúng ta chỉ cần ngầm hỗ trợ nước Mỹ là xong, cân bằng thế giới sẽ được tái lập đúng theo ý Hiền Giả.
- Đám sâu bọ đều trở thành nô lệ của đồng tiền, chỉ biết khoe v·ú, lắc mông, không còn đủ sức uy h·iếp tới Hiền Nhân như chúng ta.
Hiền Giả chưa bao giờ e ngại đế quốc tư bản, bởi vì họ lãng phí quá nhiều tài nguyên, dễ dàng bị điều khiển, thao túng.
- Nhưng vấn đề nằm ở chỗ Đại Việt, họ đột nhiên có những hành động ngoài dự đoán của chúng ta.
Richard nhíu mày, trước mặt anh ta là bài báo với tiêu đề:
“Đại Việt tuyên bố giảm bớt quân bị vì hòa bình thế giới, kêu gọi các phe bình tĩnh ngồi vào bàn đàm phán.”
“Long Quốc là một quốc gia độc lập, hành động của họ không liên quan gì đến Đại Việt, nhân đây, Đại Việt kêu gọi các bên bình tĩnh ngồi vào bàn đàm phán, tôn trọng luật pháp quốc tế” – Người phát ngôn bộ ngoại giao Đại việt.
“Anh Quốc tuyên bố vinh quang hoàng gia là bất khả x·âm p·hạm, yêu cầu Long Quốc lập tức rút quân khỏi Singapore.”
“Hạm đội Đông Ấn được điều tới Singapore, dự kiến sẽ chiếm lại trong vòng một tuần.”
- Hừ, ba cái tin này chỉ lòe được tiện dân kém hiểu biết!
- Nhìn là biết Anh Quốc chỉ chém gió cho vui chứ không dám cương với Đại Việt, nếu không đã kêu đích danh Đại Việt rồi.
- Đăng bài kiểu này cho thấy Anh Quốc không muốn xung đột với Đại Việt.
- Đại Việt cũng quá khôn ngoan, họ cố ý giả vờ yếu thế để tránh rơi vào thế bị cô lập.
- Cứ như thế này thì sau khi Anh Quốc suy yếu, khó lòng hình thành tập đoàn đế quốc bao vây, c·ấm v·ận Đại Việt giống như chúng ta suy tính trước đó.
Người khác không rõ nhưng Thomas và Richard là “Hiền Nhân” thao túng đằng sau, hiểu tường tận lý do vì sao Đại Việt làm như vậy.
- Xem ra trong đám sâu bọ này có vài đứa đột biến thông minh hơn xíu, muốn vùng vẫy ra khỏi lòng bàn tay chúng ta.
Richard đột nhiên nở nụ cười.
- Vậy mới thú vị, nếu ván cờ quá đơn giản thì đâu có hứng chơi.
- Sâu bọ cuối cùng cũng chỉ là sâu bọ, đừng mơ thoát khỏi lòng bàn tay của Hiền Giả.
Thomas thì chống cằm nhắc nhở:
- Đừng chủ quan, còn nhớ sự kiện đó không, cũng vì không kịp thời uốn nắn, dẫn đến trật tự suýt nữa sụp đổ.
Nhắc tới sự kiện năm xưa, Richard hơi thất thần.
Tổ chức hiền giả luôn tìm cách thao túng thế giới theo ý mình suốt hàng ngàn năm, nhưng luôn có những thời điểm phạm sai lầm.
- Được rồi, vậy hãy báo về tổ chức để mau chóng điều chỉnh lại Đại Việt.
- Cho dù có là con muỗi, nếu muốn đập c·hết thì phải dùng tới cả hai bàn tay.
Hai người nhìn nhau gật đầu, sau đó lấy từ trong túi ra một cuộn giấy cói.
Cuộn giấy đó nhìn khá bình thường, đường viền hơi ố vàng, bên trên vẽ hình cành ô liu và mũi tên.
Richard mở hộc tủ, bên trong tỏa ra mùi máu tanh nồng nặc nhưng Richard giống như đã quen thuộc, tiến tới mở một chiếc hộp gỗ màu đen.
Sau khi đưa hộp gỗ lên bàn, cả hai người chắp tay lại, lầm bẩm:
- Xin nhờ thủy tổ, phù hộ chúng con!
Nói xong liền ở hộp ra, ở bên trong chứa một cây bút lông và mực sền sệt máu tươi.
Trong đó, mực giống như một sinh vật sống, liên tục ngọ nguậy cực kỳ đáng sợ.
Đặc biệt là trong một thế giới khoa học thuần túy như hiện tại, càng có vẻ quái dị như kiểu một nghi thức tà giáo nào đó.
Nhưng nếu trợ lý Đào, trí tuệ nhân tạo cao cấp có mặt ở đây sẽ phân tích ra nó chỉ là một nhánh phát triển khoa học kỹ thuật đặc thù nào đó.
Điều này thậm chí đến cả những kẻ tự xưng là Hiền Nhân như Thomas cũng không biết.
- Tiếng gì đây?
- Nghe nhức lỗ tai thật!
Trong một căn phòng nhìn có vẻ bình thường ở tại Luân Đôn, người đàn ông tóc vàng, mặc áo sơ mi, quần tây cái hai dây đeo kéo thẳng lên vai, giúp quần không bị tuột xuống.
Loại quần này rất hiếm thấy ở các nước châu á vì người da vàng toàn dùng thắt lưng để cố định quần nhưng châu âu cận đại lại cực kỳ thịnh hành.
Tất nhiên, đó không phải là trọng điểm của vấn đề.
Thứ đáng chú ý nằm ở chỗ người đàn ông này nhìn xuống đám đông b·iểu t·ình với vẻ khinh miệt dù sau lưng ông ta treo biểu ngữ “Dân Chủ”.
Thậm chí nếu nhìn kỹ sẽ thấy vài người trong đoàn b·iểu t·ình hô tên “Thomas” của ông ta một cách vang dội.
Họ hô như vậy vì tin tưởng vững chắc rằng Thomas sẽ trở thành người giúp đỡ mình, mang tới cánh chim của tự do.
- Buồn cười thật, nếu họ biết quý ngài Thomas đây coi chúng không khác gì sâu bọ thì liệu có thất vọng, hối hận không nhỉ.
Một chàng trai trẻ tuổi một tay cầm mũ xoay tròn, một tay chơi đùa với đàn Piano cười cợt trêu đùa.
Trong lời nói, gã ta thể hiện rõ sự miệt thị với những người lao động nghèo khổ đang diễu hành bên ngoài.
- Richard! Đừng nói với tôi là cậu coi lũ sâu bọ kia là người nhé!
Người đàn ông tên Thomas quay vào, ngồi xuống đối diện và hỏi.
- Tất nhiên là không!
- Những con sâu bọ thấp kém làm sao có thể đứng ngang hàng với hiền nhân vĩ đại như chúng ta.
- Ngay cả đám người cáo đang làm mưa làm gió, ở trong mắt chúng ta cũng chỉ là những thằng hề bị đưa ra trước sân khấu mà thôi.
- Lũ sâu bọ ấy ngay cả bọn người cáo cũng chẳng giải quyết được, nói gì tới làm người.
Nếu giới quyền quý châu âu nghe được lời này thì sẽ vô cùng kh·iếp sợ, bởi vì tộc người cáo vẫn luôn là vấn nạn đau đầu khó giải quyết.
Thậm chí phần lớn người thường đang tin rằng tộc người cáo đang thống trị thế giới, tìm cách chống lại.
Biết bao cường quốc như Tây Ban Nha, Đức… đều luôn tìm cách thoát khỏi sự khống chế của người cáo mà chưa được.
Ấy vậy mà lại có kẻ dám xem tộc người cáo là những thằng hề.
Nhưng cả Thomas lẫn Richard đều cảm thấy rất bình thường, hợp lý.
Bởi vì họ là những “Hiền Nhân” thành viên thuộc tổ chức “Hiền Giả” ẩn giấu còn bí mật hơn cả tộc người cáo, tập đoàn Murkoff.
Tối thiểu nhất, tập đoàn Murkoff còn có một vài thông tin lộ ra ngoài, còn riêng đám hiền giả thì tuyệt nhiên lặn mất tăm m·ất t·ích.
Còn lý do vì sao họ cho phép tộc “người cáo” làm mưa làm gió là bởi vì muốn tạo ra một nhân vật phản diện, thu hút sự chú ý của mọi cười.
Ở trong mắt Hiền Giả, tộc người cáo chỉ là kẻ tội nghiệp bị họ bán cái, đẩy ra chịu c·hết khi cần.
- Thôi không nói mấy chuyện còn con ấy nữa!
- Tin mới nhất báo về, Singapore đã rơi vào tay Long Quốc, toàn bộ binh lính của nước Anh đã b·ị b·ắt làm tù binh.
- Bến cảng Singapore quan trọng như thế nào, không cần nói cậu cũng biết!
- Bây giờ, đột nhiên xảy ra chuyện như vậy, cộng thêm tổn thất ở chiến trường châu âu, nước Anh sợ là chịu không nổi.
Richard gật đầu đồng ý với Thomas:
- Đúng vậy, mặt trời nước Anh sớm muộn gì cũng phải lặn, nhưng chưa phải bây giờ.
- Trong lịch tiên tri của chúng ta, nước Anh cần phải tiếp tục duy trì vị thế số một thế giới một thời gian nữa, chờ cho nước Mỹ đủ sức gánh được Đại Việt đã.
- Nếu bây giờ nước Anh sụp đổ, không ai cản nổi Đại Việt thì sự cân bằng mà chúng ta theo đuổi sẽ biến mất.
- Đại Việt thống nhất thế giới sẽ phát triển mạnh khoa học nhờ định hướng xã hội chủ nghĩa, đi ra ngoài vũ trụ, uy h·iếp tới sự tồn tại của Hiền Giả.
Thomas liếc mắt nhìn vào một quyển trục bằng giấy cói ố vàng ở trên bàn.
Trong tờ giấy viết rõ ràng cụ thể: “Mười năm sau, đế quốc Anh sẽ suy yếu sau c·hiến t·ranh thế giới do Đức khởi xướng, Đại Việt và Hoa Kỳ chia đôi thiên hạ…”
Kiểu viết khá giống một lời tiên tri nhưng trên thực tế không phải như vậy.
Tổ chức Hiền Giả khác với hình tượng những kẻ trung thành, bảo vệ lời tiên tri gì gì đó mà họ tự cho bản thân là chủng loài thượng đẳng vượt xa những sinh vật khác.
Họ coi mình là thượng đế, tự cho bản thân quyền áp đặt suy nghĩ bản thân lên tương lai toàn thế giới và coi đó là “cân bằng”.
Cái viễn cảnh “c·hiến t·ranh lạnh” là do bọn họ tự vẽ ra và ngầm thao túng mọi thứ theo ý mình, hạn chế sự phát triển của “sâu bọ” tiến tới uy h·iếp địa vị của “Hiền Nhân” cao cao tại thượng.
- Đúng vậy, kế hoạch của chúng ta vốn đang tiến triển rất tốt.
- Anh Pháp sẽ giành chiến thắng nhưng chịu nhiều thiệt hại.
- Mỹ ở ngoài buôn v·ũ k·hí giàu lên nhanh chóng.
- Đại Việt cũng có cơ hội yên ổn bá chiếm châu á nhưng vì tình thế mà buộc phải trở thành đối thủ của phe đế quốc thực dân.
- Chờ đến c·hiến t·ranh lạnh, chúng ta chỉ cần ngầm hỗ trợ nước Mỹ là xong, cân bằng thế giới sẽ được tái lập đúng theo ý Hiền Giả.
- Đám sâu bọ đều trở thành nô lệ của đồng tiền, chỉ biết khoe v·ú, lắc mông, không còn đủ sức uy h·iếp tới Hiền Nhân như chúng ta.
Hiền Giả chưa bao giờ e ngại đế quốc tư bản, bởi vì họ lãng phí quá nhiều tài nguyên, dễ dàng bị điều khiển, thao túng.
- Nhưng vấn đề nằm ở chỗ Đại Việt, họ đột nhiên có những hành động ngoài dự đoán của chúng ta.
Richard nhíu mày, trước mặt anh ta là bài báo với tiêu đề:
“Đại Việt tuyên bố giảm bớt quân bị vì hòa bình thế giới, kêu gọi các phe bình tĩnh ngồi vào bàn đàm phán.”
“Long Quốc là một quốc gia độc lập, hành động của họ không liên quan gì đến Đại Việt, nhân đây, Đại Việt kêu gọi các bên bình tĩnh ngồi vào bàn đàm phán, tôn trọng luật pháp quốc tế” – Người phát ngôn bộ ngoại giao Đại việt.
“Anh Quốc tuyên bố vinh quang hoàng gia là bất khả x·âm p·hạm, yêu cầu Long Quốc lập tức rút quân khỏi Singapore.”
“Hạm đội Đông Ấn được điều tới Singapore, dự kiến sẽ chiếm lại trong vòng một tuần.”
- Hừ, ba cái tin này chỉ lòe được tiện dân kém hiểu biết!
- Nhìn là biết Anh Quốc chỉ chém gió cho vui chứ không dám cương với Đại Việt, nếu không đã kêu đích danh Đại Việt rồi.
- Đăng bài kiểu này cho thấy Anh Quốc không muốn xung đột với Đại Việt.
- Đại Việt cũng quá khôn ngoan, họ cố ý giả vờ yếu thế để tránh rơi vào thế bị cô lập.
- Cứ như thế này thì sau khi Anh Quốc suy yếu, khó lòng hình thành tập đoàn đế quốc bao vây, c·ấm v·ận Đại Việt giống như chúng ta suy tính trước đó.
Người khác không rõ nhưng Thomas và Richard là “Hiền Nhân” thao túng đằng sau, hiểu tường tận lý do vì sao Đại Việt làm như vậy.
- Xem ra trong đám sâu bọ này có vài đứa đột biến thông minh hơn xíu, muốn vùng vẫy ra khỏi lòng bàn tay chúng ta.
Richard đột nhiên nở nụ cười.
- Vậy mới thú vị, nếu ván cờ quá đơn giản thì đâu có hứng chơi.
- Sâu bọ cuối cùng cũng chỉ là sâu bọ, đừng mơ thoát khỏi lòng bàn tay của Hiền Giả.
Thomas thì chống cằm nhắc nhở:
- Đừng chủ quan, còn nhớ sự kiện đó không, cũng vì không kịp thời uốn nắn, dẫn đến trật tự suýt nữa sụp đổ.
Nhắc tới sự kiện năm xưa, Richard hơi thất thần.
Tổ chức hiền giả luôn tìm cách thao túng thế giới theo ý mình suốt hàng ngàn năm, nhưng luôn có những thời điểm phạm sai lầm.
- Được rồi, vậy hãy báo về tổ chức để mau chóng điều chỉnh lại Đại Việt.
- Cho dù có là con muỗi, nếu muốn đập c·hết thì phải dùng tới cả hai bàn tay.
Hai người nhìn nhau gật đầu, sau đó lấy từ trong túi ra một cuộn giấy cói.
Cuộn giấy đó nhìn khá bình thường, đường viền hơi ố vàng, bên trên vẽ hình cành ô liu và mũi tên.
Richard mở hộc tủ, bên trong tỏa ra mùi máu tanh nồng nặc nhưng Richard giống như đã quen thuộc, tiến tới mở một chiếc hộp gỗ màu đen.
Sau khi đưa hộp gỗ lên bàn, cả hai người chắp tay lại, lầm bẩm:
- Xin nhờ thủy tổ, phù hộ chúng con!
Nói xong liền ở hộp ra, ở bên trong chứa một cây bút lông và mực sền sệt máu tươi.
Trong đó, mực giống như một sinh vật sống, liên tục ngọ nguậy cực kỳ đáng sợ.
Đặc biệt là trong một thế giới khoa học thuần túy như hiện tại, càng có vẻ quái dị như kiểu một nghi thức tà giáo nào đó.
Nhưng nếu trợ lý Đào, trí tuệ nhân tạo cao cấp có mặt ở đây sẽ phân tích ra nó chỉ là một nhánh phát triển khoa học kỹ thuật đặc thù nào đó.
Điều này thậm chí đến cả những kẻ tự xưng là Hiền Nhân như Thomas cũng không biết.
Tiến độ: 100%
332/332 chương
Tình trạng
Đã hoàn thành
Quốc gia
Unknown
Ngày đăng
27/04/2025
Thể loại
Tag liên quan