Chương 47: Thành Tựu Đại Nam.

26/04/2025 10 9.0
Chương 47: Thành Tựu Đại Nam.

Xuyên Về Thời Tự Đức.

Tác giả: Lưu Huỳnh Phát.

Năm 1857, sau nhiều năm lãnh đạo và thực hiện những cải cách mạnh mẽ, Nguyễn Hải quyết định tổ chức một cuộc họp lớn tại kinh đô Huế để đánh giá lại những thành tựu đã đạt được, đồng thời xác định các mục tiêu chiến lược cho những năm tiếp theo. Đây không chỉ là một cuộc họp nội bộ giữa triều đình và q·uân đ·ội, mà là một sự kiện trọng đại, có ý nghĩa quan trọng đối với toàn thể đất nước. Cuộc họp này sẽ giúp Đại Nam khẳng định bước tiến vững chắc của mình trong bối cảnh khu vực đang đối mặt với nhiều thử thách.

Sáng sớm, dưới ánh sáng dịu dàng của mặt trời, hội nghị bắt đầu tại một trong những phòng họp rộng lớn của triều đình. Những bức rèm đỏ thẫm che khuất phần nào ánh sáng, nhưng không làm mất đi không khí trang trọng của buổi lễ. Các quan viên, tướng lĩnh q·uân đ·ội, và đại diện các địa phương trọng yếu đã có mặt đông đủ. Mỗi người đều ăn mặc chỉnh tề, ánh mắt tập trung, trong khi những tiếng thì thầm giữa các vị quan lại thấp thoáng vang lên khắp căn phòng.

Nguyễn Hải, với tư cách là người chủ trì cuộc họp, đứng lên. Cậu quay về phía mọi người, gương mặt nghiêm nghị nhưng đầy quyết đoán. Giọng nói của cậu vang lên rõ ràng, mang theo sức nặng của một vị lãnh đạo đang đứng trước những thử thách mới:

- Hôm nay chúng ta có mặt ở đây để nhìn lại những gì đã làm được trong suốt thời gian qua và cùng nhau vạch ra con đường cho những năm tiếp theo. Đại Nam đang trong một giai đoạn phát triển quan trọng, nhưng phía trước vẫn còn rất nhiều khó khăn. Những cải cách mà chúng ta thực hiện không chỉ là vì tương lai của đất nước, mà còn vì tương lai của mỗi người dân trong vương quốc này.

Lời nói của Nguyễn Hải như một lời nhắc nhở sâu sắc về trách nhiệm nặng nề mà tất cả mọi người đều mang trong mình. Những tiếng thì thầm bỗng dưng ngừng lại, không khí phòng họp trở nên nghiêm túc hơn bao giờ hết. Cậu tiếp tục:

- Chúng ta đã đạt được nhiều thành tựu, nhưng những bước tiến ấy chưa đủ. Một đất nước muốn vững mạnh phải có cả nền kinh tế phát triển song hành cùng với quốc phòng. Hôm nay, trẫm muốn nghe những báo cáo về công tác cải cách quân sự và phát triển kinh tế từ các khu vực quan trọng. Các khanh có thể bắt đầu.

Sau lời phát biểu của Nguyễn Hải, cuộc họp chính thức bắt đầu. Một tướng quân có vóc dáng uy nghiêm bước lên, gương mặt ông không giấu nổi sự tự hào. Ông nhìn vào Nguyễn Hải và các quan viên trong phòng, rồi bắt đầu báo cáo:

- Thưa bệ hạ, trong suốt những năm qua, chúng ta đã có những bước tiến lớn trong việc cải cách q·uân đ·ội. Đặc biệt, lực lượng tuần duyên đã phát triển mạnh mẽ. Các t·àu c·hiến hơi nước mà chúng ta đóng tại xưởng Hải Phòng đã giúp bảo vệ an toàn vùng biển của Đại Nam. Những chiếc tàu này có khả năng di chuyển nhanh chóng và linh hoạt, giúp chúng ta ngăn chặn kịp thời mọi hành vi x·âm p·hạm lãnh hải, đặc biệt là các tàu buôn v·ũ k·hí hoặc tàu gián điệp.

Nguyễn Hải lắng nghe, ánh mắt không rời khỏi vị tướng. Khi ông ta dứt lời, cậu mỉm cười nhẹ nhàng nhưng đầy sự khẳng định:

- Biển không chỉ là nguồn sống của chúng ta, mà còn là tuyến phòng thủ đầu tiên của Đại Nam. Những chiếc tàu tuần duyên chính là những pháo đài nổi, bảo vệ chủ quyền và an ninh quốc gia. Đúng như vậy, một quốc gia mạnh phải bảo vệ được biển đảo của mình, bảo vệ được những vùng nước quan trọng.

Vị tướng quân tiếp tục:

- Thưa bệ hạ, với những t·àu c·hiến hơi nước, chúng ta không chỉ bảo vệ chủ quyền lãnh hải mà còn tạo sự an tâm cho ngư dân khi họ ra khơi. Các thương thuyền trong và ngoài nước cũng được bảo vệ tốt hơn, góp phần thúc đẩy giao thương giữa các vùng biển lớn như Đà Nẵng, Hải Phòng, và Gia Định.
Nguyễn Hải gật đầu, sự hài lòng hiện rõ trên nét mặt cậu:

- Các ngươi đã làm rất tốt. Những t·àu c·hiến này sẽ là những chiến binh dũng cảm trên mặt biển. Trẫm biết rằng biển cả có thể là một vùng đất cạm bẫy, nhưng với lực lượng tuần duyên mạnh mẽ, Đại Nam sẽ luôn giữ vững được những gì thuộc về mình.

Vị tướng quân cúi đầu, không giấu nổi niềm tự hào. Tiếp đó, một tướng khác, phụ trách quân trang, đứng dậy, giọng điệu chắc nịch, báo cáo về công tác trang bị quân sự.

- Thưa bệ hạ, công tác trang bị v·ũ k·hí đã có những bước tiến đáng kể. Các xưởng chế tạo tại Hải Phòng và Gia Định đã sản xuất đủ số lượng súng hỏa mai, pháo binh và đạn dược. Chúng ta cũng đã cải thiện chất lượng của những khẩu pháo mới, với tầm bắn xa và độ chính xác cao hơn rất nhiều. Bộ binh giờ đây cũng đã được trang bị súng trường nhập khẩu từ châu Âu, giúp tăng cường khả năng phòng thủ và t·ấn c·ông.

Nguyễn Hải lắng nghe, ánh mắt của cậu sắc bén, như đang suy nghĩ về những chiến lược sắp tới:

- Quân đội của chúng ta không chỉ cần đông mà phải mạnh mẽ. Chúng ta không chỉ có số lượng, mà phải có chất lượng. Vũ khí hiện đại chính là sự mở rộng của sức mạnh quốc gia. Hãy nhớ, q·uân đ·ội không chỉ là l·ực l·ượng c·hiến đấu, mà là sức mạnh của dân tộc.

Câu nói của Nguyễn Hải khiến cả căn phòng chìm trong suy tư. Mọi người đều cảm nhận được sự sâu sắc trong những lời cậu nói. Một q·uân đ·ội mạnh không chỉ có số lượng, mà phải có sự kết hợp hoàn hảo giữa chiến lược, v·ũ k·hí và huấn luyện.

Sau đó, các báo cáo về tình hình phát triển kinh tế và an ninh quốc phòng từ các khu vực trong cả nước bắt đầu được trình lên. Đại diện của Tây Bắc và Đông Bắc bước lên báo cáo về những tiến bộ trong công tác xây dựng đồn biên phòng và phát triển cơ sở hạ tầng.

Một quan viên từ Tây Bắc đứng dậy, giọng nói tự tin:

- Thưa bệ hạ, khu vực Tây Bắc giờ đây đã có những thay đổi lớn. Chúng ta đã xây dựng được một hệ thống đồn biên phòng kiên cố, không chỉ ngăn ngừa sự xâm nhập mà còn bảo vệ các dự án khai thác tài nguyên thiên nhiên. Những tuyến đường mới nối liền các khu vực này với trung tâm Đại Nam đã giúp việc vận chuyển hàng hóa trở nên thuận tiện hơn. Các sản phẩm nông sản và khoáng sản từ Tây Bắc đã đóng góp một phần quan trọng vào ngân khố quốc gia.

Nguyễn Hải gật đầu, mắt nhìn về phía đại diện Tây Bắc. Cậu biết rằng đây là một trong những khu vực quan trọng không chỉ về mặt an ninh mà còn về phát triển kinh tế.

- Tây Bắc là một phần không thể thiếu trong chiến lược bảo vệ đất nước. Các ngươi đã làm tốt công việc của mình. Đừng quên rằng sự phát triển của các vùng biên giới không chỉ là bảo vệ lãnh thổ, mà còn là bảo vệ tài nguyên của đất nước.

Tiếp theo, đại diện của Đông Bắc bước lên báo cáo. Vùng này được coi là cửa ngõ giao thương quan trọng giữa Đại Nam và Trung Quốc. Những cảng biển tại Đông Bắc đã được đầu tư nâng cấp, giúp việc giao thương với các quốc gia phương Bắc thuận lợi hơn. Các tuyến đường bộ mới cũng giúp tăng cường sự kết nối giữa các tỉnh trong nước.

- Thưa bệ hạ, Đông Bắc là vùng trọng yếu không chỉ về an ninh mà còn về kinh tế. Các cảng biển tại đây đã được đầu tư, thúc đẩy giao thương. Hệ thống đường bộ mới cũng giúp kết nối tốt hơn các tỉnh trong cả nước, đặc biệt là với các khu vực phía Nam.
Nguyễn Hải mỉm cười, ánh mắt cậu như đang nhìn về một tương lai tươi sáng hơn:

- Đông Bắc là điểm kết nối không chỉ về mặt địa lý mà còn về mặt kinh tế. Chúng ta phải tiếp tục củng cố và phát triển khu vực này, biến nó thành cầu nối cho sự giao lưu giữa Đại Nam và thế giới bên ngoài.

Cuộc họp tiếp tục với những báo cáo từ các vùng khác nhau của đất nước. Tây Nguyên, với những dự án thủy lợi và khai hoang, đã chuyển mình mạnh mẽ. Những cánh đồng cà phê, cao su bắt đầu mọc lên, trở thành nguồn thu mới cho quốc gia. Tây Nam Bộ tiếp tục là vựa lúa lớn nhất của Đại Nam, nơi các công trình đê điều và thủy lợi hiện đại đã tạo ra nền tảng vững chắc cho nền nông nghiệp quốc gia.

Nguyễn Hải lắng nghe tất cả với sự trầm tư, tự hào và quyết tâm. Cậu nhận ra rằng đất nước đang trên con đường vươn lên mạnh mẽ, không chỉ bảo vệ mà còn xây dựng một tương lai thịnh vượng:

- Chúng ta không chỉ bảo vệ biên giới mà còn xây dựng nền kinh tế vững mạnh. Đại Nam không chỉ phải đứng vững trước thử thách mà còn phải phát triển không ngừng vươn lên trong mọi lĩnh vực. Chúng ta sẽ không bao giờ ngừng nghỉ, mà sẽ tiếp tục tiến lên từng bước một.

Cuộc họp kết thúc trong không khí phấn khởi. Những mục tiêu mới đã được đặt ra, những kế hoạch cải cách tiếp theo được phê duyệt. Dưới sự lãnh đạo của Nguyễn Hải, Đại Nam đang bước vào một giai đoạn mới đầy hứa hẹn và thử thách. Nhưng với những thành tựu đã đạt được và những bước đi vững chắc, Đại Nam đang từng bước khẳng định vị thế của mình trên bản đồ khu vực.

Cuối năm 1857, trong không khí lạnh lẽo của mùa đông, kinh đô Huế đang trầm mặc như mọi ngày, nhưng hôm nay, một sự kiện quan trọng chuẩn bị diễn ra. Nguyễn Hải sau một thời gian dài lãnh đạo đất nước và thực hiện hàng loạt các cải cách sâu rộng, quyết định tổ chức một cuộc họp quan trọng. Đây không chỉ là dịp để đánh giá những thành tựu đã đạt được mà còn là cơ hội để xác định những mục tiêu chiến lược trong tương lai của Đại Nam. Đó sẽ là một buổi họp có tính chất lịch sử, bởi nó sẽ vạch ra bước đi tiếp theo, định hình tương lai đất nước trong bối cảnh quốc tế đầy biến động.

Lệnh triệu tập đã được phát đi, và những quan lại cấp cao, tướng lĩnh q·uân đ·ội, cùng đại diện từ các địa phương trọng yếu đã có mặt đầy đủ. Những người này, những người đã đồng hành cùng Nguyễn Hải trong suốt chặng đường gian khó, không chỉ là những người bạn đồng chí mà còn là những chiến hữu, những người luôn sẵn sàng bảo vệ đất nước này. Họ đến không chỉ để tham gia vào cuộc họp mà còn để lắng nghe những chỉ đạo mới, những quyết sách lớn của triều đình.

Buổi sáng hôm đó, ánh sáng từ những tia nắng yếu ớt xuyên qua những cánh cửa gỗ cổ kính, làm không gian trong phòng họp thêm phần trang nghiêm. Những tiếng thì thầm của các quan viên đang chuẩn bị báo cáo nhỏ dần, tất cả mọi ánh mắt đều hướng về phía Nguyễn Hải, người chủ trì cuộc họp. Cậu đứng đó, trầm tĩnh, ánh mắt sắc bén quét qua từng khuôn mặt trong phòng. Rồi cậu lên tiếng, giọng nói không lớn nhưng đầy tự tin và quyết đoán:

- Hôm nay, chúng ta không chỉ họp để kiểm điểm lại những gì đã làm được, mà quan trọng hơn là để tìm ra hướng đi tiếp theo cho đất nước. Đại Nam của chúng ta không thể dừng lại, không thể chỉ hài lòng với những thành quả đã đạt được. Chúng ta phải vươn lên, không chỉ mạnh mẽ trong bảo vệ đất nước mà còn trong cả phát triển, để khẳng định vị thế của mình trên thế giới.

Cả căn phòng chìm trong sự lắng đọng. Những lời của Nguyễn Hải không chỉ là một lời nhắc nhở mà còn là một lời kêu gọi. Cuộc họp bắt đầu, những báo cáo lần lượt được trình bày.

Đầu tiên, một quan chức phụ trách về quân sự đứng lên. Ông báo cáo về tình hình ổn định trong nước, sự thịnh vượng dần trở lại sau nhiều năm biến động, và q·uân đ·ội Đại Nam đã được tổ chức lại một cách khoa học hơn, các lực lượng vũ trang đã mạnh mẽ hơn nhiều. Cả phòng lắng nghe, đôi khi chỉ là những cái gật đầu, vì ai cũng hiểu rằng đất nước đã dần trở nên vững mạnh. Nhưng đó vẫn chưa phải là điều Nguyễn Hải muốn nghe nhất.

Khi các báo cáo quân sự và kinh tế kết thúc, Nguyễn Hải nhìn về phía một vị quan ngoại giao, người phụ trách các mối quan hệ quốc tế. Cậu khẽ gật đầu, ra hiệu để vị quan này bắt đầu bài thuyết trình về tình hình ngoại giao của Đại Nam.

Vị quan ngoại giao đứng lên, ánh mắt tự hào, nhưng giọng điệu vẫn không thể che giấu một chút lo lắng. Ông báo cáo:
- Thưa bệ hạ, mối quan hệ của chúng ta với Xiêm La đã có những cải thiện rõ rệt trong thời gian qua. Các cuộc tiếp xúc ngoại giao thường xuyên đã giúp hai nước đạt được thỏa thuận không x·âm p·hạm lẫn nhau. Điều này đã giúp chúng ta ổn định biên giới và mở rộng giao thương giữa hai quốc gia. Chúng ta đã có thể thúc đẩy thương mại qua biên giới, và điều đó đã đem lại không ít lợi ích cho cả hai bên.

Nguyễn Hải gật đầu, mắt sáng lên một cách hài lòng. Cậu nhớ lại những cuộc đàm phán căng thẳng, những quyết sách chính trị khó khăn mà cậu đã đưa ra để duy trì mối quan hệ này. Giờ đây, nhìn vào thành quả, cậu biết rằng chiến lược của mình đã thành công. Mối quan hệ giữa Đại Nam và Xiêm La không chỉ là một sự bảo vệ an ninh đơn thuần mà còn là một nền tảng vững chắc cho việc phát triển kinh tế, thương mại và giao lưu văn hóa giữa hai nước.

Cậu mỉm cười, nhìn về phía những quan viên, nhẹ nhàng nói:

- Xiêm La là một đối tác chiến lược quan trọng của chúng ta. Việc duy trì hòa bình và thúc đẩy thương mại qua biên giới không chỉ giúp ổn định tình hình mà còn mở ra cơ hội lớn cho nền kinh tế Đại Nam. Tuy nhiên, chúng ta không thể chỉ mãi phụ thuộc vào một quốc gia. Mối quan hệ này phải luôn được duy trì nhưng cũng cần phát triển đa dạng hơn nữa.

Bầu không khí trong phòng chợt trở nên nặng nề hơn khi Nguyễn Hải chuyển sang một vấn đề khác: mối quan hệ với Trung Quốc. Cậu nhìn về phía một quan viên phụ trách các mối quan hệ với nhà Thanh, người này đứng lên và bắt đầu báo cáo về tình hình:

- Thưa bệ hạ, mặc dù triều đình nhà Thanh đang đối mặt với những khó khăn lớn trong nội bộ, với các cuộc nổi dậy và khủng hoảng chính trị, mối quan hệ giữa Đại Nam và nhà Thanh vẫn giữ được sự ổn định. Chúng ta đã cử nhiều phái đoàn sang nhà Thanh, không chỉ để tăng cường giao thương mà còn học hỏi những kỹ thuật trong các ngành nghề thủ công như dệt vải, gốm sứ. Những chuyến đi này giúp chúng ta mở rộng hiểu biết và nâng cao năng lực sản xuất trong nước.

Nguyễn Hải lặng yên suy nghĩ. Cậu hiểu rằng Trung Quốc dù đang ở trong tình trạng hỗn loạn, vẫn là một láng giềng quan trọng, không thể bỏ qua. Nhà Thanh, dù yếu kém, vẫn là một thế lực lớn trong khu vực. Quan hệ tốt đẹp với họ là điều kiện cần thiết để giữ vững an ninh và thúc đẩy sự phát triển. Cậu khẽ nói, giọng trầm xuống:

- Nhà Thanh là láng giềng lâu đời của chúng ta. Chúng ta không thể coi thường mối quan hệ này, dù tình hình trong nước của họ không ổn định. Việc cử phái đoàn sang học hỏi kỹ thuật là một bước đi thông minh, nhưng chúng ta cần phải giữ sự thận trọng. Trong bối cảnh đó, sự hợp tác giữa hai nước không chỉ về thương mại mà còn là một cách để nâng cao năng lực sản xuất và kỹ thuật của Đại Nam.

Cả phòng im lặng, có lẽ mỗi người đều nhận ra tầm quan trọng của mối quan hệ này. Không chỉ là thương mại, mà là những bài học quý giá mà Đại Nam có thể học hỏi từ Trung Quốc trong một thời gian không quá dài nữa.

Nguyễn Hải ngừng một lát rồi tiếp tục chuyển sang vấn đề mà cậu đã rất thận trọng trong suốt những năm qua: mối quan hệ với các nước phương Tây. Đặc biệt là với Pháp và Anh, những quốc gia có ảnh hưởng rất lớn trong khu vực và trên thế giới. Cậu quay lại nhìn những quan viên, giọng điệu nghiêm túc:

- Đối với phương Tây, chúng ta không thể chỉ nhìn nhận họ như những thế lực xâm lược, mà phải học hỏi từ họ. Họ có công nghệ, kỹ thuật quân sự và khả năng quản lý hành chính mà chúng ta có thể tiếp thu. Mặc dù chúng ta phải luôn giữ một khoảng cách nhất định, nhưng không thể phủ nhận rằng chúng ta cần họ. Chúng ta phải tận dụng cơ hội để phát triển và bảo vệ đất nước.

Một tướng quân, người phụ trách quân sự, đứng lên. Ông báo cáo rằng trong những năm qua, mặc dù có sự thận trọng nhất định, Đại Nam đã bắt đầu xuất khẩu các sản phẩm như gạo, hồ tiêu, và gỗ sang các quốc gia phương Tây, đặc biệt là Pháp và Anh. Những mặt hàng này không chỉ giúp cải thiện nền kinh tế mà còn mang lại nguồn ngoại tệ quan trọng cho đất nước.

Nguyễn Hải nhíu mày, suy nghĩ một chút rồi lên tiếng:

- Chúng ta không thể đóng cửa trước thế giới. Mỗi quốc gia đều có một vai trò nhất định trong bàn cờ lớn này. Đại Nam cần biết cách chơi, biết cách bảo vệ lợi ích quốc gia trong khi vẫn tìm cách giao lưu, hợp tác. Phải học hỏi từ những cường quốc nhưng cũng phải giữ vững độc lập, tự chủ. Không thể để chúng ta trở thành n·ạn n·hân của thực dân hoá.

Cả phòng họp im lặng, những người có mặt đều hiểu rõ những gì Nguyễn Hải nói không chỉ là những lý thuyết xa vời mà là những nguyên tắc cần thiết để bảo vệ đất nước, để Đại Nam có thể tồn tại và phát triển trong một thế giới mà các cường quốc luôn tìm cách chi phối.

Cuộc họp kết thúc trong không khí đầy quyết tâm. Những quan viên, tướng lĩnh rời khỏi phòng họp nhưng trong lòng mỗi người đều hiểu rằng những quyết sách vừa được đưa ra không chỉ là sự chuẩn bị cho tương lai mà còn là lời thề bảo vệ nền độc lập và phát triển của đất nước. Dưới sự lãnh đạo của Nguyễn Hải, Đại Nam đã bước vào một giai đoạn mới, một giai đoạn mà sự mạnh mẽ không chỉ nằm ở sức mạnh quân sự mà còn ở khả năng thích ứng và hội nhập quốc tế. Đại Nam đã sẵn sàng vươn ra thế giới, nhưng vẫn giữ vững được bản sắc và sự độc lập của mình.
9.0
Tiến độ: 100% 54/54 chương
Tình trạng
Đã hoàn thành
Quốc gia
Unknown
Ngày đăng
26/04/2025