Chương 116: Ma Hầu Vương - Độc Ma Hầu Vương

26/04/2025 10 8.6
Chương 116: Ma Hầu Vương - Độc Ma Hầu Vương

Trong sơn cốc, Nhật Lâm và Thanh Vân sau khi đi thêm khoảng một 1000m hướng xuống lòng đất thì tới được địa điểm giam giữ Độc Ma Hầu Vương.

Sở dĩ bọn hắn chọn đi nơi này trước là theo ghi chép của tên cựu hội trưởng, nơi đây không hề có ma thú canh gác, chỉ có một màn chắn bao bọc xung quanh. Bên trong màn chính là con Ma hầu đang bị trói lại bởi các dây xích.

"Tra xét!"

[ Màn chắn ]

Sinh mệnh: 200000

Miêu tả: có tác dụng ngăn cản người ngoài xâm nhập. Một khi công kích sẽ báo động cho Đại tế ti.

Ẩn tính: đây là màn chắn do Đại Tế Ti của Lang Nhân tạo nên. Một khi phá vỡ, trong vòng một giờ hắn sẽ xuất hiện.

"Quả nhiên là có vấn đề, lại liên quan đến tụi Lang Nhân kia." Nhật Lâm nhìn ẩn tính cũng không có bao nhiêu kinh ngạc, đã mất công tạo ra hai cái nhiệm vụ quan trọng mà không cho nó một cái câu chuyện thì thật không nói nổi.

" Tế Ti là Hoàng Kim, Đại Tế Ti hẳn là cấp Tử Kim. Không biết con Ma Hầu bên trong mình có tra xét được không. Tra xét!"

[ Kỹ năng không hiệu quả ]

" Ậy, không được!"

Nhật Lâm tiếc nuối lắc đầu, nhìn con Ma Hầu đang bị xích vùng vẩy dữ dội bên trong hang động. Từ lúc bọn hắn đến tới giờ, con khỉ này đã trở nên rất kích động.

Nhật Lâm nhìn nó, xoa cằm suy tư:

"Khác với đám Ma hầu bị tên Tế Ti nhốt lúc trước, con này trông chẳng hề có vẻ b·ị t·hương hay uể oải gì cả, cũng chẳng thấy Độc Tử Châu đâu. Khó hiểu thật!"

" Hay là nằm trong người nó nhỉ?" Thanh Vân lúc này cũng xen vào.

" Cũng có khả năng này. Mang thuốc nổ trong người, đây hẳn là việc làm của tên Đại Tế Ti kia mới đúng. Muốn phong ấn? Không phải! Giết? Vậy cũng nên g·iết rồi mới đúng. Khống chế? Đúng nha!"

Nhật Lâm đập tay, khả năng này cũng khá cao.

" Nhưng nhìn nó cũng không giống bị khống chế lắm!" Thanh Vân nghi ngờ khả năng này.

" Ừm, hành động chỉ toàn như bản năng thôi, nếu bị khống chế sẽ không như vậy. Thôi chịu, cũng không thể kêu tên Đại Tế Ti tới hỏi được, không có đại chiêu chỉ sợ chơi không lại. Giờ lên trên xem Độc Mẫu Châu cho thông tin gì cái đã."

" Ok anh!"

Hai người sau đó trở lại đường cũ, chọn hướng còn lại đi tiếp.

Lại vừa đánh vừa đi thêm một đoạn, đám rắn bỗng nhiên rút lui về hướng mục tiêu, chỉ còn lại lác đác vài con. Có vẻ như bọn chúng đang muốn dồn toàn bộ lực lượng để phát động tổng t·ấn c·ông.
Nhật Lâm cũng không do dự, nếu đã bị phát hiện mục đích, chạy thẳng tới là được.

Một phút sau, hai người Nhật Lâm chạy ra khỏi đám cây chằng chịt. Bọn hắn đã đến nơi, cũng nhanh chóng phát hiện Tổ Rắn.

Tổ Rắn lúc này cũng đã khô héo, phía trước nó là hơn mười con rắn đầu lĩnh cùng với hàng trăm con rắn thường khác đang phóng tới chuẩn bị công kích. Nhật Lâm vốn nhận ra đám này từ trước đó, hắn cũng không thèm tra xét liền kết xuất Tứ Tượng Trận. Boss Hoàng Kim giờ cũng không chịu nổi một kích của hắn, dăm ba con rắn này thì nghĩa lý gì.

Nhờ kỹ năng đã max thuần thục, khoảng cách công kích của hắn xa hơn khoảng cách của bọn rắn bên này. Vì vậy mà trước khi đám ma thú này có thể t·ấn c·ông, Tứ Tượng Trận đã bắt đầu thu gặt sinh mệnh.

- 102323!

- 102323!

- 102323!

- 102323!



[ Ngươi đ·ánh c·hết … ]

[ Ngươi thu được 2 Phá Bích Châu ]

" Ài lỗ rồi. Đẳng cấp của mình đã vượt qua bọn này, chỉ thu được Phá Bích Châu, Ma tinh Thần tinh toi hết rồi." Nhật Lâm thở dài tiếc nuối.

Hắn hiện giờ đã lên cấp 43, bọn này chỉ có cấp 40 nên không thể thu hoạch được kinh nghiệm và trang bị. Riêng Phá Bích Châu xem như là vật phẩm đặc thù để nâng cấp kỹ năng nên vẫn có thể thu được.

Cũng may Thanh Vân vẫn còn hưởng được kinh nghiệm, nàng cười nói:

" Hì, ai biểu bây giờ anh mới chịu làm. Lúc cấp 40 anh mà đi làm thì bây giờ ngon rồi."

" Ai biết nha! Mà chịu, lúc đó mà nhận thì càng mệt. Kiểm tra thôi!"

Nhật Lâm nhún vai trả lời. Sau đó, hắn hướng tới viên châu được bọn ma thú này bảo vệ. Nó hiện đang nằm trong một cái lỗ khảm trên bệ đá trước mặt. Nhìn bề ngoài cũng không thấy có độc khí hay bất cứ thứ gì thoát ra.

" Tra xét!"

[ Độc Mẫu Châu ]

Miêu tả: dùng để chứa độc khí, có thể truyền độc khí sang Độc Tử Châu.

Ẩn tính: cách đây vài năm, Đại Tề Ti của Lang Nhân lừa dụ Ma Hầu Vương nuốt Độc Tử Châu, sau đó hắn dùng Độc Mẫu Châu truyền độc khí qua Tử Châu, khiến nó trúng độc.

Ý đồ của Đại Tế Ti là để uy h·iếp, khống chế Ma Hầu Vương làm việc cho Lang Nhân. Ai ngờ nó cũng cương ngạnh, thà c·hết chứ không chịu khuất phục.

Đại Tế Ti hết cách bèn giam nó ở nơi này, chờ đợi độc khí ăn mòn đủ nhiều rồi lại thử lại.
Nhưng bất ngờ lại phát sinh, Ma Hầu Vương trải qua sự đau đớn tột cùng trong thời gian dài, cuối cùng lại thích ứng với Độc Khí.

Nó hấp thu độc khí, tiến hóa thành Độc Ma Hầu Vương, đồng thời cũng trao khả năng hấp thu độc cho đám tử tôn của nó.

Nhưng từ khi Ma Hầu Vương chủ động hấp thu, độc khí tiêu hao quá nhanh nên Tử Châu bị tổn thương, dẫn tới Mẫu Châu cũng bị vạ lây, độc khí rò rĩ ra nên tạo thành Độc Linh Sơn như bây giờ.

Hiện tại độc khí của nó đã cạn, có thể cầm đem đi. Dùng mười Ma tinh và một Phá Bích Châu liền có thể kích nổ, nếu Tử Châu cách đó không quá 100m cũng sẽ bị nổ theo.

Một khi cầm lấy Độc Mẫu Châu, Đại Tề Ti sẽ cảm nhận được tình huống nơi này, trong vòng một giờ sẽ xuất hiện.

Một khi cầm Độc Mẫu Châu ra khỏi Độc Lâm Sơn, Độc Ma Hầu Vương sẽ thoát khỏi ảnh hưởng giam cầm của Tử Châu, phá vở xích và màn chắn để thoát ra.

" Thì ra là vậy! Thật là éo le khúc chiết!" Nhật Lâm giơ tay đầu hàng.

Thanh Vân nghe hắn kể xong cũng lắc đầu cười nói:

" Cũng chỉ có thế lực thần bí kia mới có thể tạo ra những thứ này. Nội dung thì không nói, nhưng kết nối chằng chịt với nhau thế này cũng không hề đơn giản."

" Ừm! Được rồi, hành động thôi. Đám rắn lại kéo đến, có lẽ nhận được tin tức nên từ những con đường khác chạy về."

Nhật Lâm đến đây thì đã hiểu rõ hoàn toàn, cũng đã có suy tính tiếp theo.

" Ok anh!" Thanh Vân cũng không do dự tiến lên. Đã biết được ẩn tính, ngay cả nàng cũng hiểu được nên làm gì.

Nhân lúc Nhật Lâm đang cản đám ma thú, nàng cũng chạy lại cầm lấy Mẫu Độc Châu bỏ vào ba lô. Nhanh chóng gọn lẹ!

" Em xong rồi, đi thôi!"

" Ok!"

Hai người nhanh chóng thoát ra sơn cốc, nhắm hướng Thành Thị trở về.

Đường về cũng không có gì bất ngờ, vẫn là vừa chạy vừa đánh.

Gần một tiếng sau, Nhật Lâm và Thanh Vân bước chân ra khỏi Độc Lâm Sơn. Ngay tức khắc…

" Gàooooooooo!"

Ầm!!!

" Gàooooooooo!"
Hú!!!!

Tiếng v·a c·hạm của đất núi và tiếng kêu của đám Ma Hầu vang lên liên tục, dựa theo phương hướng là đang hướng về khu vực sơn cốc kia.

Thanh Vân giật mình:

" Cái gì vậy? Hai tên đó đang đánh nhau sao?"

Nhật Lâm nhìn về phía sơn cốc, xoa tay cười nói:

" Chắc vậy! Một giờ, thời gian thật là trùng khớp. Kẻ thù gặp nhau, không xoa bóp chào mừng một chút sao được. Khà khà, trai cò đánh nhau, ngư ông hưởng lợi nha. Giờ em chạy về giao huy chương cho Quan quản lý đi, nhiệm vụ biến đổi xong thì em tập hợp tất cả người của Công Hội đi xử lý con khỉ này."

" Hả! Anh không đi cùng sao? Không lẽ…" Thanh Vân nghi hoặc. Nhận ra ánh mắt hắn vẫn đang nhìn về sơn cốc, nàng giật mình suy đoán…

" Không! Chạy vô đó nguy hiểm lắm, huống chi áo choàng cũng sắp hết công dụng rồi."

Nhìn Thanh Vân vẫn đứng yên tại chỗ không đi, Nhật Lâm cười khổ, nhưng trong lòng lại thấy ấm áp. Hắn nói:

" Anh không vô trong đâu. Nhiệm vụ hệ thống đã yêu cầu phải g·iết con khỉ kia, hiển nhiên nếu thế thì bọn này cũng không đánh nhau c·hết sống được. Khả năng là một hồi sẽ đường ai nấy đi nên anh tính thử xem có thể đi đón đầu tên Đại Tế Ti kia không. Tử Kim Boss b·ị t·hương nha, không cố gắng làm thịt kiếm chút canh thì hơi uổng. Này này… nhìn anh gì mà ghê vậy, nơi đây là chốn đông người, ách, có vẻ hơi vắng vẻ…"

Thấy Thanh Vân đang nhìn mình với ánh mắt kinh dị, kèm theo là… sùng bái. Nhật Lâm liền muốn trêu ghẹo nàng một cái!

"Hứ!" Thanh Vân nghe hắn nói liền đỏ mặt gắt, sau đó nàng bỗng thở dài một hơi nói:

" Anh có phải con tư sinh của thế lực thần bí kia. Chuyện như vậy mà cũng có thể nghĩ ra được!"

" Khặc khặc, làm gì có chuyện đó…" Nhật Lâm âm thầm đổ mồ hôi.

Mặc dù là giỡn, nhưng Thanh Vân nói xem như đúng một nữa rồi. Hệ thống tên kia là "bạn thân" của hắn nha.

" Ậy, dạo này sao mình dễ bị đoán trúng thế nhỉ. Không lẽ ra cửa lại bước sai chân?"

Hai người đùa giỡn một chút, sau đó Nhật Lâm bỗng nghiêm mặt:

" Anh đi đây, em nhớ cẩn thận nhé. Bọn họ biết em hoàn thành Nhiệm vụ hệ thống, lại kích hoạt Nhiệm vụ Hệ thống Công Hội, chắc chắn sẽ nhằm vào Công Hội, em và Thanh Hà. Trong quá trình đánh Boss phải thật cẩn thận!"

Thanh Vân mỉm cười, ánh mắt để lộ ra một luồng khí phách tự tin:

" Anh yên tâm! Cầm Độc Mẫu Châu trong tay mà còn không thể g·iết con khỉ kia, em cũng không cần làm hội trưởng nữa rồi."

" Ừm, cố lên. Anh đi đây!"

Nhật Lâm chào tạm biệt Thanh Vân, quay đầu nhắm một hướng phóng đi.

" Anh…!"

Hắn nghi hoặc quay lại, tức thì liền thấy một gương mặt áp tới.

Một phút sau, Thanh Vân thở hổn hển, quay ngựa phóng đi. Nhật Lâm nhìn theo bóng lưng của nàng, cười ngẩn ngơ:

" Không hổ là lãnh tỷ cao ngạo!"
8.6
Tiến độ: 100% 122/122 chương
Tình trạng
Đã hoàn thành
Quốc gia
Unknown
Ngày đăng
26/04/2025