Chương 296: Công khai luyện chế Dưỡng Nhan Linh Dịch
27/04/2025
10
9.5
Khương Thần không nói gì, khóe miệng chỉ khẽ cong lên một nụ cười xảo quyệt. Hiển nhiên hắn đã có nắm chắc mới làm ra trận đánh cược này.
“Đúng rồi, Hoàng Biên trưởng lão, có thể thả huynh đệ của ta ra được rồi chứ?” Khương Thần hướng về phía Hoàng Biên trưởng lão nói: “Dù sao hắn cũng chỉ là người thay ta bán ra Dưỡng Nhan Linh Dịch, hoàn toàn không liên quan đến chuyện này.
“Được.” Hoàng Biên trưởng lão gật đầu, hắn sai đệ tử cởi trói cho Trương Nhị Huyền.
Bấy giờ, Trương Nhị Huyền mới thờ phào một hơi, chạy đến bên cạnh Khương Thần, thanh âm khẽ khẽ vang lên:
“Lão đại! Có khi nào tên họ Trình kia có thể luyện ra được Dưỡng Nhan Linh Dịch không?”
“Không.” Khương Thần cười nhạt nói.
Đoạn, hắn hướng về phía Trương Nhị Huyền, nhíu mày khẽ nói:
“Ngươi đây cũng là sơ ý. Về sau tốt nhất chia nhỏ dược liệu tìm mỗi phường thị mua một phần. Tránh cho đám người này tư lợi.”
“Vâng lão đại. Là ta sơ ý.” Trương Nhị Huyền nói. Đoạn, hắn nhìn về phía Trình Dục đang chuẩn bị đem linh dược ra luyện chế Dưỡng Nhan Linh Dịch, nội tâm không khỏi có chút lo lắng nói: “Lão đại, thực sự không sao thật sao?”
“Một tên ngu xuẩn tự cho là mình nắm giữ toàn cục mà thôi.” Khương Thần cười nhạt không coi đó là một chuyện quan trọng, nói.
Trên sân rộng lúc này, tất cả mọi người cùng đổ dồn ánh mắt vào Trình Dục, nhìn theo từng cử chỉ của hắn.
Chỉ thấy trên tay Trình Dục xuất hiện một đoàn hỏa diễm vàng nhạt, tay kia thì huy động các loại linh dược bay lên không trung. Trên người Trình Dục tỏa ra một loại khí tức trầm lặng bình ổn khác biệt hoàn toàn với bộ dáng hèn mọn khi nãy của hắn.
Người xung quanh lúc này bắt đầu vang lên những tiếng xì xào. Có nhiều đệ tử Linh Vân Tông đến từ các tiểu gia tộc, bọn họ chưa được nhìn thấy luyện đan sư luyện đan bao giờ cho nên hiện tại cảm thấy có chút tò mò.
Đương lúc mọi người còn đang xì xào bàn tán, thanh âm nghiêm nghị cùng có chút kiêu ngạo của Tiết Khiêm vang lên:
“Đề nghị các tiểu bằng hữu giữ im lặng, luyện đan sư trong lúc luyện đan không thể quấy nhiễu.”
“Hừ. Giả thần giả quỷ. Luyện chế một loại dược dịch mà thôi, cũng chưa phải chân chính đan dược, còn giả bộ nghiêm túc.” Khương Thần hừ lạnh buông ra một câu khinh thường.
Trình Dục đang bắt đầu tinh luyện dược liệu, hắn nghe vào một câu này, sâu trong mắt hiện lên một đạo sát ý. Hắn thề đợi cho luyện chế thành công Dưỡng Nhan Linh Dịch, hắn nhất định sẽ hạ nhục Khương Thần sau đó từ từ mài giết đối phương.
Phía bên kia, Hoàng Biên trưởng lão cũng khẽ gật đầu. Luyện đan sư trong lúc luyện đan quả thật tối kị bị quấy nhiễu. Thế nhưng hắn vừa mới gật đầu, lại nghe vào một câu kia của Khương Thần, mặt già liền đỏ lên.
Khương Thần khinh thường Trình Dục tại thời điểm này không khác gì khinh thường những người công nhận lời nói của Tiết Khiêm khi nãy cả.
Sân rộng bắt dầu dần rơi vào sự im lặng. Tất cả mọi người dường như cũng trở lại bình tĩnh. Bất quá phần lớn những ánh mắt vẫn dừng lại tại trên người Trình Dục. Rất nhiều người muốn biết Trình Dục có thể luyện chế được Dưỡng Nhan Linh Dịch hay không.
Bên ngoài Trình Dục được bao phủ bởi một lớp quang tráo xanh nhạt. Quang tráo này là do tinh thần lực của hắn tạo nên nhằm ngăn cản tạp âm bên ngoài quấy rầy.
Lại nói, mỗi cây dược liệu được Trình Dục chậm rãi tinh luyện thành một giọt chất lỏng sau đó thu vào trong dược đỉnh. Thời điểm toàn bộ dược liệu được tinh luyện xong cũng là lúc Trình Dục thở ra một hơi nhẹ nhẹ.
Đưa ánh mắt chế giễu nhìn Khương Thần, khóe miệng Trình Dục khẽ nhếch. Một đạo thanh âm từ trong cổ họng mà chỉ có hắn nghe thấy lúc này phát ra:
“Tiểu tử ngu ngốc. Đan phương đã bị ta nhìn thấy toàn bộ, đợi cho Dưỡng Nhan Linh Dịch luyện chế xong, xem ngươi còn gì có thể nói.”
Nhìn thấy bộ dáng luyện dược thong dong của Trình Dục, tảng đá trong lòng của Tiết Khiêm rốt cuộc được dọn đi. Hắn tin tưởng Trình Dục đã có biện pháp thắng lợi trong vụ cá cược này. Ánh mắt không nhịn được liếc nhìn về phía Khương Thần, muốn nhìn xem sắc mặt của đối phương ra sao.
Thời điểm nhìn thấy vẻ mặt Khương Thần vẫn luôn bình đạm, khóe miệng đối phương thậm chí còn nhếch lên nụ cười XhbBK quỷ dị, Tiết Khiêm cảm thấy dường như có chút không đúng lắm. Hắn không biết sự không đúng lắm này ở chỗ nào, thế nhưng hiện tại, tảng đá lớn trong lòng mới được hất ra, nay lại có cảm giác trở lại.
Trong lòng bồn chồn lo lắng, hắn chỉ có thể nhìn sang Dương Ninh mong muốn một vẻ mặt tự tin của đối phương có thể xua đi lo lắng trong lòng.
“Lão bản, ngươi làm sao?”
“Ta cảm giác có chút lạ lạ.”
“Không sao. Ngươi nhìn.” Dương Ninh chỉ về phía Trình Dục nói: “Trình đan sư bắt đầu dung hợp linh dịch. Chắc chắn Dưỡng Nhan Linh Dịch không lâu sau đó có thể hoàn thành. Dù sao kia cũng không phải ngưng đan như luyện chế đan dược. Độ khó sẽ được giảm đi một nửa.”
“Ừm.”
Nhìn thấy bộ dáng thong dong không chút khẩn trương của Trình Dục, Tiết Khiêm lại cảm thấy an tâm hơn một chút. Hắn không dám nhìn về phía Khương Thần nữa sợ rằng sẽ bị nụ cười quỷ dị kia của đối phương làm cho sợ hãi.
“Tên này xem ra cũng có chút bổn sự.” Khương Thần nhìn bộ dáng thong dong của Trình Dục, miệng khẽ cười, nói: “Chẳng qua…đánh chủ ý lên người ta, luyện đa sư ta cũng giết.”
Lúc này, Trình Dục đem hết tâm thần đặt tại dược đỉnh. Nhìn toàn bộ tinh chất dược liệu đang dần dung hợp lại một khối, khóe miệng hắn không khỏi lộ ra nụ cười thỏa mãn.
Thời gian dần dần trôi qua, không biết tinh chất dược liệu bên trong dược đỉnh quay cuồng bao nhiêu lần, cuối cùng hòa thành một khối nước thuốc màu xanh lục nhạt đặc quánh.
Nhìn vẻ bề ngoài, khối chất lỏng kia mười phần thì có tám chín phần giống với Dưỡng Nhan Linh Dịch.
“Ồ…nhìn bộ dáng của vị luyện đan sư kia, dường như đã hoàn thành luyện chế.”
“Đúng vậy a.” Một người khẽ nói: “Chẳng lẽ Khương Thần cùng với Trương Nhị Huyền đánh cắp dược phương của người ta, đem về luyện chế Dưỡng Nhan Linh Dịch bán cho chúng ta hay sao?”
“Như vậy quả thực bỉ ổi.”
“Suỵt! Ngươi quên mất thân phận của vị kia sao?” Một người vội vàng che miệng đồng đội, mắt liếc về phía Khương Thần, khẽ nói.
Đệ tử vừa mới nói Khương Thần vô sỉ lúc này giật mình nhớ ra. Mồ hôi lạnh bắt đầu chảy, quả thật trong phút chốc vừa rồi hắn quên mất bối cảnh phía sau Khương Thần. Được trưởng lão nội môn chống lưng.
Nghĩ lại điều này, tâm thần hắn không khỏi run lên mấy hồi. May mắn đứng cách xa Khương Thần, nếu không lời này lọt vào tai đối phương, ngày hôm nay bản thân chắc chắn vạn kiếp bất phục.
“Nếu như chuyện này quả thực là do người kia gây nên, tông môn chưa chắc đã dám trách phạt.”
“Đúng vậy! Có chăng liền là khiển trách mà thôi.” Một vị khác nói: “Ài…cùng là người với người, làm sao đãi ngộ lại khác biệt như vậy?”
“Ngươi cũng đi làm đệ tử trưởng lão nội môn đi. Đãi ngộ không kém gì hắn.”
“Ta cũng phải có tư cách đó.” Người này liếc ánh mắt khinh bỉ với đồng đội bên cạnh, nói một câu
Lại nói, lúc này Trình Dục khẽ niệm pháp quyết, ngón tay liền khẽ búng một búng. Một luồng tinh thần lực hướng về phía dược đỉnh bao bọc. Hành động này của hắn hẳn là muốn đem khối chất lỏng kia dung hợp hoàn mĩ.
Đương lúc ý cười của Trình Dục thoáng hiện trên môi, biến cố xảy ra.
Dược đỉnh vẫn luôn ôn hòa xoay tròn trên không trung lúc này đột nhiên trở nên nóng đỏ. Từ bên trong dược đỉnh, một cỗ cự lực khủng bố lan tràn, loại cự lực này giống như một trái bộc phá chuẩn bị nổ tung vậy. Nó khiến cho những người xung quanh không khỏi sợ hãi.
“Làm sao ta có cảm giác sợ sợ như vậy nhỉ.”
“Nhìn xem, dược đỉnh tại sao lại đỏ lên như vậy?”
“Có khi nào sắp nổ không?”
“Làm sao lại…?” Trình Dục nhìn thấy dược đỉnh đỏ lên, sắc mặt hắn liền tái lại.
Dựa theo kinh nghiệm luyện đan của mình, hắn không khó liền nhận ra đây là dấu hiệu dược đỉnh sắp nổ.
Nguyên nhân gây ra việc này hắn tạm thời không biết, có thể do xung đột dược tính hoặc hắn đã thao tác sai ở thời điểm nào đó. Chẳng qua, loại sự việc này xảy đến quá nhanh và không có báo trước khiến cho hắn khó lòng phòng bị.
“Tất cả mau lui lại, dược đỉnh sắp nổ.”
Chỉ thấy sau khi hét lên một tiếng, Trình Dục vội vàng thôi động Hỗn Nguyên Chi Khí bao bọc lấy bản thân sau đó chạy cách xa dược đỉnh.
Hắn vừa mới bỏ chạy được vài bước, một đạo thanh âm khủng bố vang lên.
Uỳnh!!!
Đạo thanh âm này không khác gì hai vị cường giả chưởng đối chưởng, mà mức độ khủng bố thì không khác gì núi lở. Chỉ thấy trung tâm khói lửa kia, một luồng sóng khí theo phương viên hàng chục dặm bắt đầu lan tỏa.
“Mau lui lại!!!”
Các đệ tử chỉ kịp hô lên một tiếng sau đó liền nháo nhào đè lên nhau mà bỏ chạy.
Sóng khí quét qua, biển người ngã nhào, mà ở gần với vụ nổ nhất chính là Trình Dục, hắn mặc dù đã thôi động Hỗn Nguyên Chi Khí bảo hộ thân thể thế nhưng vẫn bị dư uy của vụ nổ hất văng, toàn thân quần áo rách nát, máu me đầm đìa. Hiển nhiên rơi vào trọng thương không nhẹ.
“Ngu xuẩn…!”
Ngụy Quân: “Ta chỉ là muốn chết, như thế nào liền như vậy khó đâu?”
“Đúng rồi, Hoàng Biên trưởng lão, có thể thả huynh đệ của ta ra được rồi chứ?” Khương Thần hướng về phía Hoàng Biên trưởng lão nói: “Dù sao hắn cũng chỉ là người thay ta bán ra Dưỡng Nhan Linh Dịch, hoàn toàn không liên quan đến chuyện này.
“Được.” Hoàng Biên trưởng lão gật đầu, hắn sai đệ tử cởi trói cho Trương Nhị Huyền.
Bấy giờ, Trương Nhị Huyền mới thờ phào một hơi, chạy đến bên cạnh Khương Thần, thanh âm khẽ khẽ vang lên:
“Lão đại! Có khi nào tên họ Trình kia có thể luyện ra được Dưỡng Nhan Linh Dịch không?”
“Không.” Khương Thần cười nhạt nói.
Đoạn, hắn hướng về phía Trương Nhị Huyền, nhíu mày khẽ nói:
“Ngươi đây cũng là sơ ý. Về sau tốt nhất chia nhỏ dược liệu tìm mỗi phường thị mua một phần. Tránh cho đám người này tư lợi.”
“Vâng lão đại. Là ta sơ ý.” Trương Nhị Huyền nói. Đoạn, hắn nhìn về phía Trình Dục đang chuẩn bị đem linh dược ra luyện chế Dưỡng Nhan Linh Dịch, nội tâm không khỏi có chút lo lắng nói: “Lão đại, thực sự không sao thật sao?”
“Một tên ngu xuẩn tự cho là mình nắm giữ toàn cục mà thôi.” Khương Thần cười nhạt không coi đó là một chuyện quan trọng, nói.
Trên sân rộng lúc này, tất cả mọi người cùng đổ dồn ánh mắt vào Trình Dục, nhìn theo từng cử chỉ của hắn.
Chỉ thấy trên tay Trình Dục xuất hiện một đoàn hỏa diễm vàng nhạt, tay kia thì huy động các loại linh dược bay lên không trung. Trên người Trình Dục tỏa ra một loại khí tức trầm lặng bình ổn khác biệt hoàn toàn với bộ dáng hèn mọn khi nãy của hắn.
Người xung quanh lúc này bắt đầu vang lên những tiếng xì xào. Có nhiều đệ tử Linh Vân Tông đến từ các tiểu gia tộc, bọn họ chưa được nhìn thấy luyện đan sư luyện đan bao giờ cho nên hiện tại cảm thấy có chút tò mò.
Đương lúc mọi người còn đang xì xào bàn tán, thanh âm nghiêm nghị cùng có chút kiêu ngạo của Tiết Khiêm vang lên:
“Đề nghị các tiểu bằng hữu giữ im lặng, luyện đan sư trong lúc luyện đan không thể quấy nhiễu.”
“Hừ. Giả thần giả quỷ. Luyện chế một loại dược dịch mà thôi, cũng chưa phải chân chính đan dược, còn giả bộ nghiêm túc.” Khương Thần hừ lạnh buông ra một câu khinh thường.
Trình Dục đang bắt đầu tinh luyện dược liệu, hắn nghe vào một câu này, sâu trong mắt hiện lên một đạo sát ý. Hắn thề đợi cho luyện chế thành công Dưỡng Nhan Linh Dịch, hắn nhất định sẽ hạ nhục Khương Thần sau đó từ từ mài giết đối phương.
Phía bên kia, Hoàng Biên trưởng lão cũng khẽ gật đầu. Luyện đan sư trong lúc luyện đan quả thật tối kị bị quấy nhiễu. Thế nhưng hắn vừa mới gật đầu, lại nghe vào một câu kia của Khương Thần, mặt già liền đỏ lên.
Khương Thần khinh thường Trình Dục tại thời điểm này không khác gì khinh thường những người công nhận lời nói của Tiết Khiêm khi nãy cả.
Sân rộng bắt dầu dần rơi vào sự im lặng. Tất cả mọi người dường như cũng trở lại bình tĩnh. Bất quá phần lớn những ánh mắt vẫn dừng lại tại trên người Trình Dục. Rất nhiều người muốn biết Trình Dục có thể luyện chế được Dưỡng Nhan Linh Dịch hay không.
Bên ngoài Trình Dục được bao phủ bởi một lớp quang tráo xanh nhạt. Quang tráo này là do tinh thần lực của hắn tạo nên nhằm ngăn cản tạp âm bên ngoài quấy rầy.
Lại nói, mỗi cây dược liệu được Trình Dục chậm rãi tinh luyện thành một giọt chất lỏng sau đó thu vào trong dược đỉnh. Thời điểm toàn bộ dược liệu được tinh luyện xong cũng là lúc Trình Dục thở ra một hơi nhẹ nhẹ.
Đưa ánh mắt chế giễu nhìn Khương Thần, khóe miệng Trình Dục khẽ nhếch. Một đạo thanh âm từ trong cổ họng mà chỉ có hắn nghe thấy lúc này phát ra:
“Tiểu tử ngu ngốc. Đan phương đã bị ta nhìn thấy toàn bộ, đợi cho Dưỡng Nhan Linh Dịch luyện chế xong, xem ngươi còn gì có thể nói.”
Nhìn thấy bộ dáng luyện dược thong dong của Trình Dục, tảng đá trong lòng của Tiết Khiêm rốt cuộc được dọn đi. Hắn tin tưởng Trình Dục đã có biện pháp thắng lợi trong vụ cá cược này. Ánh mắt không nhịn được liếc nhìn về phía Khương Thần, muốn nhìn xem sắc mặt của đối phương ra sao.
Thời điểm nhìn thấy vẻ mặt Khương Thần vẫn luôn bình đạm, khóe miệng đối phương thậm chí còn nhếch lên nụ cười XhbBK quỷ dị, Tiết Khiêm cảm thấy dường như có chút không đúng lắm. Hắn không biết sự không đúng lắm này ở chỗ nào, thế nhưng hiện tại, tảng đá lớn trong lòng mới được hất ra, nay lại có cảm giác trở lại.
Trong lòng bồn chồn lo lắng, hắn chỉ có thể nhìn sang Dương Ninh mong muốn một vẻ mặt tự tin của đối phương có thể xua đi lo lắng trong lòng.
“Lão bản, ngươi làm sao?”
“Ta cảm giác có chút lạ lạ.”
“Không sao. Ngươi nhìn.” Dương Ninh chỉ về phía Trình Dục nói: “Trình đan sư bắt đầu dung hợp linh dịch. Chắc chắn Dưỡng Nhan Linh Dịch không lâu sau đó có thể hoàn thành. Dù sao kia cũng không phải ngưng đan như luyện chế đan dược. Độ khó sẽ được giảm đi một nửa.”
“Ừm.”
Nhìn thấy bộ dáng thong dong không chút khẩn trương của Trình Dục, Tiết Khiêm lại cảm thấy an tâm hơn một chút. Hắn không dám nhìn về phía Khương Thần nữa sợ rằng sẽ bị nụ cười quỷ dị kia của đối phương làm cho sợ hãi.
“Tên này xem ra cũng có chút bổn sự.” Khương Thần nhìn bộ dáng thong dong của Trình Dục, miệng khẽ cười, nói: “Chẳng qua…đánh chủ ý lên người ta, luyện đa sư ta cũng giết.”
Lúc này, Trình Dục đem hết tâm thần đặt tại dược đỉnh. Nhìn toàn bộ tinh chất dược liệu đang dần dung hợp lại một khối, khóe miệng hắn không khỏi lộ ra nụ cười thỏa mãn.
Thời gian dần dần trôi qua, không biết tinh chất dược liệu bên trong dược đỉnh quay cuồng bao nhiêu lần, cuối cùng hòa thành một khối nước thuốc màu xanh lục nhạt đặc quánh.
Nhìn vẻ bề ngoài, khối chất lỏng kia mười phần thì có tám chín phần giống với Dưỡng Nhan Linh Dịch.
“Ồ…nhìn bộ dáng của vị luyện đan sư kia, dường như đã hoàn thành luyện chế.”
“Đúng vậy a.” Một người khẽ nói: “Chẳng lẽ Khương Thần cùng với Trương Nhị Huyền đánh cắp dược phương của người ta, đem về luyện chế Dưỡng Nhan Linh Dịch bán cho chúng ta hay sao?”
“Như vậy quả thực bỉ ổi.”
“Suỵt! Ngươi quên mất thân phận của vị kia sao?” Một người vội vàng che miệng đồng đội, mắt liếc về phía Khương Thần, khẽ nói.
Đệ tử vừa mới nói Khương Thần vô sỉ lúc này giật mình nhớ ra. Mồ hôi lạnh bắt đầu chảy, quả thật trong phút chốc vừa rồi hắn quên mất bối cảnh phía sau Khương Thần. Được trưởng lão nội môn chống lưng.
Nghĩ lại điều này, tâm thần hắn không khỏi run lên mấy hồi. May mắn đứng cách xa Khương Thần, nếu không lời này lọt vào tai đối phương, ngày hôm nay bản thân chắc chắn vạn kiếp bất phục.
“Nếu như chuyện này quả thực là do người kia gây nên, tông môn chưa chắc đã dám trách phạt.”
“Đúng vậy! Có chăng liền là khiển trách mà thôi.” Một vị khác nói: “Ài…cùng là người với người, làm sao đãi ngộ lại khác biệt như vậy?”
“Ngươi cũng đi làm đệ tử trưởng lão nội môn đi. Đãi ngộ không kém gì hắn.”
“Ta cũng phải có tư cách đó.” Người này liếc ánh mắt khinh bỉ với đồng đội bên cạnh, nói một câu
Lại nói, lúc này Trình Dục khẽ niệm pháp quyết, ngón tay liền khẽ búng một búng. Một luồng tinh thần lực hướng về phía dược đỉnh bao bọc. Hành động này của hắn hẳn là muốn đem khối chất lỏng kia dung hợp hoàn mĩ.
Đương lúc ý cười của Trình Dục thoáng hiện trên môi, biến cố xảy ra.
Dược đỉnh vẫn luôn ôn hòa xoay tròn trên không trung lúc này đột nhiên trở nên nóng đỏ. Từ bên trong dược đỉnh, một cỗ cự lực khủng bố lan tràn, loại cự lực này giống như một trái bộc phá chuẩn bị nổ tung vậy. Nó khiến cho những người xung quanh không khỏi sợ hãi.
“Làm sao ta có cảm giác sợ sợ như vậy nhỉ.”
“Nhìn xem, dược đỉnh tại sao lại đỏ lên như vậy?”
“Có khi nào sắp nổ không?”
“Làm sao lại…?” Trình Dục nhìn thấy dược đỉnh đỏ lên, sắc mặt hắn liền tái lại.
Dựa theo kinh nghiệm luyện đan của mình, hắn không khó liền nhận ra đây là dấu hiệu dược đỉnh sắp nổ.
Nguyên nhân gây ra việc này hắn tạm thời không biết, có thể do xung đột dược tính hoặc hắn đã thao tác sai ở thời điểm nào đó. Chẳng qua, loại sự việc này xảy đến quá nhanh và không có báo trước khiến cho hắn khó lòng phòng bị.
“Tất cả mau lui lại, dược đỉnh sắp nổ.”
Chỉ thấy sau khi hét lên một tiếng, Trình Dục vội vàng thôi động Hỗn Nguyên Chi Khí bao bọc lấy bản thân sau đó chạy cách xa dược đỉnh.
Hắn vừa mới bỏ chạy được vài bước, một đạo thanh âm khủng bố vang lên.
Uỳnh!!!
Đạo thanh âm này không khác gì hai vị cường giả chưởng đối chưởng, mà mức độ khủng bố thì không khác gì núi lở. Chỉ thấy trung tâm khói lửa kia, một luồng sóng khí theo phương viên hàng chục dặm bắt đầu lan tỏa.
“Mau lui lại!!!”
Các đệ tử chỉ kịp hô lên một tiếng sau đó liền nháo nhào đè lên nhau mà bỏ chạy.
Sóng khí quét qua, biển người ngã nhào, mà ở gần với vụ nổ nhất chính là Trình Dục, hắn mặc dù đã thôi động Hỗn Nguyên Chi Khí bảo hộ thân thể thế nhưng vẫn bị dư uy của vụ nổ hất văng, toàn thân quần áo rách nát, máu me đầm đìa. Hiển nhiên rơi vào trọng thương không nhẹ.
“Ngu xuẩn…!”
Ngụy Quân: “Ta chỉ là muốn chết, như thế nào liền như vậy khó đâu?”
Tiến độ: 100%
299/299 chương
Tình trạng
Đã hoàn thành
Quốc gia
Unknown
Ngày đăng
27/04/2025
Thể loại