Chương 213: Triển Khai Hành Động

05/05/2025 10 9.0
Chương 213: Triển Khai Hành Động

Ánh mắt Dương Tuấn Vũ vừa nhìn lên, tất cả mọi người đều ngồi thẳng dậy, tập trung mười phần, sẵn sàng đón nhận nhiệm vụ của mình.

- Đối mặt với một giống loài sinh vật ngoài vũ trụ chưa từng biết tới, trước mắt chúng ta tạm thời đề cao cảnh giác. Các vùng có báo cáo về thiên thạch rơi cần tập trung thêm thành viên của tổ chức tới giá·m s·át. Trong khi hoạt động, tuyệt đối phải tập trung thành từng nhóm tối thiểu ba người, để có thể tùy thời hỗ trợ nhau tác chiến.

Về phía đội viên ở Hokkaido kia cần phái một tổ đội 10 người tới hỗ trợ cậu ta tới khi tiêu diệt được sinh vật kia mới thôi. Bảo hắn tạm thời dừng nhiệm vụ của mình, tập trung đối phó với con vật đó trước.

Đồng thời, bằng mọi cách phải thu thập các thông tin hoặc lấy về căn cứ để phân tích rõ ràng cái xác mà nó bỏ lại (Thể Bám Mặt) và cả tình trạng cơ thể n·ạn n·hân xấu số bị nó kí sinh vào.

Con quái thú đó hẳn không chỉ có một mình, vì thế, trước khi chúng biến thành t·hảm h·ọa toàn cầu, chúng ta cần phải tìm hiểu rõ ràng đặc tính sinh học, năng lực đặc biệt, ... tóm lại là mọi thứ về nó. Chỉ có như vậy chúng ta mới có thể tiêu diệt được thứ sinh vật ghê tởm này.

Thấy mọi người gật đầu chăm chú nghe, hắn trầm giọng nói tiếp:

- Thịnh Thế đã bắt đầu triển khai kế hoạch xây dựng Trung Tâm Vũ Trụ, trong vài năm tới sẽ có thể du hành không gian, đi tới khai thác những vùng đất mới, chắc chắn sẽ phải tiếp xúc với những chủng tộc ngoài không gian.

Điều này tương ứng với khả năng chúng ta sẽ thường xuyên phải chiến đấu với những thứ sinh vật kì dị như vậy, chính vì thế, tất cả thành viên trong tổ chức kể từ ngày hôm nay đều phải tăng thêm cường độ luyện tập, sớm ngày đột phá cấp độ sức mạnh mới, đồng thời cũng cần tăng thêm các đợt huấn luyện chiến đấu tổ đội. Việc này tôi giao cho chỉ huy Doãn toàn quyền chỉ đạo, tất cả các thành viên trừ tôi, bất kể cấp bậc đều phải tham gia.

Lần huấn luyện này không chỉ huấn luyện thông thường như trước. Cái đích chúng ta phải hướng tới chính là vũ trụ vô tận, chứ không phải co rúm tại Trái Đất. Vì thế, tất cẩ đều phải có năng lực chiến đấu trong không gian, nơi có thể lực hấp dẫn bằng 0, hoặc có thể mạnh gấp Trái Đất cả trăm ngàn lần.
Thời gian chúng ta nhìn vậy nhưng không còn bao nhiêu, tất cả cần thật nỗ lực. Đừng để tới lúc tàu du hành ra đời, vẫn còn nhiều người đang loay hoay với các bài tập căn bản. Khi đó, những người này sẽ mất đi cơ hội được ra vũ trụ sinh sống và làm việc.

- Được. Cứ giao cho ta.

Doãn Trung San bóp bóp các ngón tay phát ra tiếng răng rắc, cơ thể hắn sau khi được phối tạo với robot càng làm thân hình hắn thêm to lớn, hơi thở càng thêm hung dữ.

Mọi người nghe hắn nói vậy không khỏi có chút toát mồ hôi lạnh, Doãn Trung San nổi tiếng với các bài huấn luyện ma quỷ. Sau mỗi ngày tập huấn, cơ thể giống như đứt lìa, sức lực hao hết toàn bộ, nhưng ngày hôm sau huấn luyện chỉ có khủng kh·iếp hơn chứ không giảm đi.

Kẻ nào không chịu được thì bị giáng cấp, xuống dưới luyện tập tới khi nào đạt tiêu chuẩn thì lại tiếp tục “vượt ải” cứ lặp lại như vậy, cho tới một ngày tốt nghiệp mới thôi.

Không thể không nói, các khu huấn luyện được Dương Tuấn Vũ từ từ cải tạo càng thêm khủng bố, cập bậc càng lúc càng được mở rộng lên một tầm cao mới. Những nơi này nếu được phối hợp với màn “h·ành h·ạ” của Doãn Trung San thì đúng là địa ngục.

Nhưng chính vì chịu sức ép liên tục như thế đã kích phát tiềm năng trong cơ thể họ, giúp tất cả đều có tiến bộ rõ rệt về sức mạnh và khả năng chiến đấu. Bọn họ hiểu rõ, nếu hiện tại để tổng t·ấn c·ông Sói Xám ngày trước thì không chỉ một đấu ba, mà lấy một đấu mười cũng có thể được, t·hương v·ong chắc chắn ít hơn ngày trước rất rất nhiều.

Nhưng đương nhiên thời gian qua rồi thì không thể quay lại được, mà cũng chính vì đợt tổn thất thảm trọng khi đó thì ngay khi bọn họ hồi phục sức khỏe đã bị Boss hạ lệnh bắt tất cả tham gia vào khóa huấn luyện ma quỷ của Doãn tướng quân.

Dương Tuấn Vũ thấy mọi người có chút run lên thì khẽ cười, hắn tất nhiên không có ý định rút lại lời nói vừa rồi. Quay trở lại cuộc họp, hắn nói tiếp:
- Loài sinh vật này từ giờ sẽ gọi là Xenomorph. Cấp độ sức mạnh chưa rõ, nhưng có thể tạm xếp vào cấp C. Khi gặp lập tức g·iết c·hết, trừ khi có điều kiện thực sự thuận lợi mới bắt sống, nhưng như vậy cũng phải cảnh giác 100% không được có thái độ chủ quan, khinh địch.

- Lau! Cậu và đội ngũ của mình cần tích cực phối hợp với AI của tổ chức truy quét sự xuất hiện của loài sinh vật này. Khi phát hiện ra, cần lập tức phân phó tới tổ đội gần đó tiến hành tiêu diệt nó, tuyệt đối không được chậm trễ. Trong trường hợp gần đó không có quân của chúng ta, cậu cần đồng thời liên hệ chi nhánh DE gần nhất, vừa báo hiệu cho chính quyền địa phương họ biết, để nhanh chóng đem lực lượng an ninh tới giải quyết.

- Rõ! Tôi nhất định sẽ không làm sếp thất vọng.

Lau gật đầu hưng phấn. Người khác có lẽ nhìn thấy mấy cảnh máu me kia sẽ sợ hãi, nhưng hắn chính là fan cuồng của mấy bộ quái vật không gian, nhìn mấy cảnh này thậm chí còn cảm thấy toàn thân phấn chấn.

Hắn không nghĩ rằng trong đời mình thực sự có cơ hội tham gia vào chiến dịch truy quét sinh vật ngoài hành tinh, đồng thời trong đầu thầm liên tưởng tới cảnh một ngày nào đó người ngoài hành tinh xâm chiếm Trái Đất thì còn hấp dẫn, kích thích tới mức nào chứ?

...

Sau cuộc họp, Dương Tuấn Vũ cùng vợ trở về nhà, rồi tới khi mọi người về phòng đi ngủ, họ cùng nhau đi xuống căn cứ ngầm bên dưới chính ngôi nhà của mình để thăm Diệp Minh Châu.

Tình hình Diệp Minh Châu quả thực đã xuất hiện những dấu hiệu hồi phục đáng mừng. Nương theo sức mạnh được gia tăng của Rivi, thân thể cô tốc độ lão hóa đã dừng lại và đang có xu hướng trẻ ra. Tính mạng coi như đã giữ được, chỉ là từ ngày đó cô vẫn chưa hề tỉnh lại, cũng không có cử động tay chân, nếu chẳng phải hơi thở cô còn đều đều, người ta đã nghĩ cô c·hết rồi.

Mặc dù bộ dạng hiện giờ của cô trông thật nhăn nheo, xấu xí, nhưng Dương Tuấn Vũ chưa bao giờ cảm thấy bài xích hay chán ghét. Mỗi khi có thời gian rảnh, hắn đều tới đây trò chuyện với nàng.
Ngay cả vợ hắn Vân Tú, em gái hắn Tuyết Yên và cả cô bé Rivi cũng thường xuyên đem mọi việc thường ngày kể cho cô nghe. Đây chính là kinh nghiệm mà Iris đã từng nói với họ, rằng ngày đó cô nằm bất động một chỗ, những điều mọi người nói ít nhiều cô đều có thể nghe thấy được, chẳng qua không thể tỉnh lại trả lời họ mà thôi.

Dương Tuấn Vũ và mọi người cũng tin Diệp Minh Châu có thể nghe thấy lời bọn họ nói.

Trong những lần nói chuyện, Dương Tuấn Vũ đều kể về những trải nghiệm của hắn đã trải qua. Mặc dù biết sẽ làm cô tổn thương, nhưng hắn cũng đã thú nhận với cô rằng Vân Tú hiện giờ đã là vợ của mình, hai người có với nhau một cô con gái tên Gia Hân. Đứa nhỏ rất ngoan ngoãn, thông minh, đáng yêu. Hắn còn hứa sẽ có ngày đưa cô bé xuống đây thăm nàng.

Rồi khi nói về chuyện tình cảm với Iris, hắn có chút ngại ngùng, tuy có những hành động vô lý, nhưng nhìn chung hai người vẫn yêu thương nhau.

Dương Tuấn Vũ nói rõ như vậy là để cô hiểu, các mối tình cảm của hắn đều xuất phát từ sự đồng cam cộng khổ, không một ai là chơi đùa cả. Hắn tự sâu thẳm trong tim luôn mong nhận được sự tha thứ của Diệp Minh Châu, đồng thời bày tỏ ý muốn yêu thương chăm sóc cô suốt đời, bất kể cô có tỉnh lại hay không, cô vẫn là người thân, là gia đình của hắn.

Vân Tú trong những lúc riêng tư cũng đã đề cập tới vấn đề này, cô hoàn toàn mong Minh Châu có thể tỉnh lại, cùng với cô trở thành gia đình. Thậm chí, cô còn thề rằng, nếu cô không thể tỉnh lại mình sẽ không tổ chức hôn lễ chính thức với Dương Tuấn Vũ.

Vân Tú muốn cùng Iris và cô, cả ba đồng lòng xây dựng một đại gia đình thật hạnh phúc. Gia Hân không chỉ là con gái của cô mà còn là con gái của ca ba người bọn họ.

Tuyết Yên khi tới thì thường xuyên rơi lệ, cô nói với người bạn của mình rằng đã thật cố gắng thực hiện mơ ước làm ca sĩ, diễn viên, không chỉ vì bản thân mà còn vì chính Diệp Minh Châu.

“Mình đã thành công thực hiện giấc mơ của bạn rồi! Hãy trở lại đi, trở lại làm chị em tốt với mình.” Đây đã trở thành câu nói cuối cùng mỗi khi Tuyết Yên buồn bã rời đi.

Hậu quả đem bản thân trở thành vật hiến tế cho một nghi thức cổ đại, nhằm thức tỉnh thanh Thần Kiếm khi đó, sợ rằng không chỉ là sinh mệnh mà còn là linh hồn của cô.

Dương Tuấn Vũ rất lo điều này xảy ra, nếu như thế, ngay cả khi cơ thể của Diệp Minh Châu có thể hồi phục, sinh mệnh quay trở về, nhưng cô sẽ vĩnh viễn không thể tỉnh lại.

Bản thân Dương Tuấn Vũ không mê tín, hắn chẳng tin vào chuyện ông trời, nhưng vì cô, kể từ ngày đó, hắn không hôm nào không chắp tay cầu nguyện cho cô được tỉnh lại, để hắn có thể lại một lần nữa che chở, bảo vệ cho người con gái mà hắn vẫn luôn yêu thương hơn cả tính mạng mình.
9.0
Tiến độ: 100% 230/230 chương
Tình trạng
Đã hoàn thành
Quốc gia
Unknown
Ngày đăng
05/05/2025