Chương 94: Đại Hắc Đột Phá, Nhị Giai Linh Mạch.

26/04/2025 10 7.8
Chương 94: Đại Hắc Đột Phá, Nhị Giai Linh Mạch.

Ngay sau khi xuyên qua trận pháp, tiến vào bên trong trúc cơ động phủ, nồng đậm gấp 10 lần lượng linh khí trước đó có thừa, khiến Trần Nguyên thất kinh.

Hắn giật mình ngờ tới: "chẳng lẽ đây là tiến cấp thành nhị giai linh mạch rồi?".

Trước đó hắn đã cảm thấy nơi đây linh mạch có chút đặc thù, tuy rằng trong nhật ký của Ngô Kim Lương chỉ nhắc tới đầu này linh mạch là nhất giai thượng phẩm.

Nhưng cùng là nhất giai thượng phẩm, linh mạch ở Mê Vụ Sơn Lâm so sánh với cái này, lại kém quá xa.

Hắn lúc đó đã ẩn ẩn ngờ tới, rất có thể nơi đây linh khí toát ra trong năm tháng dài, không có người hấp thu tạo thành bão hòa trạng thái, mới có chút giống như sắp tiến giai dấu hiệu.

Lần này quay trở lại động phủ, quả nhiên đã chứng thực hắn suy đoán là đúng.

Tiến vào tĩnh thất thả ra Đại Hắc, kêu nó có thể yên tâm đột phá được rồi.

Để góc phòng số lượng lớn đồ ăn chứa phong phú linh khí, còn mình thì đi ra bên ngoài tìm chỗ tu luyện, tạm thời nhường lại tĩnh thất cho tiểu tử này.

Trước khi rời đi, Đại Hắc tiến tới ủi ủi hắn vài cái: "bò bò".

Tiếp đó nằm tại một góc rơi vào ngủ say trạng thái.

Thấy đây Trần Nguyên có chút cau mày, hắn có chút lo lắng cho Đại Hắc, nhưng không có gì tốt biện pháp, chỉ có thể mặc kệ.

Rời khỏi tĩnh thất, ra tới đại sảnh, một đầu sải cánh 2 mét đại điểu, toàn thân kim sắc lông vũ, một đôi ánh mắt trời sinh cao ngạo, từ bên hông linh thú túi bay ra ngoài.

Mỗi lần vỗ cánh đều tạo ra luồng khí nóng vô hình tản ra xung quanh, khiến nơi đây từ thanh mát địa phương cũng biến thành có chút nhiệt độ.

Tiểu Kim sau khi bay một vòng quanh đại sảnh, phát tiết khó chịu khi ở trong túi linh thú xong, quay về Trần Nguyên hướng này cọ cọ thân mật.

Vỗ vỗ Tiểu Kim lông xù cái đầu nhỏ xong, hắn đi tới một bên khoảng trống, đào ra một cái rãnh sâu 3 mét, rộng 20 mét.

Bấm pháp quyết hư không tạo ra số lớn lượng nước chảy vào, tạo thành một cái hồ nước nhỏ.

Vỗ nhẹ vào một cái khác túi linh thú, một đầu màu lam Thanh Lý Ngư từ bên trong thoát ra, nhảy tỏm vào trong hồ.

Dài hai mét có hơn, toàn thân vảy cá như kim thiết ung dung bơi lội, hai râu rồng dài gần một mét liên tục đung đưa trước mặt, nhìn rất có một bộ cảnh đẹp ý vui.

Nhìn nơi đây địa phương, Trần Nguyên có chút dự định nghĩ tới.

Nếu như nơi này linh mạch đã tiến vào nhị giai, như vậy có thể sửa lại một chút hoàn cảnh trang trí, làm chỗ tu luyện lâu dài.

Nhị giai động phủ nơi cư trú, ở Ly Hoả Tiên Thành giá thuê rơi vào 1000 linh thạch trên dưới, linh khí lại không bằng tại đây.
Ý nghĩa vừa được sinh ra lúc, ngay lập tức hắn lắc đầu bỏ đi.

"Không được, nếu đển nơi này thành chỗ cư trú, như vậy mỗi khi muốn mở cửa tiệm quá không tiện".

Ít nhất cũng phải đợi đến khi hắn có thể dễ dàng nhất tâm đa dụng, vừa tu luyện vừa điều khiển khôi lỗi từ xa làm việc khác.

Đến lúc đó lại chế tạo dành riêng một cỗ khôi lỗi thay hắn trở thành Vân Các trưởng quỹ, liền có rất nhiều thời gian dư giả để tốt hơn tu hành.

Thời gian thấm thoát, ngày đầu tiên ở trong tĩnh thất không có gì phát ra động tĩnh, ngày thứ hai cũng vậy, mãi đến ngày thứ ba bên trong tĩnh thất mới truyền ra chút xíu động tĩnh.

Đại Hắc tuy rằng vẫn chưa có dấu hiệu tỉnh lại, nhưng ở quanh thân đã bắt đầu hình thành một luồng khí xoáy, thong thả chậm rãi hút linh khí xung quanh tiến vào trong cơ thể.

Ngay lúc đầu, lực hút cũng không mạnh, không tạo ra quá lớn động tĩnh, nhưng cái này hấp lực càng ngày càng tăng lên.

Mãi cho đến ngày thứ bảy, ngay cả phía ngoài tĩnh thất linh khí cũng bị lực hút kéo vào bên trong.

Sắc mặt nghiêm trọng nhìn trước mắt cảnh tượng, hắn thử thả ra linh thức tiến vào bên trong tĩnh thất quan sát.

Ngay lập tức bị hấp lực khủng bố, như muốn hút mất đoàn này linh thức của hắn tiến vào theo.

Sắc mặt khẽ biến, Trần Nguyên ngay lập tức thu lại linh thức ngoại phóng, không dám làm ra cái gì manh động cử chỉ.

Tiểu Kim đang đậu trên một cột trụ thấy dị tượng ở tĩnh thất, thân hình có chút sợ hãi lui về sau một khoảng cách.

Còn đầu kia Thanh Lý Ngư lúc này đã lặn sâu xuống dưới hồ, thân hình hơi run rẩy, hai cái to tròn mắt cá như bảo ngọc không tự chủ được toát ra ngoài sợ hãi, một đôi râu rồng cũng không còn đung đưa loạn xạ, im lặng như c·hết cụp xuống dưới thân.

Dị tượng như này duy trì liên tiếp nửa tháng, cuối cùng Trong tĩnh thất hơi thở của Đại Hắc cũng bắt đầu khôi phục.

Đoàn kia khí xoáy cũng dần dần tiêu tán, thay vào đó là một luồng cuồng phong kèm theo mãnh liệt lực áp bách từ tĩnh thất phát ra, duy trì được nửa phút liền biến mất.

Tĩnh thất yên tĩnh lại, không còn khí tức khủng bố hay hấp lực toát ra ngoài nữa.

Trần Nguyên đang nghi hoặc không hiểu lúc, rầm một tiếng, một đầu thân hình cao có nửa mét hắc ngưu húc tan cửa tĩnh thất chạy ra, hướng thẳng hắn phương hướng lao tới.

Thấy cái này cảnh tượng, Trần Nguyên cũng thả lỏng ra một hơi, coi như yên tâm lại.

Đại Hắc chạy tới bổ nhào vào Trần Nguyên trong lòng không ngừng cọ cọ: "bò bò".

Cú này tuy chỉ là thông thường bổ nhào, nhưng khiến hắn thân thể đã là luyện khí tầng sáu thể tu, cũng không chịu được lực đạo lui về sau mấy bước.
Kéo con hàng này ra khỏi người, hắn cao giọng khiển trách.

"Tiểu tử ngươi cái này là húc c·hết ta đi".

"Bò bò".

"Im miệng".

"Bò bò".

Sau khi trêu đùa qua đi, hắn kéo con hàng này ra trước mặt, cầm lấy hai cái sừng trâu quan sát thật kỹ.

Vẫn chỉ là một đầu phổ thông trâu nhà, ngoại trừ việc thân hình nhỏ hơn trước đó rất nhiều ra, thì không có gì thay đổi hết.

"Tiểu tử ngươi sau khi ăn nhiều như vậy đồ ăn, không to hơn ngược lại còn nhỏ đi là như thế nào một cái thuyết pháp?".

Trần Nguyên có chút khó hiểu đặt ra chất vấn, nhưng chỉ nhận lại được một đôi ánh mắt ngốc ngốc không hiểu gì.

Hắn hơi chút tức giận lắc mạnh cái đầu của Đại Hắc.

"Ăn nhiều như vậy vẫn là một con ngốc hàng a?".

"Bò bò".

.

Vài ngày sau cách nơi bế quan hơn 500 dặm bên ngoài.

Đại Hắc thân hình nhỏ nhắn, chỉ có nửa mét cao, đang bốn chân đạp không cách mặt đất 50 mét.

Đối diện là hoá thân khôi lỗi được Trần Nguyên dùng thần hàng phụ thân.

Hắn muốn thử xem chiến lực của Đại Hắc có thể đạt đến cái nào cấp bậc, để sau này có thể dễ dàng tính toán.

Cảm thấy không sai biệt lắm, liền ra hiệu có thể bắt đầu trận chiến được rồi, tiếp đó việc nhân đức không nhường ai hai tay bấm pháp quyết, tạo thành vô số thủy tiến bắn tới.

Thủy tiễn lấy tốc độ cực nhanh, cùng không thể xem thường uy lực nhắm thẳng Đại Hắc lao tới.

Đại Hắc một đôi nhãn trâu nhìn chằm chằm trước mặt công kích, thần tình cũng bắt đầu nghiêm túc.

Hai chân sau hơi phát lực, đạp không một cái lấy thế cực nhanh bắn vọt tới Trần Nguyên địa phương.

Mỗi khi thân hình cùng thủy tiễn sắp v·a c·hạm lúc, bốn chân lấy nhanh hơn thủy tiễn tốc độ phát lực né tránh.
Một cơn mưa thủy tiễn đi qua, Đại Hắc toàn thân nguyên vẹn không một v·ết t·hương, tiếp đó kêu lên một tiếng.

Lấy nhanh hơn vừa nãy 2 lần tốc độ bắn vọt, tiếp cận Trần Nguyên trước người 10 mét phạm vi.

Hắn thấy cảnh này, trước người nửa mét một bức phòng ngự màn chắn cũng đã được ngưng tụ, sẵn sàng đón đỡ lấy thế công.

Đại Hắc thật sự tốc độ quá nhanh, hắn không kịp làm thêm ra cái khác phòng ngự biện pháp, vừa nãy bắn vọt một màn đã vừa qua tốc độ của bình thường trúc cơ trung kỳ.

Tiếp đó cảnh tượng càng làm hắn kh·iếp sợ không thôi.

Đại Hắc trong nháy mắt này không t·ấn c·ông ngay, mà thân hình đang từ nhỏ bằng một đầu lợn sữa đã cấp tốc phóng lớn, biến thành một đầu cự thú cao hơn 30 mét.

"Ầm ầm".

Móng trước dơ cao, mang theo cuồng phong gào thét, hướng thẳng Trần Nguyên đỉnh đầu lao xuống.

Móng trâu cùng phòng ngự màn chắn v·a c·hạm vào nhau, phòng ngự màn chắn không kiên trì được mấy hơi thở liền bị vỡ vụn, tiếp đó hướng thẳng hắn đánh tới.

Khói bụi tản đi, trên mặt cát xuất hiện một cái hố sâu, thân hình khôi lỗi có chút lung lay chật vật đứng dậy.

Tuy vừa nãy đòn t·ấn c·ông rất mạnh, nhưng thân thể khôi lỗi toàn thân được chế tạo bởi nhị giai tài liệu, cho nên cũng không tạo thành gì chân chính tổn thương.

Liếc nhìn phía trên một cái, thấy Đại Hắc vẫn đang ở hình dạng to lớn, hắn hơi kinh ngạc trong lòng: "Lớn Nhỏ Thần Thông?".

Một chỉ điểm ra, hư không ngưng tụ một thanh thủy kiếm phóng tới.

Thân hình thì ngự không bay ra xa kéo dài khoảng cách.

Đại Hắc trong quá trình duy trì trạng thái to lớn, lúc di chuyển sẽ bị chậm đi.

Thân hình khổng lồ tuy tốc độ cũng rất nhanh, nhưng so với trước đó ngang ngửa trúc cơ hậu kỳ thì lại kém quá nhiều.

Thét lên một tiếng, toàn thân Đại Hắc có chút đen tuyền lại, ngạnh kháng lấy thủy kiếm lao tới.

Đùng một tiếng, thủy kiếm vậy mà không tiến vào Đại Hắc thân hình, đã bị tầng ngoài làn da cản lại.

Hai bên giao đấu hơn trăm hiệp, cảm thấy đã hiểu không sai biệt lắm chiến lực của Đại Hắc xong, Trần Nguyên thu lại bộc phát ra linh lực.

Vẫy tay ra hiệu Đại Hắc cùng mình quay trở lại động phủ nơi.

Hai đạo độn quang một trước một sau phóng đi, đáng nói là Trần Nguyên vậy mà là người bị bỏ lại.

Hết chương !.
7.8
Tiến độ: 100% 102/102 chương
Tình trạng
Đã hoàn thành
Quốc gia
Unknown
Ngày đăng
26/04/2025