Chương 90: Giao Đấu Trúc Cơ, Người Quen Tới Chơi.
26/04/2025
10
7.8
Chương 90: Giao Đấu Trúc Cơ, Người Quen Tới Chơi.
Hai chân không dựa vào bất kỳ thứ gì pháp khí, vẫn có thể ung dung ngự không đứng thẳng.
Thiết Phong nhìn dưới mặt đất Lương Thất thảm trạng hơi nhíu mày, tiếp đó hướng Trần Nguyên tươi cười lên tiếng.
"Vị này đạo hữu, tại hạ là Nhạn Linh Môn tứ trưởng lão Thiết Phong, không biết tên này thuộc hạ của ta làm gì đắc tội đến đạo hữu?".
Tuy Thiết Phong vẻ mặt tươi cười, nhưng trong lời nói lại kèm theo chút chất vấn giọng điệu.
Nếu người trước mặt không thể đưa ra cho hắn một cái giải thích hợp lý, chuyện này nhất định sẽ không dễ dàng bỏ qua.
Trần Nguyên nghe được chất vấn, hắn cũng không vội làm ra cái gì giải thích, chỉ khẽ liếc bên dưới Lương Thất một mắt.
"Người trước mặt là ngươi dựa vào a?".
Nói xong một câu không đầu không đuôi lại quay qua Thiết Phong lạnh nhạt nói.
"Cũng là không có gì to tát, chỉ là đạo hữu thủ hạ muốn rút gân lột da đem ta cho chó ăn".
"Không biết đạo hữu thấy chuyện này thế nào?".
Nghe Trần Nguyên lạnh nhạt chất vấn ngược lại, Thiết Phong vẻ mặt hơi cứng đờ, tiếp đó nhìn xuống Lương Thất âm trầm nói.
"Ngươi cái này ngu xuẩn tự tìm đường c·hết?".
Nói xong lại đổi qua vẻ mặt ôn hòa hướng Trần Nguyên cười xin lỗi.
"Vị này đạo hữu, tên này của ta thủ hạ đúng là đáng c·hết, nhưng có thể cho ta một chút mặt mũi, tha c·hết cho hắn, để ta".
Chưa kịp nói dứt lời thì bị Trần Nguyên lên tiếng đánh gãy.
"Đạo hữu muốn hắn sống cũng được, 5000 linh thạch tiền chuộc có thể đem đi".
5000 linh thạch đối Trần Nguyên hiện tại đã không ít, nếu có thể không làm gì đạt được một bút khoản tiền bồi thường, như vậy chỉ là tha c·hết cho một tên luyện khí viên mãn thì có gì không thể.
Đáng tiếc Thiết Phong không đồng ý, hắn sắc mặt âm trầm xuống nhìn lại.
"Đạo hữu đây là không nể mặt ta a".
Nói xong khí tức trúc cơ sơ kỳ đỉnh phong không còn che giấu toả ra, giống như chỉ cần một lời không hợp liền có thể xuất thủ.
Thấy này tràng diện, Trần Nguyên hơi nheo mắt nhìn trước mặt, tiếp đó vừa nói vừa bấm pháp quyết.
"Nếu như ngươi là trúc cơ trung kỳ ta còn có thể cho mấy phần mặt mũi, nhưng chỉ là trúc cơ sơ kỳ đỉnh phong vẫn còn kém chút hỏa hầu.
Một đoàn đại sơn rộng 20 mét cao hơn 50 mét, được tạo thành bằng thổ thuộc tính linh lực đang dần dần ngưng thực.
Tiếp đó hư không một chỉ.
Tiểu sơn từ sau lưng Trần Nguyên bay lên cao, khóa chặt lại Thiết Phong khí tức đập xuống.
Khôi lỗi tuy chỉ là nhị giai trung phẩm cấp bậc, nhưng dựa vào nội đan đại yêu làm hạch tâm, cho nên đánh ra uy lực tăng gấp đôi có thừa.
Đáng tiếc nhị giai linh khí tương đối đắt đỏ, với lại hầu hết đều cần đến trung phẩm linh thạch mới có thể mua được.
Mà đại hình đấu giá hội sắp đến, hắn cũng đang dự trữ trung phẩm linh thạch để đấu giá trúc cơ đan, cho nên chưa thể mua được linh khí cấp bậc.
Còn cực phẩm pháp khí đối với nhị giai trung phẩm khôi lỗi, không gia tăng thêm được quá nhiều, thậm chí còn không bằng hắn đánh ra đơn thuần pháp thuật.
Trần Nguyên một kích này khiến Thiết Phong ánh mắt co rụt lại.
"Trúc cơ trung kỳ tu sĩ?".
Nói xong ngay lập tức thử lùi lại về sau né tránh tiểu sơn trấn áp, nhưng không có tác dụng.
Tiểu sơn vẫn luôn khóa chặt lấy hắn khí tức đuổi theo, chỉ còn cách ngạnh kháng biển pháp.
Tới đây Thiết Phong định trụ thân hình, lấy ra một chiếc linh khí chuông nhỏ thả ra, hai tay lấy cực nhanh tốc độ bấm lấy pháp quyết.
Chuông nhỏ dần dần biến lớn ra, từ trên xuống dưới bao chùm lại hắn thân hình.
Không chỉ có vậy, một đoàn hoả vân cấp tốc tản ra, ngưng tụ thành một đầu Hoả Giác Tê cao hơn 50 mét gầm thét đỡ lấy thế công.
"Ầm".
Hai đòn công kích v·a c·hạm vào nhau, Hoả Giác Tê chống đỡ được một lúc liền có dấu hiệu nứt vỡ sụp đổ.
Thấy cảnh ảnh Trần Nguyên gia tăng thêm linh lực truyền vào tiểu sơn, bàn tay càng thêm ra sức ấn xuống.
Chỉ vài giây sau, Hoả Giác Tê thân hình sụp đổ, tiểu sơn tuy đã chiến thắng nhưng cũng bị hao tổn không kém, thuận thế trấn áp xuống phòng ngự chuông.
Khói bụi tản đi, kim sắc cái chuông cao hơn 5 mét vẫn vững vàng đứng đó, Thiết Phong bên trong có chút thả lỏng một hơi nghĩ thầm.
"Ở lại chiến đấu nhất định không chiếm được chỗ tốt".
Cùng một tên trúc cơ trung kỳ đấu pháp, hắn đây vẫn chưa mất đi lý trí đến mức đó.
Hiểu thấu mọi chuyện sự tình xong, cảm giác không đến tiếp theo đòn công kích, Thiết Phong thu lại phòng ngự linh khí.
Tiếp đó dán lên thân một tấm nhị giai độn phù bay đi, trước khi đi còn không quên để lại vài câu.
"Vị này đạo hữu là ta lỗ mãng, đạo hữu chớ trách, nếu có rảnh tới Nhạn Linh Môn chơi một chuyến, ta nhất định lấy lễ để tiếp đãi".
Hắn cái này là đang nhận thua, cũng là đang khoe ra bản thân hậu trường, cảnh cáo Trần Nguyên không lên quá phận đuổi theo.
Dù sao Nhạn Linh Môn cũng là có năm vị trúc cơ tu sĩ, trong đó đại trưởng lão tu vi còn là trúc cơ hậu kỳ, ở nơi này địa vực cũng coi như có chút danh tiếng, bình thường trúc cơ hậu kỳ cũng sẽ cho chút mặt mũi.
Nhìn Thiết Phong đi xa thân ảnh, Trần Nguyên hơi nhíu nhíu mày, cuối cùng vẫn là không đuổi theo.
Bản thân hắn tốc độ không cao, chỉ có thể miễn cưỡng vượt qua trúc cơ sơ kỳ một chút, nhưng tên kia dùng cả nhị giai độn phù, đã so được trúc cơ trung kỳ độn tốc, hắn muốn đuổi theo cũng không kịp.
Với lại Nhạn Linh Môn có hai tên trúc cơ trung kỳ, một tên trúc cơ hậu kỳ, đối với hắn bây giờ vẫn có chút kiêng kỵ nhất định.
Điều quan trọng nhất là thời gian duy trì Thần Hàng cũng sắp hết, cho nên không đuổi theo vẫn là tốt nhất.
Nhìn dưới đất Lương Thất một cái, Trần Nguyên bồi thêm một chưởng triệt để tiễn tên này đi tây thiên xong.
Thu lại chiến lợi phẩm kiểm tra sơ qua một cái, có chút hài lòng gật đầu.
"Ân, chuyến này cũng coi như không tệ, bốn t·ên c·ướp tu chiến lợi phẩm, thu hoạch giá trị hơn 8000 linh thạch".
Trần Nguyên nhắm thẳng một phương hướng bay đi.
.
Một tuần sau, tại Ly Hoả Tiên Thành Vân Các trong cửa hàng.
Trần Nguyên vừa đưa tiễn xong một vị khách nhân rời đi, đang ung dung ngồi chơi lúc, hắn nhạy bén bắt được phía ngoài có khí tức của trúc cơ tu sĩ đang tới.
Sắc mặt hơi đổi, rất nhanh hắn liền bình tĩnh lại, tiếp đó đứng lên chuẩn bị sẵn vẻ mặt tươi cười chuẩn bị ra tiếp đón.
Nhưng một nam một nữ bước vào cửa tiệm xong, hắn lại có chút kinh ngạc.
"Kim Phi đạo hữu, Tĩnh Vân đạo hữu, sao hai các ngươi cũng đến Ly Hoả Tiên Thành rồi?".
Đúng vậy, bước vào trong chính là Vũ Kim Phi cùng Kỳ Tĩnh Vân hai người đạo lữ.
Vũ Kim Phi khoác lên người một bộ bạch y, dung mạo dừng lại ở 30 tuổi trên dưới, vẻ ngoài tương đối điển trai, khí tức đã là luyện khí viên mãn cảnh giới.
Kỳ Tĩnh Vân vẫn mặc một bộ màu lam y phục, khuôn mặt tinh xảo, trăm nghìn sợi tóc đen tùy ý uốn lượn sau lưng,b·iểu t·ình lạnh nhạt chỉ khi nhìn về bên cạnh mình đạo lữ mới có ôn hoà ánh mắt, khí tức toả ra bên ngoài đã là trúc cơ.
"Hàn đạo hữu, đã lâu không gặp vẫn khỏe chứ?".
Nửa ngày sau tại Trần Nguyên trạch viện, ba người đang ngồi tại bàn đá uống linh trà nói chuyện phiếm.
"Chúc mừng Tĩnh Vân tiền bối thành công đột phá trúc cơ, từ nay trường sinh có hi vọng".
Theo như tu tiên giới thông thường quy tắc, ngoài sư đồ với lại ruột thịt máu mủ ra, đối với cao hơn mình một đại cảnh giới tu sĩ xưng tiền bối là chuyện phải làm.
Ở tu tiên giới lấy thực lực vi tôn, cách biệt đại cảnh giới đã có thể dễ dàng lấy đi mạng nhỏ, cho nên xưng tiền bối vừa để tôn trọng cùng tránh để mạo phạm tu sĩ cấp cao.
Nghe được Trần Nguyên xưng mình tiền bối, Kỳ Tĩnh Vân có chút nhíu mày tỏ vẻ không vui lên tiếng.
"Hàn đạo hữu giữa chúng ta không cần như vậy khách khí, ngươi là ta phu quân bạn tốt, cũng là ta bạn tốt, chỉ cần xưng một tiếng đạo hữu liền có thể".
Trần Nguyên cũng không xoắn suýt ở cách xưng hô, thuận thế đồng ý xuống, tiếp đó tò mò hỏi thăm.
"Hai vị đạo hữu lần này là vì đại hình đấu giá hội mới đến Ly Hoả Tiên Thành đi?".
Kỳ Tĩnh Vân hiện tại đã đột phá trúc cơ, nếu muốn toàn lực giúp mình đạo lữ tới tay một viên trúc cơ đan, cũng không phải không thể.
Quả nhiên đúng theo hắn dự đoán, Vũ Kim Phi lên tiếng gần đầu khẳng định, tiếp đó vẻ mặt có chút xấu hổ cười cười.
"Không giấu gì Hàn đạo hữu, ta ba năm trước đây từng dựa vào trúc cơ linh vật, xông qua một lần trúc cơ, đáng tiếc lấy thất bại làm chấm dứt".
"Cho nên bây giờ mới muốn liều một phen, xem có thể tới tay được một viên trúc cơ đan hay không".
Nghe được cái này lời nói, Trần Nguyên trong lòng như có đoán trước ngờ tới.
"Vũ Kim Phi hiện tại tuổi tác đã không thấp, có lẽ lần này đại hình đấu giá hội chính là hắn duy nhất một lần cuối cùng đánh cược cơ hội".
Không biết nói gì thêm, hắn lên tiếng an ủi hai câu.
"Hiện tại Tĩnh Vân đạo hữu đã đột phá trúc cơ, kèm theo đạo hữu tài nghệ luyện đan, muốn tới tay một viên trúc cơ đan cũng không phải không thể".
Nói tới đây hắn lại ý niệm nhất chuyển.
"Ba năm nữa mới đến thời gian diễn ra đấu giá hội, không biết hai vị đạo hữu trong thời gian này có gì dự định?".
Giọng nói như đã có đoán trước của Vũ Kim Phi vang lên.
"Ân, trong thời gian chờ đợi đấu giá hội diễn ra, ta dự định mở một gian đan các tiếp tục kiếm lấy linh thạch, như vậy đến lúc tranh đoạt trúc cơ đan cũng có thêm mấy phần nắm chắc".
Ba người ngồi nói chuyện đàm đạo với nhau thêm một lúc, Trần Nguyên cũng coi như là hiểu sơ về Thanh Huyền phường thị sau khi mình rời đi thế cục.
Hết chương !.
Hai chân không dựa vào bất kỳ thứ gì pháp khí, vẫn có thể ung dung ngự không đứng thẳng.
Thiết Phong nhìn dưới mặt đất Lương Thất thảm trạng hơi nhíu mày, tiếp đó hướng Trần Nguyên tươi cười lên tiếng.
"Vị này đạo hữu, tại hạ là Nhạn Linh Môn tứ trưởng lão Thiết Phong, không biết tên này thuộc hạ của ta làm gì đắc tội đến đạo hữu?".
Tuy Thiết Phong vẻ mặt tươi cười, nhưng trong lời nói lại kèm theo chút chất vấn giọng điệu.
Nếu người trước mặt không thể đưa ra cho hắn một cái giải thích hợp lý, chuyện này nhất định sẽ không dễ dàng bỏ qua.
Trần Nguyên nghe được chất vấn, hắn cũng không vội làm ra cái gì giải thích, chỉ khẽ liếc bên dưới Lương Thất một mắt.
"Người trước mặt là ngươi dựa vào a?".
Nói xong một câu không đầu không đuôi lại quay qua Thiết Phong lạnh nhạt nói.
"Cũng là không có gì to tát, chỉ là đạo hữu thủ hạ muốn rút gân lột da đem ta cho chó ăn".
"Không biết đạo hữu thấy chuyện này thế nào?".
Nghe Trần Nguyên lạnh nhạt chất vấn ngược lại, Thiết Phong vẻ mặt hơi cứng đờ, tiếp đó nhìn xuống Lương Thất âm trầm nói.
"Ngươi cái này ngu xuẩn tự tìm đường c·hết?".
Nói xong lại đổi qua vẻ mặt ôn hòa hướng Trần Nguyên cười xin lỗi.
"Vị này đạo hữu, tên này của ta thủ hạ đúng là đáng c·hết, nhưng có thể cho ta một chút mặt mũi, tha c·hết cho hắn, để ta".
Chưa kịp nói dứt lời thì bị Trần Nguyên lên tiếng đánh gãy.
"Đạo hữu muốn hắn sống cũng được, 5000 linh thạch tiền chuộc có thể đem đi".
5000 linh thạch đối Trần Nguyên hiện tại đã không ít, nếu có thể không làm gì đạt được một bút khoản tiền bồi thường, như vậy chỉ là tha c·hết cho một tên luyện khí viên mãn thì có gì không thể.
Đáng tiếc Thiết Phong không đồng ý, hắn sắc mặt âm trầm xuống nhìn lại.
"Đạo hữu đây là không nể mặt ta a".
Nói xong khí tức trúc cơ sơ kỳ đỉnh phong không còn che giấu toả ra, giống như chỉ cần một lời không hợp liền có thể xuất thủ.
Thấy này tràng diện, Trần Nguyên hơi nheo mắt nhìn trước mặt, tiếp đó vừa nói vừa bấm pháp quyết.
"Nếu như ngươi là trúc cơ trung kỳ ta còn có thể cho mấy phần mặt mũi, nhưng chỉ là trúc cơ sơ kỳ đỉnh phong vẫn còn kém chút hỏa hầu.
Một đoàn đại sơn rộng 20 mét cao hơn 50 mét, được tạo thành bằng thổ thuộc tính linh lực đang dần dần ngưng thực.
Tiếp đó hư không một chỉ.
Tiểu sơn từ sau lưng Trần Nguyên bay lên cao, khóa chặt lại Thiết Phong khí tức đập xuống.
Khôi lỗi tuy chỉ là nhị giai trung phẩm cấp bậc, nhưng dựa vào nội đan đại yêu làm hạch tâm, cho nên đánh ra uy lực tăng gấp đôi có thừa.
Đáng tiếc nhị giai linh khí tương đối đắt đỏ, với lại hầu hết đều cần đến trung phẩm linh thạch mới có thể mua được.
Mà đại hình đấu giá hội sắp đến, hắn cũng đang dự trữ trung phẩm linh thạch để đấu giá trúc cơ đan, cho nên chưa thể mua được linh khí cấp bậc.
Còn cực phẩm pháp khí đối với nhị giai trung phẩm khôi lỗi, không gia tăng thêm được quá nhiều, thậm chí còn không bằng hắn đánh ra đơn thuần pháp thuật.
Trần Nguyên một kích này khiến Thiết Phong ánh mắt co rụt lại.
"Trúc cơ trung kỳ tu sĩ?".
Nói xong ngay lập tức thử lùi lại về sau né tránh tiểu sơn trấn áp, nhưng không có tác dụng.
Tiểu sơn vẫn luôn khóa chặt lấy hắn khí tức đuổi theo, chỉ còn cách ngạnh kháng biển pháp.
Tới đây Thiết Phong định trụ thân hình, lấy ra một chiếc linh khí chuông nhỏ thả ra, hai tay lấy cực nhanh tốc độ bấm lấy pháp quyết.
Chuông nhỏ dần dần biến lớn ra, từ trên xuống dưới bao chùm lại hắn thân hình.
Không chỉ có vậy, một đoàn hoả vân cấp tốc tản ra, ngưng tụ thành một đầu Hoả Giác Tê cao hơn 50 mét gầm thét đỡ lấy thế công.
"Ầm".
Hai đòn công kích v·a c·hạm vào nhau, Hoả Giác Tê chống đỡ được một lúc liền có dấu hiệu nứt vỡ sụp đổ.
Thấy cảnh ảnh Trần Nguyên gia tăng thêm linh lực truyền vào tiểu sơn, bàn tay càng thêm ra sức ấn xuống.
Chỉ vài giây sau, Hoả Giác Tê thân hình sụp đổ, tiểu sơn tuy đã chiến thắng nhưng cũng bị hao tổn không kém, thuận thế trấn áp xuống phòng ngự chuông.
Khói bụi tản đi, kim sắc cái chuông cao hơn 5 mét vẫn vững vàng đứng đó, Thiết Phong bên trong có chút thả lỏng một hơi nghĩ thầm.
"Ở lại chiến đấu nhất định không chiếm được chỗ tốt".
Cùng một tên trúc cơ trung kỳ đấu pháp, hắn đây vẫn chưa mất đi lý trí đến mức đó.
Hiểu thấu mọi chuyện sự tình xong, cảm giác không đến tiếp theo đòn công kích, Thiết Phong thu lại phòng ngự linh khí.
Tiếp đó dán lên thân một tấm nhị giai độn phù bay đi, trước khi đi còn không quên để lại vài câu.
"Vị này đạo hữu là ta lỗ mãng, đạo hữu chớ trách, nếu có rảnh tới Nhạn Linh Môn chơi một chuyến, ta nhất định lấy lễ để tiếp đãi".
Hắn cái này là đang nhận thua, cũng là đang khoe ra bản thân hậu trường, cảnh cáo Trần Nguyên không lên quá phận đuổi theo.
Dù sao Nhạn Linh Môn cũng là có năm vị trúc cơ tu sĩ, trong đó đại trưởng lão tu vi còn là trúc cơ hậu kỳ, ở nơi này địa vực cũng coi như có chút danh tiếng, bình thường trúc cơ hậu kỳ cũng sẽ cho chút mặt mũi.
Nhìn Thiết Phong đi xa thân ảnh, Trần Nguyên hơi nhíu nhíu mày, cuối cùng vẫn là không đuổi theo.
Bản thân hắn tốc độ không cao, chỉ có thể miễn cưỡng vượt qua trúc cơ sơ kỳ một chút, nhưng tên kia dùng cả nhị giai độn phù, đã so được trúc cơ trung kỳ độn tốc, hắn muốn đuổi theo cũng không kịp.
Với lại Nhạn Linh Môn có hai tên trúc cơ trung kỳ, một tên trúc cơ hậu kỳ, đối với hắn bây giờ vẫn có chút kiêng kỵ nhất định.
Điều quan trọng nhất là thời gian duy trì Thần Hàng cũng sắp hết, cho nên không đuổi theo vẫn là tốt nhất.
Nhìn dưới đất Lương Thất một cái, Trần Nguyên bồi thêm một chưởng triệt để tiễn tên này đi tây thiên xong.
Thu lại chiến lợi phẩm kiểm tra sơ qua một cái, có chút hài lòng gật đầu.
"Ân, chuyến này cũng coi như không tệ, bốn t·ên c·ướp tu chiến lợi phẩm, thu hoạch giá trị hơn 8000 linh thạch".
Trần Nguyên nhắm thẳng một phương hướng bay đi.
.
Một tuần sau, tại Ly Hoả Tiên Thành Vân Các trong cửa hàng.
Trần Nguyên vừa đưa tiễn xong một vị khách nhân rời đi, đang ung dung ngồi chơi lúc, hắn nhạy bén bắt được phía ngoài có khí tức của trúc cơ tu sĩ đang tới.
Sắc mặt hơi đổi, rất nhanh hắn liền bình tĩnh lại, tiếp đó đứng lên chuẩn bị sẵn vẻ mặt tươi cười chuẩn bị ra tiếp đón.
Nhưng một nam một nữ bước vào cửa tiệm xong, hắn lại có chút kinh ngạc.
"Kim Phi đạo hữu, Tĩnh Vân đạo hữu, sao hai các ngươi cũng đến Ly Hoả Tiên Thành rồi?".
Đúng vậy, bước vào trong chính là Vũ Kim Phi cùng Kỳ Tĩnh Vân hai người đạo lữ.
Vũ Kim Phi khoác lên người một bộ bạch y, dung mạo dừng lại ở 30 tuổi trên dưới, vẻ ngoài tương đối điển trai, khí tức đã là luyện khí viên mãn cảnh giới.
Kỳ Tĩnh Vân vẫn mặc một bộ màu lam y phục, khuôn mặt tinh xảo, trăm nghìn sợi tóc đen tùy ý uốn lượn sau lưng,b·iểu t·ình lạnh nhạt chỉ khi nhìn về bên cạnh mình đạo lữ mới có ôn hoà ánh mắt, khí tức toả ra bên ngoài đã là trúc cơ.
"Hàn đạo hữu, đã lâu không gặp vẫn khỏe chứ?".
Nửa ngày sau tại Trần Nguyên trạch viện, ba người đang ngồi tại bàn đá uống linh trà nói chuyện phiếm.
"Chúc mừng Tĩnh Vân tiền bối thành công đột phá trúc cơ, từ nay trường sinh có hi vọng".
Theo như tu tiên giới thông thường quy tắc, ngoài sư đồ với lại ruột thịt máu mủ ra, đối với cao hơn mình một đại cảnh giới tu sĩ xưng tiền bối là chuyện phải làm.
Ở tu tiên giới lấy thực lực vi tôn, cách biệt đại cảnh giới đã có thể dễ dàng lấy đi mạng nhỏ, cho nên xưng tiền bối vừa để tôn trọng cùng tránh để mạo phạm tu sĩ cấp cao.
Nghe được Trần Nguyên xưng mình tiền bối, Kỳ Tĩnh Vân có chút nhíu mày tỏ vẻ không vui lên tiếng.
"Hàn đạo hữu giữa chúng ta không cần như vậy khách khí, ngươi là ta phu quân bạn tốt, cũng là ta bạn tốt, chỉ cần xưng một tiếng đạo hữu liền có thể".
Trần Nguyên cũng không xoắn suýt ở cách xưng hô, thuận thế đồng ý xuống, tiếp đó tò mò hỏi thăm.
"Hai vị đạo hữu lần này là vì đại hình đấu giá hội mới đến Ly Hoả Tiên Thành đi?".
Kỳ Tĩnh Vân hiện tại đã đột phá trúc cơ, nếu muốn toàn lực giúp mình đạo lữ tới tay một viên trúc cơ đan, cũng không phải không thể.
Quả nhiên đúng theo hắn dự đoán, Vũ Kim Phi lên tiếng gần đầu khẳng định, tiếp đó vẻ mặt có chút xấu hổ cười cười.
"Không giấu gì Hàn đạo hữu, ta ba năm trước đây từng dựa vào trúc cơ linh vật, xông qua một lần trúc cơ, đáng tiếc lấy thất bại làm chấm dứt".
"Cho nên bây giờ mới muốn liều một phen, xem có thể tới tay được một viên trúc cơ đan hay không".
Nghe được cái này lời nói, Trần Nguyên trong lòng như có đoán trước ngờ tới.
"Vũ Kim Phi hiện tại tuổi tác đã không thấp, có lẽ lần này đại hình đấu giá hội chính là hắn duy nhất một lần cuối cùng đánh cược cơ hội".
Không biết nói gì thêm, hắn lên tiếng an ủi hai câu.
"Hiện tại Tĩnh Vân đạo hữu đã đột phá trúc cơ, kèm theo đạo hữu tài nghệ luyện đan, muốn tới tay một viên trúc cơ đan cũng không phải không thể".
Nói tới đây hắn lại ý niệm nhất chuyển.
"Ba năm nữa mới đến thời gian diễn ra đấu giá hội, không biết hai vị đạo hữu trong thời gian này có gì dự định?".
Giọng nói như đã có đoán trước của Vũ Kim Phi vang lên.
"Ân, trong thời gian chờ đợi đấu giá hội diễn ra, ta dự định mở một gian đan các tiếp tục kiếm lấy linh thạch, như vậy đến lúc tranh đoạt trúc cơ đan cũng có thêm mấy phần nắm chắc".
Ba người ngồi nói chuyện đàm đạo với nhau thêm một lúc, Trần Nguyên cũng coi như là hiểu sơ về Thanh Huyền phường thị sau khi mình rời đi thế cục.
Hết chương !.
Tiến độ: 100%
102/102 chương
Tình trạng
Đã hoàn thành
Quốc gia
Unknown
Ngày đăng
26/04/2025
Thể loại
Tag liên quan