Chương 28: Tinh Huyết Chu Tước
26/04/2025
10
8.2
Chương 28 Tinh Huyết Chu Tước
“Vân sư tỷ ngài có phải hay không quá đề bạt ta, ta chẳng qua chỉ là một cái luyện thể cảnh a, nhân tình của ngài ta đây nào dám nhận.” Dương Siêu lập tức liền thay đổi cách gọi.
Có câu nói rất hay, người thân quen nói nhân tình, kẻ xa lạ đàm tiền bạc.
Không thể đối thể xác của ngươi tiến hành sâu thâm nhập, vậy ta còn muốn cái rắm cùng ngươi đáp quan hệ.
Muốn nhờ vả liền thêm tiền a!
Vân Tuyết Hi nhìn vào Dương Siêu tưởng chừng như là hai người.
Phía trước một bộ xấu hổ, háo sắc nhìn nhìn nàng, hiện tại chớp mắt một cái liền muốn phân rõ ranh giới.
Thứ đồ gì?
Rốt cuộc đâu mới là bản tính của hắn?
Vân Tuyết Hi càng lúc càng đối với Dương Siêu trở nên khó hiểu.
Nàng biết bản thân của mình xinh đẹp bao nhiêu, đối với phản ứng ban đầu của Dương Siêu, nàng cảm thấy rất bình thường.
Có một số người phản ứng thậm chí còn mảnh liệt hơn hắn rất rất nhiều.
Thế nhưng Dương Siêu còn là một cái đầu tiên từ bên trong rung động thoát ra, đem nàng nhìn như không quan trọng tồn tại.
Đây là cảm giác của nàng.
Nàng nhìn ra Dương Siêu hiện tại đối nàng không có phương diện kia hứng thú.
Ngược lại có cảm giác trông mong đợi nàng cùng hắn làm ra một trận giao dịch.
Nàng vậy mà nhìn ra trong mắt hắn ẩn ẩn hiện lên hai chữ “linh thạch”.
“E hèm…” Vân Tuyết Hi quay mặt qua một bên tằng hắng một cái, sau đó đối với hắn nói: “Ngươi cũng không nên xem nhẹ mình, ta nhìn ra được ngươi thật sự không đơn giản, chỉ cần ngươi có thể giúp ta lần này, ta tuyệt đối sẽ không cô phụ ngươi…” Nói, nàng cảm thấy mình giống như là đang vẽ bánh nướng không có hiệu quả trực tiếp liền vội vàng đổi giọng.
“Ngươi nếu như muốn cái gì tài nguyên, ta sẵn sàng giúp ngươi tìm đến, ngươi muốn linh thạch cũng có thể.”
Nói, Vân Tuyết Hi liền từ bên trong nhẫn trữ vật đem một trăm viên linh thạch lấy ra, đặt gọn gàng thành đóng trên mặt đất.
Nhìn thấy một màn này, Dương Siêu ban đầu rõ ràng hiện lên kinh hỉ nhưng trong nháy mắt thì xụ mặt lộ ra một tia khinh bỉ: “Uổng cho ta nhìn ngươi không tầm thường, còn tưởng ngươi xuất thân không đơn giản, là đến từ cái nào đó đại thế lực, vậy mà lấy ra cũng chỉ có 100 viên linh thạch, hừ hừ, ta có ngu mới giúp ngươi.”
Mặc dù đã tận lực che giấu, thế nhưng Vân Tuyết Hi vẫn là n·hạy c·ảm phát giác.
Nàng không khỏi vì đó mà co rúm.
Hắn vậy mà ghét bỏ?
Không phải chứ?
Chẳng lẽ ta hiểu sai ý tứ của hắn?
Cũng không phải a?
“Vân sư tỷ, ngươi đây là hiểu lầm, ta cũng không phải người giống như ngươi nghĩ loại kia, cái này một trăm viên linh thạch cũng xin sư tỷ ngươi lấy về a, đều là đồng môn, lẫn nhau giúp đỡ là chuyện bình thường, trước tiên nói chuyện của sư tỷ a, nếu giúp được ta sẵn sàng giúp.”
Dương Siêu một bộ chân thành hứng thú nói.
Không nguy hiểm liền không sao, giúp liền giúp thôi.
Còn như nguy hiểm, vậy quên đi, ngươi giá trị không đủ ta trợ giúp.
Dương Siêu trong lòng không khỏi toan tính lấy.
Nếu như không phải trước đó n·hạy c·ảm phát giác Dương Siêu lộ ra một tia kinh hỉ cùng khinh bỉ, nàng có lẽ còn thật sự tin tưởng hắn có lòng trượng nghĩa.
Nhưng muộn!
Nàng biết con hàng này chê nàng lấy ra linh thạch không đủ nhiều.
Thế nhưng trên người của nàng chỉ có mang theo nhiêu đó linh thạch a.
Cái tên hỗn đản này thật sự khó dây dưa.
Nàng cũng là một cái nhân tinh.
Nàng biết Dương Siêu lời nói mang theo hàm nghĩa.
Nếu như trước đó hắn gọi nàng “Tuyết Hi tỷ” nàng có thể đem hắn nắm bắt, lợi dụng một chút mỹ mạo của mình đem hắn biến thành bảo kiếm mượn dùng.
Còn có thể ở trên bánh nướng vẽ thêm một chút hoạ tiết, lấy cái này để hắn can tâm tình nguyện trợ giúp nàng.
Hiện tại Dương Siêu một câu Vân sư tỷ, hai câu Vân sư tỷ, nói chuyện liền một bộ khách khí, còn không quên nhấn mạnh hai chữ “đồng môn” quan hệ.
Ngu ngốc mới tin tưởng lời nói thân thiết của hắn!
Đây rõ ràng là vạch rõ quan hệ, người không quen liền không muốn nhắc nhân tình!
“Sư đệ hiểu lầm, cái này chỉ là một chút lòng thành của ta, cũng bởi ra ngoài gấp gáp, trên người không có mang theo vật gì quý giá, vừa vặn trong người còn có 100 viên thượng phẩm linh thạch là có thể lấy ra, sư đệ ngươi cũng đừng vì vậy mà ghét bỏ.”
Hết cách, Vân Tuyết Hi chỉ có thể nhúng nhường, cắn răng bỏ ra 100 viên thượng phẩm linh thạch cho người mà không thể thu đến đối phương cam kết.
Nàng từ khi sinh ra đến nay, chưa từng gặp phải chuyện thua lỗ như vậy!
Thật đáng giận a!
“Gì?!!!” Dương Siêu một mặt kinh dị nhìn nhìn nàng, sau đó đưa mắt liếc nhìn đóng linh thạch sáng óng ánh đang nằm yên ở trên mặt đất.
Cũng đừng nói cái khác!
Hắn hiện tại mới phát hiện đóng linh thạch kia vậy mà thật biết phát sáng.
Ngọa tào!
Thượng phẩm linh thạch?
100 viên thượng phẩm linh thạch!
Trời ạ!
Ngươi vì cái gì không nói sớm a?
Hắn không tự giác nuốt nước miệng một cái, đôi môi có chút khô khốc hướng nàng nói: “Tuyết…Tuyết Hi tỷ, ngài cứ nói, chỉ cần không phải để ta c·hết, ta tuyệt đối nghe ngài chỉ đâu đánh đó, ngài bảo ta đi hướng tây, ta tuyệt đối không đi hướng đông!”
Trời ạ! Cái này nào phải cái gì sư tỷ.
Bạch phú mỹ bạch phú mỹ a!
Đùi của nàng ta ôm định!
Ánh mắt của hắn đặt ở trên thân của nàng, nhưng cước bộ cùng với bản tâm lại hướng về vị trí của linh thạch mà đi.
Nhìn thấy một màn này, Vân Tuyết Hi đều có chút ngu ngơ trợn tròn mắt.
Ngươi đến cùng là cái gì lập trường a?
Con người làm sao có thể biến hoá thất thường như vậy a?!
Đừng gần đó Trần lão cũng là một mặt mộng bức.
Lấy hắn nguỵ thánh cảnh, sức quan sát rõ ràng so với nàng còn lợi hại hơn.
Thế nhưng hắn cũng hoàn toàn không thể nào hiểu nổi thao tác của Dương Siêu.
Vì cái gì ngươi trước đó ghét bỏ, sau một giây lại đối với nó mê ly chi sắc.
Ngươi có thể làm người bình thường hơn một chút không được sao?
Cũng chỉ có Lưu Hi Nhi là không tim không phổi theo dõi, cảm thấy Dương Siêu thật thú vị.
Dương Siêu đi tới bên cạnh linh thạch liền ngồi xuống, sau đó một mặt vui vẻ cười hì hì đối với Vân Tuyết Hi nói: “Của ít lòng thòng, à không của ít lòng nhiều a, vậy cái này ta nhận a, đa tạ Tuyết Hi tỷ tỷ.”
Nói, Dương Siêu như trộm vội vàng đem linh thạch nhét vào một bên ống tay áo.
Túi trữ vật hắn hiện tại không có, lần trước đều bị Vương Uông Tất cho trộm đi.
Hắn cũng không dám ngay tại nơi này tiến hành nạp tiền, hắn sợ bị Trần lão nhìn ra cái gì manh mối.
Nhìn hắn một dạng không có câu nệ tiểu tiết, Vân Tuyết Hi cũng không biết phải đối với hắn nói thêm cái gì.
Con hàng này mặt quá dày!
Nàng không hiểu có cảm giác sinh ra sai lầm khi nhờ vã đến hắn.
“Sư đệ không chê liền để ta thật vui vẻ.” Tuy nói như vậy, nhưng sắc mặt của nàng hoàn toàn không mang theo ý cười.
Khí chất vốn dĩ đã lạnh nay càng thêm lạnh.
“Không chê, không chê, Tuyết Hi tỷ đây cũng quá khách khí!” Dương Siêu không thèm để ý, một mặt cười híp mắt nói.
Nhìn thấy hắn dạng này, Vân Tuyết Hi trong lòng trăm cái ngàn cái không muốn cùng con hàng này tiếp tục giao tiếp.
Thế nhưng sự tình còn tại, nàng hiện tại không thể rời đi, đem ghét bỏ cho gạt qua một bên, nàng mở miệng nói: “Vậy Thí Luyện Tháp sự tình….”
“Tuyết Hi tỷ cái này liền tuyệt đối có thể an tâm, Dương Siêu ta nhất định đúng hẹn tham gia!” Dương Siêu vỗ ngực khẳng định nói.
Hô!
Vân Tuyết Hi nhẫn nhịn xung động muốn đánh người.
Nàng rất muốn bạo tục nói một câu: Ta muốn là để ngươi tiến vào thí luyện tháp giúp ta tìm đến một giọt “tinh huyết chu tước” không có mượn ngươi chỉ đi vào góp vui a! Ngươi cái hỗn đản!
Dương Siêu nhìn thấy nàng thần sắc vậy mà có chút hơi biến hoá không được tự nhiên, cái này không khỏi để hắn cảm thấy khó hiểu mở miệng hỏi: “Hi tỷ, thế nào? Tin tưởng ta, ta khẳng định tham gia a.”
Trần lão lúc này là nhịn không nổi, đi lên giúp nàng giải vây: “Tiểu tử, tiểu thư nhà ta cũng không phải có ý tứ như vậy.”
Nhìn Dương Siêu một bộ không hiểu, Trần lão tiếp tục vì hắn giải thích: “Lần này thí luyện tháp mở ra, tiểu thư nhà ta muốn nhờ tiểu tử nhà ngươi giúp nàng tìm đến một giọt tinh huyết chu tước.
Chỉ cần ngươi có thể đạt đến được thứ này, Trần lão ta thay mặc tiểu thư nhà mình nợ ngươi một món nợ ân tình.” Trần lão đem lời nói gọn gàng nói ra.
Dương Siêu cảm nhận được ánh mắt của đối phương mang theo một tia nguy hiểm, hắn cũng không dám tiếp tục cà rỡn.
Hắn thận trọng gật đầu đáp ứng nói: “Trần lão yên tâm, đừng nhìn ta không nghiêm túc, ta thế nhưng là người có phân tất, đã nhận tiền thì tuyệt đối sẽ làm hết mình, đừng nói tinh huyết chu tước, ngươi muốn tinh huyết của thanh long ta đều nguyện ý lấy về bán cho ngươi, khụ khụ, đem giao cho ngươi.”
“Vân sư tỷ ngài có phải hay không quá đề bạt ta, ta chẳng qua chỉ là một cái luyện thể cảnh a, nhân tình của ngài ta đây nào dám nhận.” Dương Siêu lập tức liền thay đổi cách gọi.
Có câu nói rất hay, người thân quen nói nhân tình, kẻ xa lạ đàm tiền bạc.
Không thể đối thể xác của ngươi tiến hành sâu thâm nhập, vậy ta còn muốn cái rắm cùng ngươi đáp quan hệ.
Muốn nhờ vả liền thêm tiền a!
Vân Tuyết Hi nhìn vào Dương Siêu tưởng chừng như là hai người.
Phía trước một bộ xấu hổ, háo sắc nhìn nhìn nàng, hiện tại chớp mắt một cái liền muốn phân rõ ranh giới.
Thứ đồ gì?
Rốt cuộc đâu mới là bản tính của hắn?
Vân Tuyết Hi càng lúc càng đối với Dương Siêu trở nên khó hiểu.
Nàng biết bản thân của mình xinh đẹp bao nhiêu, đối với phản ứng ban đầu của Dương Siêu, nàng cảm thấy rất bình thường.
Có một số người phản ứng thậm chí còn mảnh liệt hơn hắn rất rất nhiều.
Thế nhưng Dương Siêu còn là một cái đầu tiên từ bên trong rung động thoát ra, đem nàng nhìn như không quan trọng tồn tại.
Đây là cảm giác của nàng.
Nàng nhìn ra Dương Siêu hiện tại đối nàng không có phương diện kia hứng thú.
Ngược lại có cảm giác trông mong đợi nàng cùng hắn làm ra một trận giao dịch.
Nàng vậy mà nhìn ra trong mắt hắn ẩn ẩn hiện lên hai chữ “linh thạch”.
“E hèm…” Vân Tuyết Hi quay mặt qua một bên tằng hắng một cái, sau đó đối với hắn nói: “Ngươi cũng không nên xem nhẹ mình, ta nhìn ra được ngươi thật sự không đơn giản, chỉ cần ngươi có thể giúp ta lần này, ta tuyệt đối sẽ không cô phụ ngươi…” Nói, nàng cảm thấy mình giống như là đang vẽ bánh nướng không có hiệu quả trực tiếp liền vội vàng đổi giọng.
“Ngươi nếu như muốn cái gì tài nguyên, ta sẵn sàng giúp ngươi tìm đến, ngươi muốn linh thạch cũng có thể.”
Nói, Vân Tuyết Hi liền từ bên trong nhẫn trữ vật đem một trăm viên linh thạch lấy ra, đặt gọn gàng thành đóng trên mặt đất.
Nhìn thấy một màn này, Dương Siêu ban đầu rõ ràng hiện lên kinh hỉ nhưng trong nháy mắt thì xụ mặt lộ ra một tia khinh bỉ: “Uổng cho ta nhìn ngươi không tầm thường, còn tưởng ngươi xuất thân không đơn giản, là đến từ cái nào đó đại thế lực, vậy mà lấy ra cũng chỉ có 100 viên linh thạch, hừ hừ, ta có ngu mới giúp ngươi.”
Mặc dù đã tận lực che giấu, thế nhưng Vân Tuyết Hi vẫn là n·hạy c·ảm phát giác.
Nàng không khỏi vì đó mà co rúm.
Hắn vậy mà ghét bỏ?
Không phải chứ?
Chẳng lẽ ta hiểu sai ý tứ của hắn?
Cũng không phải a?
“Vân sư tỷ, ngươi đây là hiểu lầm, ta cũng không phải người giống như ngươi nghĩ loại kia, cái này một trăm viên linh thạch cũng xin sư tỷ ngươi lấy về a, đều là đồng môn, lẫn nhau giúp đỡ là chuyện bình thường, trước tiên nói chuyện của sư tỷ a, nếu giúp được ta sẵn sàng giúp.”
Dương Siêu một bộ chân thành hứng thú nói.
Không nguy hiểm liền không sao, giúp liền giúp thôi.
Còn như nguy hiểm, vậy quên đi, ngươi giá trị không đủ ta trợ giúp.
Dương Siêu trong lòng không khỏi toan tính lấy.
Nếu như không phải trước đó n·hạy c·ảm phát giác Dương Siêu lộ ra một tia kinh hỉ cùng khinh bỉ, nàng có lẽ còn thật sự tin tưởng hắn có lòng trượng nghĩa.
Nhưng muộn!
Nàng biết con hàng này chê nàng lấy ra linh thạch không đủ nhiều.
Thế nhưng trên người của nàng chỉ có mang theo nhiêu đó linh thạch a.
Cái tên hỗn đản này thật sự khó dây dưa.
Nàng cũng là một cái nhân tinh.
Nàng biết Dương Siêu lời nói mang theo hàm nghĩa.
Nếu như trước đó hắn gọi nàng “Tuyết Hi tỷ” nàng có thể đem hắn nắm bắt, lợi dụng một chút mỹ mạo của mình đem hắn biến thành bảo kiếm mượn dùng.
Còn có thể ở trên bánh nướng vẽ thêm một chút hoạ tiết, lấy cái này để hắn can tâm tình nguyện trợ giúp nàng.
Hiện tại Dương Siêu một câu Vân sư tỷ, hai câu Vân sư tỷ, nói chuyện liền một bộ khách khí, còn không quên nhấn mạnh hai chữ “đồng môn” quan hệ.
Ngu ngốc mới tin tưởng lời nói thân thiết của hắn!
Đây rõ ràng là vạch rõ quan hệ, người không quen liền không muốn nhắc nhân tình!
“Sư đệ hiểu lầm, cái này chỉ là một chút lòng thành của ta, cũng bởi ra ngoài gấp gáp, trên người không có mang theo vật gì quý giá, vừa vặn trong người còn có 100 viên thượng phẩm linh thạch là có thể lấy ra, sư đệ ngươi cũng đừng vì vậy mà ghét bỏ.”
Hết cách, Vân Tuyết Hi chỉ có thể nhúng nhường, cắn răng bỏ ra 100 viên thượng phẩm linh thạch cho người mà không thể thu đến đối phương cam kết.
Nàng từ khi sinh ra đến nay, chưa từng gặp phải chuyện thua lỗ như vậy!
Thật đáng giận a!
“Gì?!!!” Dương Siêu một mặt kinh dị nhìn nhìn nàng, sau đó đưa mắt liếc nhìn đóng linh thạch sáng óng ánh đang nằm yên ở trên mặt đất.
Cũng đừng nói cái khác!
Hắn hiện tại mới phát hiện đóng linh thạch kia vậy mà thật biết phát sáng.
Ngọa tào!
Thượng phẩm linh thạch?
100 viên thượng phẩm linh thạch!
Trời ạ!
Ngươi vì cái gì không nói sớm a?
Hắn không tự giác nuốt nước miệng một cái, đôi môi có chút khô khốc hướng nàng nói: “Tuyết…Tuyết Hi tỷ, ngài cứ nói, chỉ cần không phải để ta c·hết, ta tuyệt đối nghe ngài chỉ đâu đánh đó, ngài bảo ta đi hướng tây, ta tuyệt đối không đi hướng đông!”
Trời ạ! Cái này nào phải cái gì sư tỷ.
Bạch phú mỹ bạch phú mỹ a!
Đùi của nàng ta ôm định!
Ánh mắt của hắn đặt ở trên thân của nàng, nhưng cước bộ cùng với bản tâm lại hướng về vị trí của linh thạch mà đi.
Nhìn thấy một màn này, Vân Tuyết Hi đều có chút ngu ngơ trợn tròn mắt.
Ngươi đến cùng là cái gì lập trường a?
Con người làm sao có thể biến hoá thất thường như vậy a?!
Đừng gần đó Trần lão cũng là một mặt mộng bức.
Lấy hắn nguỵ thánh cảnh, sức quan sát rõ ràng so với nàng còn lợi hại hơn.
Thế nhưng hắn cũng hoàn toàn không thể nào hiểu nổi thao tác của Dương Siêu.
Vì cái gì ngươi trước đó ghét bỏ, sau một giây lại đối với nó mê ly chi sắc.
Ngươi có thể làm người bình thường hơn một chút không được sao?
Cũng chỉ có Lưu Hi Nhi là không tim không phổi theo dõi, cảm thấy Dương Siêu thật thú vị.
Dương Siêu đi tới bên cạnh linh thạch liền ngồi xuống, sau đó một mặt vui vẻ cười hì hì đối với Vân Tuyết Hi nói: “Của ít lòng thòng, à không của ít lòng nhiều a, vậy cái này ta nhận a, đa tạ Tuyết Hi tỷ tỷ.”
Nói, Dương Siêu như trộm vội vàng đem linh thạch nhét vào một bên ống tay áo.
Túi trữ vật hắn hiện tại không có, lần trước đều bị Vương Uông Tất cho trộm đi.
Hắn cũng không dám ngay tại nơi này tiến hành nạp tiền, hắn sợ bị Trần lão nhìn ra cái gì manh mối.
Nhìn hắn một dạng không có câu nệ tiểu tiết, Vân Tuyết Hi cũng không biết phải đối với hắn nói thêm cái gì.
Con hàng này mặt quá dày!
Nàng không hiểu có cảm giác sinh ra sai lầm khi nhờ vã đến hắn.
“Sư đệ không chê liền để ta thật vui vẻ.” Tuy nói như vậy, nhưng sắc mặt của nàng hoàn toàn không mang theo ý cười.
Khí chất vốn dĩ đã lạnh nay càng thêm lạnh.
“Không chê, không chê, Tuyết Hi tỷ đây cũng quá khách khí!” Dương Siêu không thèm để ý, một mặt cười híp mắt nói.
Nhìn thấy hắn dạng này, Vân Tuyết Hi trong lòng trăm cái ngàn cái không muốn cùng con hàng này tiếp tục giao tiếp.
Thế nhưng sự tình còn tại, nàng hiện tại không thể rời đi, đem ghét bỏ cho gạt qua một bên, nàng mở miệng nói: “Vậy Thí Luyện Tháp sự tình….”
“Tuyết Hi tỷ cái này liền tuyệt đối có thể an tâm, Dương Siêu ta nhất định đúng hẹn tham gia!” Dương Siêu vỗ ngực khẳng định nói.
Hô!
Vân Tuyết Hi nhẫn nhịn xung động muốn đánh người.
Nàng rất muốn bạo tục nói một câu: Ta muốn là để ngươi tiến vào thí luyện tháp giúp ta tìm đến một giọt “tinh huyết chu tước” không có mượn ngươi chỉ đi vào góp vui a! Ngươi cái hỗn đản!
Dương Siêu nhìn thấy nàng thần sắc vậy mà có chút hơi biến hoá không được tự nhiên, cái này không khỏi để hắn cảm thấy khó hiểu mở miệng hỏi: “Hi tỷ, thế nào? Tin tưởng ta, ta khẳng định tham gia a.”
Trần lão lúc này là nhịn không nổi, đi lên giúp nàng giải vây: “Tiểu tử, tiểu thư nhà ta cũng không phải có ý tứ như vậy.”
Nhìn Dương Siêu một bộ không hiểu, Trần lão tiếp tục vì hắn giải thích: “Lần này thí luyện tháp mở ra, tiểu thư nhà ta muốn nhờ tiểu tử nhà ngươi giúp nàng tìm đến một giọt tinh huyết chu tước.
Chỉ cần ngươi có thể đạt đến được thứ này, Trần lão ta thay mặc tiểu thư nhà mình nợ ngươi một món nợ ân tình.” Trần lão đem lời nói gọn gàng nói ra.
Dương Siêu cảm nhận được ánh mắt của đối phương mang theo một tia nguy hiểm, hắn cũng không dám tiếp tục cà rỡn.
Hắn thận trọng gật đầu đáp ứng nói: “Trần lão yên tâm, đừng nhìn ta không nghiêm túc, ta thế nhưng là người có phân tất, đã nhận tiền thì tuyệt đối sẽ làm hết mình, đừng nói tinh huyết chu tước, ngươi muốn tinh huyết của thanh long ta đều nguyện ý lấy về bán cho ngươi, khụ khụ, đem giao cho ngươi.”
Tiến độ: 100%
39/39 chương
Tình trạng
Đã hoàn thành
Quốc gia
Unknown
Ngày đăng
26/04/2025
Thể loại
Tag liên quan