Chương 105: .5(Đêm ngày 1) Phản ứng sau ngày đầu tiên

27/04/2025 10 8.1
Chương 76.5(Đêm ngày 1): Phản ứng sau ngày đầu tiên

Chương 76.5:

17/5

19:00

Trên sân thượng tòa nhà thoáng gió, Twilight ngồi trên bàn, nấu mì cho bữa tối.

Do là ngày đầu tiên, lại do mải khâu vá hơi quá, cậu quên xử lý vài việc nên ăn mì cho nhanh.

Yelena vừa mới đi tắm, nên Twilight vừa húp mì, vừa mở bộ đàm lên, nối máy đến hai chiến tuyến còn lại.

Sau ngày đầu ‘quyết chiến’ vào buổi tối, cậu cần xác định lại tình trạng hiện nay.

Bắt đầu với vấn đề ai cũng hỏi đầu tiên.

“Vậy thì, hai người thấy thế nào? Về ngày hôm nay ấy?” Twilight hướng về bộ đàm đưa ra thắc mắc của mình.

“Chỗ anh hôm nay chưa có động tĩnh gì cả, chắc là chúng đánh hơi được gì rồi.” Nói xong, Felix còn tặc lưỡi bồi thêm một câu.

“Chán thật, rõ ràng là đã chuẩn bị quà cáp hết rồi, mà đợi cả ngày chẳng thấy ai đến cả.”

Nghe câu này, Twilight chỉ nhẹ cười “haha” cho qua, bởi vì cậu biết, đây là anh ta đang ám chỉ mình.

Chuyện là hồi còn hoạt động ở Rim Billiton, Felix có tình cờ biết được ngày sinh nhật của Twilight (trên giấy tờ).

Lúc đó hai người cũng vừa thân, nên anh mới âm thầm tổ chức một buổi tiệc mừng sinh nhật nhỏ và mời các thành viên của đội hậu cần

đến.

Nhưng, vì Twilight còn chẳng quan tâm đến ngày sinh nhật viết bừa để làm chứng minh thư đó, và hôm đó có một phi vụ gấp mà cả đội

phải thực hiện.

Thành ra chỉ có Felix ngồi đó đến tận tôi muộn.

Mọi chuyện sau đó cũng không trở nên phức tạp, Twilight gật đầu xin lỗi và bữa tiệc được tổ chức vào một ngày khác.

Nhưng ‘mối thù’ bị cho leo cây đó đến bây giờ Felix cũng hay đem ra châm chọc Twilight.

Do lỗi của mình, cũng không quá nghiêm túc nên Twilight luôn cười cho qua.

Nghe xong tình trạng của Felix không có vấn đề gì xong, cậu tiếp tục hướng sang phía bộ đàm của Lin Grey.

“Dù có hơi cồng kềnh trong công tác chiến đấu trong ngày đầu tiên, nhưng đại khái là không có vấn đề.” Giọng nói trầm của Lin Grey

vang ra xác định như vậy.

Ông đang dạo quanh, vẫy tay, động viên những thành viên gia tộc mình sau một ngày chiến đấu.

Cũng giống Twilight, chỗ ông cũng hứng chịu một đợt t·ấn c·ông, dù đã đẩy lùi nó bằng sức mạnh của mình, vẫn có một vài thuộc hạ của

ông b·ị t·hương.

Nói xong chỗ của mình, ông mới hỏi ngược lại.

“Còn ở chỗ cậu thì sao? Ngày hôm nay ở đó đã có giao tranh rồi đúng không? Mọi chuyện thế nào?”

“Không tồi, chúng tôi thành công vây hãm và triệt hạ một đại đội của Ursus, cũng bắt sống được vài tên và đang tiến hành tra khảo, nếu

moi ra được thứ gì, tôi sẽ liên lạc lên.”

Giọng điệu tự hào của Twilight vang lên, chiến báo làm Lin Grey một lần nữa bất ngờ vì tài năng của cậu nhóc Vouivre, còn Felix thì càng

thở dài than vãn về việc mình chả có gì để làm.



“Xem ra, ngày đầu tiên khá là ổn nhỉ?” Xác nhận tình hình hiện tại, Twilight kết luận tạm thời như vậy.

“Bên nội thành sao rồi, có thông tin gì truyền về không?” Đây là Felix hỏi, anh cũng đang đứng trên một tòa nhà cao.

Nhưng không thảnh thơi như Twilight, Felix một bên vừa càm ràm than thở, một bên vừa điều khiển Drone lén bay dạo quanh nơi Ursus

đóng quân.

Nhưn vừa nói xong câu đó, một tiếng “Phanh!” vang lên, màn hình điều khiển cũng cùng lúc mất đi tín hiệu.

Vờ thở dài như thông lệ, vừa chửi bới quân Ursus không biết quý trọng tài sản vài câu, Felix lại đem ra một chiếc Drone khác, liên kết với

bộ điều khiển rồi tiếp tục công việc do thám đang dang dở.

Trong bộ đàm cũng yên ắng hơn, Twilight cũng chờ nghe tin từ nội thành, trong khi tiếng phân phó người của Lin Grey nhỏ bé phát ra.

Một lúc sau, hình như đã bắt được báo cáo, Lin Grey Fax nó qua cho hai người.

Lần lượt, ở hai vị trí Twilight và Felix, Will cùng Toxicuser đi đến đưa tập tài liệu mới được chuyển qua cho.
(Lưu ý: thời này vẫn chưa có Internet, bắt bộ đàm nói quá nhiều sẽ bị Ursus bắt được sóng, Fax tài liệu qua vẫn là an toàn nhất.)

Đọc sơ qua, nội dung tập tài liệu là báo cáo từ đội trưởng đội cảnh vệ Lungmen gửi lên cho Wei Yenwu.

Trong đây viết chi tiết chiến báo về ngày đầu tiên, bao gồm số lượng kẻ địch tiêu diệt, t·hương v·ong, vật tư tiêu hao, v..v.

“Xem ra cũng ổn nhỉ?” Felix gật đầu đánh giá. “Số người trọng thương có nhiều hơn cậu dự kiến đôi chút, nhưng với số lượng thuốc men

và thiết bị y tế sẵn có, Wei Yenwu nếu đủ tỉnh táo vẫn có thể cầm cự qua được đi.”

“Ừ, nhưng thứ làm tôi bất ngờ là hiến binh Sankta này này, kinh thật, chỉ vài người là có thể quét sạch một trung đội, đúng là sức mạnh

của súng ống.”

Twilight nheo mày đánh giá một tấm ảnh trong tập tài liệu.

Đó là một thiếu niên Sankta với mái tóc bạc màu xi măng, trái ôm một quyển kinh thánh vào người, tay phải cầm một khẩu súng ngắn

hướng về quân Ursus đang tiến lại gần.

Điểm đặc biệt ở anh ta, chính là vầng vào quang trên đầu có hình thù hơi khác biệt so với những người đồng tộc, thêm vào đó, ‘cánh’* của

anh ta lại hướng xuống phía dưới.

Ngày hôm nay, người này đã đơn độc tiến vào trận địa, giải cứu hơn 10 dân binh mắc kẹt do không kịp rút về theo mệnh lệnh.

Chưa hết, trong đây còn nói rằng thứ bắn ra từ khẩu súng của anh ta cứ như một quả bóng màu đen có thể nảy qua những bức tường.

(Đoán ra ai chưa)

Điều này khơi dậy sự hứng thú muốn chôm chỉa khẩu súng kia về tháo ra xem bên trong có gì của Twilight.



Inferno Strike của Twilight cũng mang tiếng là súng, nhưng cậu nhận được nó từ một nhiệm vụ từ Hawker.

Nó có cấu trúc cực kỳ tinh vi và hoạt động dưa trên cơ chế bộ đẩy và lo xo để bắn ra những viên đạn thường. Còn chế độ bắn Arts thì

khẩu súng được coi như là một vật xúc tác để Twilight bắn ra cầu lửa.

Nói chung là hai loại súng của cậu đang sở hữu và súng của Sankta là hoàn toàn khác nhau.

Đang ấp ủ ý định chế tạo ra một khẩu súng thực sự phù hợp và hoàn hảo cho chính mình, Twilight cần thiết tham khảo qua những loại

súng của Laterano* sản xuất.

Nhưng thứ đó không phải có tiền mà mua được, cậu cần phải có giấy phép s·ử d·ụng s·úng, cùng với một Sankta đứng ra bảo lãnh thì mới

có thể mua đươc.

Chưa hết, một khi sở hữu ‘súng’ cậu cũng buộc phải tuân theo quy tắc do Laterano đặt ra, như không được chỉ nó vào các Sankta, không

được g·iết người vô tội, v..v.

Vốn dĩ làm một vài thủ đoạn nho nhỏ để mua về một khẩu súng là không phải không được, đặc biệt khi Twilight có một người quen là đại

gia thứ thiệt.

Nhưng bởi vì một vấn đề mà Twilight buộc phải né các Sankta ra bằng mọi giá.

Nguyên nhân là, bên đó cũng đã chú ý đến một vài khẩu súng mà Twilight có ‘lỡ’ bán ra thị trường chợ đen để kiếm thêm thu nhập.

Hồi đó cậu dùng biệt danh “Gears guy” để chế tạo, buôn bán trong chợ đen. Những thứ được bán bao gồm v·ũ k·hí, bom, vài thứ lặt vặt và

một vài bản vẽ cơ khí mà Twilight không cần hoặc không cần thiết giữ.

Một ngày nọ, Felix bỗng tìm đến và nói cho cậu việc có một vài chấp pháp giả Sankta đến dò hỏi thông tin về cậu.

Lúc nghe việc này, Twilight đứng tim luôn cơ, may là Felix không tiết lộ gì cả, hai người làm việc cũng sạch sẽ nên cuộc điều tra đang đi

vào bế tắc.

Nhưng Twilight biết họ sẽ không để yên khi có một kẻ có thể chế ra súng đi dạo ngênh ngang ngoài đường.

Vậy nên lúc rời khỏi Rim Billiton, hai người đã tiến hành dọn dẹp lại những tàn dư, thu mua lại vài món đồ, á·m s·át vài tên bám đuôi, v..v.

Và cái biệt danh kia cũng từ đó phủ bụi luôn.



Cuối cùng, ngẫm lại, Twilight cảm thấy mình vẫn nên không tiếp xúc với các Sankta quá nhiều.

Tư tưởng của họ hơi khác biệt với các chủng tộc khác ở Terra, vậy nên ít giao lưu vẫn hảo.

Mà, tạm thời bỏ qua vấn đề đó, Twilight quay trở lại cuộc họp với hai người kia.
“Tóm lại là, ngày đầu tiên vẫn chưa có gì nổi trội cả.”

Quân Ursus dùng ngày đầu tiên để thăm dò, cả ba đưa ra kết luận như thế.

Mọi chuyện sẽ trở nên khó khăn hơn gấp bội vào ngày mai, khi quân địch trở nên nghiêm túc.

“Trận chiến sẽ trở nên khốc liệt hơn nhiều.” Cả ba thầm nghĩ.

Ngoại trừ một người.

“Chuyện gì vậy Yelena?” Twilight đưa tay qua xoa đầu cô bé đang trộm đọc bản báo cáo trên tay mình, cô bé vừa mới trở lại sau khi đi

tắm, mùi sữa tắm thơm ngát cùng mái tóc ẩm ướt nên sờ cảm thấy cũng không tệ.

Chỉ là khi xoa xoa, cậu phải cẩn thận để mấy giọt nước không bắn vào báo cáo để khỏi bị nhàu.

Thấy cô bé có vẻ muốn nói gì đó, cậu mới hỏi thử ra.

Nhưng câu trả lời nhận được là.

“Em không rõ, nhưng mà em cảm thấy có điều gì đó kỳ lạ của những người lính ấy, họ không giống với những chiến binh Ursus anh dũng

mà em được nghe kể.” Yelena mường tượng trong đầu cảnh tượng đại đội gần 100 người Ursine bị nghiền nát sáng nay, cô bé cẩn thận

nói ra suy nghĩ của mình.

“Ý em là, họ vẫn rất mạnh, nhưng mà như có một sợi xích đang kiềm hãm thứ sức mạnh đó.”

“Vậy nhóc muốn nói?” Felix cũng đang nghe, anh hỏi chốt câu.

“Nếu như sợi xích ấy được gỡ ra, chúng ta sẽ gặp rắc rối.” Yelena khẳng định như vậy.



Bầu không khí trở nên yên tĩnh lại.

Tuy Yelena chẳng biết gì về chiến trường hay sách lược gì, những lời cô bé nói ra đơn thuần chỉ là cảm tính của một đức nhóc.

Nhưng Twilight cũng đã cúi đầu xuống ngẫm nghĩ lại.

Ở chúng với Yelena lâu ngày, cậu nhận biết được cô bé rất mẫn cảm với môi trường xung quanh và đôi khi có thể nhận biết được những

điều nhỏ nhặt, đây là một tố chất tuyệt vời để trở thành lãnh đạo.

Và khi đươc nhắc lời, chính Twilight dường như cũng cảm thấy điều gì đó.

Một lúc sau, cậu ngẩng đầu dậy, đưa ra quyết sách cho ngày mai.

“Kế hoạch vẫn như cũ, tôi muốn chờ xem chúng đang âm mưu gì. Nhưng ông Lin, tôi có thể nhờ một việc được không?...”



Sau buổi họp, Felix cùng Lin Grey tắt bộ đàm đi nghỉ ngơi.

Còn Twilight lôi ra máy xấy tóc làm khô đầu của Yelena.

“Này, Yelena.” Twilight đột nhiên nói.

“Vâng?”

“Những gì nhóc vừa nói, nhóc nhận thức được chứ?”

“Vâng.” Yelena gật đầu.

Nghe vậy, Twilight nhẹ nở một nụ cười trên môi.

Cô bé tài năng hơn cậu nghĩ, kể cả phương diện chiến đấu (có dấu hiệu thức tỉnh) học vấn (Sáng dạ, học tương đối nhanh) giờ đến cả tài

năng thiên bẩm.

“Xem ra, mình thật sự kiếm được kho báu rồi.”

“Gì vậy ạ?” Không nghe rõ Twilight, Yelena ngước đầu lên nhìn, thì thấy vẻ mặt vui vẻ của cậu.

“Không có gì, chỉ là có chút trông đợi vào tương lại thôi. Nhận tiên, nhóc giỏi lắm, vượt qua cả sự kỳ vọng của anh.”

Lắc đầu ổn định tâm lý, Twilight khích lệ cô bé, làm Yelena cũng cười tươi như hoa.

Sau khi xấy tóc xong, Twilight đơn giản chải chuốt lại mái tóc thẳng mượt của cô bé rồi lùi ra đằng sau quan sát thành quả của mình.

Công nhận, sau khi rời khỏi thị trấn mỏ, Yelena không còn gầy yếu, bùi bặm như trước mà trở nên dễ thương hơn rất nhiều.

Cơ thể nhỏ nhắn, mái tóc trắng dài, làn da mềm mịn như tuyết.

Yelena như một con búp bê bằng sứ mỏng manh tuyệt đẹp, theo góc nhìn của Twilight.

Đáng tiếc, dấu vết của Oripathy, có một ít mảng Originiums nhỏ trên má cô bé.

Nếu không có nó, Yelena tuyệt đối là hoàn mĩ.
Nhưng thôi, dù có Oripathy hay không, Twilight đều đã coi cô bé là người của mình, bệnh hay không quan trọng gì.

Twilight cũng mắc bệnh n·an y· đấy, cậu cũng thấy có sau đâu.

Búng tay một cái, cảm thấy đã hoàn hảo, Twilight dỗ cô bé đi ngủ sớm.

Xong rồi cậu mới thoải mái tận hưởng cảm giác ngâm mình trong bồn tắm.

Cho đến khi phải thay đồ rồi xuống chỗ các Engineer, họ cần cậu giúp một chút.

------------------------Đường phân cách-----------------------

Cùng lúc ba người Twilight đang nối bộ đàm bàn bạc cho ngày mai, bên phía doanh trại Ursus cũng trải qua điều tương tự.

Nhưng không phải bầu không khí dịu nhẹ có phần vui mừng vì ngày đầu tiên trôi qua suôn sẻ.

Giờ đây, trong căn nhà lũ quý tộc Ursus lấy làm đại bản doanh, tiếng gào rú của một con lợn sắp bị chọc tiết vang lên inh ỏi.

“Vô dụng! Vô dụng! Đúng là một lũ vô dụng!”

À không, xin lỗi, đó không phải là tiếng của một con lợn, mà là tiếng rú của Ocschos, chỉ là nó không khác gì một con lợn.

Hắn liên tục đập bàn “Rầm rầm!” vừa gào thét chửi bới lung tung, từ quân lính đến quan chỉ huy.

Những người còn lại chỉ có thể trầm mặc không nói gì, bời vì Ocschos chính là người có tước vị cao nhất ở đây.

Dù cho chính kế hoạch ngu ngốc của hắn đề ra thất bại, cũng sẽ chẳng ai rảnh rỗi đến mức chọc giận một công tước cả.

Mặc vậy, trên mặt của bọn chúng cũng hiện lên vẻ tức giận.

Lý do không gì ngoài thất bại hồi sáng.

Thất bại, là không được phép.

Nếu không phải không có tên lính nào trở về, bọn chúng sẽ đem hết mấy tên ‘may mắn’ ấy đi xử tử làm gương.

Trong số những tên quý tộc ấy, chỉ có một người không bị dao động gì cả.

Đó chính là nam tước trẻ.

Thông tin về chiến hào và lực lượng đối địch đã đoán được phần nào, vì vậy anh đang ngồi ngẫm nghĩ nhằm tìm cách đối phó.

Bình tĩnh đánh giá, xử lý tình hình, là phẩm chất quan trọng của một chỉ huy ưu tú.

Tất nhiên, chẳng ai ngồi ở đây ngoài anh ra có được phẩm chất này.

Rầm!

“Người đâu! Kể từ ngày mai, huy động toàn bộ lực lượng! Ta muốn cái hàng phòng ngự rẻ rách ấy của chúng phải bị san phẳng vào ngày

mai!”

Sau khi chửi rủa đủ, tên Ocschos mới đập bàn gào lên.

Mối nhục này phải trả giá bằng máu của những tên chó c·hết ngáng đường.

Ngay khi hắn vừa nói xong, nhiều tên quý tộc khác hưởng ứng rất nhanh.

Chúng hô hào khẩu hiệu cùng quốc ca Ursus, quyết định nhanh đến nổi Nam tước còn chả kịp làm gì.

Nhưng vì an toàn của quân lính và tránh rơi vào bẫy rập, anh cũng phải lên tiếng can ngăn.

“Khoan đã…!”

Nhưng chưa kịp nói gì, anh đã bị tên Oschos gạt phăng đi.

“Không ai được lùi bước, bất kỳ ai có ý kiến trái chiều sẽ bị coi là phản đồ! Ta là chỉ huy ở đây, mệnh lệnh của ta là tuyệt đối!”

“Hú hú!”

Lũ quý tộc đồng loạt đứng lên hô hào.

Nam tước cũng chẳng làm được gì cả.

Ocschos nói đúng, hắn là chỉ huy, hắn có tước vị, địa vi cao hơn cậu.

Nam tước chẳng thể làm gì để ngăn chặn quân đồng minh đi vào chỗ c·hết cả.

Anh chỉ đành thở dài rời khỏi phòng họp.



Trở về doanh địa, nam tước trẻ mới ra lệnh cho quân mình.

“Mọi người hỗ trợ lùi trại ra đằng sau đi, đồng thời chuẩn bị cho tình huống xấu nhất đi.”

Bởi vì ngày mai…

Sẽ có rất nhiều người phải ngã xuống.
8.1
Tiến độ: 100% 107/107 chương
Tình trạng
Đã hoàn thành
Quốc gia
Unknown
Ngày đăng
27/04/2025