Chương 102: Chiến sự bắt đầu

27/04/2025 10 8.1
Chương 75:Chiến sự bắt đầu

Chương 75:

16/5/1077

“Kư kư kư, xem ra con rồng lộn Wei Yenwu quyết định sẽ tử chiến đến cùng nhỉ?”

Một người đàn ông với trang phục quý tộc gọn gàng cùng chiếc áo choàng dài đến mức chạm đất đang đứng ngay trước cảng Tây

Lungmen.

Hắn từ từ giang rộng hai tay, cử chỉ trông rất nhẹ nhàng lịch thiệp.

Nhưng điệu cười cùng làn da trắng nhợt nhạt trên khuôn mặt làm thứ khí tức hắn tỏa ra cực kỳ ma mị khó tả.

“Tốt thôi, nếu ngươi đã muốn chống cự, ta vinh hạnh cho ngươi cơ hội đó.”

Con rắn đen bất tử đưa hai tay lên, lớn giọng tuyên bố.

“Tiến lên đi, những người lính đáng tự hào của đế chế! Hủy diệt tất cả những gì cản đường, dẫm lên xác của những kẻ chống đối! Hãy

cho chúng thấy, hậu quả là gì khi đối đầu với chúng ta!”

“Tiến lên! Vì đất mẹ vĩ đại! Tiến lên! Mang vinh quang cho Ursus!”

“Ô!!!!”

Rầm rập! Rầm rập!

Từ đằng sau con rắn, những người lính Ursian thiện chiến giương cao v·ũ k·hí, hét lớn hưởng ứng.

Rồi từng người, từng người nhảy xuống, rời khỏi tàu đổ bộ, đặt chân lên mảnh đất này, nơi tiếp theo cần đặt lên sự thống trị, thành phố

Lungmen.

Từng người, từng người nhảy xuống, những người lính tiên phong mang theo v·ũ k·hí tiến lên phía trước.

Nghĩa vụ của họ chính là trở thành thước đo đánh giá sức mạnh phản kháng của Lungmen, đồng thời, là để trở thành lá chẵn vững chắc

trước mặt những người đồng đội.

Để bảo hộ lấy quãng thời gian ngẵn ngủi cho họ nghỉ ngơi sau một hành trình dài.

Bằng niềm tin vĩ đại với đất mẹ, những người lính cảm tử nắm chặt v·ũ k·hí, mang theo quyết tâm vượt qua bến cảng, tiến vào nội thành Lungmen.

Dù cho biết trước rằng sẽ không trở về được.

Bằng việc hi sinh nhánh q·uân đ·ội này, lực lượng chính của Ursus đã thành công cắm rễ tại Lungmen.

Nhưng chuyện đó để Wei Yenwu đi đau đầu đi.

Bởi vì Twilight cũng có một nhánh quân phải đối đầu đây.



…………

Cùng ngày.

Doanh trại quân Ursus phía đông.

“Được rồi mọi người, các vị hẳn là đã đọc báo cáo hết đi.”

Kẻ đang nói là một gã đàn ông Ursian trung niên mập mạp với chiếc bụng đầy mỡ đến mức những chiếc cúc áo trên bộ trang phục quý
tộc màu trắng của hắn đều đang căng cứng như thể sắp bung ra bất kỳ lúc nào.

Hắn là công tước Ocschos Naoxheo, người thừa kế của gia tộc Naoxheo.

Là người thừa kế chính thống gia tộc kể từ khi cựu công tước q·ua đ·ời trong một vụ t·ai n·ạn. để củng cố vị trí của mình, Ocschos chủ đông

tham gia vào lực lượng viễn chinh do đại công tước Kaschey dẫn đầu.

Do là người có tước vị cao nhất trong số các gia tộc phụ thuộc, hắn hiển nhiên được Kaschey, kẻ đang chỉ huy quân chủ lực t·ấn c·ông trực

diện Lungmen, giao cho một nhiệm vụ quan trọng.

Đó là thông qua khu nghèo chiếm lấy phía đông thành phố, từ đó hình thành thế bánh mì kẹp thịt.

Vốn cho rằng đây là một nhiệm vụ dễ dàng, Ocschos không hề ngần ngại nhận lấy, đồng thời thề thốt rằng mình sẽ hoàn thành tốt kỳ

vọng của đại công tước rồi rời đi.

Ngày hôm đó, hắn cũng các gia tộc phụ thuộc khác mang theo tư binh của mình cùng một chiếc tàu đổ bộ neo vào cảng đông.

Sau khi đoạt lấy quyền kiểm soát khu vực này mà không tốn một giọt mồ hôi, cùng một đêm an bình chẳng có gì xảy ra.

Rạng sáng 17/5/1077

Hiện tại, những quý tộc phụ thuộc đang ngồi ở đây bàn bạc việc tiến quân.

Nhưng không khí căn phòng lại đặc mùi dầu mỡ.

Trên cái bàn dài giữa phòng, không phải một tấm địa đồ, không phải bất cứ bản kế hoạch hay báo cáo gì, mà là đầy áp những thứ đồ ăn xa

xỉ bày thành hàng dài trên đó.

Đây đích xác giống như một buổi tiệc hơn là họp quân sự.

Ocschos đang nhai một miếng thịt đùi, thấy không ai phản đối lại lời mình, hắn dùng cái tay dính đầy mỡ của mình quẹt miệng, sau đó nói.

“Nếu không có ai dị nghị gì, điều động quân lính tiến lên đi, tranh thủ chiếm lấy thành phố này.”

Vừa nói, Ocschos vừa chỉ tay ra lệnh cho tên lính ở góc phòng thực thi mệnh lệnh.

Còn mình cùng những quý tộc khác tiếp tục bữa tiệc xa đọa này.

Nhưng đúng lúc này, một quý tộc khác đột nhiên đứng dậy hét lên.

“Khoan đã! Chiến thuật chỉ qua loa vậy thôi ư?!”

Đó là một nam tước Ursian tóc nâu trẻ tuổi.

Khác với mấy con heo khác ở đây, anh có chiều cao khoảng 1m73, cơ thể thon gọn, săn chắc.

Bộ trang phục lịch thiệp thẳng không một vết nhăn, anh tỏa ra khí chất như một quý tộc thực thụ.

“Theo như những gì chúng ta được biết, bằng một cách nào đó, phía bên Lungmen đã thỏa thuận thành công với đoàn lính đánh thuê

Bloody Lines, hiện tại chúng đang là những kẻ phòng ngự phía trước chúng ta đâu? Mấy người thật sự không có tí kế hoạch nào à?!!”

Nhìn điệu bộ sa đọa của những quý tộc nơi đây, nam tước trẻ thật sự khôn nhịn nổi mà hét lớn.

Nhưng trái với kỳ vọng rằng những kẻ kia sẽ chú ý hơn đến tình hình hiện tại.

“Bloody Lines? Cái gì vậy?”

“Không biết, chưa nghe bao giờ, một loại đồ ăn nào đó à?”

Hình như mấy gã quý tộc ở đây còn chẳng biết đối thủ của mình là ai.
Nam trước trẻ chỉ còn biết cạn lời.

Điều này cũng phải, địa bàn hoạt động của Bloody Lines chủ yếu là ở biên giới phía Nam, còn mấy gã quý tộc ở đây ai cũng đến từ vùng

Đông Bắc, không biết cũng phải.

May mắn là, sau vài phút, có một gã quý tộc cũng nhận ra.

“Bloody Lines? Không phải là cái đám lính đánh thuê nổi tiếng ở biên giới Kazimierz đấy à?”

“Hình như là thế.”

“Ừ, tôi cũng nghe đến cái tên này vài lần rồi.

Từ đó, những tên khác cũng nhận ra theo.

Nhưng…

“Thì sao? Cái đám chó săn chỉ biết là việc vì tiền đó thì có gì đáng lo cơ chứ.” Mở đầu bằng Ocschos, tất cả mọi người đều bắt đầu cười

sặc sụa.

“Đúng vậy, chỉ là một đám d·u c·ôn, chúng thì nhấc được sóng gió gì trước sức mạnh vĩ đại của đế chế cơ chứ? Phải không các vị?”

“Chí phải, chí phải!”

“Gahahaha!”

“Nâng ly, nâng ly đi, vì đế chế, vì đất mẹ vĩ đại, vì chiến thắng chảu chúng ta.”

Rồi bọn chúng bắt đầu ‘nhập tiệc’ chẳng còn để ý trời đất gì nữa.

Cũng chẳng biết nam tước trẻ từ lúc nào đã lẳng lặng rời đi.



……

“A, thiếu gia về rồi!”

Về đến khu trại của mình, nam tước trẻ được những người lính của mình hoan nghênh.

Không biết là do tự tin thái quá, hay muốn dành công trạng về mình.

Ngày hôm nay, chỉ có lực lượng của công tước Ocschos được cử đi chiến đấu, còn những người còn lại ở yên vị trí chờ lệnh.

Lúc này, nhận ly nước lạnh do những người lính mang đến, nam tước trẻ cũng ngồi xuống trò chuyện cùng họ.

“Thiếu gia, cuộc họ ra sao rồi?” Người hỏi là một người lính già. Ông ta đã phụng sự gia tộc này đã được 3 đời, nên cũng có tiếng nói và

được nam tước trẻ kính trọng.

“Thảm họa, ực.”

Uống xong ly nước, nam tước trẻ gật đầu cảm ơn người lính vừa lấy nó cho mình, rồi tiếp tục.

“Lũ con ông cháu cha đó chỉ biết ăn chơi xa đọa thôi, chẳng biết suy nhĩ gì cả. Cháu ghét nhất là loại người như thế này.” Anh phiền muộn

nói.

“Thiếu gia…” người lính già muốn nói gì đó, nhưng nam tước trẻ đã mỉm cười nói.
“Cháu biết ông muốn nói gì thưa ông, và cháu cũng hiểu mình phải làm gì. Vừa rồi chỉ là đôi lời khó chịu thôi.”

“Ngài trưởng thành rồi. Cố nam tước sẽ rất tự hào nếu ông ấy có thể thấy ngài như thế này.” Nhìn đứa trẻ mình gần như một tay nuôi

lớn nay đã trưởng thành, người lính gia lưng lưng nước mắt.

Nam tước trẻ không nói gì, chỉ cười cười an ủi người lính.



“Nhưng mà, thật sự đáng lo.” Nam tước trẻ nhìn lên trời nói.

“Vâng? Ngài vừa nói gì vậy thiếu gia?”

“Không có gì, chỉ là có chút lo lắng thôi.” Anh thở dài lắc đầu.

Không thể phủ nhận, tham gia vào đoàn quan này, nam tước trẻ cũng có những toan tính riêng.

Nên dù không muốn hợp tác cũng lũ heo kia, anh vẫn phải cố gắng.

Vì lợi ích của gia tộc.

“Haizz. Được rồi.” Với một cú thở dài sốc lại tinh thần, nam tước trẻ quay sang nói với những người lính thân cận mình.

“Mọi người nghỉ ngơi đi, có lẽ tôi sẽ ra tiền tuyến xem một lát.”

“Vâng thưa thiếu gia.” Những người lính vẫy tay chào nam tước nhà mình.

Còn người lính già thì hấp tấp đứng dậy.

“Chờ đã thiếu gia, để lão già này hộ tống ngài.”

“Không cần đâu, ông cứ nghỉ ngơi đi đã.” Nam tước trẻ lắc đầu từ chối, anh cảm thấy mình có thể đi một mình.

“Hơn nữa, ông biết kiếm thuật của cháu giỏi đến mức nào mà? Quân lính của chúng ta cũng rất mạnh nữa, sẽ chẳng có chuyện gì xảy

ra…”

“Báo!! Thiếu gia! Không xong rồi!”

Nam tước trẻ chưa kịp nói hết câu, một người lính của anh đã chạy từ xa đến, vẻ mặt cực kì nghiêm trọng.

“Bình tĩnh nào, uống một ngụm nước đi đã.” Thấy bước chân loạng choạng choạng vẻ thở dốc của người lính kia, một tên lính khác chạy

lại đỡ lấy hắn.

“Không có thời gian đâu. Thiếu gia! Đội t·ấn c·ông xuất phát sáng nay của chúng ta, bọn họ thất bại rồi!”

“Hả! Cái gì cơ!”

“Không thể nào!”

Những người lính xung quanh nghe xong thì thấy cực kỳ ngạc nhiên, đến mức khôn thể tin được.

Nhưng nam tước trẻ lại tỏ ra cực kỳ bình tĩnh mà nhìn lên trời.

Mặt trời còn chưa lên đến đỉnh, chỉ mới khoảng 9h hơn.

Thế mà…

“Biết ngay mà, Bloody Lines, quả là vẫn rất mạnh.” Nam tước trẻ thầm nhủ.

Bởi vì kết cục này, anh đã có thể đoán ra từ trước.

Đôi lời từ tác giả: Cuối cùng, sao 9 tháng 10 ngày, chương 100 cũng đã lên kệ. Xin chân thành cảm ơn 223 lượt đọc và 66 lượt cất giữ từ

tất cả các bạn đọc và mong rằng mọi người sẽ tiếp tục ủng hộ mình trong tương lai.

Chương 100 cũng đánh dấu bắt đầu cho sự kiện cuối cùng của arc 1, chương 76 sẽ được đăng vào ngày 26/11/2022.

Xin chân thành cảm ơn những người đã đón đọc.
8.1
Tiến độ: 100% 107/107 chương
Tình trạng
Đã hoàn thành
Quốc gia
Unknown
Ngày đăng
27/04/2025