Chương 33: Chương 33
"Đừng nhúc nhích, ngoan để tôi làm một chút."
Ánh mắt Mục Châu đen đến đáng sợ, anh cầm thứ đỏ đỏ hồng hồng vỗ vào cặp mông trắng nõn, sau đó dọc một đường trượt xuống cái khe ẩm ướt, đầu nấm tròn trịa nóng bỏng chọc mở ra lỗ thịt mọng nước, cố gắng lắm mới đút được quy đầu vào. Hành lang bên trong trơn trượt bóp chặt thân gậy, từng lớp từng lớp mút chặt lấy nó.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Cả hai đê mê nhắm mắt thưởng thức.
"Có đau không?"
"Không đau."
Ny Na không thể miêu tả chính xác cảm giác này là gì, chỉ biết cơ thể mình đang từng chút một bị lấp đầy, cảm giác ngứa ngáy lan tỏa từ trong tận xương tủy xông thẳng lên đỉnh đầu: "Không đủ... Tôi muốn đút hết vào... Đút hết vào cơ."
Biết rõ phía trước là vực sâu của dục vọng, cô vẫn cam tâm tình nguyện thả người nhảy xuống.
Mục Châu nhịn đến nỗi không chịu nổi nữa, anh giữ chặt thắt lưng đang trói tay Ny Na, cúi đầu nhìn vết đỏ trên cổ tay cô. Giờ phút này thực mơ chồng lên nhau, đầu óc anh tê dại trong giây lát, sau đó thẳng lưng, nguyên cây hàng cắm sâu vào trong lỗ nhỏ.
"A..."
Với từ thế quỳ như này rất dễ đút sâu vào bên trong, nhất thời mang lại cảm giác tràn đầy, hai má Ny Na cũng theo đó đỏ bừng, cảm giác cơ thể phình ra như sắp vỡ tung.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Ánh mắt người đàn ông mê li, hoàn toàn đắm chìm trong sóng nhiệt đan xen giữa thực và mơ, chân và đầu gối chạm vào thành ghế sô pha, hai tay anh mạnh mẽ bẻ hoa huyệt đỏ tươi, sau đó anh nhún eo, kịch liệt đâm vào trong.
"A ưm… Nhẹ chút được không... Căng quá... Khó chịu lắm."
"Không được."
Mục Châu cúi đầu nhìn chằm chằm vào côn thịt đỏ tươi đang điên cuồng ra vào trong lỗ nhỏ, thanh âm khàn khàn hoà tan trong không khi: "Tôi muốn lâu lắm rồi, giờ không nhẹ được."
Lỗ huyệt giống như sinh ra là để mút vậy, cửa mình nhỏ hẹp bị cơ thịt cường tráng ép hết cỡ, thịt non mềm nhỏ bị bóp chặt gần như biến mất. Khi hơi rút ra thì mật dịch tràn đầy cũng trào ra, chảy dọc theo những đường gân xanh nổi cộm, rất nhanh sau đó đã nhỏ ướt hết lông mu.
Người đàn ông làm trăm cái như máy đóng cọc, người phụ nữ dưới thân anh dần dần im lặng. Thể lực của cô đã tiêu hao gần hết lúc ở trên xe, đương nhiên không thể chịu đựng nổi những đòn tấn công mãnh liệt như này.
Mục Châu bế nửa người trên của Ny Na lên, áp cô dán chặt vào phần dưới, anh điên cuồng mút lấy phần thịt non mềm sau tai cô, giọng nói thay đổi: "Trong mơ tôi cũng trói em và ăn em như này. Em kêu dâm đãng lắm, còn khóc lóc van xin, anh trai ơi bắn vào được không. Tôi nói được, còn nói sẽ bắn đầy hai cái miệng nhỏ, sau đó nhìn em nuốt hết toàn bộ."
"Anh... Anh đúng là biến thái."
Hơi thở của cô dần trở mê loạn, nũng nịu mắng: "A... Đầu hàng... Mục Châu, tôi không chịu nổi nữa."
Con ngươi sâu thẳm của người đàn ông như đã tối đi vài phần, toát ra ánh sáng đỏ như máu trông rất đáng sợ. Mục Châu đột nhiên rút ra, dùng môi bịt miệng người phụ nữ đang khóc, sau đó anh cởi thắt lưng, bế cô lên, ném thẳng xuống giường.
"... Roẹt."
Chiếc váy nhỏ màu đỏ trong chớp mắt bị xé thành nhiều mảnh.
Anh dùng sức đè cô xuống, hai mắt đỏ rực, hơi thở dốc cũng bị ép lại, giống như con thú bị nhốt cuối cùng cũng thoát ra khỏi lồng.
Cái gọi là vân đạm phong khinh*, dịu dàng chăm sóc trong nháy mắt tan thành bọt nước.
*Vân đạm phong khinh: Thờ ơ, lạnh nhạt, bình thản, không màng đến điều gì khác, tựa như gió nhẹ mây hờ hững trôi
*
Mục Châu chưa bao giờ nhận mình là người tốt.
Anh xây dựng cơ nghiệp từ hai bàn tay trắng cho đến bây giờ cũng đã đạt được một số thành tựu. Trong khoảng thời gian đó, anh đã trải qua không biết bao nhiêu đau khổ trên cõi đời này, cho dù cho đi chân thành cũng bị người ta làm tổn thương sâu nặng.
Anh quen bảo vệ mình bằng chiếc mặt nạ đạo đức giả, quen che đậy mọi cảm xúc bằng nụ cười tiêu chuẩn.
Anh ăn chơi trong giới, cũng ngủ với nhiều phụ nữ nhưng không bao giờ trao đi chân tình.
Anh cho rằng mình mạnh đến mức bất khả xâm phạm nhưng chưa bao giờ nghĩ rằng mình lại thua dưới váy một cô gái nhỏ.
Cô sống rất liều lĩnh, kiêu ngạo nhưng rất chân thành, vừa đáng yêu lại mạnh mẽ.
Cô chỉ nhìn một cái đã có thể xuyên thấu tất cả lớp ngụy trang của anh trong nháy mắt, cũng không do dự mà chọc thủng nó.
"Anh cười lên trong khó coi thật đấy", "Thật ra, anh khinh thường tất cả mọi thứ xung quanh đúng không?"
Giọng nói đó như bóng ma luôn văng vẳng bên tai anh.
Người đàn ông nhấc hai chân cô để nó vắt chéo sau eo mình, mặt đối mặt tiến vào trong cơ thể cô, anh cúi người đè xuống, cẩn thận liếm đôi môi mềm mại.
Ny Na hơi sững sờ, cô nhìn anh với ánh mắt lơ mơ.
"Em có muốn nghe thứ gì đó... Biến thái hơn không?"
"Không nghe..."
Mục Châu hung hăng đâm vào nơi sâu nhất, lắng nghe cô rên rỉ đầy quyến rũ, anh cúi đầu nhìn chằm chằm vào mắt cô, gằn từng chữ nói: “Tôi muốn giam cầm em, tôi muốn trói em vào giường ngày đêm ân ái với em, cho đến khi em từ từ phụ thuộc vào tôi, sẽ không rời khỏi tôi được nữa."
"Anh... A ưm... Anh đang nói cái gì vậy?"
"Tôi nói..."
Mục Châu cong cong khóe miệng, cười nói: "Từ nay về sau, tôi đây sẽ phụ trách cho em ăn no, em không cần đi tìm thằng khác."