Chương 34: Chương 34

27/04/2025 10 7.8

Hoàng thái hậu không biết gì cả, nghe vậy thì hài lòng gật gật đầu, sau đó lại nhớ tới một chuyện, hỏi: "Đêm trước con thật sự đã gặp được Tam công chúa ở Thừa Càn cung?"

Ánh mắt Hoàng đế khẽ di chuyển, trên mặt không chút hoảng hốt, gật gật đầu, "Vâng, làm sao Hoàng ngạch nương lại biết?"

“Ha, ở trong cung thì có thể có bí mật gì chứ, con vừa mới cùng với Nữu Hỗ Lộc thị giúp hài tử kia cáo nghỉ, thì ngay sau đó tin tức đã truyền khắp trong cung. Hiện tại mọi người đều biết con khen hài tử kia chí thiện chí hiếu*, nhìn nàng ấy bằng con mắt khác rồi." Hoàng thái hậu nói.

*Chí thiện chí hiếu: vô cùng hiền lành lương thiện, cực kỳ hiếu thảo.

Hoàng đế híp mắt: "Xem ra Quý phi còn phải tôi luyện cách dạy dỗ hạ nhân đây.”

Trước kia lúc Đông Giai thị còn sống, chưa từng nghe tới chuyện trong cung nàng ấy truyền lời hắn nói ra.

Hoàng thái hậu lơ đễnh: "Quý phi chưa từng quản sự vụ, mấy năm nay một lòng đặt tâm huyết lên người Thập a ca, đúng là thiếu tôi luyện một chút, nhưng cũng không coi là chuyện gì quá to tát. Lần sau nàng ấy tới thỉnh an, ai gia sẽ đích thân cảnh cáo nàng ấy.”

Hoàng thái hậu có thể thân với Hoàng đế như mẫu tử là có nguyên nhân, bà ấy không nhiều chuyện nhưng vẫn có thể giúp đỡ Hoàng đế một tay vào lúc hắn cần, thật sự là một Lão thái thái lõi đời.

"Có điều nói như vậy thì, Tam công chúa, hài tử kia thật đúng là tâm tính thiện lương, có lòng hiếu thảo đáng khen. Ngày thường luôn đúng giờ đến thỉnh an ta, mưa gió cũng không màng. Nhưng luôn lẳng lặng ngồi trong đám người, cũng không hay thấy hài tử kia nói chuyện, có thể thấy được nàng ấy không có tính cách thích tranh công tranh sủng. Lần này Hoàng đế phải ban thưởng cho nàng ấy thật đáng đấy." Hoàng thái hậu tán thưởng nói.

Trong mắt Hoàng đế hiện lên đôi chút suy ngẫm, trên mặt lại không lộ ra chút gì cả, làm như hoàn toàn ủng hộ lời nói của Hoàng thái hậu, vẻ mặt đồng ý gật đầu nói: "Hoàng ngạch nương nói rất đúng, trẫm nhất định sẽ ban thưởng cho nàng ấy thật tốt.”

Sau đó lại ngồi uống hết một chén trà, mới thản nhiên dẫn Lương Cửu Công rời đi.

Trên đường, Hoàng đế xua tay đuổi ngự đi, nhàn nhã đi dạo về phía Càn Thanh cung.

Vừa đi, vừa nhớ tới lời Hoàng thái hậu nói với hắn, cả cung đều biết hắn khen ngợi Tam công chúa.

Hoàng đế khoanh tay mà đi, suy nghĩ một chút, chuyện này thật ra cũng không phải là một chuyện xấu.

Nếu như cả cung đều biết hắn khen ngợi Tam công chúa, vậy hắn có thể quang minh chính đại mượn danh từ ái mà tiến hành tuyên dâm.

Nhưng chuyện này cũng nhắc nhở Hoàng đế, trong cung nhiều người miệng lưỡi phức tạp, không thể tránh được việc hơi chút bất cẩn sẽ bị người khác phát hiện ra manh mối, truyền ra tin đồn gì đó.

Hắn nhất định phải chỉnh đốn lại toàn bộ người trong cung cho kỹ, làm tốt công tác bảo mật.

Nghĩ tới đây, Hoàng đế nói với Lương Cửu Công đi theo phía sau hắn: "Hôm qua, Quý ma ma phái tới hậu điện của Vĩnh Hòa cung đưa canh kia có đáng tin không?"

Ngày hôm qua sau khi chơi Đoan Tĩnh xong, nhìn đống tinh nồng nặc đầy đất, hắn lập tức nghĩ tới một hậu quả không ổn… hài tử.

Bây giờ hắn mà có hài tử, thì chẳng phải cả ngày đều lo lắng sợ hài tử chết yểu hay sao.

Hiện giờ hắn đã có hơn hai mươi hài tử rồi, cũng không thiếu hài tử nữa.

Cho nên hắn cũng không muốn bởi vì nhất thời sơ sẩy, tăng thêm một bằng chứng cho tội ác của hắn, thứ nghiệt chủng mà thế tục không dung thứ.

Cho nên canh tránh thai là cần thiết.

Ngày đó hắn vừa ra khỏi Thừa Càn cung là ngay lập tức sai bảo việc này cho Lương Cửu Công.

Lương Cửu Công vội nói: "Chủ tử gia yên tâm, Quý ma ma vốn là cung nữ hồi môn bên cạnh Hiếu Khang Chương Hoàng hậu, là gia nô của Đông Giai tộc. Sau khi Hiếu Khang Chương Hoàng hậu qua đời, bà ấy nghe theo lời dặn trước đó của thái hậu tới Càn Thanh cung hầu hạ ngài. Bởi vì không thích tranh đoạt, cho nên vẫn luôn quản lý ngự trà phòng, ngày thường không thể nào đến đây. Nhưng nô tài có thể cam đoan bà ấy hoàn toàn đáng tin cậy!”

Nghe nói là người của Hiếu Khang Chương Hoàng hậu để lại, Khang Hy an tâm, nếu như ngay cả người mẫu thân ruột thịt của hắn để lại cho mà hắn cũng không tin được, vậy trong cung này sẽ chẳng còn được mấy người đáng tin.

Ai cũng có thể phản bội, nhưng một người hết lòng vì chủ, coi trọng chữ tín, sự giao phó của chủ tử trước khi chết thì không có khả năng.

Cho dù biết hắn làm những chuyện thóa mạ kia, Quý ma ma có thể vì thanh danh tiểu chủ tử của mình mà thề trung thành, cũng tuyệt sẽ không thổ lộ ra ngoài nửa chữ.

Hoàng đế gật gật đầu: “Vậy là tốt rồi. Nhân tiện phái người thanh lọc người của Càn Thanh cung và Vĩnh Hòa cung một lượt, nhất là người bên cạnh Tam công chúa, ngươi hiểu ý trẫm không?"

Lương Cửu Công liên tục gật đầu, ông ấy đương nhiên hiểu ý của Hoàng đế.

Hoàng đế vì đoạn nghiệt duyên không thể lộ ra ánh sáng này mà muốn san bằng hết thảy nhân tố không an toàn.

Ông ấy là một trong số ít người biết chuyện, làm sao có thể không hiểu được chứ.

"Chủ tử gia, hậu điện của Càn Thanh cung còn có mấy cung nữ phụ trách việc chải chuốt… Ngài xem?" Lương Cửu Công cẩn thận thăm dò nói.

Hoàng đế lơ đễnh phất phất tay: "Dọn dẹp sạch sẽ đi.”

Không ngờ là ngay cả quan nữ tử cũng không phong tước, Lương Cửu Công không khỏi cảm thấy bi ai thay cho vận mệnh tương lai của mấy cung nữ kia.

Sau khi hầu hạ Hoàng đế, vừa không được lấy giống cũng không được phong làm cung nữ, chỉ có thể tục làm nô tỳ hầu hạ chải tóc cho chủ tử.

Nhưng lòng ghen tị của các nương nương trong hậu cung không thể khinh thường, các cung nữ bình thường bị thanh trừ khỏi Càn Thanh cung như vậy sẽ nhanh chóng bị các nàng đuổi đi.

Tuy rằng cung quy có quy định nghiêm ngặt, không được ngược đãi, đánh giết cung nữ.

Nhưng trong cung này thủ đoạn giết người không thấy máu, bào mòn người khác quá nhiều, những cung nữ này sau khi rời khỏi Càn Thanh cung thường thường sống không quá hai năm, ngọc nát hương tan mà biến mất không còn chút tung tích.

Lương Cửu Công nhớ lại đôi tỷ muội trẻ đẹp tên là Thám Vân, Thám Nguyệt, không khỏi cảm thấy tiếc thương thay các nàng, lấy tư chất của các nàng mà nói, nếu là khi xưa thì được phong làm Đáp ứng cũng dư dả.

Nhưng ai ngờ Hoàng đế hiện tại lại trầm mê vào trò chơi cấm kỵ, không có lòng dạ nào với những hồng nhan khác, đáng thương cho đôi tỷ muội xinh đẹp nhưng tấm lòng cao tận trời xanh này, mệnh đã được định trước là còn mỏng hơn giấy.

Lương Cửu Công không kịp than thở vì vận mệnh của người khác, chợt nghe Hoàng đế nói: "Đúng rồi, Hoàng thái hậu có chỉ, bảo trẫm ban thưởng cho Tam công chúa thật thích đáng.”

Hiện giờ Lương Cửu Công chỉ cần nghe thấy mấy chữ "Tam công chúa", trong lòng lập tức cảnh giác cao độ.

Chỉ nghe Hoàng đế hứng thú nói: "Trẫm suy nghĩ một chút, quả thật rất có lý. Đợi lát nữa ngươi tới khố phòng chọn chút đồ ban thưởng đưa đến hậu điện của Vĩnh Hòa cung, nói Tam công chúa ngày đêm vất vả, khổ lao công cao, hầu hạ bề trên làm tròn chữ hiếu, lòng trẫm được an ủi. Lần trước nghe Triệu Giai thị nói Tam công chúa làm điểm tâm rất ngon, đúng lúc, trẫm có chút đói bụng, bảo nàng ấy làm chút điểm tâm sở trường rồi tự mình đưa đến Càn Thanh cung tạ ơn đi.”

*Khổ lao công cao: càng vất vả công lao càng lớn.

Từng chữ của Hoàng đế đều có ý ám chỉ.

Lương Cửu Công nghe thấy tám chữ "ngày đêm vất vả", "khổ lao công cao" thì khuôn mặt già đỏ lên, nhịn không được nhớ tới tiếng cầu xin tha thứ thê thảm vang lên rất lâu vào ngày đó của Tam công chúa ở bên trong Thừa Càn cung.

Nhưng Hoàng đế vẫn thản nhiên như cũ.

Hắn chậm rãi quay về Càn Thanh cung, chờ điểm tâm chủ động dâng tới tận cửa.

7.8
Tiến độ: 100% 34/34 chương
Tình trạng
Đã hoàn thành
Quốc gia
Unknown
Ngày đăng
27/04/2025