Chương 18: Hoàng Tước Tại Hậu
26/04/2025
10
8.5
Chương 18 : Hoàng Tước Tại Hậu
Trận pháp vỡ tan, oán khí bốc lên cuồn cuộn như s·óng t·hần, cả khu rừng rung chuyển, những tán tu còn sống sót hoảng loạn nhìn về phía trung tâm, nơi Hắc Vân Tử Đan Thảo đang tỏa ra ánh sáng tím kỳ dị, như một viên ngọc quý giữa đầm máu.
Bùi Phàm thu hồi ba bóng phân thân, khóe miệng khẽ nhếch. Hắn không nói thêm lời, chỉ lặng lẽ lùi vào bóng tối, thân hình hòa vào làn sương độc như một con ma.
Phụng Lăng Tuyết chớp mắt, vừa định quay lại tìm hắn, nhưng đã không thấy bóng dáng, nàng nghiến răng, trong lòng dâng lên một tia bất an, nhưng giờ không phải lúc do dự.
"Lăng Thiên Tông! tiến lên, đoạt lấy linh thảo!" Một tiếng hét vang lên từ phía đông, một đội ngũ tu sĩ mặc bạch bào, trên ngực thêu hình kiếm lóe sáng, ồ ạt xông tới.
"Âm La Tông, g·iết hết bọn chúng!" Huyết Cốt lão quỷ gầm lên, trượng xương trong tay hắn bắn ra vô số hồn phách oán hận, lao thẳng về phía Lăng Thiên Tông.
Hai đại tông môn chính diện đối đầu, linh khí bùng nổ, pháp khí v·a c·hạm tạo thành những vòng chấn động kinh hoàng, những tán tu yếu thế bị cuốn vào cuộc chiến, thân thể nổ tung thành từng mảnh, máu tươi hòa vào oán khí, khiến Hắc Vân Tử Đan Thảo càng thêm huyền ảo.
Khói độc cuộn lên từ những vết nứt trên mặt đất, tiếng gào thét cùng pháp thuật bùng nổ tạo thành một bản nhạc hỗn loạn, hai phe Âm La Tông và Lăng Thiên Tông chém g·iết không ngừng, máu đổ thành sông, nhưng không ai để ý rằng một bóng đen lợi dụng lúc hỗn chiến đã lẻn đến sát bên Hắc Vân Tử Đan Thảo.
Huyết Cốt lão quỷ!
Tay hắn vươn ra, ngón tay khô quắt như xương cầm thú phủ đầy huyết văn, chỉ còn cách đóa hoa ba cánh tím đen một tấc, ánh mắt hắn lóe lên vẻ điên cuồng: "Ha ha ha! Linh thảo này thuộc về lão phu rồi!"
Nhưng đúng lúc này.
Một luồng lửa đỏ như máu bắn tới, nhiệt độ kinh khủng khiến không khí quanh Hắc Vân Tử Đan Thảo bỗng chốc bốc hơi, Huyết Cốt lão quỷ giật mình rút tay lại, nhưng vẫn bị ngọn lửa quét qua, da thịt lập tức cháy đen, tỏa ra mùi khét lẹt.
"Xích Phệ Linh Viêm?!" Huyết Cốt lão quỷ trừng mắt nhìn về phía nguồn công kích, gương mặt nhăn nhó vừa giận dữ vừa kinh hãi.
Mặt hồ Tử Đàm sôi trào như nồi nước sủi tăm, từng đợt sóng đen ngòm cuộn lên dữ dội, kéo theo vô số bọt khí độc tím bốc lên ngùn ngụt, cả không gian quanh hồ nước bỗng oằn oại dưới một cỗ uy áp tựa như núi lửa sắp phun trào!
Ma Hầu gầm lên một tiếng, âm thanh tựa như vạn lôi oanh kích, khiến vô số tu sĩ yếu bóng vía lập tức nổ tung đầu mà c·hết, nó vươn cánh tay dài ngoằng về phía Hắc Vân Tử Đan Thảo, lòng bàn tay đỏ rực như nung đỏ phát ra thứ nhiệt độ kinh khủng khiến không gian xung quanh bắt đầu chảy nhão ra!
Khủng bố cấp ba đỉnh phong ma thú chấn động uy áp, Huyết Cốt lão quỷ vừa kinh vừa sợ, trên thân cũng bạo phát Nguyên Đan cảnh đỉnh phong lực lượng.
Xích Phệ Linh Viêm Ma Hầu gầm lên một tiếng kinh thiên, hai mắt vàng rực phun ra tia lửa đốt cháy cả không gian xung quanh, cánh tay đỏ như máu vung lên, năm ngón vuốt dài nhuốm đầy tử khí bỗng bén nhọn như đao kiếm, xé toạc hư không mà chém xuống!
Huyết Cốt lão quỷ mặt lộ vẻ điên cuồng, tay phải bỗng đập mạnh vào ngực:
"Ầm!"
Một ngụm tinh huyết phun ra, thấm đẫm trượng xương trong tay, chiếc trượng lập tức biến hình, hóa thành một con rắn máu khổng lồ, miệng há rộng phun ra vô số hồn phách oán lực!
"Âm La Huyết Mãng - Thôn Thiên Thực Địa!"
Rắn máu quấn lấy cánh tay Ma Hầu, từng đạo hồn phách như dao cắt xuyên vào lớp lông đỏ, Ma Hầu đau đớn gào thét, v·ết t·hương chỗ bị cắn bốc lên làn khói đen nồng nặc mùi máu tươi!
Nhưng ngay sau đó.
Từ cơ thể Ma Hầu bỗng bộc phát một vòng lửa đỏ tươi, nhiệt độ cao tới mức khiến con rắn máu lập tức bốc hơi thành khói, Huyết Cốt lão quỷ hoảng hốt lùi lại ba bước, tay áo đã bén lửa c·háy r·ừng rực.
"Hừ! Đồ súc sinh!"
Lão quỷ tay kết ấn nhanh như chớp, từng đạo huyết văn trên người bắt đầu chảy máu tươi, hóa thành một chiếc áo giáp máu bao quanh:
"Huyết La Thiên Giáp!"
Ma Hầu không chút sợ hãi, hai tay đập mạnh vào ngực phát ra âm thanh như trống trận, từ miệng nó phun ra một viên hạt châu đỏ rực, chính là nội đan chứa đầy Xích Phệ Linh Viêm!
"Oanh!"
Một cột lửa đỏ tươi như máu bắn thẳng về phía lão quỷ, nhiệt độ kinh khủng khiến mặt đất dọc đường đi nứt nẻ, hóa thành thủy tinh nóng chảy!
Huyết Cốt lão quỷ hai mắt trợn tròn, tay vội vã vẽ ra một bức huyết phù:
"Huyết Vân Độn!"
Thân hình lão hóa thành một đám mây máu tan biến tại chỗ, cột lửa xuyên qua đám mây, t·hiêu r·ụi cả một dãy núi đá phía sau!
"Xoẹt!"
Đột nhiên từ trong đám mây máu, ba thanh huyết tiễn bắn ra, đâm thẳng vào mắt trái Ma Hầu!
"Rống!"
Ma Hầu đau đớn vật vã, tay trái che mắt b·ị t·hương, máu đen chảy ròng ròng, nó điên cuồng quật đuôi, đập nát cả một vùng đất thành hố sâu!
Huyết Cốt lão quỷ hiện hình cách đó trăm trượng, mặt mày tái nhợt:
"Ha ha! Mù một mắt rồi còn dám hung hăng?"
Nhưng lão không ngờ.
Ma Hầu bỗng ngừng kêu gào, tay phải nắm chặt nội đan, bỗng đập mạnh vào ngực mình!
"Ầm!!!"
Một v·ụ n·ổ kinh thiên, vô số tia lửa đỏ như mưa tên bắn ra khắp nơi! Huyết Cốt lão quỷ kịp dựng lên mười tám tầng huyết thuẫn nhưng vẫn bị một tia lửa xuyên ngực!
"Ực!"
Lão phun ra một ngụm máu đen, trên ngực xuất hiện một lỗ thủng to bằng nắm tay, xung quanh v·ết t·hương còn có lửa đỏ tiếp tục ăn mòn!
"Tốt... lắm... đồ... yêu... thú..." Huyết Cốt lão quỷ gầm lên, thân hình đột ngột nổ tung thành vô số huyết trùng nhỏ, nhanh chóng tản đi khắp nơi.
Ma Hầu mắt vàng lóe lên vẻ thắng lợi, nhưng ngay lúc nó định hái lấy Hắc Vân Tử Đan Thảo.
Một thanh kiếm băng lấp lánh đã đặt ngay cổ họng nó!
Phụng Lăng Tuyết đứng trong gió lạnh, giọng nói băng hàn: "Lui ra."
Xích Phệ Linh Viêm Ma Hầu phát ra tiếng cười gầm khinh bỉ, hai mắt lửa vàng quét qua thân hình mảnh khảnh của Phụng Lăng Tuyết.
"Chỉ là Trúc Cơ kỳ đỉnh phong cũng dám đứng trước mặt bản tọa, C·hết đi!"
Cánh tay đỏ rực của nó vung lên, năm ngón vuốt dài nhuộm đầy Xích Phệ Linh Viêm xé rách không khí, nhiệt độ kinh khủng khiến không gian xung quanh bắt đầu chảy nhão.
Phụng Lăng Tuyết đứng bất động, tay nắm chặt chuôi kiếm băng. Đúng lúc cánh tay quỷ dị sắp chạm tới người...
"Xoẹt!"
Một tiếng xé vải vang lên, từ trong tay áo nàng, một khối ngọc bội tử sắc bỗng vỡ tan.
"Phụng Thừa Thiên - Nhất Kích Tẫn Thần!"
Cả không gian đột nhiên đông cứng, một bàn tay khổng lồ màu đỏ sẫm từ hư không hiện ra, năm ngón tay như năm ngọn núi đè xuống đầu Ma Hầu.
"Rống...ực...!"
Xích Phệ Linh Viêm Ma Hầu hai mắt trợn tròn, toàn thân run rẩy dữ dội, lớp lông đỏ rực bắt đầu bong ra từng mảng, lộ ra lớp da thịt đang nứt toác dưới uy áp kinh khủng.
"Tử... Tử Phủ... uy... áp..."
Ma Hầu giọng nói đứt quãng đầy hoảng sợ, nó cố gắng giơ tay chống đỡ, nhưng...
"Ầm!"
Một t·iếng n·ổ đinh tai, thân thể ba trượng của Ma Hầu bị đập mạnh xuống đất, nện sâu vào lòng đất tạo thành hố lớn, bàn tay tử sắc không dừng lại, tiếp tục ấn xuống.
"Rắc... rắc..."
Xương cốt Ma Hầu bắt đầu vỡ vụn, nó điên cuồng giãy giụa, Xích Phệ Linh Viêm từ trong cơ thể bùng phát nhưng lập tức bị lực lượng đỏ sắc nghiền nát.
"Phụ thân nói, một kích là đủ." Phụng Lăng Tuyết đứng trên không, tóc dài tung bay trong gió lạnh, nàng nhẹ nhàng đưa tay ra
"Tịch!"
Bàn tay đỏ sắc đột ngột nắm chặt, Xích Phệ Linh Viêm Ma Hầu thân thể vỡ tan thành vạn mảnh, viên nội đan đỏ rực bắn ra ngoài.
Cả khu rừng chìm vào im lặng c·hết chóc.
Phụng Lăng Tuyết nhẹ nhàng đáp xuống, khuôn mặt tái nhợt, nàng đưa tay hứng lấy viên nội đan còn b·ốc k·hói, khóe miệng chảy ra một giọt máu tươi, đang muốn tiến lên ngắt lấy Hắc Vân Tử Đan Thảo thì...
Đúng lúc này!
Một bàn tay phủ đầy Hỗn Độn Chi Khí đột nhiên từ trên trời giáng xuống, nắm lấy một đóa hoa vừa đứt!
Trận pháp vỡ tan, oán khí bốc lên cuồn cuộn như s·óng t·hần, cả khu rừng rung chuyển, những tán tu còn sống sót hoảng loạn nhìn về phía trung tâm, nơi Hắc Vân Tử Đan Thảo đang tỏa ra ánh sáng tím kỳ dị, như một viên ngọc quý giữa đầm máu.
Bùi Phàm thu hồi ba bóng phân thân, khóe miệng khẽ nhếch. Hắn không nói thêm lời, chỉ lặng lẽ lùi vào bóng tối, thân hình hòa vào làn sương độc như một con ma.
Phụng Lăng Tuyết chớp mắt, vừa định quay lại tìm hắn, nhưng đã không thấy bóng dáng, nàng nghiến răng, trong lòng dâng lên một tia bất an, nhưng giờ không phải lúc do dự.
"Lăng Thiên Tông! tiến lên, đoạt lấy linh thảo!" Một tiếng hét vang lên từ phía đông, một đội ngũ tu sĩ mặc bạch bào, trên ngực thêu hình kiếm lóe sáng, ồ ạt xông tới.
"Âm La Tông, g·iết hết bọn chúng!" Huyết Cốt lão quỷ gầm lên, trượng xương trong tay hắn bắn ra vô số hồn phách oán hận, lao thẳng về phía Lăng Thiên Tông.
Hai đại tông môn chính diện đối đầu, linh khí bùng nổ, pháp khí v·a c·hạm tạo thành những vòng chấn động kinh hoàng, những tán tu yếu thế bị cuốn vào cuộc chiến, thân thể nổ tung thành từng mảnh, máu tươi hòa vào oán khí, khiến Hắc Vân Tử Đan Thảo càng thêm huyền ảo.
Khói độc cuộn lên từ những vết nứt trên mặt đất, tiếng gào thét cùng pháp thuật bùng nổ tạo thành một bản nhạc hỗn loạn, hai phe Âm La Tông và Lăng Thiên Tông chém g·iết không ngừng, máu đổ thành sông, nhưng không ai để ý rằng một bóng đen lợi dụng lúc hỗn chiến đã lẻn đến sát bên Hắc Vân Tử Đan Thảo.
Huyết Cốt lão quỷ!
Tay hắn vươn ra, ngón tay khô quắt như xương cầm thú phủ đầy huyết văn, chỉ còn cách đóa hoa ba cánh tím đen một tấc, ánh mắt hắn lóe lên vẻ điên cuồng: "Ha ha ha! Linh thảo này thuộc về lão phu rồi!"
Nhưng đúng lúc này.
Một luồng lửa đỏ như máu bắn tới, nhiệt độ kinh khủng khiến không khí quanh Hắc Vân Tử Đan Thảo bỗng chốc bốc hơi, Huyết Cốt lão quỷ giật mình rút tay lại, nhưng vẫn bị ngọn lửa quét qua, da thịt lập tức cháy đen, tỏa ra mùi khét lẹt.
"Xích Phệ Linh Viêm?!" Huyết Cốt lão quỷ trừng mắt nhìn về phía nguồn công kích, gương mặt nhăn nhó vừa giận dữ vừa kinh hãi.
Mặt hồ Tử Đàm sôi trào như nồi nước sủi tăm, từng đợt sóng đen ngòm cuộn lên dữ dội, kéo theo vô số bọt khí độc tím bốc lên ngùn ngụt, cả không gian quanh hồ nước bỗng oằn oại dưới một cỗ uy áp tựa như núi lửa sắp phun trào!
Ma Hầu gầm lên một tiếng, âm thanh tựa như vạn lôi oanh kích, khiến vô số tu sĩ yếu bóng vía lập tức nổ tung đầu mà c·hết, nó vươn cánh tay dài ngoằng về phía Hắc Vân Tử Đan Thảo, lòng bàn tay đỏ rực như nung đỏ phát ra thứ nhiệt độ kinh khủng khiến không gian xung quanh bắt đầu chảy nhão ra!
Khủng bố cấp ba đỉnh phong ma thú chấn động uy áp, Huyết Cốt lão quỷ vừa kinh vừa sợ, trên thân cũng bạo phát Nguyên Đan cảnh đỉnh phong lực lượng.
Xích Phệ Linh Viêm Ma Hầu gầm lên một tiếng kinh thiên, hai mắt vàng rực phun ra tia lửa đốt cháy cả không gian xung quanh, cánh tay đỏ như máu vung lên, năm ngón vuốt dài nhuốm đầy tử khí bỗng bén nhọn như đao kiếm, xé toạc hư không mà chém xuống!
Huyết Cốt lão quỷ mặt lộ vẻ điên cuồng, tay phải bỗng đập mạnh vào ngực:
"Ầm!"
Một ngụm tinh huyết phun ra, thấm đẫm trượng xương trong tay, chiếc trượng lập tức biến hình, hóa thành một con rắn máu khổng lồ, miệng há rộng phun ra vô số hồn phách oán lực!
"Âm La Huyết Mãng - Thôn Thiên Thực Địa!"
Rắn máu quấn lấy cánh tay Ma Hầu, từng đạo hồn phách như dao cắt xuyên vào lớp lông đỏ, Ma Hầu đau đớn gào thét, v·ết t·hương chỗ bị cắn bốc lên làn khói đen nồng nặc mùi máu tươi!
Nhưng ngay sau đó.
Từ cơ thể Ma Hầu bỗng bộc phát một vòng lửa đỏ tươi, nhiệt độ cao tới mức khiến con rắn máu lập tức bốc hơi thành khói, Huyết Cốt lão quỷ hoảng hốt lùi lại ba bước, tay áo đã bén lửa c·háy r·ừng rực.
"Hừ! Đồ súc sinh!"
Lão quỷ tay kết ấn nhanh như chớp, từng đạo huyết văn trên người bắt đầu chảy máu tươi, hóa thành một chiếc áo giáp máu bao quanh:
"Huyết La Thiên Giáp!"
Ma Hầu không chút sợ hãi, hai tay đập mạnh vào ngực phát ra âm thanh như trống trận, từ miệng nó phun ra một viên hạt châu đỏ rực, chính là nội đan chứa đầy Xích Phệ Linh Viêm!
"Oanh!"
Một cột lửa đỏ tươi như máu bắn thẳng về phía lão quỷ, nhiệt độ kinh khủng khiến mặt đất dọc đường đi nứt nẻ, hóa thành thủy tinh nóng chảy!
Huyết Cốt lão quỷ hai mắt trợn tròn, tay vội vã vẽ ra một bức huyết phù:
"Huyết Vân Độn!"
Thân hình lão hóa thành một đám mây máu tan biến tại chỗ, cột lửa xuyên qua đám mây, t·hiêu r·ụi cả một dãy núi đá phía sau!
"Xoẹt!"
Đột nhiên từ trong đám mây máu, ba thanh huyết tiễn bắn ra, đâm thẳng vào mắt trái Ma Hầu!
"Rống!"
Ma Hầu đau đớn vật vã, tay trái che mắt b·ị t·hương, máu đen chảy ròng ròng, nó điên cuồng quật đuôi, đập nát cả một vùng đất thành hố sâu!
Huyết Cốt lão quỷ hiện hình cách đó trăm trượng, mặt mày tái nhợt:
"Ha ha! Mù một mắt rồi còn dám hung hăng?"
Nhưng lão không ngờ.
Ma Hầu bỗng ngừng kêu gào, tay phải nắm chặt nội đan, bỗng đập mạnh vào ngực mình!
"Ầm!!!"
Một v·ụ n·ổ kinh thiên, vô số tia lửa đỏ như mưa tên bắn ra khắp nơi! Huyết Cốt lão quỷ kịp dựng lên mười tám tầng huyết thuẫn nhưng vẫn bị một tia lửa xuyên ngực!
"Ực!"
Lão phun ra một ngụm máu đen, trên ngực xuất hiện một lỗ thủng to bằng nắm tay, xung quanh v·ết t·hương còn có lửa đỏ tiếp tục ăn mòn!
"Tốt... lắm... đồ... yêu... thú..." Huyết Cốt lão quỷ gầm lên, thân hình đột ngột nổ tung thành vô số huyết trùng nhỏ, nhanh chóng tản đi khắp nơi.
Ma Hầu mắt vàng lóe lên vẻ thắng lợi, nhưng ngay lúc nó định hái lấy Hắc Vân Tử Đan Thảo.
Một thanh kiếm băng lấp lánh đã đặt ngay cổ họng nó!
Phụng Lăng Tuyết đứng trong gió lạnh, giọng nói băng hàn: "Lui ra."
Xích Phệ Linh Viêm Ma Hầu phát ra tiếng cười gầm khinh bỉ, hai mắt lửa vàng quét qua thân hình mảnh khảnh của Phụng Lăng Tuyết.
"Chỉ là Trúc Cơ kỳ đỉnh phong cũng dám đứng trước mặt bản tọa, C·hết đi!"
Cánh tay đỏ rực của nó vung lên, năm ngón vuốt dài nhuộm đầy Xích Phệ Linh Viêm xé rách không khí, nhiệt độ kinh khủng khiến không gian xung quanh bắt đầu chảy nhão.
Phụng Lăng Tuyết đứng bất động, tay nắm chặt chuôi kiếm băng. Đúng lúc cánh tay quỷ dị sắp chạm tới người...
"Xoẹt!"
Một tiếng xé vải vang lên, từ trong tay áo nàng, một khối ngọc bội tử sắc bỗng vỡ tan.
"Phụng Thừa Thiên - Nhất Kích Tẫn Thần!"
Cả không gian đột nhiên đông cứng, một bàn tay khổng lồ màu đỏ sẫm từ hư không hiện ra, năm ngón tay như năm ngọn núi đè xuống đầu Ma Hầu.
"Rống...ực...!"
Xích Phệ Linh Viêm Ma Hầu hai mắt trợn tròn, toàn thân run rẩy dữ dội, lớp lông đỏ rực bắt đầu bong ra từng mảng, lộ ra lớp da thịt đang nứt toác dưới uy áp kinh khủng.
"Tử... Tử Phủ... uy... áp..."
Ma Hầu giọng nói đứt quãng đầy hoảng sợ, nó cố gắng giơ tay chống đỡ, nhưng...
"Ầm!"
Một t·iếng n·ổ đinh tai, thân thể ba trượng của Ma Hầu bị đập mạnh xuống đất, nện sâu vào lòng đất tạo thành hố lớn, bàn tay tử sắc không dừng lại, tiếp tục ấn xuống.
"Rắc... rắc..."
Xương cốt Ma Hầu bắt đầu vỡ vụn, nó điên cuồng giãy giụa, Xích Phệ Linh Viêm từ trong cơ thể bùng phát nhưng lập tức bị lực lượng đỏ sắc nghiền nát.
"Phụ thân nói, một kích là đủ." Phụng Lăng Tuyết đứng trên không, tóc dài tung bay trong gió lạnh, nàng nhẹ nhàng đưa tay ra
"Tịch!"
Bàn tay đỏ sắc đột ngột nắm chặt, Xích Phệ Linh Viêm Ma Hầu thân thể vỡ tan thành vạn mảnh, viên nội đan đỏ rực bắn ra ngoài.
Cả khu rừng chìm vào im lặng c·hết chóc.
Phụng Lăng Tuyết nhẹ nhàng đáp xuống, khuôn mặt tái nhợt, nàng đưa tay hứng lấy viên nội đan còn b·ốc k·hói, khóe miệng chảy ra một giọt máu tươi, đang muốn tiến lên ngắt lấy Hắc Vân Tử Đan Thảo thì...
Đúng lúc này!
Một bàn tay phủ đầy Hỗn Độn Chi Khí đột nhiên từ trên trời giáng xuống, nắm lấy một đóa hoa vừa đứt!
Tiến độ: 100%
18/18 chương
Tình trạng
Đã hoàn thành
Quốc gia
Unknown
Ngày đăng
26/04/2025
Thể loại
Tag liên quan