Chương 18: Trở về
26/04/2025
10
8.6
Chương 18: Trở về
Trần Sở Thu vừa luyện đan vừa lẩm nhẩm từng bước một, hắn cẩn thận bỏ than củi vào bếp để tăng nhiệt độ lại rút củi khi muốn giảm nhiệt độ.
Linh hồn lực dựa theo những thứ hắn đọc được cùng tỉ mỉ quan sát và thử nghiệm tại nhà hắn thuận lợi hòa lẫn dược dịch với nhau.
Khi mà người ta thực sực đầu nhập toàn bộ tâm thần cho một việc gì đó, đến thần may mắn cũng sẽ giúp một tay.
Trần Sở Thu trải qua một giờ ròng rã luyện đan cuối cùng một lò Tụ Khí đan thành hình, một lò có ba viên đan dược, tất cả đều là hạ phẩm đan được.
Luyện đan giới lưu truyền với nhau câu nói:
“Một lò một viên tính là nhập môn, một lò ba viên tính là tiểu thành, một lò sáu viên tức đã đại thành, sáu viên thượng phẩm thủ pháp viên mãn, ra cực phẩm đan lô hỏa thuần thanh.”
Bởi vì vậy, muốn tính lên cấp luyện đan sư đều phải luyện ra ba viên đan dược, nếu chỉ có một viên mà không phải thượng phẩm trở lên cũng không tính ngang với ba viên đều là hạ phẩm.
Mọi người không tính toán đến tỉ lệ thành đan, bởi vì khi đã cho ra ba viên một lô cho thấy luyện đan sư đối với đan dược đó mức độ hiểu biết đã khá tốt rồi, qua lần đó chỉ cần ngẫm lại cùng ghi nhớ lại trải qua thời gian ngắn luyện tập chắc chắc đạt tới ba thành tỉ lệ thành công.
Trần Sở Thu vẫn còn lâng lâng khi nhận ra mình thành công thành đan ba viên đã nghe thấy Lỗ đại sư âm thanh.
“Sở Thu, Du Lâm ở lại dọn dẹp phòng luyện đan, những người khác đi về đi.” Lỗ đại sư lên tiếng, trái với gương mặt quắc thước, gương mặt nghiêm nghị, râu ria được cắt tỉa cùng chải chuốt gọn gàng, giọng nói của Lỗ đại sư lại ôn tồn, nhẹ nhàng như một cái nho sinh.
Nhưng trong lúc này, tại đan phòng tất cả mọi người rời đi đều vô tình lướt qua Sở Thu cùng Du Lâm mà không che giấu ánh mắt hâm mộ, bởi vì Lỗ đại sư sẽ chính mình chỉ điểm cho hai người.
Lỗ đại sư yêu cầu bọn hắn lần nữa luyện đan từng bước một, tại mỗi vì trí hắn đều cẩn thận giảng giải bước này cần làm như thế nào, bọn hắn làm sai ra sao, tại sao phải sửa lại như vậy.
Sở Thu được chỉ điểm sau, vì thế hắn nhanh chóng lấy ra trong ngực sổ nhỏ cùng cây bút làm bằng than nhanh chóng ghi chép lại lời chỉ dạy của Lỗ đại sư cho Du Lâm.
Đến lượt hắn thì tinh thần lại lần nữa được đẩy lên cao nhất, tập trung tinh thần quan sát trong đan lô biến đổi, chứng thực lần nữa những điều hắn được học.
Bởi về tinh thần căng cứng quá nhiều, hôm đó trở về hắn cả người hư thoát, sau đó lăn ra giường ngủ một mạch đến sáng hôm sau.
Thực ra cấp một luyện đan sư một ngày luyện bốn năm lò luyện đan là điều bình thường, chỉ có điều Trần Sở Thu cũng chỉ mới thành công một lò ba viên, mà lại trước đó hắn tinh thần đẩy lên cao để thi sau đó lại căng cứng rèn luyện lại cùng cảm nhận.
Bởi vì thế tinh thần tiêu hao quá độ, chỉ cần phục hồi rồi bình thường luyện đan là không gặp vấn đề.
Hôm nay, Lỗ đại sư cho gọi Trần Sở Thu vào nói chuyện, ông ta hỏi:
“Sở Thu, con học tập luyện đan mới chỉ một năm, vậy mà đã chuẩn bị thành công nhập phẩm, so với ta năm đó thiên phú cao quá nhiều.”
Trần Sở Thu khách khí đáp:
“Đại sư, thực ra con thuở nhỏ trong nhà hành nghề y vì thế nhiều năm đối với dược thảo có học tập cùng phối trí.
Trước đó cũng tốn bốn năm đối với chắt lọc dược dịch cùng phối trí có nghiên cứu tâm đắc, vì vậy mà mới có thể thuận lợi trong một năm học được Tụ Khí đan.”
Lỗ đại sư gật đầu nói:
“Đó cũng là con bản lĩnh, ta nhiều năm cũng làm việc cùng đan lô đều khó khăn tiến lên.
Mà thôi, hôm nay ta gọi con đến cũng là thay trang chủ mở lời, tuyển mộ con vào Thiết Kiếm sơn trang cùng với ta vào Đan Dược đường, hàng tháng chỉ cần cung cấp đủ yêu cầu đan dược số lượng là được.”
Nói đến đây ông khẽ dừng một chút, nhìn thấy Trần Sở Thu cung kính cúi đầu mới hài lòng nói tiếp:
“Giao nộp đủ đan dược có thể nhận lấy Sơn Trang điểm cống hiến, tại đó có thể đổi lấy nhiều loại thích hợp tài nguyên, thậm chí có thể tại trong Sơn Trang ban bố nhiệm vụ để Sơn Trang người thay mình làm.
Có thể dùng tài nguyên để khen thưởng hoặc sử dụng là sơn trang điểm cống hiến.”
Trần Sở Thu nghe vậy, đáp lại:
“Cảm ơn Lỗ đại sư dẫn dắt, Sở Thu chấp nhận cho Sơn Trang làm việc, sau này luyện đan Sở Thu sẽ không quên đại sư công ơn.”
Ý ở trong lời, Lỗ đại sư tán thưởng nhìn xem hắn, gật đầu mang hắn tiến về Sơn Trang làm đăng ký.
Trần Sở Thu vui mừng đi theo, đừng thấy hắn chỉ tối ngày làm thí nghiệm, luyện đan nhưng cũng có thời gian khá dài theo Trần Kỳ Trung theo thương đội v·a c·hạm cũng biết biến báo.
Một năm sau, lần này Trần gia mọi người cùng nhau trở về Lũng Tây thôn.
Đây là lần thứ ba Trần Kỳ Nam trở về với cùng một tâm trạng đau buồn.
Lần đầu là Dương đại phu ngày mất, lần hai là mẫu thân Trương Xuân Hoa ngày mất, hôm nay hắn trở về cũng là ngày Trần Hữu Dương ngày mất.
Dù sao hiện nay có bản đồ cùng an toàn lộ tuyến tộc nhân vượt rừng báo tin tỉ lệ nguy hiểm thấp đi rất nhiều.
Tại bên hồ cầu nhỏ, Trần Kỳ Trung gương mặt đã có nhiều nếp nhăn lưng tựa lưng cùng với Trần Kỳ Nam gương mặt vẫn tuổi trẻ phấn chấn.
“Nhị đệ, ngươi còn nhớ ngày xưa chúng ta tại đây câu cá chứ?”
“Đệ nhớ, hôm đó đệ vì vồ con cá mà cắm đầu xuống hồ mà.” Trần Kỳ Nam nét mặt hồi tưởng cười đáp.
“Phải, lúc đó ta hoảng sợ quá, chỉ vội nắm lấy ngươi cái chân mà kéo lên, nhưng lúc đó còn nhỏ sức không lớn ngươi lại vùng vẫy, mãi mới tóm được ngươi hai chân, về sau kéo ngươi tụt cả quần. Ha ha ha”
Trần Kỳ Trung nói xong cười to, nhưng bên khóe mắt nước mắt tràn ra, bởi vì lúc đó Trần Hữu Dương đúng lúc ra lấy nước, thấy vậy vội vã cứu Trần Kỳ Nam, sau đó mỗi tay xách một người đánh cho hai anh em bọn họ ba ngày không xuống được giường.
“Ngày đó mẫu thân còn định đánh tiếp, may mà phụ thân can nếu không dù Thái gia gia tay nghề tốt có khi mười ngày nửa tháng huynh đệ chúng ta cũng không xuống giường được.”
Bọn hắn lại xùy cười, chỉ là khóe mắt nước mắt vẫn chảy, dù sao mất cha mẹ dẫu tuổi nào thì cũng đau đớn như nhau mà thôi.
“Đại ca, chúng ta dạo quanh thôn một vòng rồi trở về thôi, còn xem đại tỉ nữa.”
“Được”
Lũng Tây thôn sau bao nhiêu năm phát triển, lợi dụng những quy tắc trước đó do Trần Hữu Dương đặt ra, Trần gia thành một cái trung lập gia tộc, mạnh mẽ hấp thu trong thôn những linh căn thôn dân vào gia tộc.
Nhiều năm trôi qua, Trần gia máu mủ có linh căn tộc nhân tại Sở chữ lót gồm: Trần Sở Mạnh, Trần Sở Thu, Trần Sở Nghiên con gái đứng thứ tư.
Trần Kỳ Nam cùng Diệp Y Y con trai thứ hai không có linh căn, bọn hắn cũng không tiếp tục sinh nữa hiện nay tập trung kiến thiết tại Bách Thịnh phường thị Trần gia.
Phía dưới là Bất chữ lót gồm: Trần Bất Hoặc thế hệ này đại tỉ, Trần Bất Đại thế hệ này lão tam đều là cháu nội của Trần Kỳ Trung.
Trần Kỳ Trung dưới gối có mười người con chỉ có Trần Sở Mạnh có linh căn, những đệ đệ muội muội của hắn cố gắng cũng đạt tới hai mươi người, hậu đại chỉ có hai người trên là có linh căn.
Trần Sở Thu cùng Trần Mộng kết hôn bảy năm, nhưng vì Trần Sở Thu chuyên tâm nghiên cứu vì thế cũng chưa có con cái.
Nhưng lần này trở về Trần Sở Thu cũng quyết tâm khai chi tán diệp bởi vì hắn mạch này trừ hắn ra quá đơn bạc, nếu không có biểu hiện gì hắn không nghi ngờ Trần Kỳ Nam sẽ vận dụng gia pháp rèn luyện hắn.
Bọn họ dành thời gian ba tháng sinh hoạt tại Lũng Tây thôn, lúc rời đi lòng bùi ngùi mãi không thôi, vì có lẽ dịp trở lại chính là nhiều người đã thiên nhân cách biệt.
---
Trần Sở Thu vừa luyện đan vừa lẩm nhẩm từng bước một, hắn cẩn thận bỏ than củi vào bếp để tăng nhiệt độ lại rút củi khi muốn giảm nhiệt độ.
Linh hồn lực dựa theo những thứ hắn đọc được cùng tỉ mỉ quan sát và thử nghiệm tại nhà hắn thuận lợi hòa lẫn dược dịch với nhau.
Khi mà người ta thực sực đầu nhập toàn bộ tâm thần cho một việc gì đó, đến thần may mắn cũng sẽ giúp một tay.
Trần Sở Thu trải qua một giờ ròng rã luyện đan cuối cùng một lò Tụ Khí đan thành hình, một lò có ba viên đan dược, tất cả đều là hạ phẩm đan được.
Luyện đan giới lưu truyền với nhau câu nói:
“Một lò một viên tính là nhập môn, một lò ba viên tính là tiểu thành, một lò sáu viên tức đã đại thành, sáu viên thượng phẩm thủ pháp viên mãn, ra cực phẩm đan lô hỏa thuần thanh.”
Bởi vì vậy, muốn tính lên cấp luyện đan sư đều phải luyện ra ba viên đan dược, nếu chỉ có một viên mà không phải thượng phẩm trở lên cũng không tính ngang với ba viên đều là hạ phẩm.
Mọi người không tính toán đến tỉ lệ thành đan, bởi vì khi đã cho ra ba viên một lô cho thấy luyện đan sư đối với đan dược đó mức độ hiểu biết đã khá tốt rồi, qua lần đó chỉ cần ngẫm lại cùng ghi nhớ lại trải qua thời gian ngắn luyện tập chắc chắc đạt tới ba thành tỉ lệ thành công.
Trần Sở Thu vẫn còn lâng lâng khi nhận ra mình thành công thành đan ba viên đã nghe thấy Lỗ đại sư âm thanh.
“Sở Thu, Du Lâm ở lại dọn dẹp phòng luyện đan, những người khác đi về đi.” Lỗ đại sư lên tiếng, trái với gương mặt quắc thước, gương mặt nghiêm nghị, râu ria được cắt tỉa cùng chải chuốt gọn gàng, giọng nói của Lỗ đại sư lại ôn tồn, nhẹ nhàng như một cái nho sinh.
Nhưng trong lúc này, tại đan phòng tất cả mọi người rời đi đều vô tình lướt qua Sở Thu cùng Du Lâm mà không che giấu ánh mắt hâm mộ, bởi vì Lỗ đại sư sẽ chính mình chỉ điểm cho hai người.
Lỗ đại sư yêu cầu bọn hắn lần nữa luyện đan từng bước một, tại mỗi vì trí hắn đều cẩn thận giảng giải bước này cần làm như thế nào, bọn hắn làm sai ra sao, tại sao phải sửa lại như vậy.
Sở Thu được chỉ điểm sau, vì thế hắn nhanh chóng lấy ra trong ngực sổ nhỏ cùng cây bút làm bằng than nhanh chóng ghi chép lại lời chỉ dạy của Lỗ đại sư cho Du Lâm.
Đến lượt hắn thì tinh thần lại lần nữa được đẩy lên cao nhất, tập trung tinh thần quan sát trong đan lô biến đổi, chứng thực lần nữa những điều hắn được học.
Bởi về tinh thần căng cứng quá nhiều, hôm đó trở về hắn cả người hư thoát, sau đó lăn ra giường ngủ một mạch đến sáng hôm sau.
Thực ra cấp một luyện đan sư một ngày luyện bốn năm lò luyện đan là điều bình thường, chỉ có điều Trần Sở Thu cũng chỉ mới thành công một lò ba viên, mà lại trước đó hắn tinh thần đẩy lên cao để thi sau đó lại căng cứng rèn luyện lại cùng cảm nhận.
Bởi vì thế tinh thần tiêu hao quá độ, chỉ cần phục hồi rồi bình thường luyện đan là không gặp vấn đề.
Hôm nay, Lỗ đại sư cho gọi Trần Sở Thu vào nói chuyện, ông ta hỏi:
“Sở Thu, con học tập luyện đan mới chỉ một năm, vậy mà đã chuẩn bị thành công nhập phẩm, so với ta năm đó thiên phú cao quá nhiều.”
Trần Sở Thu khách khí đáp:
“Đại sư, thực ra con thuở nhỏ trong nhà hành nghề y vì thế nhiều năm đối với dược thảo có học tập cùng phối trí.
Trước đó cũng tốn bốn năm đối với chắt lọc dược dịch cùng phối trí có nghiên cứu tâm đắc, vì vậy mà mới có thể thuận lợi trong một năm học được Tụ Khí đan.”
Lỗ đại sư gật đầu nói:
“Đó cũng là con bản lĩnh, ta nhiều năm cũng làm việc cùng đan lô đều khó khăn tiến lên.
Mà thôi, hôm nay ta gọi con đến cũng là thay trang chủ mở lời, tuyển mộ con vào Thiết Kiếm sơn trang cùng với ta vào Đan Dược đường, hàng tháng chỉ cần cung cấp đủ yêu cầu đan dược số lượng là được.”
Nói đến đây ông khẽ dừng một chút, nhìn thấy Trần Sở Thu cung kính cúi đầu mới hài lòng nói tiếp:
“Giao nộp đủ đan dược có thể nhận lấy Sơn Trang điểm cống hiến, tại đó có thể đổi lấy nhiều loại thích hợp tài nguyên, thậm chí có thể tại trong Sơn Trang ban bố nhiệm vụ để Sơn Trang người thay mình làm.
Có thể dùng tài nguyên để khen thưởng hoặc sử dụng là sơn trang điểm cống hiến.”
Trần Sở Thu nghe vậy, đáp lại:
“Cảm ơn Lỗ đại sư dẫn dắt, Sở Thu chấp nhận cho Sơn Trang làm việc, sau này luyện đan Sở Thu sẽ không quên đại sư công ơn.”
Ý ở trong lời, Lỗ đại sư tán thưởng nhìn xem hắn, gật đầu mang hắn tiến về Sơn Trang làm đăng ký.
Trần Sở Thu vui mừng đi theo, đừng thấy hắn chỉ tối ngày làm thí nghiệm, luyện đan nhưng cũng có thời gian khá dài theo Trần Kỳ Trung theo thương đội v·a c·hạm cũng biết biến báo.
Một năm sau, lần này Trần gia mọi người cùng nhau trở về Lũng Tây thôn.
Đây là lần thứ ba Trần Kỳ Nam trở về với cùng một tâm trạng đau buồn.
Lần đầu là Dương đại phu ngày mất, lần hai là mẫu thân Trương Xuân Hoa ngày mất, hôm nay hắn trở về cũng là ngày Trần Hữu Dương ngày mất.
Dù sao hiện nay có bản đồ cùng an toàn lộ tuyến tộc nhân vượt rừng báo tin tỉ lệ nguy hiểm thấp đi rất nhiều.
Tại bên hồ cầu nhỏ, Trần Kỳ Trung gương mặt đã có nhiều nếp nhăn lưng tựa lưng cùng với Trần Kỳ Nam gương mặt vẫn tuổi trẻ phấn chấn.
“Nhị đệ, ngươi còn nhớ ngày xưa chúng ta tại đây câu cá chứ?”
“Đệ nhớ, hôm đó đệ vì vồ con cá mà cắm đầu xuống hồ mà.” Trần Kỳ Nam nét mặt hồi tưởng cười đáp.
“Phải, lúc đó ta hoảng sợ quá, chỉ vội nắm lấy ngươi cái chân mà kéo lên, nhưng lúc đó còn nhỏ sức không lớn ngươi lại vùng vẫy, mãi mới tóm được ngươi hai chân, về sau kéo ngươi tụt cả quần. Ha ha ha”
Trần Kỳ Trung nói xong cười to, nhưng bên khóe mắt nước mắt tràn ra, bởi vì lúc đó Trần Hữu Dương đúng lúc ra lấy nước, thấy vậy vội vã cứu Trần Kỳ Nam, sau đó mỗi tay xách một người đánh cho hai anh em bọn họ ba ngày không xuống được giường.
“Ngày đó mẫu thân còn định đánh tiếp, may mà phụ thân can nếu không dù Thái gia gia tay nghề tốt có khi mười ngày nửa tháng huynh đệ chúng ta cũng không xuống giường được.”
Bọn hắn lại xùy cười, chỉ là khóe mắt nước mắt vẫn chảy, dù sao mất cha mẹ dẫu tuổi nào thì cũng đau đớn như nhau mà thôi.
“Đại ca, chúng ta dạo quanh thôn một vòng rồi trở về thôi, còn xem đại tỉ nữa.”
“Được”
Lũng Tây thôn sau bao nhiêu năm phát triển, lợi dụng những quy tắc trước đó do Trần Hữu Dương đặt ra, Trần gia thành một cái trung lập gia tộc, mạnh mẽ hấp thu trong thôn những linh căn thôn dân vào gia tộc.
Nhiều năm trôi qua, Trần gia máu mủ có linh căn tộc nhân tại Sở chữ lót gồm: Trần Sở Mạnh, Trần Sở Thu, Trần Sở Nghiên con gái đứng thứ tư.
Trần Kỳ Nam cùng Diệp Y Y con trai thứ hai không có linh căn, bọn hắn cũng không tiếp tục sinh nữa hiện nay tập trung kiến thiết tại Bách Thịnh phường thị Trần gia.
Phía dưới là Bất chữ lót gồm: Trần Bất Hoặc thế hệ này đại tỉ, Trần Bất Đại thế hệ này lão tam đều là cháu nội của Trần Kỳ Trung.
Trần Kỳ Trung dưới gối có mười người con chỉ có Trần Sở Mạnh có linh căn, những đệ đệ muội muội của hắn cố gắng cũng đạt tới hai mươi người, hậu đại chỉ có hai người trên là có linh căn.
Trần Sở Thu cùng Trần Mộng kết hôn bảy năm, nhưng vì Trần Sở Thu chuyên tâm nghiên cứu vì thế cũng chưa có con cái.
Nhưng lần này trở về Trần Sở Thu cũng quyết tâm khai chi tán diệp bởi vì hắn mạch này trừ hắn ra quá đơn bạc, nếu không có biểu hiện gì hắn không nghi ngờ Trần Kỳ Nam sẽ vận dụng gia pháp rèn luyện hắn.
Bọn họ dành thời gian ba tháng sinh hoạt tại Lũng Tây thôn, lúc rời đi lòng bùi ngùi mãi không thôi, vì có lẽ dịp trở lại chính là nhiều người đã thiên nhân cách biệt.
---
Tiến độ: 100%
22/22 chương
Tình trạng
Đã hoàn thành
Quốc gia
Unknown
Ngày đăng
26/04/2025
Tag liên quan