Chương 11: Hệ thống "Khí Vận"

26/04/2025 10 8.0
Chương 11: Hệ thống "Khí Vận"

Trong một hội trường rộng lớn, trên khán đài cao quý, nơi giành riêng cho những cao tầng và có thân phận tôn quý của Trần gia.

Ở vị trí trung tâm, khu vực cao quý nhất, đang ngồi một thanh niên có gương mặt tuấn tú, hút hồn, mái tóc xỏa dài nhưng không rối đang phất phơ theo những cú phẩy quạt nhẹ nhàng của hắn. Hắn là Trần Lộ, thái gia gia của Trần Phong hiện tại. Từ ngày bị sư phụ chỉ điểm, cảm giác thời gian mỹ hảo thời gian qua, hắn giờ này đã mang luôn bộ dáng này.

Bên trái hắn đang ngồi là một gã trung niên nhân có khuôn mặt chữ điền, râu rậm, vẻ mặt nghiêm nghị. Đây là Trần Thiên Hùng, cháu trai của tên thanh niên ngồi bên cạnh.( thằng cha này tên gì nhỉ, tui có đề cập chưa ta?) Ngồi bên cạnh gã lần lượt là một vị phụ nhân vô cùng xinh đẹp và một bé trai mập mạp, mũm mĩm. Đây là phu nhân của Trần Thiên Hùng và con trai gã : Vân Thanh và Trần Bằng.

Ngồi bên phải Trần Lộ là một thằng nhóc bụ bẫm, làn da trắng nõn, trong lòng nó thình lình đang nằm một chỉ tiểu hồ ly trắng muốt, xinh đẹp. Cùng với mẫu thân của nó, một vị mỹ nhân vô cùng xinh đẹp tựa như tiên ngữ bước ra từ trong tranh. Đây hiển nhiên là Trần Phong và Lãnh Thiên Tuyết.

Từng hàng ghế phía dưới là các vị trưởng lão quyền cao chức trọng của gia tộc.

Ngắm nhìn hội trường đông đúc nghịt người, bên tai vẫn văng vẳng tiếng máy phun thanh của tên trưởng lão, Trần Phong một tay chống cằm lên bàn, một tay vuốt ve tiểu hồ ly trong lòng, miệng ngáp ngắn, thở dài, trong lòng phiền muộn muốn c·hết

"Mịa nó, lão kia chạy bằng động cơ vĩnh cửu hay gì thế ?".

"Cốc" Nghiêm chỉnh, Lãnh Thanh Tuyết khẽ giọng, gõ nhẹ lên bàn hắn một cái.

Trần Phong liếc mắt sang nhìn mấy người bên cạnh, thấy lão Trần Lộ bộ mặt anh tuấn lúc nào cũng mỉm cười phe phẩy cái quạt, hắn tỏ vẻ khinh bỉ: " Lão già c·hết tiệt...Nếu không có ta, lão làm gì dễ dàng gặp lại lão nhân gia, bây giờ lại làm ra vẻ đắc ý này. Phi, ta khinh! "

"Cốc" Trên đầu Trần Phong trống rỗng xuất hiện một tàn ảnh của một cây quạt gấp, gõ lên đầu hắn một cái đau điến, cái quạt chỉ xuất hiện trong khoảnh khắc, không ai trong khán đài có thể phát hiện ra cả. Đau điến cả người, nhìn sang tên 'thanh niên' Trần Lộ, thấy lão đang mỉm cười khẽ gõ chiếc quạt gấp vài cái vào tay.

"Ta hận a..." Trần Phong bi thảm thầm than. Hắn lại không dám phát tát a, đánh không lại mà, chưa nói tới thân thể mới 6 tuổi chưa thức tỉnh như hắn, dù là hắn của đỉnh phong khi xưa cũng chưa chắc đánh lại a.

Thấy dáng vẻ phất hận của Trần Phong, Lãnh Thiên Tuyết nhịn không được che miệng khẽ mỉm cười.

Trần Thiên Hùng cảm nhận được động tĩnh, ánh mắt uy nghiêm, không cảm xúc nhìn lấy Trần Phong một lúc rồi quay đi.

Trần Bằng cảm thấy động tác của phụ thân, tò mò, nó cũng quay đầu sang nhìn, bắt gặp hình ảnh của một thằng nhóc không kém hơn mình đang ôm trong lòng chỉ hồ ly trắng muốt mà vuốt ve, trong lòng hắn phẫn hận, ghen tị:

" Nó là của ta... của ta a !"

" Bằng nhi" nghe giọng quát khẽ của mẫu thân, cổ nó rụt lại, vội điều chỉnh lại tư thế nghiêm chỉnh, nhưng khóe mắt không khỏi liếc về Trần Phong, trong mắt xuất hiện một tia thù hận.

" Hừ, ranh con" Khinh thường liếc về tên mập mạp, Trần Phong không thèm quan tâm. Nhìn về phía quảng trường, nơi tên trưởng lão c·hết tiệt kia vẫn còn tiếp tục nói luyên thuyên, đầu hắn ong ong

"Con mịa nó chứ, lão khọm già này, cho lão đủ thời gian... Dám lắm lão g·iết luôn cả Đế cảnh chỉ bằng cái miệng chứ đùa"
Chán chường, hắn đành quay sang tiếp tục nghiên cứu "hệ thống" trước mặt.

Nhìn vào con chuồn chuồn đang đậu trên góc phải của cái " bảng thông tin" của " hệ thống" trước mặt. Trong lòng hắn không khỏi hồi tưởng lại ký ức:

" Ting. Phát hiện " kẻ xâm nhập" đồng vị cấp thấp, khởi động chương trình " phá hủy"..."

" Ting. Phát hiện sự " phản kháng" từ năng lượng ... khởi động chương trình " bảo vệ"..."

" Ting. Phát hiện " kẻ xâm nhập" chứa quy tắc có lợi cho ... khởi động chương trình " đồng hóa"..."

" Ting. Năng lượng tiêu hao báo động mức 4, khởi động chế độ " ngủ đông"..."
"À rế ?" nghe âm thanh " Ting" liên tục bên tai, Trần Thiêm Kiêu ngu người luôn rồi.

"Ta chỉ g·iết một tên Lý Thiên thôi mà" hắn không khỏi hoang man.

Trần Thiên kiêu vốn có một cái "hệ thống bảo vệ" . Theo hắn là vậy, hắn chỉ biết từ khi đến thế giới này, trong tâm trí hắn đã xuất hiện một đoàn sáng nhỏ, nó rất sáng, hắn không biết rõ là gì. Hắn không thể giao tiếp hoặc tác động gì đến nó. Nhưng nếu tập trung suy nghĩ, hắn vẫn sẽ biết được tình trạng của đoàn sáng đó. Đoàn sáng có 5 mức năng lượng, mỗi khi tiêu hao năng lượng đến mức báo động nhất định, vòng sáng sẽ giảm nhẹ, nhấp nháy liên tục. Nó báo hiệu rằng mức năng lượng đó sắp bị tiêu hao hết.

Trong quá trình dài đẵng đẵng chiến đấu, hắn đã không biết bao nhiêu lần được đoàn sáng cứu mạng.

Bao lần gặp phải công kích chí tử, hắn đều được cơ chế "bảo vệ" của hệ thống bảo vệ. Thậm chí có vài lần xém bị đoạt xá hắn cũng được hệ thống bảo vệ.

Trận chiến vừa rồi chịu hơn 30 nhát kiếm khí của Lý Thiên cũng nhờ hệ thống kích hoạt bảo vệ hắn. Nhưng đi qua thời gian dài đằng đẵng với vô số trận chiến khốc liệt như thế, hệ thống bảo vệ cũng chỉ mất chưa tới một nửa mức năng lượng, chỉ có trận vừa rồi với Lý Thiên mới khiến hắn phải tiêu tốn năng lượng khiến hệ thống báo động đến mức 2 mà thôi.

Hắn nào giờ chỉ nghĩ hệ thống chỉ có bảo vệ, nào ngờ giờ đây, không hiểu mô tê gì mà nó lại đang "đồng hóa" cái quỷ gì đó mà hắn không biết, mà lại ngốn của hắn tận 2 mức năng lượng quý giá.

"Mịa nó chứ" hắn đậu đen thâm nghĩ, tiếc đứt ruột.

Mất cũng đã mất, tiếc nuối cũng vô dụng.
Tâm thần hắn lại trở nên phấn khởi hơn bao giờ hết, đã đến lúc hắn biết " hệ thống " của hắn là cái gì rồi.

Mong đợi ngắm nhìn đoàn ánh sáng lấp lóe dần nhạt dần rồi biến mất, một thứ bé nhỏ đập vào mắt hắn, tâm thần hắn bỗng ngơ ngác, như chìm vào hồi ức xa xưa, hai tay hắn run lẩy bẩy đón lấy thứ bé nhỏ trước mặt vào lòng bàn tay: một con " chuồn chuồn tre" bằng gỗ. (Viết tới đây tự dưng thấy cấn cấn, đã chuồn chuồn tre, còn làm bằng gỗ. Chắc gỗ tre á :v kiểm tra lại thấy là ban đầu mình ngáo, thôi theo đà lun :v . Mà nghe cũng hợp mà nhỉ, kk )

......

"Sao vậy ?" Trong thấy Trần Phong đôi vai có vẻ run rẩy, sắc mặt thất thần, đôi mắt mất đi tiêu cự. Lãnh Thiên Băng luôn chú ý ăn lo lắng, quan tâm hỏi. Trần Lộ bên cạnh không nhịn được cũng ghé mắt sang ý đồ hỏi thăm.

" Con...không sao" Lấy lại tinh thần, Trần Phong đáp lại, nhưng trong ánh mắt hắn lại chồng chất tâm sự. Thấy vẻ mặt này không khỏi khiến cả hai người Lãnh Thiên Băng và Trần Lộ nhíu mày.

" Yên tâm, sắp xong rồi" Lãnh Thiên Tuyết khẽ trấn an Trần Phong, nhưng giọng nói vẫn phá lệ lo lắng. Trần Lộ liếc nhìn bên cạnh, hắn không biết vừa rồi Trần Phong vừa xảy ra chuyện gì khiến tâm trạng hắn xuống sắc như vậy. Đau lòng nhìn cháu trai, lão vội truyền âm cho tên "lão già khọm" trên khán đài mau mau kết thúc, lão nhịn tên kia nãy giờ cũng đủ rồi.

Trần Phong lung lay đầu một cái, tiếp tục nghiên cứu "hệ thống" trước mặt

Hắn không biết hệ thống khác như thế nào, nhưng hệ thống của hắn, phải nói sao đây " nhìn chả có mọe gì, phải, là chả có mọe gì !" Không một khí linh, không tiểu loli, cũng chả có phần giới thiệu chỉ đơn giản là một bảng xanh, vài ba dòng, vài ba kí tự, khiến hắn chả hiểu mô tê gì.
#Hệ thống bảo vệ

Năng lượng : 2 /5 (3,04%)

Tình trạng : Pin yếu

#(...)

Trữ : 1975

Đã kết nối :

Lãnh Thiên Tuyết : 390 (+)

Lãnh Thiên Mị : 230 (+)

Lãnh Thiên Tâm : 290 (+)

Trần Yên : 120 (+)
" Rốt cục là thứ quỷ gì a, Trần Phong không nhịn được quay sang tập trung nhìn chằm chằm Trần Lộ, thấy một bản xanh nhỏ hiện thị trên người lão

(...)

334 (+)

Điên cuồng tập trung tinh thần nhấn dấu (+) ở phía sau, nhưng nó chỉ run run, cùng một dòng thông báo hiện ra:

Ting. Không thể thực hiện cho mục tiêu này.

Ting. Không thể thực hiện cho mục tiêu này.

Ting . ....

"Con mịa nó chứ " hắn nhịn không được chửi thầm.

Nghiên cứu thứ quỷ quái này đã 6 năm rồi, nhưng hắn mới chỉ biết được nó có một vài thứ:

1. Mỗi sinh vật đều có một khoảng trống để hắn có thể điền vào, điền gì cũng được, miễn là hắn thích, bên dưới có số lượng điểm nhất định, nó sẽ liên tục tăng nhưng vô cùng chậm. Nếu sinh vật bị g·iết sẽ nhận được 1 phần số lượng điểm của kẻ bị g·iết nhưng cũng rất ít. Còn hắn trực tiếp động thủ sẽ c·ướp đoạt toàn bộ điểm của đối phương, nếu gián tiếp đắc thủ sẽ nhận được 1 phần nhỏ tương tự như kẻ khác.

2. Hắn có thể tương tác, trao điểm của bản thân cho các mục tiêu bằng cách tập trung vào dấu (+) sau số điểm của họ, nhưng hiện tại hắn chỉ có thể thêm điểm cho nữ nhân mà thôi, mà cái loại phải là người mà hắn có tình cảm với nàng.

Và đặc biệt là hắn chỉ có thể cho, không thể lấy, (+) điểm nào là hắn mất điểm đó lun

3. Khi ở cạnh những người được liên kết, điểm số của hai bên sẽ được cộng hưởng cho nhau, giúp hai bên tăng trưởng số điểm nhanh hơn một cách tự nhiên.

4. Mỗi khi hắn nhận được thứ gì có lợi cho bản thân thì điểm của hắn cũng mất 1 lượng tương ứng, bất kì sinh vật nào hắn quan sát đều bị như thế. Còn khi hắn cho đồ kẻ khác, nếu kẻ khác được lợi, hắn chả được cái cóc khỉ khô gì, dù hắn có lợi hay không có lợi, nếu cho mà hắn còn tổn hại thì hắn còn bị trừ điểm của bản thân.

5.Hắn có thể vận dụng điểm số của bản thân để đổi lấy một loại lực lượng hỗ trợ, hắn cảm giác rất giống với lực lượng kì dị của tên Lý Thiên kia. "Lực lượng của thế giới, của tự nhiên xung quanh hắn "

......

" Đặt tên cho mi là " hệ thống Khí Vận" vậy" Sau một lúc lâu suy tư, cân nhắc, hắn cuối cùng quyết định điền tên vào cho nó.

Nhìn xuống tiểu hồ ly cuộn tròn ngủ ngon trong lòng mình, Trần Phong không khỏi hào hứng, tò mò mong đợi nhìn chằm chằm tiểu hồ ly " ngốn tận 200 điểm của ta, ngươi phải thể hiện thật tốt đó". Nói rồi hắn tiếp tục vuốt ve tiểu hồ ly, khiến nó thoải mái không nhị được mà vô thức dụi dụi đầu vào tay hắn. Trần Phong thấy vậy không tránh khỏi vui vẻ.
8.0
Tiến độ: 100% 14/14 chương
Tình trạng
Đã hoàn thành
Quốc gia
Unknown
Ngày đăng
26/04/2025