Chương 91: Chuẩn bị Lễ Truy Điệu.
27/04/2025
10
7.5
Chương 91: Chuẩn bị Lễ Truy Điệu.
Đã qua được 1 tuần kể từ khi đánh đuổi thành công Phantylia ra khỏi Xianzhou Luofu, cuộc sống thường ngày tại đây đã trở lại đúng quỹ đạo của nó.
Dù vậy song song với đó là những cảm xúc vui buồn lẫn lộn nhau, bởi hôm nay chính là ngày của Lễ Truy Điệu.
Đây là một nghi thức để tưởng nhớ và thương tiếc cho những Vân Kỵ Quân đã hi sinh bằng cách đặt xác của họ lên các thuyền sao và đưa xác của họ ra bên ngoài vũ trụ.
Tại Sở Đan Đỉnh, Lâm ung dung ngồi ở một quầy nước mà uống một ly nước ép, từng hành động và cử chỉ của cậu trông rất thư giãn.
Lâm: "Phù...đã một tuần trôi qua rồi, nhanh thật"
Lâm nhấp một ngụm nước ép, hồi tưởng lại những chuyện đã xảy ra lúc trước, nhưng cậu rất vui vì mọi chuyện đã kết thúc êm đẹp.
Liếc mắt nhìn hàng người đang bận rộn không ngừng nghỉ để chuẩn bị cho nghi thức Lễ Truy Điệu, Lâm khẽ thở dài.
Trong nhóm ngoại trừ Lâm ra thì những người khác không hề biết đến nghi thức này. Nhưng cậu không lo cho lắm, dù sao sớm muộn gì bọn họ sẽ sớm biết mà thôi.
Lâm: "Mà...nếu nhắc đến bọn họ thì chắc bọn họ hiện đang ở Phủ Thần Sách nói chuyện với Fu Xuan về sự kiện hôm nay"
Lâm sẽ không ra tay giúp bọn họ chạy đông chạy tây để chuẩn bị cho buổi nghi thức đâu, lý do rất đơn giản là cậu không phải ô sin.
Chưa kể, cho dù cậu có muốn ra sức giúp chút thì cũng không thể được bởi Bailu đã nhờ cậu giúp cô ấy chút việc rồi nên cậu không rảnh.
Lâm: "Tí thì quên, phải kiểm tra bảng trạng thái mới được..."
Nói xong, Lâm lập tức triệu hoán bảng trạng thái của mình ra.
__________
Tên: Nguyễn Lâm
Danh Hiệu: Lệnh Sứ Cân Bằng (Chưa chính thức)
Nguyên Tố Hắc Ám (Đã thức tỉnh) Nguyên Tố Phong
Vận Mệnh: Hủy Diệt
Lv 8 (400/3000 Exp)
Tấn Công: 169
Phòng Thủ: 128
Tốc độ: 102
Tỷ Lệ Bạo Kích: 5%
Sát Thương Bạo Kích: 50%
Kỹ Năng: [Đánh Thường: Phong Đạn] [Thiên Phú: Gió Gào Thét] [Bí Kĩ: Cường Hoá] [Chiến Kĩ: Cuốn Trôi] [Tuyệt Kĩ: Vũ Độ Chân Không / Vũ Độ Phàm Trần].
Vật Phẩm: Súng Lục Desert Eagle (Bản cải tiến, độ bền 86%)
Nón Ánh Sáng: Chưa có
Di Vật: Chưa có
Chức năng (hiện đã mở): Nhiệm vụ ngày, Tinh Hồn.
Tinh Hồn: [Bậc 1: Chúc Phúc Của Gió]
Ngọc Ánh Sao: 1240
__________
Lâm: "Không ngờ...mình đột phá tận 2 cấp luôn cơ"
Nhìn bảng trạng thái của mình đã xảy ra thay đổi lớn, Lâm không khỏi vui mừng.
Với lại, ngoài Lv đột phá ra thì còn có một thứ đặc biệt thu hút cậu chính là dòng "Nguyên Tố Hắc Ám (Đã thức tỉnh)" một sự bất ngờ ngoài ý muốn.
Còn về số lượng của Ngọc Ánh Sao thì cả tuần vừa qua Lâm đã chăm chỉ làm nhiệm vụ ngày liên tục, dù ngoại hình cậu không có thay đổi gì nhiều nhưng thể chất và tinh thần của cậu đã cải thiện không ít.
Lâm: "Mà chỉ dựa vào số lượng hơn 1000 Ngọc Ánh Sao này thì mình vẫn chưa thể mua được gì trong cửa hàng hệ thống cả..."
Thất vọng thở dài một hơi, Lâm cầm ly nước ép lên làm vài ngụm. Sau đó, cậu móc ra một mẫu giấy trắng mà Bailu đã đưa cho.
Bên trong tờ giấy ghi là những dược liệu và các đồ dùng cần thiết để chuẩn bị cho Lễ Truy Điệu.
Lâm xem qua một lượt rồi gấp giấy lại bỏ vào trong túi áo, muốn mua được những thứ này cậu đành phải tới Phố Kim Nhân một chuyến.
Quyết định xong, Lâm đứng dậy khỏi chỗ ngồi và hô: "Chủ quầy, tính tiền!"
...
Xianzhou Luofu, tại Phố Kim Nhân.
Dạo bước trên con phố nhộn nhịp, Lâm một tay cầm bánh bao ăn và còn một tay cầm một chiếc túi chứa những đồ vật mà Bailu cần.
Đàn người tấp nập đi qua đi lại, những tiếng reo hò từ các quán ăn truyền ra vang vẳng khắp khu phố làm cho bầu khí ở đây càng thêm rộn ràng hơn.
Trong lúc đang đi thì Lâm tình cờ đi ngang qua một quán ăn [Quán Ngon] chủ của quán ăn này là Dì Bé Lùn.
Thực khách ở đây không tính là quá đông nhưng bên trong đám thực khách Lâm chú ý thấy có hai bóng người quen thuộc.
Là Guinaifen, cô nàng đệ tử bất đắc dĩ mà cậu thu nhận được. Còn người ngồi chung bàn với Guinaifen và đang trò chuyện vui vẻ cùng cô ấy thì tên là Sushang.
Sushang là một người lính trẻ sinh ra ở Xianzhou Yaoqing, đi đến Luofu là để huấn luyện, đặt bên cạnh chỗ ngồi của cô là thanh kiếm gia truyền được mẹ tặng.
Ngồi trong quán, Guinaifen cảm nhận được ánh mắt của ai đang nhìn về phía mình, cô quay đầu nhìn lại thì thấy đó là Lâm.
Hai mắt Guinaifen trở nên sáng rực, hô một tiếng "Sư phụ" rồi nhanh chóng đứng dậy khỏi chỗ ngồi và tiến về phía Lâm.
Sushang một mặt ngơ ngác nhìn hành động này của cô bạn mình.
Guinaifen: "Sư phụ, anh tới đây làm gì thế?"
Từ cử chỉ lẫn giọng điệu của Guinaifen đều toát ra vẻ phấn khích và vui vẻ.
Lâm: "À, tôi mua ít đồ ấy mà"
Lâm nâng túi đồ trên tay lên mà nhẹ giọng đáp lại.
Guinaifen: "Vậy sao, anh còn mua gì nữa không?"
Lâm: "Không, sao thế?"
Guinaifen: "Hay quá, vậy anh cùng tôi đi vào quán ngồi ăn cùng tôi đi!"
Không chờ Lâm có đồng ý hay không, Guinaifen đã nắm lấy cổ tay cậu và kéo vào trong bàn ăn.
Sau khi đặt Lâm vào chỗ ngồi, Guinaifen lấy một chiếc ghế khác và ngồi cạnh cậu.
Sushang: "Naifen, đây là...?"
Guinaifen: "Đây là sư phụ mà tớ từng kể với cậu đó!"
Nghe Guinaifen nói thế, Sushang cũng đã nhớ ra: "Ố, anh là Lâm nhỉ?"
Lâm: "Ừm, chính là tôi..."
Cái danh sư phụ làm cho Lâm có hơi không thích ứng được, dù sao nếu tính về tuổi tác thì Guinaifen hơn cậu một chút.
Được một thiếu nữ lớn tuổi như Guinaifen xưng hô là sư phụ thật đúng là một trải nghiệm mới lạ trong đời của cậu.
Sushang: "Naifen đã kể tôi nhiều về anh. Với lại, toàn bộ người dân trên Luofu không ai là không biết đến tên anh cả"
Lâm: "Hả...?"
Nghe lời này của Sushang, Lâm đánh ra một cái dấu chấm hỏi.
Sushang tiếp tục nói: "Anh không biết đâu, sau khi anh trục xuất Lệnh Sứ Hủy Diệt ra khỏi Xianzhou Luofu thì cái tên của anh đã được truyền rộng rãi khắp nơi rồi. Thậm chí, sự tích của anh còn được viết trong một trang sách nữa đó!"
Nghe tới tên mình được viết trong một trang sách, Lâm há mồm không biết nói sao với đám người dân trên Luofu này.
Có phải là đám đó rảnh rỗi không có việc gì làm đúng không? Cậu vô cùng thắc mắc.
Guinaifen: "Đúng là sư phụ có khác, quá lợi hại!"
Lâm: "..."
Guinaifen: "Sư phụ, xin anh hãy dạy cho tôi vài chiêu đi!"
Lâm liếc nhìn qua Guinaifen đang dùng ánh mắt lấp lánh nhìn mình, cậu không khỏi rơi vào trầm mặc.
Không phải Lâm không muốn dạy mà là cậu có biết cái quái gì đâu để dạy cơ chứ, dạy võ? Cậu có từng học võ đâu, dạy bắn súng? Cậu còn chưa thành thạo dùng súng nữa.
Nghĩ mãi mà không ra, Lâm hít sâu một hơi, hai tay đan vào và chống cằm: "Để lần khác đi nhé, giờ tôi chưa có chuẩn bị bài dạy nào cho cô..."
Guinaifen: "Được, tôi sẽ đợi!"
Trái ngược hoàn toàn với suy nghĩ của Lâm, Guinaifen toả ra hết sức vui vẻ và mong đợi.
Sushang: "Naifen, chúc mừng cậu nhá!"
Guinaifen: "Hay cậu cũng nhận Lâm là sư phụ luôn đi, là bạn thân của nhau nên tớ mới mời cậu đó nha!"
Lâm mới rót cho mình một cốc nước và chuẩn bị uống thì bị lời này của Guinaifen làm cho khựng lại.
Lâm: "(Đệ tử muốn á·m s·át sư phụ đúng không?)"
Sushang: "Được sao? Tớ tưởng lần đó là cậu nói đùa thôi"
Guinaifen: "Tớ nói thật đó"
Sushang: "Vậy được, tớ sẽ nhận Lâm là sư phụ!"
Lâm: "???"
Một đệ tử đã khổ rồi giờ mà nếu có thêm một đệ tử nữa thì cậu phải sống sao? Lâm đỡ trán khóc không ra nước mắt.
Đã qua được 1 tuần kể từ khi đánh đuổi thành công Phantylia ra khỏi Xianzhou Luofu, cuộc sống thường ngày tại đây đã trở lại đúng quỹ đạo của nó.
Dù vậy song song với đó là những cảm xúc vui buồn lẫn lộn nhau, bởi hôm nay chính là ngày của Lễ Truy Điệu.
Đây là một nghi thức để tưởng nhớ và thương tiếc cho những Vân Kỵ Quân đã hi sinh bằng cách đặt xác của họ lên các thuyền sao và đưa xác của họ ra bên ngoài vũ trụ.
Tại Sở Đan Đỉnh, Lâm ung dung ngồi ở một quầy nước mà uống một ly nước ép, từng hành động và cử chỉ của cậu trông rất thư giãn.
Lâm: "Phù...đã một tuần trôi qua rồi, nhanh thật"
Lâm nhấp một ngụm nước ép, hồi tưởng lại những chuyện đã xảy ra lúc trước, nhưng cậu rất vui vì mọi chuyện đã kết thúc êm đẹp.
Liếc mắt nhìn hàng người đang bận rộn không ngừng nghỉ để chuẩn bị cho nghi thức Lễ Truy Điệu, Lâm khẽ thở dài.
Trong nhóm ngoại trừ Lâm ra thì những người khác không hề biết đến nghi thức này. Nhưng cậu không lo cho lắm, dù sao sớm muộn gì bọn họ sẽ sớm biết mà thôi.
Lâm: "Mà...nếu nhắc đến bọn họ thì chắc bọn họ hiện đang ở Phủ Thần Sách nói chuyện với Fu Xuan về sự kiện hôm nay"
Lâm sẽ không ra tay giúp bọn họ chạy đông chạy tây để chuẩn bị cho buổi nghi thức đâu, lý do rất đơn giản là cậu không phải ô sin.
Chưa kể, cho dù cậu có muốn ra sức giúp chút thì cũng không thể được bởi Bailu đã nhờ cậu giúp cô ấy chút việc rồi nên cậu không rảnh.
Lâm: "Tí thì quên, phải kiểm tra bảng trạng thái mới được..."
Nói xong, Lâm lập tức triệu hoán bảng trạng thái của mình ra.
__________
Tên: Nguyễn Lâm
Danh Hiệu: Lệnh Sứ Cân Bằng (Chưa chính thức)
Nguyên Tố Hắc Ám (Đã thức tỉnh) Nguyên Tố Phong
Vận Mệnh: Hủy Diệt
Lv 8 (400/3000 Exp)
Tấn Công: 169
Phòng Thủ: 128
Tốc độ: 102
Tỷ Lệ Bạo Kích: 5%
Sát Thương Bạo Kích: 50%
Kỹ Năng: [Đánh Thường: Phong Đạn] [Thiên Phú: Gió Gào Thét] [Bí Kĩ: Cường Hoá] [Chiến Kĩ: Cuốn Trôi] [Tuyệt Kĩ: Vũ Độ Chân Không / Vũ Độ Phàm Trần].
Vật Phẩm: Súng Lục Desert Eagle (Bản cải tiến, độ bền 86%)
Nón Ánh Sáng: Chưa có
Di Vật: Chưa có
Chức năng (hiện đã mở): Nhiệm vụ ngày, Tinh Hồn.
Tinh Hồn: [Bậc 1: Chúc Phúc Của Gió]
Ngọc Ánh Sao: 1240
__________
Lâm: "Không ngờ...mình đột phá tận 2 cấp luôn cơ"
Nhìn bảng trạng thái của mình đã xảy ra thay đổi lớn, Lâm không khỏi vui mừng.
Với lại, ngoài Lv đột phá ra thì còn có một thứ đặc biệt thu hút cậu chính là dòng "Nguyên Tố Hắc Ám (Đã thức tỉnh)" một sự bất ngờ ngoài ý muốn.
Còn về số lượng của Ngọc Ánh Sao thì cả tuần vừa qua Lâm đã chăm chỉ làm nhiệm vụ ngày liên tục, dù ngoại hình cậu không có thay đổi gì nhiều nhưng thể chất và tinh thần của cậu đã cải thiện không ít.
Lâm: "Mà chỉ dựa vào số lượng hơn 1000 Ngọc Ánh Sao này thì mình vẫn chưa thể mua được gì trong cửa hàng hệ thống cả..."
Thất vọng thở dài một hơi, Lâm cầm ly nước ép lên làm vài ngụm. Sau đó, cậu móc ra một mẫu giấy trắng mà Bailu đã đưa cho.
Bên trong tờ giấy ghi là những dược liệu và các đồ dùng cần thiết để chuẩn bị cho Lễ Truy Điệu.
Lâm xem qua một lượt rồi gấp giấy lại bỏ vào trong túi áo, muốn mua được những thứ này cậu đành phải tới Phố Kim Nhân một chuyến.
Quyết định xong, Lâm đứng dậy khỏi chỗ ngồi và hô: "Chủ quầy, tính tiền!"
...
Xianzhou Luofu, tại Phố Kim Nhân.
Dạo bước trên con phố nhộn nhịp, Lâm một tay cầm bánh bao ăn và còn một tay cầm một chiếc túi chứa những đồ vật mà Bailu cần.
Đàn người tấp nập đi qua đi lại, những tiếng reo hò từ các quán ăn truyền ra vang vẳng khắp khu phố làm cho bầu khí ở đây càng thêm rộn ràng hơn.
Trong lúc đang đi thì Lâm tình cờ đi ngang qua một quán ăn [Quán Ngon] chủ của quán ăn này là Dì Bé Lùn.
Thực khách ở đây không tính là quá đông nhưng bên trong đám thực khách Lâm chú ý thấy có hai bóng người quen thuộc.
Là Guinaifen, cô nàng đệ tử bất đắc dĩ mà cậu thu nhận được. Còn người ngồi chung bàn với Guinaifen và đang trò chuyện vui vẻ cùng cô ấy thì tên là Sushang.
Sushang là một người lính trẻ sinh ra ở Xianzhou Yaoqing, đi đến Luofu là để huấn luyện, đặt bên cạnh chỗ ngồi của cô là thanh kiếm gia truyền được mẹ tặng.
Ngồi trong quán, Guinaifen cảm nhận được ánh mắt của ai đang nhìn về phía mình, cô quay đầu nhìn lại thì thấy đó là Lâm.
Hai mắt Guinaifen trở nên sáng rực, hô một tiếng "Sư phụ" rồi nhanh chóng đứng dậy khỏi chỗ ngồi và tiến về phía Lâm.
Sushang một mặt ngơ ngác nhìn hành động này của cô bạn mình.
Guinaifen: "Sư phụ, anh tới đây làm gì thế?"
Từ cử chỉ lẫn giọng điệu của Guinaifen đều toát ra vẻ phấn khích và vui vẻ.
Lâm: "À, tôi mua ít đồ ấy mà"
Lâm nâng túi đồ trên tay lên mà nhẹ giọng đáp lại.
Guinaifen: "Vậy sao, anh còn mua gì nữa không?"
Lâm: "Không, sao thế?"
Guinaifen: "Hay quá, vậy anh cùng tôi đi vào quán ngồi ăn cùng tôi đi!"
Không chờ Lâm có đồng ý hay không, Guinaifen đã nắm lấy cổ tay cậu và kéo vào trong bàn ăn.
Sau khi đặt Lâm vào chỗ ngồi, Guinaifen lấy một chiếc ghế khác và ngồi cạnh cậu.
Sushang: "Naifen, đây là...?"
Guinaifen: "Đây là sư phụ mà tớ từng kể với cậu đó!"
Nghe Guinaifen nói thế, Sushang cũng đã nhớ ra: "Ố, anh là Lâm nhỉ?"
Lâm: "Ừm, chính là tôi..."
Cái danh sư phụ làm cho Lâm có hơi không thích ứng được, dù sao nếu tính về tuổi tác thì Guinaifen hơn cậu một chút.
Được một thiếu nữ lớn tuổi như Guinaifen xưng hô là sư phụ thật đúng là một trải nghiệm mới lạ trong đời của cậu.
Sushang: "Naifen đã kể tôi nhiều về anh. Với lại, toàn bộ người dân trên Luofu không ai là không biết đến tên anh cả"
Lâm: "Hả...?"
Nghe lời này của Sushang, Lâm đánh ra một cái dấu chấm hỏi.
Sushang tiếp tục nói: "Anh không biết đâu, sau khi anh trục xuất Lệnh Sứ Hủy Diệt ra khỏi Xianzhou Luofu thì cái tên của anh đã được truyền rộng rãi khắp nơi rồi. Thậm chí, sự tích của anh còn được viết trong một trang sách nữa đó!"
Nghe tới tên mình được viết trong một trang sách, Lâm há mồm không biết nói sao với đám người dân trên Luofu này.
Có phải là đám đó rảnh rỗi không có việc gì làm đúng không? Cậu vô cùng thắc mắc.
Guinaifen: "Đúng là sư phụ có khác, quá lợi hại!"
Lâm: "..."
Guinaifen: "Sư phụ, xin anh hãy dạy cho tôi vài chiêu đi!"
Lâm liếc nhìn qua Guinaifen đang dùng ánh mắt lấp lánh nhìn mình, cậu không khỏi rơi vào trầm mặc.
Không phải Lâm không muốn dạy mà là cậu có biết cái quái gì đâu để dạy cơ chứ, dạy võ? Cậu có từng học võ đâu, dạy bắn súng? Cậu còn chưa thành thạo dùng súng nữa.
Nghĩ mãi mà không ra, Lâm hít sâu một hơi, hai tay đan vào và chống cằm: "Để lần khác đi nhé, giờ tôi chưa có chuẩn bị bài dạy nào cho cô..."
Guinaifen: "Được, tôi sẽ đợi!"
Trái ngược hoàn toàn với suy nghĩ của Lâm, Guinaifen toả ra hết sức vui vẻ và mong đợi.
Sushang: "Naifen, chúc mừng cậu nhá!"
Guinaifen: "Hay cậu cũng nhận Lâm là sư phụ luôn đi, là bạn thân của nhau nên tớ mới mời cậu đó nha!"
Lâm mới rót cho mình một cốc nước và chuẩn bị uống thì bị lời này của Guinaifen làm cho khựng lại.
Lâm: "(Đệ tử muốn á·m s·át sư phụ đúng không?)"
Sushang: "Được sao? Tớ tưởng lần đó là cậu nói đùa thôi"
Guinaifen: "Tớ nói thật đó"
Sushang: "Vậy được, tớ sẽ nhận Lâm là sư phụ!"
Lâm: "???"
Một đệ tử đã khổ rồi giờ mà nếu có thêm một đệ tử nữa thì cậu phải sống sao? Lâm đỡ trán khóc không ra nước mắt.
Tiến độ: 100%
94/94 chương
Tình trạng
Đã hoàn thành
Quốc gia
Unknown
Ngày đăng
27/04/2025
Thể loại
Tag liên quan