Chương 1259: Ngoại truyện

24/04/2025 10 4.0
Nhìn thấy cảnh này, Hoắc Diêu và Hoắc An Kỳ nhanh chóng bước tới trước gương nước.

“A Noãn!”

“Em gái, em không sao chứ?” <1br>
Bọn họ muốn chạm vào Hoắc Dư Ninh qua gương, nhưng cũng bị sức mạnh đó đẩy bật ra. Chiếc bút trong tay Hoắc An Kỳ bị gương nước hút vào, nó bay đến t0ay Hoắc Dư Ninh.

Nhìn thấy cảnh này, Hoắc Diêu thở phào nhẹ nhõm, cậu bước tới dỗ dành em gái: “A Noãn, bọn anh sẽ gửi vũ khí mà em cần trước, đợi bên em ổn định thì sẽ tìm cách đưa em từ dị giới trở về.”

Mặc dù mẹ nói rằng em gái đến dị giới để độ kiếp, nhưng khi nhìn thấy đôi mắt đỏ hoe của em gái, Hoắc Diêu cảm thấy rất thương xót, cậu chỉ muốn đưa cô em gái yêu quý trở về.
“Em biết rồi.” Hoắc Dư Ninh gật đầu.

Hoắc Dư Ninh tận mắt chứng kiến hai anh trai rời khỏi phòng làm việc, lúc này cô mới đóng lại chiếc gương kết giới trước mặt.

Một giây sau, sắc mặt Hoắc Dư Ninh tái nhợt.
Trong cung điện rộng lớn không có chỗ ngồi, Hoắc Dư Ninh vừa mệt vừa đói, cô ngồi bệt xuống chiếc bồ đoàn được bọc vải màu vàng, trông không có chút hình tượng nào.

Tiêu Quân An muốn hỏi Hoắc Dư Ninh điều gì đó, nhưng khi nhìn thấy khuôn mặt tái nhợt, không kiên nhẫn xen lẫn tức giận của cô, hắn khẽ thở dài.

Tiêu Quân An hất cằm với An Kim đang đứng phía sau, đối phương khom người lùi lại rồi nhanh chóng đi về phía thiên điện.
Hoắc Dư Ninh siết chặt chiếc bút kim loại trong tay, vẻ mặt mệt mỏi nói: “Em cần vũ khí có sức sát thương lớn, càng nhiều càng tốt, cuộc chiến của Đại Càn vô cùng khẩn cấp.”

Kết giới đã mở ra nhưng Hoắc Dư Ninh không thể rời đi.

Có phải khi chiến sự của Đại Càn ổn định, cô mới có thể rời khỏi nơi này.
Hoắc Diêu gật đầu đáp ứng: “Được, anh và anh hai em bây giờ sẽ đến kho vũ khí, gửi toàn bộ vũ khí qua cho em.”

Hoắc Dư Ninh nghe vậy thì lập tức ngăn cản: “Đừng! Kho vũ khí trị giá mấy chục tỷ USD, em tiếc lắm.”

Hơn nữa Đại Càn không phải thời đại vũ khí nóng.
Đang dựa vào lòng Tiêu Quân An, Hoắc Dư2 Ninh nhìn thấy hai anh trai bị đẩy bật ra xa.

Cô nghiến răng, mặt tỏ vẻ uất ức: “Chắc chắn là mẹ, mẹ sợ em rời khỏi Đại Càn!”
Hoắc An Kỳ vịn bàn đứng thẳng dậy, cầm chiếc bút ký trên bàn đi tới gần gương nước: “A Noãn, em thử xem có lấy được bút không.”
Cậu biết em gái cần vũ khí, nếu chiếc bút kim loại không thể xuyên qua thì đừng nói đến số lượng vũ khí lớn kia.

Hoắc Dư Nin2h rời khỏi vòng tay Tiêu Quân An, cô bước tới rồi vươn tay ra.
Hoắc Diêu và Hoắc An Kỳ ngoài miệng đồng ý, nhưng trong lòng lại nghĩ nhất định sẽ gửi toàn bộ vũ khí mạnh nhất để em gái mình không phải lo lắng gì cả.

Cách gương nước, Hoắc An Kỳ làm động tác vuốt tóc Hoắc Dư Ninh.

Trong mắt hiện lên sự thương xót, cậu nhẹ giọng an ủi: “A Noãn, em cứ nghỉ một lát, kết giới mở liên tục sẽ khiến linh lực trong cơ thể em bị cạn kiệt. Đợi anh và A Diêu đến kho vũ khí, bọn anh sẽ mở kết giới đến chỗ em, em hãy ngoan ngoãn chờ đợi bọn anh.”
Một lúc sau, An Kim công công cầm một hộp cơm to đi vào.

Ông ta quỳ xuống trước mặt Hoắc Dư Ninh và cười nói: “Hoàng hậu nương nương, đây là hoàng thượng chuẩn bị cho người, người cố gắng chịu đựng ăn một chút đi ạ.”

Hộp cơm vừa mở ra, Hoắc Dư Ninh lập tức ngửi thấy mùi thơm hấp dẫn của thức ăn.

Hoắc Dư Ninh hơi nhướng mày, ngước mắt nhìn Tiêu Quân An đang bày ra tư thế của một vị vua, trong mắt cô hiện lên vẻ khen ngợi.

Hoắc Dư Ninh cầm đôi đũa An Kim đưa, rất tự nhiên ăn cơm.
4.0
Tiến độ: 100% 1273/1273 chương
Tình trạng
Đã hoàn thành
Quốc gia
Unknown
Ngày đăng
24/04/2025