Chương 244
Vũ dành thời gian một ngày cho Cúc Tịnh Yên.. đến lúc cô nàng nhận được cuộc điện thoại từ người quản lý mới khó khăn rời khỏi.. nếu không được Vũ xác nhận rằng cậu còn ở Bắc Kinh thời gian dài có lẽ nàng buông bỏ luôn sự nghiệp diễn xuất của mình rồi.. phải vất vả lắm mới khuyên bảo được cô nàng đi.. bởi Cúc Tịnh Yên đã ký hợp đồng với một công ty sản xuất phim.. nàng mà bỏ vai chính chắc chắn bị công ty đó đưa ra tòa.. hơn nữa bồi thường không phải một con số nhỏ.. lên đến hàng triệu đôla khiến cho Cúc Tịnh Yên mới khó khăn buông bỏ.. đương nhiên Vũ có thể giúp nàng thanh toán nhưng cậu không làm như vậy.. nó muốn nữ nhân của mình là một người tài năng không phải một bình hoa bên trong nhà.. nếu như vậy chẳng phải quá nhàm chán hay sao.. vì thế vượt động viên còn dụ dỗ Cúc Tịnh Yên đi đóng phim.. chẳng qua để bảo đảm an toàn của nàng trong lúc đóng phim.. Vũ đã gắn lên thẻ định vị.. bất kỳ nàng nơi đâu Cậu cũng dễ dàng tìm thấy và có mặt ngay lập tức...
""": mới ăn bữa sáng đầy bụng vậy mà buổi tối đã thấy đói rồi.. chán..
. Tiễn đưa Cúc Tịnh Yên lên xe taxi rồi Vũ một mình chạy trên con đường vắng.. không phải chạy mà lại đi bộ.. thời điểm này là lúc nửa đêm cho nên không có nhiều xe qua lại.. Vũ đang đi thì cảm thấy đói bụng rồi tự phàn nàn bản thân.. cậu cũng không thử nghĩ mà xem.. ăn no bụng buổi sáng rồi vui chơi cùng Cúc Tịnh Yên cả một ngày trời không đói mới là lạ.. chẳng qua lúc này là nửa đêm còn phía trước con đường dài không nhìn thấy điểm cuối.. muốn tìm thứ gì ăn lúc này tương đương khó khăn.. nhưng mà trời không tuyệt đường người.. cách đó không xa có một cô gái cạnh bên nằm một túi đồ ăn.. trên tay nàng đưa lên miệng lon bia tự mình uống.. hiển nhiên cô gái ấy đang buồn và tìm đến rượu nhằm mục đích quên đi nỗi buồn trong lòng.. Vũ mới mặc kệ cô ta có buồn hay không.. bất chấp tất cả đi tìm thứ nhét đầy miệng mới là công việc chính lúc này..
""": cô uống như thế lãng phí lắm biết không.. coi tôi uống nè..
. Ngồi xuống cạnh cô ta.. cảm thấy quen thuộc lắm nhưng Vũ đâu có để ý .. nhìn thấy cô ta quá đáng thương cho nên Vũ tìm cách làm cô ấy vui trở lại.. đương nhiên cướp đi lon bia trên tay cô gái cũng là một hành động bất đắc dĩ.. uống tiếp nữa chắc cô ta Tối nay phải ngủ giữa đường.. vì muốn đóng người tốt vậy nên Vũ đành phải làm tới cùng.. Ít ra không cho cô ta say tới mức quên lối về là được..
""": mặc tôi.. anh cũng như người đó luôn thích bá đạo với tôi.. anh cũng không phải là một người tốt..
. Đông Phương Tuyết bị Vũ cướp lon bia trên tay làm cô tức giận.. lại nghĩ tới cảnh buổi sáng hôm nay làm nàng cảm thấy người này giống y hệt vị hôn phu của mình.. cơn tức giận lên trong lòng khiến cho nàng không phân phải trái đúng sai một loạt từ ngữ khó nghe tuôn ra khỏi miệng..
""": tôi thừa nhận tôi là một người xấu vì thế chỗ thức ăn cùng những lon bia này là của tôi.. người xấu không bao giờ nói đạo lý với cô đâu..
. Vũ nhanh tay cướp lấy chỗ lon bia còn lại.. còn có thức ăn nhanh cũng không thoát khỏi cậu.. tất cả nhanh chóng được Vũ lấy về bên cạnh mình và bắt đầu ăn.. trong lúc ăn còn không quên quan sát phản ứng của cô gái bên cạnh.. lúc này Vũ mới nhìn rõ ràng gương mặt nàng.. không nhìn không biết nhìn rồi mới nhận ra là người quen.. cô gái lạnh lùng trên máy bay cũng là người gây rắc rối cho Vũ.. Nói thế cũng không đúng bởi người gây rắc rối lại là vị hôn phu của nàng.. mà dường như tình cảm giữa hai người không được tốt cho lắm.. buổi sáng chứng kiến hai người tranh cãi Vũ cũng đoán được một hai...
""": sau tất cả ai cũng đối xử với tôi như vậy.. nói cho tôi biết đi Tại sao chứ ..tại sao..
. Giọng nói Đông Phương Tuyết gần như hét lên trước mặt Vũ.. bao nhiêu cảm xúc dồn nén nàng thật khổ.. mới vừa tìm được thứ có thể làm cho mình quên đi buồn phiền lại gặp ngay phải tên cướp đồ ăn.. lon bia còn chưa uống mấy lần đã rời khỏi tay.. nếu không phải nghĩ đến mình là thân con gái không phải đối thủ của người thiếu niên trước mặt có lẽ nàng đã xông lên PK cùng Vũ rồi..
""": Tại sao ư?.. Tại vì thượng đế muốn thử thách cô đó.. Nếu cô vượt qua được thử thách này hạnh phúc sẽ đến với cô.. vì vậy đừng bao giờ buông bỏ lý tưởng của mình.. đặc biệt đừng bao giờ nghĩ tìm đến chất kích thích làm hại bản thân như thế.. cô hiểu ý tôi nói chứ ..
. Vũ không có để trong lòng những lời khó nghe ấy.. một phần vì cậu còn đang ăn đồ ăn của người ta.. một phần nữa vì cảm thấy cô gái trước mặt thật sự đáng thương.. còn có cảm giác khác lạ nữa nhưng cậu không hiểu cảm giác đó là gì.. nó yêu thì không phải bởi mới gặp lần thứ ba thôi.. nói thích có chút hoang đường do cậu không ưa thích một cô gái lạnh lùng.. đương nhiên thứ gì cũng có ngoại lệ chẳng qua Vũ chưa biết mà thôi..
""": thử thách.. thử thách cướp đi người thân bên cạnh tôi?.. thử thách bạn bè xa lánh?.. thử thách bị theo dõi cho dù lúc đi toilet?.. thử thách mất đi sự tự do?.. Anh nói tất cả những thứ này là thượng đế thử thách tôi phải không..
. Đông Phương Tuyết tự giễu tự cười mình.. ngoại trừ sắc đẹp ra có lẽ thượng đế đã cướp đi tất cả.. sẽ không có thử thách nào buồn cười đến vậy.. nàng mới không tin lời nói bịa đặt của người bên cạnh.. ánh mắt thảm đạm nhìn lên bầu trời.. cảm giác trống vắng cô đơn lại dâng lên trong lòng..
""": Đừng nhìn nữa về nhà thôi.. Cô có biết tại sao những ánh đèn đường có gam màu nóng không..
. Bởi vì chúng nó sẽ thắp sáng những tâm hồn trống vắng giống như cô để biết tìm đường về nhà đấy..
. Nói chuyện cả buổi làm Vũ hiểu nàng hơn.. đồng cảm với những gì cô ta gặp phải cho nên Vũ kéo cô gái đứng lên rồi thúc giục cô ta trở về.. lúc nửa đêm thế này rất dễ gặp phải chuyện xấu.. đặc biệt sẽ bị cảm nếu như cứ ngồi giữa đường phơi sương.. với tính cách làm người tốt đến cùng Vũ đành phải nhắc nhở thôi...
""": anh là người duy nhất tốt với em.. vậy mà cũng muốn bỏ em đi nữa phải không..
. Đông Phương Tuyết nức nở nói.. những cảm xúc ủy khuất được nàng thể hiện ra hết.. nàng đã kể tất cả mọi thứ cho Vũ nghe.. có thể thấy Đông Phương Tuyết nàng coi Vũ trở thành một người trong lòng.. khi người ta gặp cô đơn nhất cũng là lúc yếu lòng nhất.. Vũ xuất hiện đúng lúc khiến cho Trái Tim Băng Giá của cô dần dần được hòa tan.. Vũ tựa như ánh nắng mùa xuân xua tan đi giá lạnh.. ánh nắng ấy làm cho những mầm xanh nảy nở.. bất giác không biết từ lúc nào Đông Phương Tuyết lại có cảm tình với người mới gặp lần thứ 3.. vì thế Vũ nói cô trở về nhà làm nàng lo được ra mất mới phản ứng như thế..