Chương 71: Titan Fall.

26/04/2025 10 8.0
Chương 71: Titan Fall.

Chứng kiến cảnh tượng nơi chiến trường phía đông, cả Nguyễn An Bình lẫn các pháp sư thuộc liên minh thảo phạt Ma Vương giờ này đều phải trầm mặc.

Lúc này, pháp sư shaman cố sức ngẩng đầu lên, nhìn về phía cậu thiếu niên.

“Ma Vương, ngươi đúng thực là độc ác a!

Thế mà lại dùng mưu kế điệu hổ ly sơn, dụ một lượng lớn các lực lượng chủ lực của liên minh chúng ta đến phía tây đại lục, sau đó nhân lúc hàng phòng ngự ở phương đông còn trống rỗng, ngươi lại cho quân tiến đánh.

Ngươi giờ liệu có còn là con người không vậy?”

Thấy có người tự dưng lại mắng chửi, lại còn úp bô đổ trách nhiệm lên đầu mình như vậy.

“A, đúng đúng đúng.

Ai bị các người gán cho là Ma Vương, thì chắc chắn phải là Ma Vương, đúng không?

Và họ của ta qua lời các ngươi chắc chắn không phải họ Nguyễn nữa mà là họ Lào.”

Nguyễn An Bình giờ cũng chỉ đành nhún vai, bĩu môi khinh thường, mặc kệ đối phương thích nói gì thì nói.

Dù cho không hiểu được ý nghĩ những từ ngữ mà cậu thiếu niên vừa nói tới là gì.

Nhưng chỉ cần cảm nhận được cảm xúc còn lưu lại trong từng câu nói vừa rồi, vị bá tước trẻ tuổi đó giống như đang chỉ thẳng vào cái mũi của mấy lão già và mắng.

Thấy được cái thái độ khinh thường dối trá với những kẻ yếu hơn từ Nguyễn An Bình.

Đám pháp sư cầm đầu liên minh thảo phạt Ma Vương giờ đã nhìn ra được, cậu thiếu niên kia không phải là Ma Vương trong truyền thuyết.

Và đám người đã tìm sai phương hướng, chọn sai người để trêu chọc.

Nhưng khi đám người nhớ tới mục đích ban đầu để tới lãnh địa này là vì trường sinh ma pháp, không phải là để tìm kiếm hay thảo phạt Ma Vương gì.

Cả đám giờ chỉ có thể thở dài, hối hận không thôi.

Chứng kiến cảnh tượng nơi tiền tuyến đã là quá đủ, Nguyễn An Bình khoát nhẹ tay, màn hình phong nguyên tố đang chiếu trực tiếp về tình hình chiến trường phía đông lục địa đột ngột đóng lại.

Với sắc mặt trầm ngâm, thiếu niên lúc này vừa đi vừa lầm bẩm.

“Đến bây giờ ta cũng không hiểu tại sao người ta lại gọi mình là Ma Vương nữa, đây đúng là một thất bại về mặt tình báo đi.

Xem ra ta giờ không nên cố thủ ở một cái mẫu ba phần đất này làm gì.

Dù sao mấy cái thế lực lớn nhất nhì lục địa Alrat này cũng tới đây để thảo phạt ta, thế mà cũng bị ta đánh cho te tua.

Như vậy, ta còn có gì phải ngần ngại chứ?”
Thấy cậu thiếu niên bỏ đi như vậy, đám pháp sư già giờ cảm nhận được một cảm giác bất lực, hối hận trong lòng mình.

Khi Ma Vương thực sự ở phương đông bắt đầu đem quân tiến đánh lục địa, mấy lão ta lại đem quân đi đến phương tây, trêu chọc một người không nên trêu chọc.

Để rồi tới giờ, hàng chục triệu binh sĩ, pháp sư phải bỏ mạng nơi chiến trường.

Cả ngàn năm tài nguyên cực khổ tích súc, nay qua một buổi sáng hóa thành tro tàn.

Đã vậy, trường sinh ma pháp chẳng thấy đâu, kẻ gọi là Ma Vương lại quá mạnh, chấp quân số mấy lão mang tới có đông gấp 10 lần cũng chẳng chinh phạt được.

Và tồi tệ hơn cả, vì lòng tham, đám người này đã thả ra một Ma Vương thứ hai.

Khi mấy lão còn đang than ngắn thở dài, hầu gái trưởng Mira đã mang theo một nụ cười vô cùng thân thiện mà đến trước mặt mấy lão ta.

Những kẻ cầm đầu các thế lực lớn nhất lục địa giờ đều cảm nhận được một cảm giác rùng mình, họ cảm nhận được nỗi sợ khi nhìn vào nụ cười đầy vẻ giả tạo kia…

Ngày hôm đó, tại Thánh Đô, trụ sở chính của Kim Quang Giáo, giáo phái chính thống của lục địa Alrat.

Một thông tin đang rộ lên ở nơi đây, khiến lòng người hoang mang.

Khi mà giờ này, những hình ảnh về cuộc chiến thảo phạt Ma Vương ở phía tây đại lục đã được truyền về.

Nhưng những thông tin ấy không được những tên thám báo, hoặc là các tay buôn vất vả thu thập được.

Mà chúng được trình chiếu công khai trên vô số màn hình phong nguyên tố, những thứ đang phủ kín cả một vùng trời của Thánh Đô.

Ngay lập tức, cả thành phố thần thánh phải ngập tràn trong một bầu không khí khẩn trương, vô số những thanh âm gào khóc đầy ai oán, những tiếng la ó liên tục vang lên.

Có người khóc thương những người đã ra đi vô nghĩa, có kẻ lên tiếng mắng chửi, cho rằng các thế lực đã theo đuổi chiến dịch lần này là một đám ngu ngốc.

Và những âm thanh vang lên nhiều nhất khi này đó chính là những lời chất vấn.

“Không thể nào! Giả! Giả!

Những thứ mà chúng ta đang chứng kiến chỉ là đòn tâm lý của Ma Vương mà thôi!”

Có người gào thét, không tin tưởng những gì mình chứng kiến.

Nhưng đồng thời, cũng có những người thuộc các thế lực đã tham gia thảo phạt Ma Vương, nên đương nhiên đám người này không thể nào lạc quan nổi khi nhìn những màn hình nguyên tố ấy.

“Haha, đòn tâm lý sao?

Đừng đùa! Mắt các ngươi bị mù sao?

Những bảo vật mà tên nhóc kia đã lấy ra đó chính là những bảo vật bí truyền, là những thứ mà thông tin của chúng chỉ lưu hành trong nội bộ công hội, làm sao đối phương có thể biết được mà phục chế một cái giống y hệt rồi đem đi dọa chúng ta chứ!?”
Có người trong cuộc lên tiếng như vậy, lập tức khiến bầu không khí tại Thánh Đô càng lúc càng trở nên hoang mang.

Đúng lúc này, những “thước phim phóng sự” về cảnh tượng khi c·hiến t·ranh xảy ra đang dần biến mất trên bầu trời.

Thay vào đó, tất cả màn hình chuyển sang chiếu trực tiếp tình trạng thê thảm của những kẻ dẫn đầu cuộc thảo phạt.

Trong một ngục tối, nơi đang giam giữ hàng vạn những pháp sư cấp cao đã xuất hiện trước mắt người đời.

Trên người họ đầy những v·ết m·áu và sẹo, và rất nhiều những dấu vết của việc bị đ·ánh đ·ập, t·ra t·ấn.

Đó là những pháp sư cao tầng, nên bọn họ mới có đặc quyền được giam giữ cẩn thận bên trong những nhà lao như vậy.

Còn tại một màn hình khác lại đang trực tiếp tình hình của hàng trăm triệu các pháp sư học đồ.

Vì số lượng của những quân đoàn học đồ người thường này quá đông, dù cho dân chúng trên toàn lãnh địa Ngọc Lục Bảo có nhường từng căn phòng ra để làm nhà giam cũng không đủ.

Do đó, những tù binh này bị hầu gái trưởng Mira giam giữ trong một vườn hoa hồng của cô nàng.

Một nơi giống như những khu rừng ma u ám trong truyền thuyết, là một địa ngục gai góc nhưng mĩ lệ, với vô số những bông hoa hồng đen đang uốn lượn.

Trong khu rừng tối tăm, mọi thứ tuy âm trầm nhưng cũng không thể che giấu được sự lấp lánh của từng cành hoa, chiếc lá.

Như thể mọi thứ tại nơi đây đều là một món châu báu đầy mê hoặc.

Và ở trong một nơi như cõi mộng tăm tối đó, có thể thấy được vô số những bóng người lấp ló, bị mắc kẹt bên trong mê cung hoa hồng đen bất tận.

Tất cả bọn họ được xếp chồng lên nhau, đan xen trong vô số những cành lá của rừng hoa khổng lồ.

Ai nấy đều hôn mê, rơi vào trong giấc ngủ không thể tỉnh giấc.

Trừ khi những hạt phấn hoa trong không khí hoàn toàn tiêu tan, nếu không những binh sĩ người thường đều phải chìm vào trong giấc ngủ vĩnh hằng.

Trên người các binh sĩ, một vài nhánh cây hoa hồng đâm xuyên qua da thịt họ.

Tưởng rằng đây sẽ là một hình thức t·ra t·ấn tàn bạo đến từ hầu gái Mira, nhưng không.

Những nhánh cây cắm vào da thịt đó liên tục truyền nước và chất dinh dưỡng, duy trì sự sống cho những con người đang trong trạng thái thực vật này.

Nhìn thấy những cảnh tượng đó, dân chúng và cả những binh sĩ trong thành ai nấy đều gần như tin tưởng vào những gì họ chứng kiến.

Đương nhiên, tại lục địa Alrat này vẫn có hàng tá những ma pháp có thể tạo ra những ảo ảnh tương tự.

Nên vì đó, vẫn có rất nhiều người chưa tin vào những hình ảnh đang được phát trực tiếp.

Nhưng rất nhanh chóng, tất cả bọn họ đã phải tin tưởng vào những gì mình chứng kiến.
Sau khi những hình ảnh trực tiếp dần tan biến.

Tầng mây đen đang bao phủ Thánh Đô lúc này như thể bị một bàn tay vô hình xé rách.

Từ trên trời cao, một cỗ máy khổng lồ cao khoảng 45 cây số giáng xuống.

Với cái kích thước khổng lồ đó, cộng thêm với vận tốc đang lao nhanh như thiên thạch va vào địa cầu.

Tất cả những sinh vật sống dưới mặt đất giờ này phải hoảng loạn trước sự xuất hiện của Platin.

Dù biết rằng cả Thánh Đô hiện tại đang được bảo vệ trong một trận pháp cực mạnh chăng nữa.

Nhưng mọi người giờ không chắc rằng, liệu thành phố có thể trụ lại khi cỗ máy to lớn kia giáng xuống từ trời cao.

Có vẻ, cỗ máy titan khổng lồ kia có mặt tại nơi đây không phải là để san phẳng Thánh Đô, mà nó có mặt tại đây là vì mục đích khác.

Tuy sở hữu một chân thân với ngoại hình khá cồng kềnh, Platin vẫn có thể nhẹ nhàng đổi hướng linh hoạt giữa không trung.

Và may mắn cho tòa thành này, nơi Platin đáp xuống chỉ là một dãy núi cao ở gần Thánh Đô, không phải là một khu đông dân cư nào đó.

Mặc dù đã giảm tốc trong quá trình đáp đất, nhưng trọng lượng của cái thứ đang hạ xuống ấy cũng chẳng nhẹ đi đâu được.

Vì đây là một gã khổng lồ với ngoại hình của một thằng gù được bọc trong bộ giáp toàn thân, cõng trên lưng cả một thành phố.

Ầm! Oanh!

Một t·iếng n·ổ vang trời xuất hiện, ngay khi hai chân của cỗ titan khổng lồ nhẹ nhàng đè bẹp cả một ngọn núi, dễ dàng như thể một người trưởng thành dày xéo lên tòa lâu đài cát.

Chấn động làm rung chuyển đất trời, những tảng đá vụn từ nhỏ như nắm tay, cho tới lớn như một tòa nhà bị hất tung khỏi mặt đất, bay loạn khắp bầu trời.

Khung cảnh kinh hoàng như thể một bản giao hưởng giữa mưa thiên thạch và bão bụi nhấn chìm mọi thứ.

Như thể ngày tận thế đã tới gần.

Nếu là ở bất cứ nơi nào khác trên lục địa Alrat, đây sẽ là một t·hảm h·ọa diệt vong.

Nhưng đã là Thánh Đô, trung tâm của cả lục địa, là nơi mà những pháp sư mạnh mẽ nhất định cư.

Như vậy, vùng đất thần thánh và những khu vực lân cận chắc chắn không phải loại người tầm thường có thể cư trú.

Quả nhiên là vậy, đừng nhìn khung cảnh như t·hiên t·ai mà cho rằng nơi đây chịu thiệt hại.

Vì trong cơn bão bụi này, vô số những điểm sáng do đủ loại trận pháp khác nhau đã hiện lên, ngăn cản những tảng đá vụn, c·ách l·y bão bụi ập tới.

Đến cả một cái chuồng heo trong t·hảm h·ọa này cũng bình yên vô sự.

Dù an toàn trước sức mạnh hủy diệt, ánh mắt tất cả người dân trong phạm vi thánh đô vẫn kính sợ mà nhìn về cỗ máy sắt thép vừa nghiền nát cả ngọn núi kia.

Thậm chí, nhiều người còn quỳ rạp, cầu nguyện khi chứng kiến bóng hình to lớn ẩn sau lớp mây mù ấy.
8.0
Tiến độ: 100% 78/78 chương
Tình trạng
Đã hoàn thành
Quốc gia
Unknown
Ngày đăng
26/04/2025