Chương 426: Trêu chọc
27/04/2025
10
9.0
Bên trong không gian yêu hỏa không chỉ có Phạm Thiên cùng Huân Nhi mà thôi, nhưng cũng chỉ có duy nhất hai người bọn họ là còn tỉnh táo.
Không có Tịnh Liên Yêu Thánh ra tay thì đám người Cổ Nam Hải vẫn đắm chìm trong ảo cảnh của Mộng Huyễn Thiên Vụ.
Mặc dù Tịnh Liên Yêu Hỏa đã sớm bị Tịnh Liên Yêu Thánh xóa bỏ trí nhớ nên không còn ai tới điều khiển Mộng Huyễn Thiên Vụ nhưng trước đó đám người Cổ Nam Hải đã bị mê hoặc hoàn toàn bởi ảo cảnh bên trong. Dù bây giờ Mộng Huyễn Thiên Vụ không biến đổi nhưng bọn họ muốn thoát ra vẫn không hề dễ hơn lúc trước.
Nếu nói tình hình có gì đỡ bết bát hơn thì chỉ là bây giờ đám Cổ Nam Hải không còn tiếp tục bị Tịnh Liên Yêu Hỏa thiêu đốt tâm trí nữa mà thôi.
Nhưng lúc này phần lớn những người ở đây đã bị ăn mòn lượng lớn tâm trí, có thể hiểu là bọn họ bây giờ đang rơi vào tình trạng giống như Tiêu Thần lúc trước, đã trở thành hỏa nô nhưng vẫn còn giữ được một chút ý thức.
Bây giờ Phạm Thiên đã thôn phệ Tịnh Liên Yêu Hỏa thành công thì hẳn là hắn có thể khống chế những hỏa nô này.
Thực tế đối với việc khống chế một đám hỏa nô Phạm Thiên cũng không có quá nhiều hứng thú. Mặc dù có hơn chục tên Đấu Thánh dưới tay cũng không tệ nhưng Phạm Thiên lại chú ý tới một điểm khác.
Theo thứ tự ưu tiên thì ngoại trừ việc tăng cao thực lực bản thân thì Phạm Thiên coi trọng nhất không gì ngoài mỹ nữ.
Trong những người này thì Phạm Thiên để ý tới có ba đạo thân ảnh hai đổ một trắng ở trong đám người này.
Trước hết đó là một cái mỹ phụ nhân bề ngoài chỉ khoảng ba mươi toàn thân tỏa ra khí tức nóng bỏng cùng thân thể kiều diễm rất câu dẫn người. Đây chính là một trong sáu tên tứ tinh Đấu Thánh cường giả tiến vào không gian yêu hỏa, Hỏa Linh trưởng lão của Viêm Tộc, hay nàng thường thích được người khác gọi là Hỏa Linh tiên tử.
(Trong nguyên tác thì Hỏa Linh cảnh giới chắc phải cao hơn nhưng kệ đi, sửa vậy cho tiết kiệm thời gian)
Phải nói là bằng vào vẻ ngoài của Hỏa Linh thì quả thực là vô cùng xứng với hai chữ tiên tử này.
Bên cạnh nàng là một cái thiếu nữ xinh đẹp mặc áo choàng màu đỏ. Nàng chính là chủ nhân của dị hỏa đứng hàng thứ tám, Hồng Liên Nghiệp Hỏa, Hỏa Trĩ. Hỏa Trĩ là người của Viêm tộc, hôm nay đi cùng với Hỏa Linh và mấy tên tộc nhân của Viêm tộc tới nơi này thu phục yêu hỏa nhưng cuối cùng lại thiếu chút nữa bị tiêu diệt hoàn toàn tâm trí.
Nếu không phải nhờ vào Hồng Liên Nghiệp Hỏa giúp nàng chống đỡ thêm một lát thì thần trí của Hỏa Trĩ đã hoàn toàn bị thiêu rụi rồi.
Cách Hỏa Linh cùng Hỏa Trĩ không xa đó chính là Dược Linh của Dược tộc. Nàng không có dị hỏa hộ thân như Hỏa Trĩ và cũng không có thực lực cao siêu như Hỏa Linh nhưng bản thân nàng là người Dược tộc cho rằng linh hồn thiên phú cực mạnh có khả năng nhất tiến vào Đế Cảnh.
Bằng vào linh hồn lực mạnh mẽ Dược Linh mới có thể giữ vững một tia thần trí còn lại, mặc dù bây giờ cả ba tạm thời bị khống chế nhưng hoàn toàn có cơ hội khôi phục lại như cũ.
Phạm Thiên không ngại giúp ba cái mỹ nhân khôi phục thần trí nhưng trước đó hắn đã đặt ah8hU thêm một lớp khống chế khác lên trên. Đó chính là Tỏa Linh Lệnh !
Còn những kẻ khác thì Phạm Thiên không có ý định giúp đỡ, cứ để bọn chúng tự sinh tự diệt.
Không, còn một kẻ Phạm Thiên sẽ không thả đi đó chính là Dược Thiên, ca ca của Dược Linh. Dược Thiên người này là đệ nhất thiên tài trong thế hệ trẻ tuổi của Dược tộc nên được giao cho Quy Linh Địa Hỏa là dị hỏa đứng thứ mười ba trên dị hỏa bảng.
Đây đã coi là dị hỏa đứng đầu nửa dưới của dị hỏa bảng rồi. Phạm Thiên cũng không hề chê bai.
Phạm Thiên cũng không vội vã rút lấy dị hỏa của Dược Thiên vì lúc này Huân Nhi đã đi tới trước mặt hắn.
Phạm Thiên nhìn cô nàng này chủ động tới gần thì yên lặng chờ xem nàng muốn nói gì.
Huân Nhi đứng đối diện Phạm Thiên nói:
-Ngươi có thể giúp mấy người Cổ trưởng lão khôi phục như bình thường được không ?
Phạm Thiên nghiền ngẫm một chút rồi trả lời:
-Có thể.
Có thể thì có thể, nhưng hắn có muốn làm vậy hay không lại là một chuyện khác.
Huân Nhi nghe Phạm Thiên trả lời vậy thì cắn cắn môi mềm nói:
-Nếu ngươi giúp ta cứu mấy người Cổ Nam Hải trưởng lão thì ta sẽ bỏ qua việc ngươi đã hạ phong ấn trên người ta, đồng thời Cổ tộc cũng sẽ bỏ ra một cái giá xứng đáng, tuyệt đối sẽ không để ngươi không công làm việc.
Phạm Thiên hỏi:
-Vậy ngươi thử nói xem Cổ tộc có thể cho ta những gì ?
Huân Nhi liền đáp:
-Công pháp, đấu kỹ, dược liệu… thậm chí nếu ngươi muốn cửu phẩm đan phương chúng ta cũng có.
Cổ tộc truyền thừa đã rất lâu, trong tộc cũng không thiếu Luyện Dược Sư. Mặc dù số lượng không khoa trương đến mức khoa trương như Dược tộc có bảy thành tộc nhân là Luyện Dược Sư nhưng cũng không ít, cửu phẩm Luyện Dược Sư cũng có vài cái.
Theo Huân Nhi nghĩ thì thứ mà Luyện Dược Sư thèm muốn nhất không gì ngoài dị hỏa cùng linh đan diệu dược. Phạm Thiên mặc dù linh hồn mạnh mẽ, dị hỏa không thiếu nhưng không có đan phương cùng dược liệu thì cũng không cách nào luyện đan.
Đan phương hiếm lạ không phải vì giá của chúng quá cao mà là do Luyện Dược Sư giữ nó làm của riêng muốn độc quyền buôn bán loại đan dược đó nên đan phương mới ít khi bị truyền ra ngoài.
Chỉ là Phạm Thiên có thiếu đan phương sao ? Trong đống thư tịch Bất Diệt Đại Thánh lưu lại không thiếu đan phương cao cấp. Địa Cấp hạ phẩm đan phương đã ngang ngửa cửu phẩm đan phương rồi chưa kể đến Thiên Cấp đan phương Phạm Thiên cũng có.
Hơn nữa trong thương thành còn có đan phương cao hơn cả Thiên Cấp chỉ là Phạm Thiên bây giờ còn chưa thể mua được mà thôi.
Phạm Thiên lắc đầu nói:
-Công pháp, đấu kỹ các loại ta không cần tới, cửu phẩm đan phương ta cũng có không ít.
Huân Nhi nhíu mày, nàng tiếp tục đưa ra đề nghị cho Phạm Thiên, thậm chí một số bảo vật Cổ tộc trông coi kỹ càng cũng không muốn lộ ra ngoài Huân Nhi cũng tự ý chủ trương nói cho hắn nhưng Phạm Thiên vẫn một bộ mềm cứng không ăn.
Huân Nhi có chút không kiên nhẫn nói:
-Vậy cuối cùng là ngươi muốn thế nào mới chịu ra tay ?
Phạm Thiên lúc này mới nghiền ngẫm nói:
-Ngươi chắc không quên ta đã từng nói gì tại Già Nam học viện chứ ?
Huân Nhi hai mắt mở lớn nhìn Phạm Thiên sau đó hai má hơi đỏ lên. Nàng sao có thể quên được chứ, đó chính là lần thứ hai nàng bị Phạm Thiên cưỡng hôn.
Phạm Thiên đã nói sẽ để Huân Nhi chủ động hôn hắn, bây giờ Phạm Thiên nhắc lại hiển nhiên là nói tới chuyện đó.
Trong lúc Huân Nhi đang xoắn xuýt thì bỗng nhiên Phạm Thiên nói:
-Cầu ta đi !
Huân Nhi nghi hoặc nhìn Phạm Thiên.
-Cầu ta đi ! Nếu ngươi làm ta vui vẻ thì có lẽ ta sẽ miễn phí ra tay giúp ngươi lần này.
Phạm Thiên lập tức đổi điều kiện khiến Huân Nhi theo không kịp.
Thực ra Phạm Thiên nói ra câu lúc trước chỉ là để xem phản ứng của Huân Nhi mà thôi, hắn biết nàng sẽ không vì một vài tên trưởng lão mà bán rẻ bản thân. Trừ khi đó là Cổ Nguyên thì may ra Huân Nhi sẽ đáp ứng điều kiện đó.
Phạm Thiên quan sát phản ứng của Huân Nhi thấy nàng không có dấu hiệu đồng ý nhưng ít nhất là nàng không lập tức từ chối tức là trong lòng Huân Nhi không phải quá mức bài xích Phạm Thiên như bản thân hắn nghĩ.
Đạt được mục đích là thăm dò thái độ của Huân Nhi thì Phạm Thiên liền đổi điều kiện khác, điều kiện này hắn cho là vẫn khiến Huân Nhi không thoải mái nhưng lại có tác dụng xoa dịu quan hệ đôi bên.
Huân Nhi hít một hơi thật sâu rồi nói:
-Phạm Thiên đại sư, mong ngươi hãy cứu giúp mấy người Cổ trưởng lão.
Phạm Thiên nghe xong lại lắc đầu nói:
-Chưa được, ngươi cầu xin như vậy khiến ta không cảm thấy chút thành ý nào. Tới, gọi một tiếng Phạm Thiên ca ca cho ta nghe trước đi.
Phạm Thiên cười hắc hắc nói ra khiến Huân Nhi tức đến nghiến răng.
-Còn không mau gọi, chỉ cần ngươi gọi Phạm Thiên ca ca ta liền cứu họ.
Huân Nhi không nghĩ Phạm Thiên lại đưa ra yêu cầu đáng giận như vậy, nhưng nàng xưa nay vẫn biết phân biệt thiệt hơn nên nghiến răng nói:
-Phạm Thiên… ca ca…
Phạm Thiên liền nói:
-Ngươi là đang gọi cừu nhân hay sao ? Giọng nói phải điềm đạm, đáng yêu một chút, mau gọi lại đi.
Ngươi căn bản chính là cừu nhân của ta !
Huân Nhi không cách nào khác đành phải thả lỏng và gọi:
-Phạm Thiên ca ca…
Phạm Thiên nghe Huân Nhi thanh âm nũng nịu, dù có chút gượng gạo nhưng vẫn rất là êm tai.
-Giờ nói, Phạm Thiên ca ca… mau giúp Huân Nhi đi mà…
Phạm Thiên nói ra khiến cho Huân Nhi muốn tức nổ phổi rồi, trên trán nàng giống như xuất hiện gân xanh do kiềm chế nộ khí.
-Phạm Thiên ca ca… mau giúp Huân Nhi đi mà…
Trong miệng phát ra từng tiếng ngọt ngào nhưng hai mắt của Huân Nhi lại như phát hỏa. Nàng dám thề nếu Phạm Thiên còn đưa ra yêu cầu quá đáng nào nữa thì nàng tuyệt đối sẽ liều mạng với hắn.
Có điều Phạm Thiên biết Huân Nhi đã tới giới hạn chịu đựng nên liền dừng lại.
-Huân Nhi đã cầu xin thì ca ca làm sao có thể từ chối được.
Nhìn Phạm Thiên cười hắc hắc rồi đi tới bên cạnh mấy người Cổ Nam Hải thì Huân Nhi mới bình tĩnh trở lại.
-------☆☆☆☆-------
Phương nhổ lông, triết lý cuộc sống: lột sạch, nhổ sạch, quét sạch, đi đến đâu càn quét đến đó :))
Không có Tịnh Liên Yêu Thánh ra tay thì đám người Cổ Nam Hải vẫn đắm chìm trong ảo cảnh của Mộng Huyễn Thiên Vụ.
Mặc dù Tịnh Liên Yêu Hỏa đã sớm bị Tịnh Liên Yêu Thánh xóa bỏ trí nhớ nên không còn ai tới điều khiển Mộng Huyễn Thiên Vụ nhưng trước đó đám người Cổ Nam Hải đã bị mê hoặc hoàn toàn bởi ảo cảnh bên trong. Dù bây giờ Mộng Huyễn Thiên Vụ không biến đổi nhưng bọn họ muốn thoát ra vẫn không hề dễ hơn lúc trước.
Nếu nói tình hình có gì đỡ bết bát hơn thì chỉ là bây giờ đám Cổ Nam Hải không còn tiếp tục bị Tịnh Liên Yêu Hỏa thiêu đốt tâm trí nữa mà thôi.
Nhưng lúc này phần lớn những người ở đây đã bị ăn mòn lượng lớn tâm trí, có thể hiểu là bọn họ bây giờ đang rơi vào tình trạng giống như Tiêu Thần lúc trước, đã trở thành hỏa nô nhưng vẫn còn giữ được một chút ý thức.
Bây giờ Phạm Thiên đã thôn phệ Tịnh Liên Yêu Hỏa thành công thì hẳn là hắn có thể khống chế những hỏa nô này.
Thực tế đối với việc khống chế một đám hỏa nô Phạm Thiên cũng không có quá nhiều hứng thú. Mặc dù có hơn chục tên Đấu Thánh dưới tay cũng không tệ nhưng Phạm Thiên lại chú ý tới một điểm khác.
Theo thứ tự ưu tiên thì ngoại trừ việc tăng cao thực lực bản thân thì Phạm Thiên coi trọng nhất không gì ngoài mỹ nữ.
Trong những người này thì Phạm Thiên để ý tới có ba đạo thân ảnh hai đổ một trắng ở trong đám người này.
Trước hết đó là một cái mỹ phụ nhân bề ngoài chỉ khoảng ba mươi toàn thân tỏa ra khí tức nóng bỏng cùng thân thể kiều diễm rất câu dẫn người. Đây chính là một trong sáu tên tứ tinh Đấu Thánh cường giả tiến vào không gian yêu hỏa, Hỏa Linh trưởng lão của Viêm Tộc, hay nàng thường thích được người khác gọi là Hỏa Linh tiên tử.
(Trong nguyên tác thì Hỏa Linh cảnh giới chắc phải cao hơn nhưng kệ đi, sửa vậy cho tiết kiệm thời gian)
Phải nói là bằng vào vẻ ngoài của Hỏa Linh thì quả thực là vô cùng xứng với hai chữ tiên tử này.
Bên cạnh nàng là một cái thiếu nữ xinh đẹp mặc áo choàng màu đỏ. Nàng chính là chủ nhân của dị hỏa đứng hàng thứ tám, Hồng Liên Nghiệp Hỏa, Hỏa Trĩ. Hỏa Trĩ là người của Viêm tộc, hôm nay đi cùng với Hỏa Linh và mấy tên tộc nhân của Viêm tộc tới nơi này thu phục yêu hỏa nhưng cuối cùng lại thiếu chút nữa bị tiêu diệt hoàn toàn tâm trí.
Nếu không phải nhờ vào Hồng Liên Nghiệp Hỏa giúp nàng chống đỡ thêm một lát thì thần trí của Hỏa Trĩ đã hoàn toàn bị thiêu rụi rồi.
Cách Hỏa Linh cùng Hỏa Trĩ không xa đó chính là Dược Linh của Dược tộc. Nàng không có dị hỏa hộ thân như Hỏa Trĩ và cũng không có thực lực cao siêu như Hỏa Linh nhưng bản thân nàng là người Dược tộc cho rằng linh hồn thiên phú cực mạnh có khả năng nhất tiến vào Đế Cảnh.
Bằng vào linh hồn lực mạnh mẽ Dược Linh mới có thể giữ vững một tia thần trí còn lại, mặc dù bây giờ cả ba tạm thời bị khống chế nhưng hoàn toàn có cơ hội khôi phục lại như cũ.
Phạm Thiên không ngại giúp ba cái mỹ nhân khôi phục thần trí nhưng trước đó hắn đã đặt ah8hU thêm một lớp khống chế khác lên trên. Đó chính là Tỏa Linh Lệnh !
Còn những kẻ khác thì Phạm Thiên không có ý định giúp đỡ, cứ để bọn chúng tự sinh tự diệt.
Không, còn một kẻ Phạm Thiên sẽ không thả đi đó chính là Dược Thiên, ca ca của Dược Linh. Dược Thiên người này là đệ nhất thiên tài trong thế hệ trẻ tuổi của Dược tộc nên được giao cho Quy Linh Địa Hỏa là dị hỏa đứng thứ mười ba trên dị hỏa bảng.
Đây đã coi là dị hỏa đứng đầu nửa dưới của dị hỏa bảng rồi. Phạm Thiên cũng không hề chê bai.
Phạm Thiên cũng không vội vã rút lấy dị hỏa của Dược Thiên vì lúc này Huân Nhi đã đi tới trước mặt hắn.
Phạm Thiên nhìn cô nàng này chủ động tới gần thì yên lặng chờ xem nàng muốn nói gì.
Huân Nhi đứng đối diện Phạm Thiên nói:
-Ngươi có thể giúp mấy người Cổ trưởng lão khôi phục như bình thường được không ?
Phạm Thiên nghiền ngẫm một chút rồi trả lời:
-Có thể.
Có thể thì có thể, nhưng hắn có muốn làm vậy hay không lại là một chuyện khác.
Huân Nhi nghe Phạm Thiên trả lời vậy thì cắn cắn môi mềm nói:
-Nếu ngươi giúp ta cứu mấy người Cổ Nam Hải trưởng lão thì ta sẽ bỏ qua việc ngươi đã hạ phong ấn trên người ta, đồng thời Cổ tộc cũng sẽ bỏ ra một cái giá xứng đáng, tuyệt đối sẽ không để ngươi không công làm việc.
Phạm Thiên hỏi:
-Vậy ngươi thử nói xem Cổ tộc có thể cho ta những gì ?
Huân Nhi liền đáp:
-Công pháp, đấu kỹ, dược liệu… thậm chí nếu ngươi muốn cửu phẩm đan phương chúng ta cũng có.
Cổ tộc truyền thừa đã rất lâu, trong tộc cũng không thiếu Luyện Dược Sư. Mặc dù số lượng không khoa trương đến mức khoa trương như Dược tộc có bảy thành tộc nhân là Luyện Dược Sư nhưng cũng không ít, cửu phẩm Luyện Dược Sư cũng có vài cái.
Theo Huân Nhi nghĩ thì thứ mà Luyện Dược Sư thèm muốn nhất không gì ngoài dị hỏa cùng linh đan diệu dược. Phạm Thiên mặc dù linh hồn mạnh mẽ, dị hỏa không thiếu nhưng không có đan phương cùng dược liệu thì cũng không cách nào luyện đan.
Đan phương hiếm lạ không phải vì giá của chúng quá cao mà là do Luyện Dược Sư giữ nó làm của riêng muốn độc quyền buôn bán loại đan dược đó nên đan phương mới ít khi bị truyền ra ngoài.
Chỉ là Phạm Thiên có thiếu đan phương sao ? Trong đống thư tịch Bất Diệt Đại Thánh lưu lại không thiếu đan phương cao cấp. Địa Cấp hạ phẩm đan phương đã ngang ngửa cửu phẩm đan phương rồi chưa kể đến Thiên Cấp đan phương Phạm Thiên cũng có.
Hơn nữa trong thương thành còn có đan phương cao hơn cả Thiên Cấp chỉ là Phạm Thiên bây giờ còn chưa thể mua được mà thôi.
Phạm Thiên lắc đầu nói:
-Công pháp, đấu kỹ các loại ta không cần tới, cửu phẩm đan phương ta cũng có không ít.
Huân Nhi nhíu mày, nàng tiếp tục đưa ra đề nghị cho Phạm Thiên, thậm chí một số bảo vật Cổ tộc trông coi kỹ càng cũng không muốn lộ ra ngoài Huân Nhi cũng tự ý chủ trương nói cho hắn nhưng Phạm Thiên vẫn một bộ mềm cứng không ăn.
Huân Nhi có chút không kiên nhẫn nói:
-Vậy cuối cùng là ngươi muốn thế nào mới chịu ra tay ?
Phạm Thiên lúc này mới nghiền ngẫm nói:
-Ngươi chắc không quên ta đã từng nói gì tại Già Nam học viện chứ ?
Huân Nhi hai mắt mở lớn nhìn Phạm Thiên sau đó hai má hơi đỏ lên. Nàng sao có thể quên được chứ, đó chính là lần thứ hai nàng bị Phạm Thiên cưỡng hôn.
Phạm Thiên đã nói sẽ để Huân Nhi chủ động hôn hắn, bây giờ Phạm Thiên nhắc lại hiển nhiên là nói tới chuyện đó.
Trong lúc Huân Nhi đang xoắn xuýt thì bỗng nhiên Phạm Thiên nói:
-Cầu ta đi !
Huân Nhi nghi hoặc nhìn Phạm Thiên.
-Cầu ta đi ! Nếu ngươi làm ta vui vẻ thì có lẽ ta sẽ miễn phí ra tay giúp ngươi lần này.
Phạm Thiên lập tức đổi điều kiện khiến Huân Nhi theo không kịp.
Thực ra Phạm Thiên nói ra câu lúc trước chỉ là để xem phản ứng của Huân Nhi mà thôi, hắn biết nàng sẽ không vì một vài tên trưởng lão mà bán rẻ bản thân. Trừ khi đó là Cổ Nguyên thì may ra Huân Nhi sẽ đáp ứng điều kiện đó.
Phạm Thiên quan sát phản ứng của Huân Nhi thấy nàng không có dấu hiệu đồng ý nhưng ít nhất là nàng không lập tức từ chối tức là trong lòng Huân Nhi không phải quá mức bài xích Phạm Thiên như bản thân hắn nghĩ.
Đạt được mục đích là thăm dò thái độ của Huân Nhi thì Phạm Thiên liền đổi điều kiện khác, điều kiện này hắn cho là vẫn khiến Huân Nhi không thoải mái nhưng lại có tác dụng xoa dịu quan hệ đôi bên.
Huân Nhi hít một hơi thật sâu rồi nói:
-Phạm Thiên đại sư, mong ngươi hãy cứu giúp mấy người Cổ trưởng lão.
Phạm Thiên nghe xong lại lắc đầu nói:
-Chưa được, ngươi cầu xin như vậy khiến ta không cảm thấy chút thành ý nào. Tới, gọi một tiếng Phạm Thiên ca ca cho ta nghe trước đi.
Phạm Thiên cười hắc hắc nói ra khiến Huân Nhi tức đến nghiến răng.
-Còn không mau gọi, chỉ cần ngươi gọi Phạm Thiên ca ca ta liền cứu họ.
Huân Nhi không nghĩ Phạm Thiên lại đưa ra yêu cầu đáng giận như vậy, nhưng nàng xưa nay vẫn biết phân biệt thiệt hơn nên nghiến răng nói:
-Phạm Thiên… ca ca…
Phạm Thiên liền nói:
-Ngươi là đang gọi cừu nhân hay sao ? Giọng nói phải điềm đạm, đáng yêu một chút, mau gọi lại đi.
Ngươi căn bản chính là cừu nhân của ta !
Huân Nhi không cách nào khác đành phải thả lỏng và gọi:
-Phạm Thiên ca ca…
Phạm Thiên nghe Huân Nhi thanh âm nũng nịu, dù có chút gượng gạo nhưng vẫn rất là êm tai.
-Giờ nói, Phạm Thiên ca ca… mau giúp Huân Nhi đi mà…
Phạm Thiên nói ra khiến cho Huân Nhi muốn tức nổ phổi rồi, trên trán nàng giống như xuất hiện gân xanh do kiềm chế nộ khí.
-Phạm Thiên ca ca… mau giúp Huân Nhi đi mà…
Trong miệng phát ra từng tiếng ngọt ngào nhưng hai mắt của Huân Nhi lại như phát hỏa. Nàng dám thề nếu Phạm Thiên còn đưa ra yêu cầu quá đáng nào nữa thì nàng tuyệt đối sẽ liều mạng với hắn.
Có điều Phạm Thiên biết Huân Nhi đã tới giới hạn chịu đựng nên liền dừng lại.
-Huân Nhi đã cầu xin thì ca ca làm sao có thể từ chối được.
Nhìn Phạm Thiên cười hắc hắc rồi đi tới bên cạnh mấy người Cổ Nam Hải thì Huân Nhi mới bình tĩnh trở lại.
-------☆☆☆☆-------
Phương nhổ lông, triết lý cuộc sống: lột sạch, nhổ sạch, quét sạch, đi đến đâu càn quét đến đó :))
Tiến độ: 100%
429/429 chương
Tình trạng
Đã hoàn thành
Quốc gia
Unknown
Ngày đăng
27/04/2025
Thể loại
Tag liên quan