Chương 7: Chương 7
26/04/2025
10
8.0
Hoài Triệt Triệt cố gắng mở mắt, vươn tay định lấy điện thoại trên tủ đầu giường, lúc này mới phát hiện nơi cô đang nằm không phải căn phòng quen thuộc của mình.Phòng ngủ này lớn hơn phòng của cô, nhưng có lẽ cũng vì được dọn dẹp quá gọn gàng sạch sẽ nên không có nhiều đồ đạc lắm, hầu hết đồ nội thất đều theo tông màu đen trắng xám, kiểu dáng vô cùng kinh điển, không dọc thì ngang, có đường cong thì cũng trông cứng cáp, thoạt nhìn có vẻ lạnh lẽo và buồn tẻ.Trông không giống khách sạn, vì rõ ràng nơi đây có dấu vết sinh hoạt hằng ngày. Hình như là nhà của Hoắc Tu.Cô cúi đầu, chiếc áo len trắng hôm qua cô mặc ra ngoài vẫn còn yên vị trên người, nhưng áo khoác thì đã bị cởi ra, treo trên giá áo bằng gỗ đặc màu nâu sẫm bên cạnh.Hoài Triệt Triệt bỗng nhiên nhớ tới chuyện cầu hôn đêm hôm qua.Thật ra mặc dù tối hôm qua cô uống rất nhiều, lúc mới ra khỏi quán bar đúng là mơ mơ màng màng.Nhưng vì sau đó khóc một hồi nên suy nghĩ cũng thông suốt hơn.Rất hiển nhiên, hiện tại ba cô - ông Hoài Kiến Trung đã quyết chí rồi, dựa theo hiểu biết của cô đối với ba mình thì chắc chắn ông sẽ không tha cho cô trước khi cô kết hôn xong xuôi.Cho dù cô và Hoắc Tu không đến với nhau thì ngày mai vẫn còn Lâm Tu, Lý Tu và những người đàn ông ưu tú khác được ông "kiểm duyệt" xếp hàng sẵn như ngồi chờ ăn quà vặt, không trốn được bất cứ ai.Mà nhắc tới kết hôn, liệu Tiêu Kinh Du sẽ kết hôn với cô chứ?Hoài Triệt Triệt dùng gót chân nghĩ cũng biết là không thể nào có chuyện đó.Hoài Triệt Triệt và Tiêu Kinh Du biết nhau đã sáu năm, bám riết theo đuổi anh ta dai dẳng tận sáu năm, nhưng Tiêu Kinh Du vẫn luôn nói với người khác rằng quan hệ giữa họ chỉ là bạn bè bình thường.Trên thực tế cũng đúng là như vậy, Tiêu Kinh Du chưa từng thích cô, cũng không mượn tình cảm của cô để làm bất cứ chuyện gì vượt quá giới hạn bạn bè, ranh giới giữa hai người họ vẫn luôn rất rõ ràng. Lúc nào sự lạnh nhạt của anh ta cũng như muốn nhắc nhở cô: Tất cả đều là một mình cô tự nguyện.Trong khoảng thời gian đó đã có vô số lần bọn họ cãi nhau rất to, cô cũng đã làm vô số chuyện hoang đường vì muốn dời sự chú ý của mình ra khỏi Tiêu Kinh Du.Ném di động, thay sim điện thoại, tiếp cận những người khác phái khác, xuất ngoại du học, nhưng quanh đi quẩn lại Hoài Triệt Triệt mới phát hiện, quen biết càng nhiều người, không chỉ không giúp ích được gì cho cô trong việc quên Tiêu Kinh Du mà ngược lại còn khiến cô nhận thức rõ ràng hơn, những người này không phải anh ta.Chính Hoài Triệt Triệt cũng cảm thấy mình là đứa hết thuốc chữa, hèn mọn đến phát sợ.Hơn nữa tạm thời không bàn đến việc Tiêu Kinh Du không hề thích cô, mà cho dù có thích thì bây giờ anh ta cũng đang bận tạo CP, mở rộng độ nổi tiếng trong nước, củng cố chỗ đứng trong giới, nào có thời gian rảnh để yêu đương kết hôn chứ.Cô đuổi theo Tiêu Kinh Du đã sáu, bảy năm rồi, cũng đến lúc phải nhìn nhận rõ ràng lại bản thân, đừng trở thành chướng ngại vật trên con đường kiếm tiền của người khác.Kế tiếp chính là phân đoạn cuối cùng.Đối với cô thì ngoài Tiêu Kinh Du, đối tượng kết hôn là ai có khác gì nhau không?Dường như không có gì khác nhau cả. Dù sao nếu thật sự phải kết hôn, mà lại không thể kết hôn với Tiêu Kinh Du thì Hoài Triệt Triệt cảm thấy thật ra là ai cũng được.Nếu vậy thì đáp án cho vấn đề này đã rõ ràng rồi.Có điều Hoắc Tu đã hơn ba mươi, chắc gia đình cũng hối thúc dữ lắm nên mới có chuyện anh đồng ý với lời cầu hôn của một con ma men đầu bù tóc rối, đúng là bị dồn đến đường cùng rồi, nhưng nghĩ lại thì chẳng phải đó cũng là tương lai có thể đoán trước của cô sao?Đúng là vui buồn lẫn lộn.Hoài Triệt Triệt cố chịu cơn đau đầu, nhe răng trợn mắt xuống giường, tìm điện thoại của mình rồi xem tin nhắn Wechat mà cô chưa đọc kể từ khi bị kéo đi vào đêm qua.Có lẽ đêm qua Đường Dao cũng say khướt nên đến hơn nửa đêm mới gửi tin nhắn hỏi cô đang ở đâu, không biết có phải vì mới tỉnh ngủ nên lương tâm trỗi dậy hay không mà Hoài Triệt Triệt trả lời là còn sống, sau đó thấy tin nhắn Wechat của Hoắc Tu nhảy ra.Hoắc: Tỉnh chưa?Là hỏi cô muốn ăn sáng món gì.Hoài Triệt Triệt xem đồng hồ, vẫn còn rất sớm, chỉ mới hơn tám giờ nên trả lời món gì cũng được.Chỉ một lát sau, Hoắc Tu đã mang bữa sáng quay về.Hoài Triệt Triệt vác mái tóc như ổ gà ra khỏi phòng, thấy anh mặc quần áo thể thao, chắc là vừa đi tập thể dục xong, trông có vẻ quy luật sinh hoạt lành mạnh, suy nghĩ cởi mở tích cực.So với anh thì Hoài Triệt Triệt là một thái cực trái ngược hoàn toàn, đại diện cho mặt tối của thành phố, cả người bốc mùi rượu hôi nồng, mặt mũi chán nản, đầu tóc rối bời, ngồi ăn cháo ngấu nghiến trong phòng bếp sáng sủa sạch sẽ.Thậm chí trông cô còn có vẻ như đang cố tình sống lôi thôi vô tổ chức, ăn một bữa xong mà đến cô còn tự cảm thấy mình như con chó hoang bị bỏ đói ba ngày, ăn xong còn ợ một tiếng thật vang, sau đó lặng lẽ nhìn Hoắc Tu như muốn nói rằng - anh bạn à, tranh thủ bây giờ vẫn chưa lãnh chứng, anh vẫn còn cơ hội để đổi ý đấy.Nhưng từ đầu tới cuối Hoắc Tu đều thể hiện rất bình thản và bao dung, thậm chí còn đưa giấy cho cô sau khi cô ăn xong, ân cần hỏi thăm: "Đã no chưa?"Hoài Triệt Triệt chỉ có thể lau miệng, nói: "No rồi, tôi đi về tắm rửa gội đầu cái đã, chúng ta hẹn nhau lúc ba giờ chiều trước cửa Cục Dân chính nhé."Giọng điệu tùy ý như đang hẹn bữa cơm tiếp theo.Hoắc Tu cười, ừ một tiếng: "Đi thôi, tôi đưa cô về."Buổi chiều, hai giờ năm mươi, Hoắc Tu đến trước cửa Cục Dân chính, nhưng từ xa đã thấy Hoài Triệt Triệt đến từ trước rồi.Cô gái nhỏ không thèm trang điểm tí nào mà để mặt mộc, bên ngoài mặc áo phao màu trắng, bên dưới là quần thể thao thoải mái màu hồng nhạt, đứng đút tay vào túi trước cửa Cục Dân chính, tóc buộc đuôi ngựa cao cao làm toát lên vẻ trẻ trung vô ngần.Cô híp mắt đứng phơi nắng giữa dòng người tấp nập tới lui, giống như một chú mèo trắng đi ngang qua rồi tìm tạm một chỗ để nghỉ ngơi, gương mặt nhỏ nhíu lại do phơi nắng, trông đầy bực bội.Chờ Hoắc Tu tìm được chỗ đỗ xe rồi đi tới thì thấy có ba cậu trai trẻ tới bắt chuyện với Hoài Triệt Triệt, anh không nghe rõ họ hỏi gì, nhưng lại nghe thấy rất rõ ràng câu trả lời của cô:"Anh hai à, tôi tới đây để kết hôn!"Lúc anh bước tới, cậu trai kia xấu hổ nói xin lỗi rồi nhanh chóng bỏ đi, anh buồn cười, hỏi: "Có chuyện gì vậy?""Muốn xin Wechat, nói là sẵn lòng chờ tôi làm xong thủ tục ly hôn." Hoài Triệt Triệt cảm thấy những người này đang châm chọc vẻ mặt như mướp đắng hiện giờ của mình, trợn mắt cạn lời, xoay người đi về phía cổng Cục Dân chính: "Đi thôi."Thủ tục kết hôn và ly hôn đều thực hiện trong cùng một sảnh nhưng được chia làm hai bên trái phải, mỗi bên một nhóm, chuyện ai nấy làm. Lúc vừa bước vào, Hoài Triệt Triệt cảm thấy đội ngũ ly hôn trông có vẻ náo nhiệt hơn, có đôi ghét nhau như chó với mèo, đi một bước đã châm chọc đối phương hai câu như muốn cho người khác biết đối phương đáng ghét tới mức nào, đôi nào cũng có bất hạnh và bi ai của riêng mình.Nếu so sánh thì bên đội ngũ kết hôn buồn tẻ hơn nhiều.Nhưng đúng là chuyện kết hôn vốn đã tẻ nhạt rồi, ngẫm lại cũng khá giống với việc trưởng thành.Như những giai đoạn được phân chia giới hạn rõ ràng trong cuộc đời, vượt qua giới hạn này, mặc kệ bạn đã chuẩn bị tốt hay chưa cũng sẽ bị xã hội cưỡng chế thúc đẩy sang một trang mới của cuộc đời.Lúc cầm cuốn sổ màu đỏ ra khỏi Cục Dân chính, Hoài Triệt Triệt có cảm giác như một đứa trẻ vừa ngủ một giấc đã qua sinh nhật tuổi mười tám, không có chút tự giác nào là cuộc đời vừa bước sang một trang mới, không thèm bỏ giấy chứng nhận kết hôn vào túi xách đã lấy điện thoại ra nhận cuộc gọi từ người quản lý trước rồi.Hiện tại Hoài Triệt Triệt là một Vlogger toàn thời gian, chuyên review những cửa hàng cao cấp, từ ăn, mặc, ở, đi lại, lúc trước đi học ở nước ngoài cô cũng thường xuyên quay chụp những đoạn video ăn chơi của mình. Bởi vì review những cửa hàng cao cấp sẽ tốn chi phí rất cao nên số người làm cũng không nhiều, hơn nữa Hoài Triệt Triệt lại có ngoại hình xinh xắn, miệng lưỡi lanh lợi, không quảng cáo không bán hàng, quay chơi cho vui cũng tích lũy được một lượng fans.Sau này quay về nước có một công ty MCN* chủ động liên hệ với cô, trò chuyện với cô qua Weibo nửa năm, nói rằng có thể trang bị cho cô đội ngũ hậu kỳ chuyên nghiệp, không cần cô phải tự cắt nối biên tập chèn phụ đề, thậm chí nếu cô không muốn quay thì cũng có thể tìm trợ lý để quay chung, cô chỉ cần tự do thoải mái làm những gì mình muốn là được.*MCN: Viết tắt của Multi-Channel Network, mạng lưới đa kênh, là một tổ chức hoạt động như trung gian giữa các nhà sáng tạo nội dung và các nền tảng video.Tất cả những điều Hoài Triệt Triệt cần đều được đối phương thỏa mãn hết nên sau khi về nước vào năm ngoái, cô nhanh chóng ký hợp đồng với công ty tên Hoành Châu này.Chỉ là việc ký hợp đồng với công ty, cho dù đây là công ty đáng tin cậy thì vẫn có mặt lợi lẫn mặt hại.Ví dụ như Hoài Triệt Triệt bắt đầu có áp lực đăng bài mới, không thể giống như trước kia, khi nào muốn ra ngoài ăn thì mới đăng bài mới, đôi khi không có hứng không muốn làm gì vẫn phải ráng tìm một cửa hàng để trải nghiệm rồi review."Bên tổ hậu kỳ mới nói với chị mấy bài đăng dự trữ của em đăng tới thứ sáu là hết rồi, mà hai tuần nữa là tới tiết Thanh Minh, những kỳ nghỉ thế này chính là thời điểm người ta đổ xô đi chơi, vậy nên sắp tới em cố gắng tranh thủ thời gian quay dự trữ một ít video, nếu không đến lúc đó ngoài đường tấp nập, khó quay chụp lắm."Quản lý của Hoài Triệt Triệt tên là Phương Hồng, lớn hơn cô một giáp, là quản lý Vlogger giàu kinh nghiệm nhất trong công ty truyền thông Hoành Châu, tất cả Vlogger mà cô ấy quản lý đều gọi cô ấy là chị Phương.Dù sao cũng là người có sẵn fan hâm mộ lúc ký hợp đồng nên bên Hoành Châu xem Hoài Triệt Triệt như đối tượng bồi dưỡng trọng điểm, ưu tiên rất nhiều cơ hội cho cô, thế nên quan hệ giữa cô và chị Phương cũng khá tốt, thỉnh thoảng hai người còn đi ăn với nhau.Lúc này Hoài Triệt Triệt mới đi ra từ Cục Dân chính, trong tay còn cầm cuốn sổ màu đỏ, nào có tâm trạng để tìm quán ăn review, nghe chị Phương hối lên bài, không hiểu sao dạ dày cô bắt đầu thấy quặn đau âm ỉ.Cô đáp lại qua loa, đi một mình được hai bước mới sực nhớ ra mình vừa có thêm một ông chồng hợp pháp, bèn quay đầu nhìn Hoắc Tu, giơ tay cầm giấy chứng nhận kết hôn vẫy hai cái với anh, tỏ vẻ chào tạm biệt."Vâng, em đang dạo phố bên ngoài, à, đang ở đường Trung Sơn ạ... Em biết rồi, hôm nay em sẽ đọc tin nhắn xem có ai đề cử quán nào không, dạ..."Khánh Thành là thành phố phương Nam điển hình, tháng ba tháng tư là khoảng thời gian nhiều mưa nhất, nhưng hôm nay lại là một ngày nắng trong hiếm có.Hơn bốn giờ chiều, đường phố trước cổng Cục Dân chính rộng rãi thoáng đãng, Hoắc Tu cũng giơ tay vẫy tay chào tạm biệt cô, trên tay hai người là cuốn sổ đỏ giống nhau như đúc, tựa như sợi tơ hồng vô hình vắt ngang trên đường phố đang bị anh lôi kéo.Hoắc Tu nhìn Hoài Triệt Triệt bước nhanh với ven đường, bắt một chiếc taxi rồi chui vào, nhanh chóng đi khuất mới dời tầm mắt.Anh cúi đầu mở giấy chứng nhận kết hôn ra xem, thấy con dấu chạm nổi của Cục Dân chính đóng chặt trên tấm ảnh chụp của hai người trong giấy chứng nhận kết hôn. Trong tấm ảnh trên giấy chứng nhận là hai người đang tựa đầu vào nhau, Hoài Triệt Triệt cười tươi tắn yêu kiều nhưng rất chuẩn mực - cô đã quen đối diện với màn ảnh, biết phải điều chỉnh các cơ trên mặt như thế nào mới khiến nụ cười trông chân thật và gần gũi, hoàn toàn xóa sạch việc cô vốn chụp tấm ảnh này cho có lệ.Di động bỗng vang lên, Hoắc Tu vừa nhận cuộc gọi vừa sải bước về phía bãi đỗ xe ở một hướng khác."Đang ở Cục Dân chính.""Không phải, đến để kết hôn."Nhưng dù thế nào.Tóm lại là bọn họ cũng kết hôn rồi.
Tiến độ: 100%
17/17 chương
Tình trạng
Đã hoàn thành
Quốc gia
Unknown
Ngày đăng
26/04/2025
Tag liên quan