Chương 57: Chạm trán Thiên Đấu Chiến Đội
26/04/2025
10
8.7
Chương 57: Chạm trán Thiên Đấu Chiến Đội
Ba ngày sau, Đấu Hồn Tràng – Khu vực đăng ký chiến đấu.
Trần Phàm cùng đám học viên Sử Lai Khắc vừa đặt chân đến Đại Đấu Hồn Tràng thì đã thấy Lý Tề, vị quản lý đã từng tiếp đón bọn họ trước đây đang chờ sẵn.
Thấy bọn họ tới, Lý Tề liền bước nhanh đến, miễng cưỡng nở nụ cười.
"Ha ha... Trần huynh đệ, thật tốt khi các ngươi đến hôm nay. Ta có một chuyện quan trọng muốn thông báo."
Trần Phàm lạnh nhạt nói: "Nói đi."
Lý Tề hít sâu một hơi, sau đó nghiêm túc nói: "Có một thư khiêu chiến gửi đến cho các ngươi. Đến từ Thiên Đấu Hoàng Gia Chiến Đội!"
Nghe vậy Trần Phàm ánh mắt lấp loé, hắn nghĩ tới hai nữ, Độc Cô Nhạn cùng Diệp Linh Linh. Hai người này sẽ là mục tiêu kế tiếp của hắn.
Thiên Đấu Hoàng Gia Học Viện!
Là nơi của những chiến đội mạnh nhất của đế quốc Thiên Đấu, quy tụ toàn bộ thiên tài từ hoàng thất và các đại gia tộc!
Đương nhiên, Trần Phàm cũng không sợ bọn họ, đừng nói Hồn Vương, bây giờ Hồn Đế cũng đánh không lại hắn.
Ninh Vinh Vinh hơi nhíu mày: "Bọn họ muốn đấu với chúng ta sao?"
Chu Trúc Thanh hơi nhếch môi: "Thật thú vị!"
Tiểu Vũ khuôn mặt hưng phấn nói: "Hừ hừ! đấu thì đấu, ai sợ bọn họ!"
Mạnh Y Nhiên thì vẫn giữ vẻ bình tĩnh, nhưng ánh mắt nàng lóe lên một tia chiến ý.
Nàng muốn khảo nghiệm thành quả huấn luyện sau 3 tháng.
Trần Phàm cười nhạt một tiếng, không phải rất để ý: "Thư khiêu chiến? Được thôi, ta nhận!"
Lý Tề mừng thầm trong lòng, nhưng vẫn duy trì vẻ mặt bình thản: "Tốt! Trận đấu sẽ diễn ra ngay tối nay! Đấu Hồn Tràng sẽ là nơi chứng kiến trận chiến đỉnh cao giữa hai chiến đội mạnh nhất!"
Trần Phàm gật đầu. Hắn quay lại nhìn đồng đội của mình, khóe miệng nhếch lên.
"Vậy thì, chuẩn bị một chút đi. Tối nay, chúng ta nghiền nát bọn họ!"
...
Buổi tối, Đại Đấu Hồn Tràng – Tác Thác Thành
Bầu trời đêm buông xuống, ánh trăng rọi sáng khắp Tác Thác Thành. Trên các con phố, dòng người ùn ùn kéo về Đại Đấu Hồn Tràng, ai nấy đều bàn luận sôi nổi về trận đấu sắp diễn ra.
Bên trong, bầu không khí đã nóng rực từ trước khi trận đấu bắt đầu. Các khán đài chật kín chỗ, nhiều người thậm chí phải đứng chen chúc nhau để theo dõi.
Ở một góc, Trần Phàm cùng đồng đội bước vào, theo sau là Phất Lan Đức và Ngọc Tiểu Cương.
Nhưng ngay lúc này, một vấn đề xuất hiện.
"Đội chúng ta có chín người, nhưng chỉ có thể ra sân bảy người."
Mọi người đồng loại đưa ánh mắt về phía Phất Lan Đức, chờ đợi quyết định của hắn.
Phất Lan Đức khụ một tiếng, quét mắt nhìn cả đội một lượt rồi thở dài: "Người có hồn lực thấp nhất sẽ bị loại. Áo Tư Tạp, Mã Hồng Tuấn, hai người các ngươi rời sân đi."
Áo Tư Tạp vốn đã chuẩn bị tâm lý, nghe vậy liền gật đầu không nói gì.
Mã Hồng Tuấn thì méo mặt, lắp bắp: "Khoan! Sao lại có ta?!"
Phất Lan Đức liếc nhìn hắn, lạnh nhạt nói: "Ngươi là người có hồn lực thấp thứ hai."
Mã Hồng Tuấn há miệng, nhưng cuối cùng chỉ có thể cam chịu lùi lại cùng Áo Tư Tạp.
Vậy là đội hình chính thức của Sử Lai Khắc được xác định: Trần Phàm, Tiểu Vũ, Ninh Vinh Vinh, Chu Trúc Thanh, Mạnh Y Nhiên, Đường Tam, Đái Mộc Bạch
Sau khi chốt danh sách, cả đội bước vào khu vực trung tâm của Đấu Hồn Tràng.
Tại khu vực thi đấu rộng lớn, ánh đèn rực rỡ chiếu xuống, làm nổi bật hai đội hình đứng đối diện nhau.
"Chào mừng tất cả các khán giả! Đêm nay, chúng ta sẽ chứng kiến một trận chiến đỉnh cao!"
Giọng trọng tài vang lên, lập tức làm bùng nổ tiếng hoan hô từ hàng ngàn người.
Trên khán đài, những cuộc thảo luận râm ran vang lên.
"Sử Lai Khắc chiến đội? Ha ha, ta đặt hết tiền vào bọn họ! Đội này ra sân trận nào thắng trận đó!"
"Đừng vội tự tin! Thiên Đấu Hoàng Gia không phải hạng xoàng đâu! Nghe nói bọn họ có thiên tài Ngọc Thiên Hằng đến từ Lam Điện Bá Vương Tông cùng với Độc Cô Nhạn cháu gái của Độc Đấu La, hai người này cực kỳ khó đối phó!"
"Không biết Trần Phàm có thực sự mạnh như lời đồn không. Nếu hắn có thể thắng cả Thiên Đấu Hoàng Gia, ta sẽ chính thức thành fan cứng của hắn!"
"Ta vẫn tin vào Thiên Đấu Hoàng Gia! Đừng quên, bọn họ là đội được huấn luyện bài bản, không phải đội ngũ tạm bợ như Sử Lai Khắc!"
"Hừ! Ngươi có biết Trần Phàm đã càn quét bao nhiêu trận chưa? Đừng quên, Mạnh Y Nhiên trong đội hắn còn có ngoại phụ hồn cốt đấy!"
Những tiếng tranh luận ngày một gay gắt. Một bên tin tưởng vào Sử Lai Khắc, một bên đặt kỳ vọng vào Thiên Đấu Hoàng Gia. Nhưng dù sao đi nữa, tất cả đều trông chờ trận chiến này!
Trên sàn đấu, trọng tài giơ tay, cao giọng tuyên bố:
"Trận đấu giữa Thiên Đấu Hoàng Gia Chiến Đội và Sử Lai Khắc Chiến Đội... chính thức bắt đầu!"
...
Trong khu vực quan sát của Đại Đấu Hồn Tràng, một người đàn ông trung niên đầu húi cua đang khoanh tay đứng đó, ánh mắt nhìn xuống lôi đài.
Khi nhìn thấy Ngọc Thiên Hằng, hắn mới bất ngờ nhận ra... đây cũng được xem là hậu bối của gia tộc mình!
Ngọc Tiểu Cương thở dài một hơi, trong lòng có chút phức tạp.
Hắn đã rời khỏi tông môn từ lâu, quan hệ giữa hắn và tông môn gần như đã cắt đứt, nhưng khi thấy người cùng tông môn đang đứng dưới sân đấu, hắn không khỏi dâng lên một tia lo lắng.
"Không biết lần này... ai sẽ thắng?"
...
Giữa sàn đấu rộng lớn, hai đội bước lên lôi đài, đối diện nhau trong bầu không khí căng thẳng.
Trần Phàm bình thản đứng khoanh tay phía sau đội ngũ, ánh mắt bình thản quét qua đám người đối diện.
Đội hình của Thiên Đấu Hoàng Gia cũng không yếu.
Ngọc Thiên Hằng – Đội trưởng, Võ Hồn Lam Điện Bá Vương Long
Độc Cô Nhạn – Phó đội trưởng, Võ Hồn Bích Lân Xà
Diệp Linh Linh – Nữ hồn sư hệ phụ trợ, Võ Hồn Cửu Tâm Hải Đường
Thạch Mặc – Võ Hồn Huyền Thiết Hùng
Thạch Ma – Võ Hồn Huyền Thiết Hùng
Áo Tư La – Võ Hồn Liệt Diễm Lang
Ngự Phong – Võ Hồn Hắc Phong Điểu
Ngọc Thiên Hằng bước lên trước, hai tay chắp sau lưng, bình tĩnh nói: "Hóa ra đây là Sử Lai Khắc Chiến Đội mà gần đây ai ai cũng bàn tán."
"Danh tiếng rất lớn, nhưng không biết có thực lực thật sự hay không."
Đái Mộc Bạch hừ lạnh, khoanh tay nói: "Hừ, nói nhảm. Muốn biết mạnh hay yếu thì lên đánh mới biết được."
Bầu không khí giữa hai đội có chút giương cung bạt kiếm. Nhưng Trần Phàm vẫn bình thản như không, dù sao đối với thực lực của hắn bây giờ mà nói, một mình cân cả đội bạn vẫn không tốn nhiều sức.
Hắn yên lặng đứng ở phía sau, nhìn về phía hai tên thiếu nữ ở đội bên kia, trong lòng thầm nghĩ:
"Đây chính là cơ hội tốt để gieo Tình Chủng."
Không chần chừ, Hắn lặng lẽ kích hoạt Tình Chủng!
Một tia sáng vô thanh vô thức, nhanh chóng tiến vào trong cơ thể của Độc Cô Nhạn và Diệp Linh Linh.
Trong nháy mắt, hai nữ nhân thân thể đồng thời khẽ run lên.
Cả hai đều cảm thấy một cảm giác kỳ lạ dâng lên trong lòng, mặc dù không biết là cái gì, nhưng lại khiến cho họ có cảm giác rung động.
Không hề có dấu hiệu báo trước, hai nàng đồng thời quay đầu nhìn về phía sau đội hình Sử Lai Khắc.
Chỉ thấy Trần Phàm khoanh tay đứng đó, ánh mắt bình thản đang lặng yên liếc nhìn hai người.
Hắn không nói gì, không làm gì cả... nhưng lại có một loại khí tràng đặc biệt toả ra.
Một loại cảm xúc khó tả bỗng dưng trỗi dậy trong lòng hai nàng.
"Tại sao ta lại cảm thấy... hắn rất có sức hút?"
Độc Cô Nhạn lông mày nhíu lại, trong lòng có chút nghi hoặc.
Diệp Linh Linh thì vô thức cắn môi, ánh mắt có chút thất thần.
Ba ngày sau, Đấu Hồn Tràng – Khu vực đăng ký chiến đấu.
Trần Phàm cùng đám học viên Sử Lai Khắc vừa đặt chân đến Đại Đấu Hồn Tràng thì đã thấy Lý Tề, vị quản lý đã từng tiếp đón bọn họ trước đây đang chờ sẵn.
Thấy bọn họ tới, Lý Tề liền bước nhanh đến, miễng cưỡng nở nụ cười.
"Ha ha... Trần huynh đệ, thật tốt khi các ngươi đến hôm nay. Ta có một chuyện quan trọng muốn thông báo."
Trần Phàm lạnh nhạt nói: "Nói đi."
Lý Tề hít sâu một hơi, sau đó nghiêm túc nói: "Có một thư khiêu chiến gửi đến cho các ngươi. Đến từ Thiên Đấu Hoàng Gia Chiến Đội!"
Nghe vậy Trần Phàm ánh mắt lấp loé, hắn nghĩ tới hai nữ, Độc Cô Nhạn cùng Diệp Linh Linh. Hai người này sẽ là mục tiêu kế tiếp của hắn.
Thiên Đấu Hoàng Gia Học Viện!
Là nơi của những chiến đội mạnh nhất của đế quốc Thiên Đấu, quy tụ toàn bộ thiên tài từ hoàng thất và các đại gia tộc!
Đương nhiên, Trần Phàm cũng không sợ bọn họ, đừng nói Hồn Vương, bây giờ Hồn Đế cũng đánh không lại hắn.
Ninh Vinh Vinh hơi nhíu mày: "Bọn họ muốn đấu với chúng ta sao?"
Chu Trúc Thanh hơi nhếch môi: "Thật thú vị!"
Tiểu Vũ khuôn mặt hưng phấn nói: "Hừ hừ! đấu thì đấu, ai sợ bọn họ!"
Mạnh Y Nhiên thì vẫn giữ vẻ bình tĩnh, nhưng ánh mắt nàng lóe lên một tia chiến ý.
Nàng muốn khảo nghiệm thành quả huấn luyện sau 3 tháng.
Trần Phàm cười nhạt một tiếng, không phải rất để ý: "Thư khiêu chiến? Được thôi, ta nhận!"
Lý Tề mừng thầm trong lòng, nhưng vẫn duy trì vẻ mặt bình thản: "Tốt! Trận đấu sẽ diễn ra ngay tối nay! Đấu Hồn Tràng sẽ là nơi chứng kiến trận chiến đỉnh cao giữa hai chiến đội mạnh nhất!"
Trần Phàm gật đầu. Hắn quay lại nhìn đồng đội của mình, khóe miệng nhếch lên.
"Vậy thì, chuẩn bị một chút đi. Tối nay, chúng ta nghiền nát bọn họ!"
...
Buổi tối, Đại Đấu Hồn Tràng – Tác Thác Thành
Bầu trời đêm buông xuống, ánh trăng rọi sáng khắp Tác Thác Thành. Trên các con phố, dòng người ùn ùn kéo về Đại Đấu Hồn Tràng, ai nấy đều bàn luận sôi nổi về trận đấu sắp diễn ra.
Bên trong, bầu không khí đã nóng rực từ trước khi trận đấu bắt đầu. Các khán đài chật kín chỗ, nhiều người thậm chí phải đứng chen chúc nhau để theo dõi.
Ở một góc, Trần Phàm cùng đồng đội bước vào, theo sau là Phất Lan Đức và Ngọc Tiểu Cương.
Nhưng ngay lúc này, một vấn đề xuất hiện.
"Đội chúng ta có chín người, nhưng chỉ có thể ra sân bảy người."
Mọi người đồng loại đưa ánh mắt về phía Phất Lan Đức, chờ đợi quyết định của hắn.
Phất Lan Đức khụ một tiếng, quét mắt nhìn cả đội một lượt rồi thở dài: "Người có hồn lực thấp nhất sẽ bị loại. Áo Tư Tạp, Mã Hồng Tuấn, hai người các ngươi rời sân đi."
Áo Tư Tạp vốn đã chuẩn bị tâm lý, nghe vậy liền gật đầu không nói gì.
Mã Hồng Tuấn thì méo mặt, lắp bắp: "Khoan! Sao lại có ta?!"
Phất Lan Đức liếc nhìn hắn, lạnh nhạt nói: "Ngươi là người có hồn lực thấp thứ hai."
Mã Hồng Tuấn há miệng, nhưng cuối cùng chỉ có thể cam chịu lùi lại cùng Áo Tư Tạp.
Vậy là đội hình chính thức của Sử Lai Khắc được xác định: Trần Phàm, Tiểu Vũ, Ninh Vinh Vinh, Chu Trúc Thanh, Mạnh Y Nhiên, Đường Tam, Đái Mộc Bạch
Sau khi chốt danh sách, cả đội bước vào khu vực trung tâm của Đấu Hồn Tràng.
Tại khu vực thi đấu rộng lớn, ánh đèn rực rỡ chiếu xuống, làm nổi bật hai đội hình đứng đối diện nhau.
"Chào mừng tất cả các khán giả! Đêm nay, chúng ta sẽ chứng kiến một trận chiến đỉnh cao!"
Giọng trọng tài vang lên, lập tức làm bùng nổ tiếng hoan hô từ hàng ngàn người.
Trên khán đài, những cuộc thảo luận râm ran vang lên.
"Sử Lai Khắc chiến đội? Ha ha, ta đặt hết tiền vào bọn họ! Đội này ra sân trận nào thắng trận đó!"
"Đừng vội tự tin! Thiên Đấu Hoàng Gia không phải hạng xoàng đâu! Nghe nói bọn họ có thiên tài Ngọc Thiên Hằng đến từ Lam Điện Bá Vương Tông cùng với Độc Cô Nhạn cháu gái của Độc Đấu La, hai người này cực kỳ khó đối phó!"
"Không biết Trần Phàm có thực sự mạnh như lời đồn không. Nếu hắn có thể thắng cả Thiên Đấu Hoàng Gia, ta sẽ chính thức thành fan cứng của hắn!"
"Ta vẫn tin vào Thiên Đấu Hoàng Gia! Đừng quên, bọn họ là đội được huấn luyện bài bản, không phải đội ngũ tạm bợ như Sử Lai Khắc!"
"Hừ! Ngươi có biết Trần Phàm đã càn quét bao nhiêu trận chưa? Đừng quên, Mạnh Y Nhiên trong đội hắn còn có ngoại phụ hồn cốt đấy!"
Những tiếng tranh luận ngày một gay gắt. Một bên tin tưởng vào Sử Lai Khắc, một bên đặt kỳ vọng vào Thiên Đấu Hoàng Gia. Nhưng dù sao đi nữa, tất cả đều trông chờ trận chiến này!
Trên sàn đấu, trọng tài giơ tay, cao giọng tuyên bố:
"Trận đấu giữa Thiên Đấu Hoàng Gia Chiến Đội và Sử Lai Khắc Chiến Đội... chính thức bắt đầu!"
...
Trong khu vực quan sát của Đại Đấu Hồn Tràng, một người đàn ông trung niên đầu húi cua đang khoanh tay đứng đó, ánh mắt nhìn xuống lôi đài.
Khi nhìn thấy Ngọc Thiên Hằng, hắn mới bất ngờ nhận ra... đây cũng được xem là hậu bối của gia tộc mình!
Ngọc Tiểu Cương thở dài một hơi, trong lòng có chút phức tạp.
Hắn đã rời khỏi tông môn từ lâu, quan hệ giữa hắn và tông môn gần như đã cắt đứt, nhưng khi thấy người cùng tông môn đang đứng dưới sân đấu, hắn không khỏi dâng lên một tia lo lắng.
"Không biết lần này... ai sẽ thắng?"
...
Giữa sàn đấu rộng lớn, hai đội bước lên lôi đài, đối diện nhau trong bầu không khí căng thẳng.
Trần Phàm bình thản đứng khoanh tay phía sau đội ngũ, ánh mắt bình thản quét qua đám người đối diện.
Đội hình của Thiên Đấu Hoàng Gia cũng không yếu.
Ngọc Thiên Hằng – Đội trưởng, Võ Hồn Lam Điện Bá Vương Long
Độc Cô Nhạn – Phó đội trưởng, Võ Hồn Bích Lân Xà
Diệp Linh Linh – Nữ hồn sư hệ phụ trợ, Võ Hồn Cửu Tâm Hải Đường
Thạch Mặc – Võ Hồn Huyền Thiết Hùng
Thạch Ma – Võ Hồn Huyền Thiết Hùng
Áo Tư La – Võ Hồn Liệt Diễm Lang
Ngự Phong – Võ Hồn Hắc Phong Điểu
Ngọc Thiên Hằng bước lên trước, hai tay chắp sau lưng, bình tĩnh nói: "Hóa ra đây là Sử Lai Khắc Chiến Đội mà gần đây ai ai cũng bàn tán."
"Danh tiếng rất lớn, nhưng không biết có thực lực thật sự hay không."
Đái Mộc Bạch hừ lạnh, khoanh tay nói: "Hừ, nói nhảm. Muốn biết mạnh hay yếu thì lên đánh mới biết được."
Bầu không khí giữa hai đội có chút giương cung bạt kiếm. Nhưng Trần Phàm vẫn bình thản như không, dù sao đối với thực lực của hắn bây giờ mà nói, một mình cân cả đội bạn vẫn không tốn nhiều sức.
Hắn yên lặng đứng ở phía sau, nhìn về phía hai tên thiếu nữ ở đội bên kia, trong lòng thầm nghĩ:
"Đây chính là cơ hội tốt để gieo Tình Chủng."
Không chần chừ, Hắn lặng lẽ kích hoạt Tình Chủng!
Một tia sáng vô thanh vô thức, nhanh chóng tiến vào trong cơ thể của Độc Cô Nhạn và Diệp Linh Linh.
Trong nháy mắt, hai nữ nhân thân thể đồng thời khẽ run lên.
Cả hai đều cảm thấy một cảm giác kỳ lạ dâng lên trong lòng, mặc dù không biết là cái gì, nhưng lại khiến cho họ có cảm giác rung động.
Không hề có dấu hiệu báo trước, hai nàng đồng thời quay đầu nhìn về phía sau đội hình Sử Lai Khắc.
Chỉ thấy Trần Phàm khoanh tay đứng đó, ánh mắt bình thản đang lặng yên liếc nhìn hai người.
Hắn không nói gì, không làm gì cả... nhưng lại có một loại khí tràng đặc biệt toả ra.
Một loại cảm xúc khó tả bỗng dưng trỗi dậy trong lòng hai nàng.
"Tại sao ta lại cảm thấy... hắn rất có sức hút?"
Độc Cô Nhạn lông mày nhíu lại, trong lòng có chút nghi hoặc.
Diệp Linh Linh thì vô thức cắn môi, ánh mắt có chút thất thần.
Tiến độ: 100%
101/101 chương
Tình trạng
Đã hoàn thành
Quốc gia
Unknown
Ngày đăng
26/04/2025
Thể loại
Tag liên quan